Duyên Số Gặp Ma

Chương 107: Cô hàng xóm(107)



Một người bà con của bạn từ Vạn Tượng lên chơi miền bắc, đang ngồi quây quần cái gì đó, khi tôi lẹ bước tới gần thì ra là đang bắt đầu kể chuyện ma cho nhau nghe.

Người bạn kể:

- Ba mẹ mua một gian nhà là nhà dãy hai tầng, gian cuối cùng và dọn vào ở, bên cạnh 2 gian nhà vẫn vắng không có ai ở còn bên này thì là nhà riêng bằng gỗ hai tầng kiểu người lào có gầm nhà thoáng gió, lan can nhà trước sau, còn nhà tôi đằng sau có lan can rất là rộng rãi.

Một đêm cuối tuần đi đám bà con cùng ba mẹ đến khuya mới về, khi tắm xong bước ra lan can nhà đằng sau, ánh trăng đêm 15 rất là vàng đẹp, đang đứng hít hơi thở sâu trong đêm thanh vắng, có gì cho tôi ngừng hơi thở tại chỗ:

- Tiếng nhạc buồn nhè nhẹ rồi. Úi chà, tiên nữ giáng trần!

Căn nhà riêng bên cạnh lan can đằng sau có một cô em gái, đang ngồi ở cái ghế ngó về phía ánh trăng, mặc váy đến ngực, tay với cái khăn mặt đang lau tóc như người mới tắm rửa gội đầu xong, tóc đến lưng với làn da trắng trẻo đẹp ghê luôn.

Miệng lẩm bẩm:

- Tiếc ghê thật, dọn vào ở đây đã mấy tuần mà không để ý gì cả, chỉ biết tối là đi ngủ từ sớm, vì phía đằng trước nhà là đường xe bụi bặm và ồn ào.

Rồi mấy đêm mà vầng trăng còn đến thăm, thì tôi mang ghế ra ngồi ngắm cô, như hàng đêm cô vẫn ngồi đó.

Mẹ thấy tôi ngồi đến khuya mới hỏi:

- Mấy đêm nay sao ngồi ở lan can đằng sau đến khuya vậy? Phía đằng sau nhà toàn là ruộng vườn cây cối um tùm của người ta có gì ngó đâu, hay là ngắm trăng? Úi chà, con trai mẹ ngồi tương tư cô nào phải không? Mẹ cười.

Tôi chỉ tay và nói:

- Con đang ngồi coi.

Ngừng tại chỗ vì cô đó đã biến đâu mất rồi, tiếng nhạc nhè nhẹ vá ánh đèn trong nhà mà rọi qua khe vách và cửa sổ cũng biến mất luôn, để lại gian nhà ngó lạnh lùng như không có ai ở vậy. Tôi chỉ biết cười lắc đầu và đứng lên đi ngủ, thôi nghĩ là tán cô xong đã mới cho ba mẹ biết, vì là hàng xóm bên nhà thôi mà.

Sáng ra cuối tuần, cũng 2-3 lần thấy hai vợ chồng cô bác, cũng hơn tuổi ba mẹ tôi chút, quét rác, cắt cỏ ở nhà đó. Tôi đứng chắp tay lễ ở xa, muốn nói:

- Để con dẹp dọn cho, nhưng mới chào hỏi lần đầu, nên thôi đi để quen con gái người ta rồi hẵng nói sau cũng được.

Rồi tuần trăng đã chào đi, thì tôi ra ngồi một chút mới vào ngủ, để lại hai cái lan can tối mịt mù, nhưng ánh đèn qua khe vách khe cửa và tiếng nhạc buồn vẫn tiếp tục hàng đêm nghe không rõ nhưng khi nghe rất là mát lòng, như tiếng nhạc đó lôi cuốn hay hẹn hò với lòng mình cho chờ đợi hàng đêm.

Trong lòng, đầu ngón tay, đầu ngón chân lẩm bẩm đếm hàng ngày bao giờ mới tới tuần trăng nữa đây, lần này là phải được nghe giọng nói hay thấy mặt cô cho được. Rồi tuần trăng đã đưa tin mừng cho người đang mong đợi, nhưng đêm nay thì cả nhà ra đứng chơi ở lan can, còn gian nhà hàng xóm thì tối mịt mù, bóng cô ở đâu ta? lòng thì muốn khoe tất cả cho thấy cô hàng xóm, thật là thất vọng.

Đến hơn 9 giờ đêm thì tất cả đi vào trong nhà chỉ còn tôi ngồi thơ thẩn ở lan can, quay đi quay lại, hai con mắt ngừng tại chỗ, bóng cô đã xuất hiện đang ngồi lau tóc như hàng đêm, cái buồn nhớ đầu tối như đã biến mất, gom hết cái can đảm trong lòng để chào hỏi cô.

Rồi tiếng nói thoát ra được:

- Chào cô, chào cô, chào cô.

Xa nhau không quá 15 mét, chậm chậm cô quay mặt lại với câu trả lời: là cô gật đầu chứ không có tiếng nói rồi quay mặt về với ánh trăng. Tôi như muốn đứng tim luôn, úi chà, sao cô đẹp thế? làm thế nào mới mở lời nói được thêm ta, đang bâng khuâng tẩn tẩn mát mát thì bất thình lình cô quay mặt lại với lời nói rất là nhẹ nhàng:

- Chào anh, chào anh, ngày mai là ngày cuối tuần anh có rảnh không, nếu rảnh sáng mai thì anh giúp ba mẹ em khiêng đồ đạc ra ngoài nhà giùm có được không?

Khi được nghe giọng nói cô, trời ơi như là trái vui trái mừng từ đâu rớt vào đầu, tươi lên tại chỗ như hoa cứt mèo luôn, chưa kịp trả lời cô thì tiếng mẹ gọi từ phía đằng sau:

- Khuya rồi còn chưa vào ngủ sao con, gần nửa đêm rồi.

Vừa quay mặt theo tiếng mẹ gọi, quay lại thì bóng cô ngồi đó đã biến mất, tiếng nhạc và ánh đèn theo khe cửa đã tối mịt.

Mẹ ra ngoài đứng ngó vòng quanh một chút rồi đi vào. Tôi rất là tiếc vì không kịp trả lời cô luôn, ngồi ngó nhà cô một lát, trong miệng lẩm bẩm:

- Thôi dù sao ngày mai mình cũng sẽ gặp cô rồi, vào ngủ lấy sức để giúp ba mẹ cô ngày mai sáng, rồi đi vào ngủ.

Sáng sớm mẹ với em gái chuẩn bị cơm sáng theo thường ngày, hai mẹ con thì thầm thì thào nhau, bỗng dưng mẹ lẹ bước lên nhà trên gọi ba xuống coi, cả 3 người nhè nhẹ ra cửa đằng trước đang khép hé coi nó đang làm gì từ sáng sớm.

- Trời ơi! Cả 3 người bưng miệng cười, ông con trai đang chơi trò gì vậy:

- Nhấc cái ghế trước nhà lên bỏ xuống rồi nhấc lên rồi bưng chạy ra đường rồi bưng chạy vào để chỗ cũ, xong đứng ngó rồi cười một mình, rồi đến cái bàn trước nhà cũng làm như vậy.

Ba khe khẽ nói:

- Chắc hôm nay nhà mình có tuồng hài hước gì đó, đi vào dọn mâm cơm sáng lên bàn cho xong đi.

Em gái nói:

- Ngày cuối tuần chưa bao giờ thấy anh dậy sớm ăn cơm sáng cùng chúng mình, ngủ đến trưa con lên gọi không tới 3 lần là anh cũng không có dậy đâu, sao sáng nay anh khùng khùng điên điên tứ sớm vậy.

Rồi mâm cơm sáng đã gọn trên bàn, ba đi ra đứng đằng sau cửa trước nhưng không mở cửa, cho một hơi lớn tiếng:

- Cái thằng quỷ sống kia, mày ương ương khiễng khiễng gì từ sớm vậy, có phải đêm qua mày ăn phải trái khùng hay trái khùng nó rớt trúng đầu mày không vậy, mày có vào ăn cơm sáng không, còn ngang ngang ở đó tao cho trái bom vào đầu ngay bây giờ.

Hai mẹ con cười ôm bụng rồi cả 3 người nín chờ coi có gì là lạ với con trai cưng hôm nay, rồi cái mặt bọ lem bọ luốc ngồi xuống ăn cơm, mắt chẳng cần ngó ai hết, tay đưa xôi lên ngừng tủm tỉm cười rồi mới đưa vào miệng, còn 3 người ngồi đó đang nhéo nhau ở gầm bàn.

Ba nhịn không được mới nói:

- Cái mặt con trai tao hôm nay sao n*ng từ sáng sớm vậy ta?

Xong ông con trai cưng mới nói:

- Ba, mẹ ơi nếu ba mẹ được con dâu mà đẹp như tiên giáng trần có vui không?

Bà mẹ với em gái nhịn cười từ sáng đến giờ cho ra hết ga luôn và tiếp lời ngay luôn:

- Được con dâu mà đẹp như tiên giáng trần thì cả nhà mình ăn mừng luôn, chỉ sợ là đẹp như tiên giáng xuống ao bèo tắm thì có, rồi con dâu mẹ ở đâu, con cái nhà ai vậy?

Tôi trả lời:

- Không cần nóng nảy đâu mà, một xíu nữa thì biết thôi mà.

Nói đến đây thì đứng lên cười và tong tong ra ngoài trước nhà, còn 3 người thì vừa cười vừa ăn cơm sáng cho no bụng cái đã rồi mới theo ra ngoài.

Con trai cưng thì nóng hai gan bàn chân với cái đít, đứng một chỗ không được, ngồi cũng không được, đi đi lại lại ngó vào nhà hàng xóm rồi ngó đồng hồ rồi thở ngắn thở dài.

Em gái nói:

- Thì ra anh của con hàng đêm ngồi ở lan can đằng sau nhà là tán cô hàng xóm mình, bây giờ thì rõ luôn rồi.

Gần 9 giờ sáng một chiếc xe taxi đậu, cô bác xuống xe, xa cỡ 10 mét.

Ông con trai chạy ra chắp tay lễ và nói:

- Chào cô bác, hôm nay có phải dẹp dọn và khiêng đồ ra ngoài phải không? Con chờ giúp từ sáng nè.

Hai vợ chồng ngó mặt nhau như thấy là lạ và đi tới trước nhà tôi. Ba mẹ với em gái mời cô bác ngồi xuống chơi một chút, và giới thiệu là:

- Chúng tôi mới dọn vào ở đây cũng 2 tháng rồi.

Tất cả rất vui vẻ chuyện trò.

Ông bác ngó mặt tôi và hỏi:

- Làm sao con biết là cô bác hôm nay đến dẹp dọn khuân đồ đạc ra ngoài? Ngượng ngượng tủm tỉm cười và nói:

- Đêm qua con trò chuyện với con gái của bác, và cô nói với con là: Hôm nay là ba mẹ cô, sẽ tới dẹp dọn nhà, và nhờ con giúp một tay.

Nghe tới đây thì nét mặt hai người như đổi sắc tại chỗ và như nghẹn lời im lặng một chút, giọt nước mắt bà cô bắt đầu hiện trên hoen mi cho thấy rõ luôn.

Bà cô nói tiếng chậm chậm:

- Vậy thì mời tất cả mọi người lên nhà cô coi, sẽ thấy con gái của cô.

Lời nói xong thì cô bác đứng dậy cất bước chậm chậm.

Mẹ thì thầm nói với ba:

- Mình lên coi con dâu ra sao, như tôi nghĩ là gian nhà này có vấn đề gì đó, thôi chúng mình đi thử coi cho biết.

Con trai cưng nhảy đỏng đỏng lên cầu thang trước cả chủ nhà nữa, đứng chờ ở cửa.

Rồi tất cả đứng ngó cái khóa chờ ông bác mở.

Đến đây thì ông mới nói:

- Chiếc khóa này hai vợ chồng tôi không được đụng hay mở nó đã thắm thoát 7 năm rồi.

8 cái tai đứng thẳng lên trời, rồi khóa cửa nhà bắt đầu mở.

- Eo ơi, trời ơi, ông bà ông vải ơi, tối đen như mực, mùi hôi mốc meo, bụi bặm, màng nhện.

Ông bác lẹ bước đi mở cửa sổ nhà gấp cho gió thông và ánh sáng vào trong.

Bà cô nói:

- Vào trong nhà coi con gái tôi, vợ chồng tôi chỉ có một đứa con là nó thôi.

Tất cả theo nhau vào tới một cái bàn có miếng vải phủ với đồ đạc gì trên đó, bà cô nhè nhẹ tay kéo miếng vải vì bụi bặm quá nhiều.

- Rồi! Rồi! Rồi tất cả đứng hình luôn: Đó là nơi thờ cúng con gái bà cô, tấm hình cô, như cúi đầu và mỉm cười tươi nét tặng hết mọi người ở đó. 4 người tóc bật đứng lên trời, nổi gai ốc lạnh cột sống tại chỗ luôn.

Xong bà cô kể:

- Hai vợ chồng tôi chỉ có một đứa con gái thôi, chúng tôi không biết chuyện trong lòng nó, khi thất tình rồi nó tự tử ở trong phòng ngủ, từ đó hai vợ chồng tôi quá buồn sầu nên dọn đi ở gần bà con làng khác và cửa nhà đã khóa chặt luôn tới ngày hôm nay, sáng nay khi nghe cậu cháu nói thì vợ chồng tôi cũng biết là nó gặp con gái tôi (gặp ma), vì nhà gian cuối mà các người đang ở bây giờ đó cũng có mấy gia đình đã sợ ma con gái tôi rồi dọn đi gấp. Hôm nay vợ chồng tôi đến dọn dẹp quét dọn cho xong để bán gian nhà này đi, để khỏi ám ảnh trong lòng mỗi lần đến cắt cỏ nhà, chúng tôi sẽ gọi con gái đi theo.

Nghe tới đây chuyện rất là buồn sầu, mẹ tôi mới nói với ba:

- Thôi hôm nay ngày nghỉ thì hai cha con giúp ông bác với bà cô dọn đồ đạc ra ngoài, đôi mắt mẹ ngó lia lịa ra ngoài và hỏi:

- Con trai cưng anh đâu rồi?

Ba nói:

- Tôi về thay quần áo rồi tôi qua giúp cô bác thêm một tay cho vui.

3 người lẹ bước ra khỏi nhà gấp, về nhà tìm kiếm gọi khắp nhà không có câu trả lời, ba như biết trước và nói:

- Nó đang chổng bu ở trong phòng ngủ thì có, vì nó ngắm tiên nữ hàng đêm mà.

Mẹ với em gái chạy lên thì quả thật, chui vào trong cái mền trùm đầu đánh bò cạp hay đánh cá sấu gì ở đó. Mẹ với em gái thêm một lần hết ga cười từ nhà trên xuống. Khi ba thay quần áo xong thì mẹ vừa cười vừa nói:

- Anh hùng rơm con trai cưng của anh, gặp tiên giáng trần không gặp đi gặp ngay ma giáng trần, nó cho một trận chổng bu đánh cá sấu trên giường luôn, ba nói tiếp:

- Mặc kệ cho nó nằm nghỉ ngơi, cũng đáng cho cô hàng xóm dạy cho nó một bài học, tội nghiệp cô bác, chuẩn bị bữa cơm trưa rồi để ba qua nhà giúp người ta cho xong.

Mẹ với em gái tranh nhau nói:

- Trời ơi! dựng tóc gáy luôn giữa ban ngày, lần đầu tiên mà thấy hình người đã chết động đậy và cười như vậy.

Ba chỉ biết lắc đầu không nói được một câu nào cả.

Rồi đến 3 giờ chiều, xong việc giúp hàng xóm, ba về tắm rửa xong mới hỏi:

- Con trai anh hùng rơm tôi đâu?

Mẹ trả lời:

- Còn chổng bu ở trên phòng ngủ chứ đi đâu, đánh thức nó dậy rồi dẫn nó vào chùa gọi hồn vía cho xong, ghé ăn phở chiều luôn.

Cả 3 người lên nhà trên, em gái nói:

- Có mùi gì khai khai vậy?

Ba kéo cái mền ra, eo ơi, tóc còn sợi đứng sợi nằm, lẩm cẩm bơ phờ như con gà rù luôn. Ba lẩm bẩm nói:

- Nào sáng sớm, học bưng ghế bưng bàn đỏng đỏng chờ giúp ông già vợ dọn nhà đến khi thấy hình con gái người ta tặng nụ cười cho thì tè đái ra quần biến mất luôn, về nhà thành con gà rù cả ngày luôn, tôi muốn có 3 ông con trai như vậy, thành con gà rù mỗi ông một góc nhà mới đúng. Ngày hôm nay ngập với tiếng cười luôn.

Dậy tắm rửa, lên xe taxi đi chùa, xong gọi hồn vía thì cũng xế chiều, cả nhà ghé tiệm phở.

Từ chủ tiệm cho đến khách, không ai không ngạc nhiên và ngó về 4 người, không hiểu là cái gì nữa, không nghe tiếng ai nói câu nào mà chỉ thấy 3 người cười mãi không ngừng, vừa cười vừa sặc nữa.

Còn ông con trai cưng thì: Ai cười ai ngó mặc kệ cúi mặt xuống tô phở cho một hơi hết tô phở luôn, no bụng cái đã vì: Bà diêm vương giáng trần làm cho đói từ sáng sớm đến giờ.

Từ đó xong chuyện cô hàng xóm luôn, đến ngó nhà cũng không dám luôn.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.