Duyên Trời Định: Cậu Ba Anh Không Lối Thoát Đâu

Chương 1023



CHƯƠNG 1023

Xoay người đưa điện thoại đã mở ra phía sau.

Trong điện thoại phát một video.

Cảnh tượng quay được vừa hay là ở cửa tòa án lúc này.

Chúc Minh Đức chỉnh phát lại.

Hình ảnh livestream lập tức bắt đầu từ lúc phóng viên chặn ba người Tống Hân Nghiên, cho tới cuối cùng bức ảnh rơi ra, bị phóng viên nhặt lên chụp lại…

Tưởng Tử Hàn nhìn bức ảnh được ống kính quay cận, đôi mắt sâu thẳm bỗng rung lên, bầu không khí trong xe lập tức lắng xuống.

Khi Chúc Minh Đức nhìn thấy những hình ảnh quay cận đó thì cũng rất kinh ngạc: “Người trong ảnh này là…”

“Là cô ấy.”

Lông mày của Tưởng Tử Hàn nhíu chặt, đưa ra đáp án chắc nịch.

Anh ấn tạm dừng, hình ảnh livestream dừng ở trên người Tống Hân Nghiên với cái bụng to trong bức ảnh.

Người phụ nữ với cơ thể gầy gò, bụng nhô lên lại to tới dọa người.

Thần sắc của cô có hơi u buồn, ánh mắt trống rỗng không nhìn thấy ánh sáng gì hết.

Trái tim của Tưởng Tử Hàn bỗng nhói đau.

Anh nhìn cô trong bức ảnh, thấp giọng nói: “Đây là cô ấy, cô ấy của 4 năm trước. Không phải một người với người phụ nữ trong bức ảnh chụp chung với Dạ Vũ Đình…”

Đôi mắt lạnh lùng của Tưởng Tử Hàn hơi nheo lại, ánh mắt u tối dần dần trở nên nguy hiểm.

Anh lạnh lùng nhếch môi: “Nếu Dạ Vũ Đình muốn dùng những thứ này để trói buộc Hân Nghiên, vậy thì cho thêm anh ta một mồi lửa, làm lớn chuyện đi!”

Chúc Minh Đức không hiểu: “Ý của boss là?”

Tưởng Tử Hàn bỗng ném điện thoại cho Chúc Minh Đức: “Là sự dung túng lúc đầu của tôi mới dẫn tới sự băn khoăn bây giờ của các cậu. Tại tôi cho Dạ Vũ Đình ảo giác, khiến anh ta thật sự cảm thấy, người phụ nữ của tôi là người anh ta cũng có thể động vào!”

Anh lạnh lùng nhìn Chúc Minh Đức, khóe miệng nở nụ cười lạnh mà đầy xấu xa: “Bây giờ, hãy khiến tất cả chuyện này hoàn toàn kết thúc tại đây đi!”

Chúc Minh Đức rùng mình, vội đáp lại: “Được!”

…Đọc tại truyenone.vn để ủng hộ chúng mình nhé!

Nửa tiếng trước khi phiên tòa diễn ra, ba người Tống Hân Nghiên và luật sư Vệ gặp mặt.

Luật sư Vệ không biết chuyện xảy ra ở bên ngoài, thấy sắc mặt của ba người không tốt, tưởng bọn họ lo lắng, bèn nhìn Tống Hân Nghiên và nói: “Nghe nói bên ngoài có rất nhiều phóng viên, nếu cô cảm thấy áp lực quá lớn, có thể không cần lên tòa. Vụ án này không chỉ có chúng ta đổ dồn tất cả tinh lực và tâm huyết, bên phía Tưởng Thị cũng phái người vào theo, sẽ không có sai sót, bắt đối phương trả giá là bắt buộc.”

Tống Hân Nghiên lắc đầu, ánh mắt kiên định: “Không, tôi phải đi!”

Dạ Vũ Đình vào trước khi diễn ra phiên tòa đã bày đường cho cô, phiên tòa này mới là bắt đầu để bọn họ thật sự xé rách mặt nhau, cô chắc chắn phải đích thân đi làm chứng.

Khương Thu Mộc đi tới, nắm chặt tay của Tống Hân Nghiên: “Chúng tớ ở bên cậu, không cần sợ.”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.