Duyên Trời Định: Cậu Ba Anh Không Lối Thoát Đâu

Chương 238



CHƯƠNG 238

Tống Hân Nghiên chán nản: “Bây giờ chẳng những tớ không được tốt nghiệp, ngay cả tư cách dự thi cũng bị hủy bỏ. Đã thế tớ còn không thể sốt sắng đi giải thích hay phản bác. Đám người ở phía sau kia chắc chắn còn đang chờ giở đại chiêu. Một khi tớ có hành động, họ sẽ ra tay càng tàn độc hơn.”

Sau khi cơn tức của Khương Thu Mộc qua đi thì cũng đã bình tĩnh lại.

Cô ấy tức giận nói: “Nếu thật sự không được thì cùng lắm không cần văn bằng này làm gì. Dù sao bây giờ công ty đã là của cậu rồi, cứ kinh doanh công ty thật tốt, ai quan tâm sếp có bằng cấp gì chứ?”

“Không!”

Tống Hân Nghiên lắc đầu: “Đầu Gỗ, tớ không cam tâm. Tớ đã nghiên cứu sinh học và dược phẩm Đông y nhiều năm như vậy rồi, nhớ tên thuốc rồi nhớ phản ứng, những lúc khó khăn như vậy mà tớ cũng đã vượt qua được, giờ lại phải bỏ cuộc vào giờ phút cuối cùng, làm sao tớ cam lòng được chứ? Tớ nhất định phải lấy được bằng, cũng phải tham gia cuộc thi lần này cho bằng được!”

Khương Thu Mộc sắp buồn bực tới chết mất thôi: “Nhưng bây giờ thời gian sắp không kịp nữa rồi.”

Hai người đều im lặng.

Khương Thu Mộc lấy lại tinh thần: “Ây da, thôi mặc kệ đi, chúng ta cứ làm hết sức mình rồi nghe theo ý trời vậy. Để người thông suốt mọi tin tức tớ đây đi tra gốc gác của Trương Bội Linh kia trước. Có thể tra ra là tốt nhất, không tra được thì hẵng nghĩ cách khác.”

Tống Hân Nghiên cười cảm kích: “Đầu Gỗ, cảm ơn cậu.”

“Chúng ta là gì của nhau chứ, còn nói cảm ơn nữa là tớ trở mặt với cậu đó nhé.”

Cô không thể về trường, thời gian còn sớm nên Tống Hân Nghiên quyết định tới công ty.

Cô vừa bước chân vào cổng lớn của công ty thì đã cảm nhận được ánh mắt kỳ lạ của những nhân viên của mình.

Tống Hân Nghiên không thèm để ý, bước nhanh lên lầu.

Vừa mới vào văn phòng, Liễu Hoài Thu vội vàng đi theo: “Tổng giám đốc Tống, trên mạng xuất hiện rất nhiều tin tiêu cực về cô.”

Cô ấy đưa Ipad đăng tải đầy tin tức cho Tống Hân Nghiên xem.

Tống Hân Nghiên lướt nhanh qua, sắc mặt lập tức tối sầm lại. Tải ápp Тrцуeл ноlа để đọc tiếp, chúng mình sẽ tập trung lên tại áp nhé.

Chuyện luận văn không chỉ được đăng lên mạng mà còn đang tiếp tục lan rộng.

Chỉ trong nửa ngày ngắn ngủi mà ai ai cũng biết đến chuyện này.

Người đăng bài không những nói cô sao chép luận văn mà còn tung tin đồn thất thiệt về Nghiên Mị, nói sản phẩm dưỡng da và đồ trang điểm được sản xuất dưới trướng của Nghiên Mị cũng đều đánh cắp thành quả lao động từ người khác…

Liễu Hoài Thu sốt sắng vô cùng: “Tổng giám đốc Tống, bây giờ phải làm sao? Nếu cứ để dư luận phát triển theo đà này thì chắc chắn sẽ tạo nên tổn thất khó cứu vãn cho công ty chúng ta.”

Tống Hân Nghiên hít sâu một hơi, bình tĩnh lại.

Vẻ mặt cô không thay đổi, đưa Ipad lại cho cô ấy: “Tạo tin đồn một lời là ra, bác tin đồn chạy hụt hơi mới được. Dư luận hóng phốt chỉ tin vào những gì họ muốn tin thôi. Chúng ta không cần phải phối hợp diễn kịch với những người đó. Cứ để đó trước đã, không cần lo, tôi không tin một bài luận văn chưa kết luận rõ ràng lại có thể ảnh hưởng lớn như thế đến một công ty!”

“Tôi biết rồi.”

Liễu Hoài Thu đáp lại, quay người định ra ngoài thì cửa văn phòng của Tống Hân Nghiên lại bị một trợ lý mới hấp tấp đẩy ra.

“Tổng giám đốc Tống, xảy ra chuyện rồi. Vì tin tức tiêu cực mà giá cổ phiếu của công ty đã giảm mạnh, các cổ đông đang làm ầm lên ở công ty, đang chờ cô tới đó.”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.