Ê! Nhỏ Tóc Bím

Chương 10: Chương 10





Đầu tuần sau, cuối cùng thì cái ngày nó đi chơi cũng đến, tối hôm trước ngày đi chơi nó vào phòng anh nó nhờ anh nó chỉ cách uống thuốc say xe, nó không đến nỗi say xe nặng nhưng nếu không uống thuốc say xe thì không biết chừng chưa đến nơi nó đã ngất vì chóng mặt.
– lại đây hai dán miếng dán chống say xe cho! – anh nó vẫn nằm lì trên giường quoắc nó lại.
– xớ! đồ con lười! – nó nhếch miệng mắng rồi ngoan ngoan ngồi lên giường để anh nó dán miếng dán.
– xong! – anh nó vẫn nằm lì trên dường không động đậy.
– thoải mái thật! – nó bỗng ngả ngửa ra giường một cách rất tự nhiên, đầu nó gối lên tay anh nó.
– ai da cái con bé này!-anh nó kéo cái mền chùm kín lên cả người nó
…10…9…8..7..6..5…4…3…2..1..0… – anh nó đếm thầm.
– á a a a a- nó bật dậy tung cả cái mền ra bay xuống đất.
– sao ha..ha.. ha..? – anh nó cười ngất.
– ngộp thở! – nó ngệt mặt ra te te một mạch trở về phòng cứ như sợ ở lại thêm một chút nữa thôi là nó sẽ bị ông anh dã man con ngan kia chùm mền nó cho đến ngất.
– há há há….- bên phòng anh nó vẫn cứ ôm lấy bụng mà cười, anh nó còn lạ gì nữa, lần nào nó cũng cư xử y như vậy và lần nào anh nó cũng có một trận cười thoải mái.
– ở trên trường oách thế mà về nhà cứ như tên điên!-nó liếc sang phía phòng anh nó.

*******
Rengggg…. – tiếng cái đồng hồ đáng ghét kia lại ầm cả lên! cha mẹ ơi mới có 4h30, nhưng biết sao giờ, hôm nay nó đi chơi, nếu không dậy sớm có mà ở nhà… nó ngái ngủ đi VSCN rồi phát hoảng khi không thấy đống hành lí đâu.
– anh hai ơi!! hai có thấy đống hành lí của em đâu không?? – nó hỏi gấp khi thấy anh nó đã ngồi ngoài phòng khách.
– đi thôi! hành lí ngoài xe rồi!- anh nó ngoắc, Hôm nay ba mẹ nó đặc biệt đưa anh em nó đi.
Ngồi trên xe nó cứ cười nói như hâm, có lẽ do hóng quá.
– giữ sức đi cô hai!- anh nó bụm cái miệng đang líu lo của nó lại.
– á! – anh nó ôm tay nhìn qua nó đầy “trìu mến”, nó vừa cắn anh nó.
– tsk tsk tsk! phải giữ sức chứ sao lại hét tướng lên như vậy! – nó tặc lưỡi bắt chước bộ dạng của bố nó khi dặn dò bệnh nhân. Cả nhà nó được dịp cười chảy cả nước mắt.
******
Nó đang lóng ngóng tìm vị trí lớp nó thì Nam ở đâu ra khoác tay lên vai nó.
– lớp mình bên này này!- Nam lôi nó đi.
Nó leo lên xe chọn chỗ ngoài cửa sổ còn My ngồi ngoài vì My không thích ngồi gần cửa sổ, Nam ngồi ngay hàng ghế kế bên tụi nó, đang hồ hởi líu lo với My thì chị hoạt náo viên bắt đầu lên tiếng.

-chưa để chị hoạt náo viên nói hết lời thì bọn con gái đã la hét ầm ầm lên, riêng nó thì thừ ra…. chuyện gì đây trời? hay ông trời tính trêu nó??nếu gọi là hot boy 11a1 thì chẳng phải là hắn sao??- nó lại vò đầu mình.
Hắn bước lên xe làm không khí càng thêm ồn ào hơn, quả nhiên là hot boy nên bọn con gái cứ đứng ngồi không yên hét lên sung sướng, nhưng ai kia? Nó chợt chú ý đến cô gái lên xe theo hắn, chẳng phải đó là cô gái đi cùng với hắn tại cửa hàng quần áo lần trước sao? đúng rồi! là cô gái đó, thật xinh đẹp! nó chợt cảm thán khi cô gái đó bước lên xe, mái tóc hạt dẻ uốn lọn bồng bềnh làm nổi bật lên khuôn mặt thanh tú diệu dàng, bọn con trai cũng theo đó mà huýt sáo ầm ĩ, hắn lại lướt qua nó như người xa lạ rồi ngồi xuống băng ghế cuối cùng, cô gái đó cũng theo hắn mà ngồi kế bên, nó chợt thấy khó thở, hay nó thích hắn mất rồi? không thể! người nó thích là anh nó cơ mà! nó lấy lại bình tĩnh dựa đầu vào ghế ngủ, con My vẫn đang bận ngắm hắn nên không để ý gì đến nó, nó bỗng thấy khó chịu, không phải tại vì hắn mà là nó tự nhiên thấy đau bụng! thôi chết! ban nãy vội quá nó quên ăn sáng, nó vốn bị đau dạ dày cấp nên ngay lập tức tái mặt, cứ lâu lâu xe lại sốc lên làm nó càng thêm khó chịu, nó ôm bụng nhắm nghiền mắt.
– Linh!! sao vầy nè! sao mặt tái xanh đi rồi! – tiếng My hoảng hốt làm cả xe chú ý.
– em sao vậy?đau bụng à?-chị hoạt náo viên hoảng hốt nhìn khuôn mặt cắt không còn giọt máu của nó.
– đau ở vùng nào?- hắn chợt chạy lên chỗ nó ngồi với khuôn mặt lo sợ tột độ.
– ư ư.. ưm..- nó nói không nên lời mà cứ ôm lấy bụng, nó cố mở mắt, là hắn, hắn đang rất lo lắng nhìn nó, tay hắn khẽ vuốt mấy lọn tóc trên khuôn mặt trắng bệch của nó qua một bên.
– là đau dạ dày cấp! ai có mang thuốc đau dạ dày không? – hắn gần như hét lên, một đứa con gái nhanh chóng đưa một gói thuốc đau dạ dày về phía hắn.
– sao anh chắc chắn Linh bị đau dạ dày? – Nam chụp lấy một bên tay hắn giằng lại.
– bỏ ra!- lần này hắn thực sự đã hét lên.
– bỏ ra đi Nam! Linh nó bị đau dạ dày cấp thật đấy!- My lắc đầu nhìn Nam khiến cậu bất lực buông thõng tay xuống. Hắn xé gói thuốc đỡ nó dậy cho nó uống, My nhanh chóng đứng dậy nhường chỗ của mình cho hắn.
– Chi! mang cho anh hộp sữa! – hắn nhìn về phía cô gái ở băng ghế sau cùg.
– đây!- cô gái đó đưa hộp sữa về phía hắn, nét mặt hiện rõ sự khó chịu.

Hắn nhẹ nhành kê đầu nó dựa vào ngực mình rồi quàng lấy vai nó vỗ vỗ nhẹ nhàng..
– anh quá đáng rồi đấy!- Nam rõ ràng là đang tức giận nhìn hắn, mặt đỏ gay lên.
– đừng Nam! để cho Linh nó ngủ!- My kéo tay Nam lại, Sau khi nhường chỗ cho hắn My qua ngồi với Nam. Nam đành bất lực cố gắng quay đi để dấu sự khó chịu.
Mặt nó cứ dịu dần dịu dần đi khiến mặt hắn cũng dần nhẹ nhõm mà thở phào, nó dựa vào người hắn mà ngủ rất say, hắn có thể cảm nhận được tim hắn đập loạn cả lên trái ngược hoàn toàn với hơi thở đều đều của nó, hắn khẽ ngắm nhìn gương mặt say ngủ của nó, vẫn tinh khôi y như 6 năm về trước, hắn muốn thời gian ngừng trôi tại đây mãi mãi….
Khung cảnh xinh đẹp của biển và gió lộng bắt đầu hiện ra trước mắt, hắn nhìn nó nuối tiếc, hắn khẽ dựa đầu nó vào ghế rồi ra hiệu cho My trở về bên nó, hắn lại tiến về phía băng ghế sau với cô gái tên Chi đó nhưng mắt vẫn cứ nhìn về phía nó.
– Linh…. Linh! sắp đến nơi rồi kìa, dậy uống chút sữa đi cho khoẻ! – My khẽ lay nó.
– ưmm.. – nó dụi mặt mệt mỏi rồi như sực nhớ ra điều gì đó, rõ ràng là ban nãy hắn vừa ở bên nó cơ mà! Gần lắm! hắn còn lo lắng cho nó nữa cơ mà? hay tại nó mệt quá sinh ra ảo giác? nó khẽ lắc đầu rồi cầm lấy hộp sữa, My lo lắng băt nó uống bằng hết hộp sữa mới thôi, cũng vừa đến nơi nên tất cả mau chóng xuống xe, Nam cầm hết hành lí cho nó và My còn My có nhiệm vụ hộ tống nó cứ như nó sắp chết đến nơi vậy! nó bất giác nhìn lại phía sau, hắn vẫn ngồi đó dòm đi chỗ khác, bên cạnh hắn là cô gái đó đang tựa vào vai hắn ngủ…. phải rồi! nó đã mệt quá mà sinh ảo giác! hắn rõ ràng đang bên cạnh cô gái kia cơ mà…
My và nó được phân vào chung một phòng với hai đứa con gái khác nữa, tụi nó uể oải lên phòng nghỉ ngơi rồi 2h sẽ ra tắm biển, đầu nó cứ quay mòng mòng nhưng nghe tới tắm biển thì lại háo hức.
*cộc cộc cộc* – tiếng gõ cửa vang lên, My chạy ra mở cửa.
– Linh đâu em? – anh nó sốt sắng.
– nó đang nghỉ trong phòng đó anh. – My ngắm anh nó ngẩn ngơ ra nhưng vẫn may là còn làm chủ được.
– tốt rồi!- anh nó nhìn thấy nó đã say ngủ nên đã yên lòng, ban nãy anh nó nghe mấy nhỏ nào đó báo cho anh nó biết là nó bị đau dạ dày nên anh nó đứng ngồi không yên, ngồi trên xe mà cứ như ngồi trên đống lửa, xe anh nó đến sau nên ngay khi vừa xuốg xe là cấp tốc đi tìm nó.
– dậy! dậy! đi thay đồ!- My lay nó.
– ưmm… cho tao ngủ thêm tí!- nó nhăn nhó.

– dậy đi tắm biển nè! – My đã bắt bài của nó nên nheo mắt.
– à ờ đi đi!- nó ngóc đầu dậy cái rụp.
– mặc dô!- My chìa bộ bikini hồng ra trước mặt nó.
– thôi! – nó đỏ mặt, nhưng sao mà thoát nổi My, chỉ 5 phút sau là nó đã bị My bắt ặc vào!
– oa xinh thật!- My xuýt xoa, nói là bikini chứ thực ra là áo yếm và chiếc váy ngắn rất đáng yêu để lộ ra vòng eo nhỏ thon chuẩn mực của nó cùng nước da trắng rạng rỡ.
Nó cùng My bước ra đại sảnh dưới nhiều ánh mắt đổ về phía tụi nó, ngưỡng mộ có, trầm trồ có, cũng có cả ganh tị nữa.
– khoác vào!- anh nó từ đâu bước đến trùm cái khắn tắm lên đầu nó rồi quay đi trở về hàng.
– ưm!- nó ngoan ngoãn lấy cái khắn choàng lên người.
– lại đây! – Nam ngoắc nó rồi quẳng cho đám con trai kia cái nhìn rực lửa. Cuối cùng cũng được ra biển, trường nó bao riêng một bãi tắm nên học sinh được phép đi tự do, nó và My tung tăng chạy ra tắm trong sự giám sát của cả anh nó và Nam, do mãi chơi nên nó lạc mất cả My và vượt khỏi tầm nhìn của anh nó và Nam nhưng nó chẳng bận tâm gì mà vẫn tung tăng với biển.
– á!- nó hụt chân rồi bị cuốn ra vùng nước sâu hơn, nước cao quá cổ nó. trong phút chốc có hai người con trai lao ra phía nó, một người chạy ra nhanh hơn và đã gần túm được nó nhưng bỗng dưng đứng khựng lại, mặt tối sầm đi, nhanh như cắt, người con trai chạy chậm hơn ban nãy đã nhào ra túm đc nó lôi vào bờ an toàn, là anh nó! còn hắn vẫn cứ đứng thừ ra đó, thấy không được bình thường nên anh nó mau chóng đặt nó lên bờ rồi lại chạy xuốg lôi hắn lên, thật bất ngờ! hắn cứ để mặc anh nó lôi lên mà chẳng phản ứng, vừa lên tới bờ hắn ngồi khuỵu xuống cát, mặt vẫn thất thần.
– Xin lỗi… – hắn quay qua nhìn nó rồi bỏ đi, khuôn mặt thật sự bị tổn thương. Nó ngồi nhỏm dậy nhìn theo hắn, sao tự dưng nó thấy đau! thấy hắn như vậy nó thực sự đau lòng.
– lên phòng nghỉ thôi!- anh nó như đã nhìn thấy gì đó trong mắt nó mà bất giác sợ hãi! anh nó muốn lôi nó lại về phía mình! không muốn để tuột mất nó, ánh mắt chợt ngả sang đau thương!
– ah em không sao! em tự lên phòng đc!- nó chợt kéo nhanh tay anh nó ra khi thấy Yến đang chạy về phía này, anh nó bất giác hụt hẫng nhìn bất định một lát rồi nhìn thẳng vào mắt nó nhưng đôi mắt nó mau chóng rời đi mà chạy về phía My. Tại sao chứ? chẳng lẽ nó đã không còn cần anh? nó đã thực sự thay thế anh rồi sao? Anh nó nắm chặt tay nhìn về phía nó! ánh mắt đã không còn ấm áp như mọi khi mà thay vào đó là sự sợ hãi! anh sợ một ngày nào đó nó sẽ không cần anh nữa….



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.