Khi tôi hùng hổ đi theo ma đứt đầu đến chỗ rẽ, tôi nhìn thấy một người phụ nữ đang cầm một cái hộp trong tay, cô ta mỉm cười và đưa nó cho anh ta.
“A Duy, tối nay là đêm Giáng sinh, cùng nhau ăn một bữa tối được không?”cô ta nói.
“Chính là cô ta.” Ma đứt đầu thì thầm với tôi.
“Anh đã nghe thấy cô ta nói chuyện điện thoại trong phòng tắm trước đó, nói là muốn tóm lấy dê của em”
Người phụ nữ này, tôi biết, là nữ chính duy nhất-Trịnh Vĩ, gần đây đã bắt đầu đóng phim với Quý Duy, trông rất ưa nhìn, trong tay có rất nhiều tài nguyên, kỹ năng diễn cũng rất tốt, gần đây được mệnh danh là tiểu hóa đán.
“Thích Thích, nhanh đến hạ gục cô ta đi.” ma đứt đầu nói.
Tôi nhìn mình trong tấm kính.
Một người hết sức bình thường, xen lẫn vào đám đông cũng không ai nhận ra.
Nhìn lại Trịnh Vĩ đằng kia.
Cô ta trông như một ngôi sao lấp lánh.
Tôi mím môi bỏ đi.
“Được”
Ngay khi tôi quay đi, tôi nghe được câu trả lời của Quý Duy.
Đột nhiên tôi cảm thấy có chút chạnh lòng.
“Thích thích, sao em không xông lên đánh cô ta? Này, này, sao em lại bỏ về cơ chứ?”
Tôi không biết phải trả lời như thế nào, trước đây tôi luôn cố gắng hù dọa anh ta, hiện tại lại có chút nản lòng.
“Cô ấy nhập tâm rồi.” Bóng ma treo cổ xuất hiện từ một bên, nói vào tai hồn ma đứt đầu.
“Temo là cái gì? Bây giờ là ban ngày nha.” con ma đứt đầu và con ma bị treo cổ nói chuyện phiếm.
“Cậu đúng là đồ ngốc không có đầu óc!”
“Há há tôi làm gì có đầu…tôi bị đứt đầu rồi mà.”
Cuối cùng, hai người họ cãi nhau tới tấp.
Tôi ngồi một bên chỉ cảm thấy rất mệt mỏi.
Rõ ràng trước đây lúc tôi và đồ ngốc dọa nhau, dù ban đêm không được ngủ thì ban ngày tôi vẫn có tinh thần.