Văn án
Đại học A
Mười giờ rưỡi, vườn trường trống trải không một bóng người…
Tô Chỉ bước chân ra khỏi thư viện, mở ô đặt lên đầu vai.
Cô vội vội vàng vàng đi tới rừng cây nhỏ ven hồ, vừa tò mò, vừa sợ hãi.
“Này, sao phải đi nhanh thế?”
Một tiếng cười giễu cợt lạnh lẽo vang lên. Tô Chỉ chấn động, tức khắc dừng bước.
…
“Anh là người tốt?”
Chàng trai nâng cằm cô lên, in xuống một nụ hôn.
Anh ta nhìn vẻ mặt cứng đờ vì sửng sốt của Tô Chỉ, bật cười.
“Nhớ đấy, sau này đừng có tùy tiện tâng bốc con trai nữa.”
“Phải là ngược lại mới đúng!”
Một câu chuyện ngắn, có chút hồi hộp, lại có chút ngọt ngào…
Bình luận truyện