Em Dám Nói Em Không Tính Phúc

Chương 2: Vợ à, chúng ta phải cố gắng nhiều hơn



Edit: mèo đầu heo.

Vừa bước qua cửa nhà, Lộ Hiểu Vụ đã chuồn vào phòng khách, ngồi bám dính bất động trên ghế sô pha, cô không nên trở về phòng.

Mạnh Dịch Nam cũng không quản cô, chỉ cầm túi xách bỏ xuống, đi vào phòng đọc sách, tính tiếp tục làm nốt công việc hôm nay chưa làm xong.

Để đưa Lộ Hiểu Vụ về nhà mẹ đẻ, anh đã kết thúc hội nghị sớm

.

Lộ Hiểu Vụ ngóng nhìn Mạnh Dịch Nam không có chút động tĩnh gì, ngực nặng nề thở phào nhẹ nhõm, thật tốt quá, xem ra anh hôm nay có giấy tờ cần gấp phải làm.

Lộ Hiểu Vụ lén lút trở về phòng ngủ, rút cái tờ kết quả ra, do dự nghĩ xem nên cất nó ở chỗ nào? Cô nhìn xung quanh phòng ngủ một vòng, thật đau đầu, bình thường Mạnh DịchNamsẽ không đụng chạm tới vật gì đây? Nhất định phải đặt ở một vị trí an toàn, bằng không nếu bị anh phát hiện, anh không những sẽ giết cô, mà có thể trước khi giết cô sẽ lăng trì cả trăm lần, cô nghĩ đến liền cả người nổi da gà.

Lộ Hiểu Vụ đi vòng quanh phòng vài vòng, cuối cùng vẫn là quyết định đem tờ kết quả giấu ở trong ngăn kéo tủ phía dưới đầu giường của cô, ở chỗ này đều là để băng vệ sinh của cô, Mạnh Dịch Nam tuyệt đối không nhàm chán đi lục loại ngăn kéo này. Hơn nữa nơi càng nguy hiểm thì càng an toàn, mọi người ai cũng đều nói như vậy cả, cho nên nơi này tuyệt đối là vị trí an toàn nhất.

Cô đem tờ kết quả đem giấu xuống dưới cùng, sau đó, dùng băng vệ sinh phủ lên, còn cho rằng vẫn còn khá nguy hiểm, lại tìm thêm tạp chí phủ lên trên, sau đó lại đem băng vệ sinh đặt lên trên cùng.

“Kẹt…….” Tiếng kẽo kẹt mở cửa phòng vang lên, Mạnh DịchNamđã đi vào. Lộ Hiểu Vụ lưng căng thẳng, cả người khẩn trương vội vàng đem băng vệ sinh bỏ vào trong ngăn kéo, còn mạnh mẽ giả bộ bình thường quay đầu lại cười, trong tay còn quơ quơ một gói băng vệ sinh chưa bóc ra, “Thật phiền toái, phức tạp chết đi được.”

Mạnh Dịch Nam lạnh nhạt đảo mắt qua cũng không lên tiếng, lạnh mạt mở miệng. “Anh muốn đi tắm.”

À, Lộ Hiểu Vụ vội vàng đi thu dọn đồ đạc thật tốt, chạy vào trong phòng tắm, vì anh điều chỉnh độ nước ấm. Anh chưa bao giờ tự mình động vào, lý do là cô khi điều chỉnh độ ấm của nước, anh tắm rửa quả thực thấy rất thoải mái.

Mạnh Dịch Nam liếc mắt nhìn Lộ Hiểu Vụ vọt vào phòng tắm, ánh mắt chậm rãi rời xuống phía ngăn kéo của cùng của cái tủ đầu giường, nơi cô vừa giấu đồ. Mạnh Dịch Nam mặt không biến sắc, người vợ này của anh, không có năng lực gì cả, chính là trong bụng có chuyện gì buồn bực đều giấu ở trong lòng không nói, cho nên một ngày nào đó cô chủ động mở miệng, nhất định là trong lòng có quỷ. Ngay lúc vừa rồi cô vừa chột dạ.

Lộ Hiểu Vụ đi ra khỏi phòng tắm, “Tốt lắm” Trên tóc có hơi ẩm ướt, phỏng đoán chắc lúc vừa rồi bị bắn nhiều nước lên.

Mạnh Dịch Nam đi qua, quay đầu một cái, “Quần áo.” Nói xong liền đi vào phòng tắm, đóng cửa lại.

Lộ Hiểu Vụ thở phào, anh đã đi đến bên cạnh tủ quần áo, mà cũng lười động tay cầm quần áo của mình, ôi, cô đúng là một nàng dâu bé nhỏ, phải hầu hạ cho chồng thỏa mãn.

Thật ra, Mạnh Dịch Nam muốn cô làm cái gì, cô đều nguyện ý đi làm, cô cho rằng đây là trách nhiệm mà mỗi người vợ phải làm. Nhưng là, chỉ có một sự việc, cô thật sự không thể chấp nhận, cái gọi là nhu cầu bình thường của người chồng! Mỗi ngày một lần, thậm chí một ngày n lần, cái này nói như thế nào cũng không thể gọi là khả năng bình thường được a, rõ ràng là vượt xa người thường mà. Mà cô đúng là một người phụ nữ nhu nhược, như thế nào có thể chấp nhận được chuyện ấy!

Thừa lúc Mạnh Dịch Nam tắm rửa, Lộ Hiểu Vụ lại trang bị thêm rất nhiều ngụy trang cho cái tờ báo cáo kia, nhét vào trong một cái phong bì, làm bộ như là thư từ bưu điện gửi đến.

Đối phó xong hết mọi thứ, Lộ Hiểu Vụ mới đi ra khỏi phòng. Khi đi ngang qua phòng đọc sách, Lộ Hiểu Vụ dò xét thò đầu vào liếc mắt nhìn một cái, thấy bản báo cáo của anh, thật tốt quá, Lộ Hiểu Vụ sung sướng trong lòng hét to, tốt nhất là đêm nay thức cả đêm, cô có thể ngủ ngon một giấc.

Mạnh Dịch Nam tắm rửa xong đi ra, để trần nửa người trên, trên cổ vắt mội cái khăn mặt, tóc ẩm ướt tách tách nhỏ xuống từng giọt, nhìn Lộ Hiểu Vụ trên ghế sô pha. “Em đi ngủ trước đi, anh hôm nay có báo cáo cần phải giải quyết.”

Lộ Hiểu Vụ rầu rĩ thấp giọng đáp ứng, thật ra trong bụng đã gào thét điên cuồng, ya! Làm đi, làm đi, em tuyệt đối sẽ không làm chậm trễ công việc của anh.

Mạnh Dịch Nam nhìn cô có vẻ không để ý lắm, nhíu nhíu mi, “Em đi tắm đi. Nước vẫn còn nóng.”

Lộ Hiểu Vụ vừa nghe xong chạy nhanh xuống ghế sô pha, ngoan ngoãn trở về phòng tìm quần áo đi tắm rửa, tiếp theo nhất định phải nghe lời, cho anh yên tâm mà đi làm việc, haha, chờ anh rơi vào trạng thái tập trung tinh thần, cô có thể ngủ yên không phải lo.

Mạnh Dịch Nam nhìn chằm chằm cô như thế nào nhanh chóng nghe lời như vậy vọt vào phòng tắm, trong lòng sự nghi hoặc quá nhiều. Mỗi lần làm cho cô ở trên giường, cô đều một mực từ chối, thổi phồng lên như cái giường sắp ăn cô đến nơi, hôm nay làm sao cô lại vui vẻ như vậy?

Lộ Hiểu Vụ rõ ràng không sợ giường lớn, người ta rõ ràng là sợ hắn!

Mạnh Dịch Nam nghe được tiếng nước trong phòng tắm, chậm rãi đi đến bên giường, liếc mắt đến cánh cửa phòng tắm đang đóng kín, đem mở ngăn kéo cuối cùng ở tủ đầu giường ra, ở trong quan niệm của anh, người nhà không có bí mật, chuyện của vợ cũng là chuyện của anh, cho nên anh không chần chừ mở ngăn kéo ra.

Anh đẩy ra một đống băng vệ sinh, ở phía dưới có liền mấy quyển sách, không có gì khác thường. Nhưng Mạnh Dịch Nam vẫn nhớ đến biểu tình vừa rồi của Lộ Hiểu Vụ, vẫn là cảm thấy kì quái, bàn tay kia làm bộ tìm tòi, hình như có cái thư dưới mấy quyển sách kia, dường như bên trong có vật gì vậy.

Anh rút ra, chậm rãi mở.

………

Từ lúc Mạnh Dịch Nam nghiêm mặt nhìn tờ kết quả đến khi ngẩng đầu lên, ánh mắt như muốn tóe ra lửa.

Lộ Hiểu Vụ! Em mới là người có vấn đề!

Người ta đều bởi vì chồng vô năng nên mới đi tìm bác sĩ cố vấn hoặc tìm bác sĩ để trị liệu, cô cư nhiên lại vì anh quá mạnh mẽ, mà cho rằng anh có bệnh!

Mạnh Dịch Nam trừng mắt nhìn từng câu một trong tờ kết quả, trong lòng lửa lại thiêu đốt hừng hực lên, báo cáo đề nghị: Sinh hoạt vợ chồng hạn chế một chút, còn chưa nghiêm trọng đến mức ly hôn.

Cô sao lại muốn ly hôn! Anh thật sự là rất cưng chiều cô, cư nhiên làm cho cô nghĩ ra loại suy nghĩ này!

Mạnh Dịch Nam thở sâu, đem tờ báo cáo bỏ trở về nguyên dạng chỗ cũ, chậm rãi đi ra khỏi phòng.

Lộ Hiểu Vụ cùng với tiếng nước, ở trong phòng tắm khe khẽ ngâm nga bài hát, giờ phút này cô thật cao hứng, thật cao hứng, ít nhất đêm nay cô sẽ không phải khẩn trương. Đáng tiếc cô không thấy được, ánh mắt như băng lạnh thấu xương của Mạnh Dịch Nam khi ra khỏi phòng, aiz, Lộ Hiểu Vụ đêm nay như thế nào lại có thể không khẩn trương, cô đã làm cho Mạnh Dịch Nam bắt đầu suy nghĩ, cô nghĩ còn có thể thoát được sao?

Lộ Hiểu Vụ tắm rửa xong đi ra phòng tắm, cô mặc đồ ngủ bảo thủ đi đến phòng bếp uống cốc nước, mượn cớ đi qua phòng sách, quả nhiên Mạnh Dịch Nam vẫn còn đang làm việc.

Trong lòng cô vui vẻ, chạy nhanh về phòng, đóng cửa lại, nhảy trên chiếc giường lớn. Oa, giường lớn, cô kỳ thật rất yêu giường lớn, nếu có thể làm cho cô một người ngủ thì tốt rồi, có thể ở trên lăn qua lăn lại. Cô thật sự yêu ngủ giường lớn, chỉ cần không có Mạnh DịchNam.

Rất nhanh, Lộ Hiểu Vụ ngọt ngào say giấc đi gặpChuCông.

Rạng sáng lúc hai giờ, Mạnh Dịch Nam mới khép lại bản ghi chép trên máy tính, trở về phòng đi ngủ.

Nhìn thấy Lộ Hiểu Vụ đang ngủ yên trên giường, Mạnh DịchNambất động đứng bên giường.

Anh suy nghĩ cả đêm, từ đầu đến cuối không hiểu vì sao Lộ Hiểu Vụ lại có ý niệm kỳ quái như vậy trong đầu. Bình thường cuộc sống vợ chồng vì cái gì làm cô thấp thỏm lo âu, anh phát hiện rất sớm, cô không có thói quen hôn anh, ôm anh, thậm chí khi anh yêu cô, cô đều có chút né tránh. Nhưng mỗi lần cô đều phối hợp cùng anh làm xong, chính là cũng không giống như hưởng thụ.

Cô chán ghét làm chuyện đó. Cái đó là do qua một sự việc mà anh biết được. Có lần anh tính đúng chuyện tốt của cô xong rồi, tính muốn cùng cô thân thiết, cô lại đẩy anh ra, cô nói còn chưa có hết, anh thử tìm, phát hiện phía dưới đúng là có dán một cái băng vệ sinh. Anh đêm đó từ bỏ, chỉ ôm hôn cô một hồi lâu.

Nhưng sáng sớm hôm sau, anh đi vào phòng tắm, lại phát hiện cô lừa anh, buổi sáng cô thay băng vệ sinh thật sạch sẽ, cái gì cũng không có. Rồi sau đó vài ngày cô vẫn nói là chưa hết, không muốn cùng anh thân thiết.

Từ đó về sau, Mạnh Dịch Nam đã biết, Lộ Hiểu Vụ là một người phụ nữ bảo thủ, hẳn là một người phụ nữ bảo thủ lại có chút lãnh cảm.

Mạnh Dịch Nam nhíu mi, chậm rãi lên giường, nằm ở bên cạnh cô. Đưa tay phủ lên, nhẹ nhàng đem cô ôm vào trong ngực, thân thể chậm rãi đè lên.

Anh là một người đàn ông bình thường, người đàn ông bình thường vô cùng, yêu thương vợ của mình không phải là sai! Anh chính là rất thích cảm giác ôm cô.

Lộ Hiểu Vụ một hồi nóng người lên dần dần tỉnh táo thức dậy, áo ngủ trên người đã sớm bị người nào đó bỏ đi, cả người nóng lên đều là do da thịt tráng kiện của Mạnh Dịch Nam, anh đang ở trên giường.

Lộ Hiểu Vụ bắt lấy tay anh đang ở trên thắt lưng, dùng chút lí trí còn lưu lại nỉ non, “Em mệt lắm, đi ngủ sớm một chút đi.” Cô thật sự muốn ngủ ngon một giấc.

Mạnh Dịch Nam ừ nhẹ một tiếng, tay không có dấu hiệu dừng lại.

“Lộ Lộ, hôm nay cha giao cho anh một cái nhiệm vụ.” Mạnh Dịch Nam một bên cắn ở da thịt trước ngực cô, một bên hướng vào bên trong đùi, ánh mắt hướng về phía trước nhìn khuôn mặt đang mê đắm của cô.

“Uhm?” Lộ Hiểu Vụ cả người lửa nóng khó chịu, trong đầu nghe không rõ ràng, anh ép cô đến hít thở không thông, có thể hay không đừng đè nặng cô quá.

“Ông muốn chúng ta cố gắng nhiều hơn.” Mạnh Dịch Nam cuốn đầu lưỡi, ngậm vào quả anh đào quả trắng mịn, mùi vị của cô lúc nào cũng ngọt như thế.

Ách…… Trước ngực mẫn cảm bị kích thích làm Lộ Hiểu Vụ cong người lên, có phần không chịu được đầu lay động, cố gắng cái gì, cô muốn ngủ một giấc thật ngon.

“Chúng ta phải hiếu thuận, nên cần phải cố gắng thật tốt.” Lời nói của Mạnh Dịch Nam thành từng mảnh nhỏ thổi vào trong đầu Lộ Hiểu Vụ, cô đã không thể còn tự hỏi được, bởi vì anh đã dốc sức làm, bắt đầu cố gắng!

Em xin anh, đừng dùng sức như vậy! Đây là sự tỉnh táo duy nhất của Lộ Hiểu Vụ trước khi sa vào trầm luân!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.