Đoàn béo thấy đại bá sau khi nghe nàng cáo trạng cũng không có lập tức đi báo thù cho nàng, trong lòng liền thập phần không vui. Nàng duỗi cánh tay nhỏ ôm lấy cổ Sở Hủ, lẫm bẩm làm nũng với hắn: ” Đoàn Đoàn ~ Đoàn Đoàn bị người ta đánh, trong lòng Đoàn Đoàn thật đau ~ thật đau!!! “
N
àng vừa nói vừa bày ra vẻ mặt thương tâm gần chết, tay nhỏ còn khoa trương ôm lấy trái tim. Nếu bộ dáng này của nàng bị Trần Y Y nhìn thấy chắc chắn nàng ấy sẽ nói Đoàn béo đang học theo Đông Thi bắt chước.
* Đông Thi bắt chước: có liên quan đến Tây thi luôn á mấy nàng. Lên gg gõ ” Đông Thi là ai? ” rồi đọc nho ~
Chưa từng nhận được loại đãi ngộ tốt đẹp này, Sở Hủ nhìn tiểu chất nữ mềm mại, tròn tròn ở trong ngực, lập tức cảm thấy trái tim cứng rắn của mình cũng thật mau chóng bị bộ dáng đáng yêu của nàng làm tan chảy. Hắn một tay ôm Đoàn béo lên, để nàng ngồi trêи cánh tay rắn chắc của mình. Sau đó nhìn liếc qua Dương Bất Hỉ đang đứng sau lưng, Dương Bất Hỉ lập tức xoay người đi hỏi thăm tình huống.
Chờ Dương Bất Hỉ hỏi rõ ràng mọi chuyện, sau đó liền giản lược tình tiết quan trọng thuật lại cho Sở Hủ nghe. Đoàn béo xác thực cùng người ta đánh nhau, hơn nữa còn lấy một địch năm. Sở Hủ nghe nói tiểu nha đầu nhà hắn nện bước chân ngắn, thân người nho nhỏ một nắm vậy mà lại đem hài tử nhà khác đánh cho kêu phụ gọi mẫu. Lập tức không nhịn được cười nói với Đoàn béo: ” Đánh thật hay! Không hổ là huyết mạch Sở gia ta! “
Đoàn béo vừa nghe đại bá nói như vậy, trêи gương mặt nhỏ nhắn còn vươn nước mắt lại xuất hiện một nụ cười hài lòng. Nàng bày ra bộ dáng ” lê hoa đái vũ ” làm một đại nam nhân như Sở Hủ cũng nhịn không được mà đau lòng một trận. Hiện tại Sở gia chỉ có mình Đoàn béo là tôn nữ, nàng lại là một tiểu nha đầu yếu ớt mong manh, Sở Hủ từ trước đến nay đối với nàng là thập phần dung túng. Hơn nữa, chuyện hôm nay cũng không phải Đoàn béo sai, hắn nhịn không được càng thêm yêu thương nàng!
Chuyện cụ thể là như vầy, gần đây lão phu nhân thường ở trong phủ mở tiệc đãi khách, mục đích là vì tìm cho Đoàn béo vài hài tử để bồi nàng chơi đùa.
Lão phu nhân vốn dĩ chỉ là yêu thương tôn nữ, nhưng bà lại không nghĩ rằng, những hài tử thế gia kia đều được sinh ra trong phú quý, lớn lên trong sủng ái vô hạn của người nhà. Bọn hắn vốn cũng không muốn hạ mình đi nịnh nọt, dỗ vui một tiểu nha đầu chưa đầy hai tuổi, nhưng người lớn trong nhà lại vì lợi ích gia tộc, ép bọn hắn phải đi bồi Đoàn béo. Ban đầu vẫn ổn, nhưng là dần dà, do tính tình không hợp nhau nên giữa mấy hài tử đã nảy sinh mâu thuẫn.
Lần này khi bọn hắn đến viện tử của Đoàn béo, liền thấy con thỏ trắng mà Đoàn béo đang nuôi. Con thỏ trắng này được Đoàn béo nuôi vừa sạch sẽ, vừa mập mạp lại thập phần chọc người yêu mến, một đám hài tử vừa nhìn thấy lập tức không dời nổi ánh mắt, liền đi theo Đoàn béo chơi đùa cùng thỏ trắng.
Đây là lần đầu tiên Đoàn béo chơi với bọn hắn vui vẻ như thế, khó có được vung lên cánh tay béo múp, hào phóng nói: ” Các ngươi ở lại đi! Ta kêu nhà bếp đem thỏ trắng nấu lên, chúng ta cùng nhau ăn! “→_→
Đoàn béo là một tên cật hóa hàng thật giá thật, bằng không nàng cũng không mập mạp đến mức này. Lúc trước Đoàn béo nuôi con thỏ kia, vốn là muốn vỗ béo nó để sau này ăn. Cho nên thời điểm nàng nói ra câu đó, chỉ nghĩ vô cùng đơn giản là muốn cùng những tiểu bằng hữu của nàng chia sẻ mỹ thực.
Nhưng mà những hài tử khác nghe vậy sắc mặt lập tức trắng bệch, bọn hắn thấy con thỏ trắng kia thập phần đáng yêu, lại nhìn vẻ quyết tâm đem thỏ đi nấu trêи mặt Đoàn béo. Cả đám đều mạc danh kỳ diệu cảm thấy Đoàn béo thật sự là một cái trứng thối, thật khiến người ta sợ hãi cùng chán ghét! ◐.̃◐
Một tiểu cô nương lớn hơn Đoàn tử chừng ba tuổi lập tức tiến lên ôm lấy thỏ trắng, sau đó một đôi mắt xinh đẹp tràn đầy phẫn nộ trừng Đoàn béo.
” Ngươi… Ngươi làm sao nỡ nhẫn tâm nấu nó a? Nó khả ái lại rất xinh đẹp! Ngươi làm vậy là không đúng! “
Tiểu cô nương này lớn lên thập phần nũng nịu, một đôi con ngươi to tròn đang đong đầy nước mắt. Nàng vừa nói vừa gắt gao ôm lấy thỏ trắng, một mặt thề chết hộ thỏ! Giờ phút này trong lòng tiểu cô nương cũng thật phức tạp, mẫu thân nàng đã dặn dò nàng phải dỗ dành tiểu kim tôn của Sở gia thật tốt. Nhưng hiện tại nàng lại vì một con thỏ mà đối nghịch cùng tiểu kim tôn của Sở gia!
Bộ dáng lúc này của tiểu cô nương ở trong mắt Đoàn béo cật hóa chính là người xấu cướp thức ăn của nàng! Đoàn béo không vui đi lên, nàng chỉ muốn chia cho bọn họ một ít đồ ăn ngon, chứ không muốn chấp tay dâng nguyên con thỏ này cho bọn họ! Nàng vừa vươn cánh tay béo ra muốn cướp lại thỏ trắng, vừa chu miệng nhỏ, nói: ” Nhưng… Nó là của ta! “
Đúng vậy! Thỏ trắng là của nàng, nàng muốn ăn liền ăn. Hơn nữa lúc đại bá tặng thỏ trắng cho nàng, nàng đã nói với đại bá rồi nha~ Nàng muốn nuôi nó béo lên, sau đó đem đi nướng mật ong ~
Những hài tử khác mặc dù lớn hơn Đoàn béo một chút, nhưng suy nghĩ của bọn chúng vẫn rất đơn thuần. Bọn hắn ngày thường bị người nhà quản giáo nghiêm ngặt, căn bản không cho bọn hắn nuôi mấy động vật đáng yêu gì gì đó. Nay hiếm lắm mới gặp được một chú thỏ trắng đáng yêu như thế, bọn hắn lại chơi đùa cùng nó từ sáng sớm đến tận trưa, trong lòng mấy tiểu gia hỏa này đã sớm xem thỏ trắng thành bằng hữu của mình.
Đột nhiên nghe Đoàn béo muốn đem thỏ giết chết rồi nấu lên, nhất thời trong lòng mấy tiểu hài tử kia không cách nào tiếp thu được! Một nam hài khoảng năm sáu tuổi thấy thế, tiến lên đẩy tay Đoàn béo ra, một mặt nghiêm túc nhìn nàng nói: ” Không thể giết con thỏ kia cũng không thể ăn nó! Càng không được khi dễ San San! “
San San trong miệng nam hài chính là tiểu cô nương đang ôm thỏ trắng, Đoàn béo bị đẩy có chút tức giận. Vài cái thị nữ đứng bên cạnh thấy thế, lập tức muốn đi lên khuyên can những tiểu chủ tử một chút.
Một cái thị nữ thanh âm ôn nhu nói: ” Con thỏ này là của tiểu thư nhà chúng ta, San San tiểu thư nếu thấy thích, nô tỳ ra sau bếp mang một con đến cho người, được không? “
Thị nữ kia nói xong liền muốn đưa tay ôm lấy thỏ trắng trong lòng tiểu cô nương, nhưng lúc này trong mắt San San thì bất kì ai muốn đem thỏ con đi đều là người xấu, nàng lập tức thét chói tai, trốn sau lưng các hài tử khác.
San San: ” Ta không muốn, ta không muốn, thỏ trắng là của ta! Ta muốn bảo hộ nó! “
Những hài tử khác thấy nàng đột nhiên khóc lớn, liền theo bản năng đem người bảo vệ ở sau lưng, ngăn cản thị nữ đang muốn bắt thỏ trắng đi. Đoàn béo nghe San San nói thỏ trắng là của nàng liền lập tức nổi bão. Nếu con thỏ kia không phải nàng nuôi, mấy hài tử kia muốn làm như thế nào nàng mới không thèm quản đâu! Nhưng con thỏ kia rõ ràng là của đại bá cho nàng, nơi này cũng là nhà của nàng!
Khuôn mặt nhỏ của Đoàn béo xụ xuống, tức giận đến nỗi thịt trêи mặt đều đang run rẩy! Nàng dữ dằn uy hϊế͙p͙ bọn hắn, nói: ” Nhanh trả Đoàn Đoàn! Nó là của Đoàn Đoàn! “
San San bị bộ dáng của nàng dọa sợ, lập tức há miệng, vừa khóc vừa nói: ” Không cần! Ngươi là người xấu! Giống với nương của ngươi, đều là hồ li tinh! Là nữ nhân lòng dạ rắn rết! “
Lời này cũng không biết San San học được từ ai, lời nói của nàng vừa thốt ra lập tức châm ngòi quả bom lớn là Đoàn béo. Đoàn béo vụt một phát vọt tới, thị nữ đứng bên cạnh vốn là muốn đi lên ngăn cản nàng, nhưng các nàng không nghĩ tới, tiểu thư còn nhỏ như thế, hơn nữa thân mình vừa ngắn lại vừa mập, nhưng chạy lại rất nhanh a! Các nàng căn bản không kịp chạy tới, Đoàn béo đã vọt đến chỗ San San.
San San không kịp đề phòng bị Đoàn béo nắm lấy mái tóc dài, Đoàn béo đang nộ khí công tâm nên sức lực thập phần dọa người! Đoàn béo nắm lấy tóc San San sau đó vật nàng ngã xuống mặt đất! San San bị quăng ngã xuống mặt đất sửng sốt một chút, sau đó liền mở miệng gào khóc, tiếng khóc inh ỏi: ” Các ngươi đều là người xấu! Nữ nhân ác độc! Hồ li tinh! Ô ô ô…”
Lời này của San San là nghe di nương nàng nói, mà di nương nàng cũng chính là người quen cũ của phủ nhϊế͙p͙ chính vương, muội muội Lâm Thu Du! Lúc trước một nhà bọn họ bị Sở Trác đưa đến nha môn, Lâm Thu Du rơi vào đường cùng, không còn cách nào khác liền đẩy nhũ mẫu của mình ra chịu tội, đổi lấy an toàn cho tất cả mọi người trong nhà.
Kỳ thật Lâm gia có thể hữu kinh vô hiểm tránh thoát một kiếp, là nhờ Vân Mộc Hà lúc đưa bọn họ đến quan phủ đã hạ thủ lưu tình! Nếu Vân Mộc Hà nói với quan phủ, Lâm gia bọn hắn là do Sở Trác cố ý đưa đến, thì vô luận Lâm gia bỏ ra bao nhiêu bạc thì vẫn không tránh được tai ương!
Về sau Lâm gia thật sự rơi vào đường cùng, mà muội muội Lâm Thu Du lại là loại người không nguyện ý chịu khổ, không biết bằng cách nào đó đã câu dẫn được Tam lão gia của Hà phủ. Sau đó muội muội Lâm Thu Du liền trở thành thị thϊế͙p͙ của Hà tam gia.
Sau khi muội muội Lâm Thu Du ở phủ tướng quân ăn phải quả đắng, thì cả người hình như đều đã thay đổi! Nàng ta tiến vào Hà phủ liền tranh thủ lấy được sự tín nhiệm của chính thê, hai người cùng nhau liên thủ, đem toàn bộ hậu viện của Hà tam gia thanh lí sạch sẽ!
Muội muội Lâm Thu Du hận Trần Y Y
thấu xương, có cơ hội liền mắng Trần Y Y là hồ li tinh. San San tuổi nhỏ nghe vậy liền ghi nhớ trong lòng, bị Đoàn béo nắm tóc liền không suy nghĩ mà thốt ra!
Đoàn béo và phụ thân nàng chính là cùng một loại người, người khác nói xấu mẫu thân nàng một chút nàng đều không chịu đựng được. Cho nên nàng thấy San San vừa gào khóc, vừa nhục mạ chửi bới mẫu thân nàng, Đoàn béo vẫn luôn nhu thuận hiểu chuyện liền bùng nổ!
Những hài tử khác thấy nàng đánh San San như thế, đương nhiên không thể khoanh tay mặc kệ, dù sao quan hệ của bọn hắn cùng San San thân thuộc hơn, phản ứng đầu tiên của chúng chính là bảo hộ San San! Hơn nữa trong mắt bọn chúng, San San vừa bị Đoàn béo hung hăng đánh ngã kia, mới là kẻ yếu thế cần người bênh vực! Kết quả là, một đám hài tử cùng nhau xông lên, đánh nhau với một mình Đoàn tử!
Vài thị nữ thấy thế, một người nhanh chóng đi thông báo, một người khác muốn tiến lên ngăn cản. Bởi vì các nàng đều là hạ nhân của vương phủ, trong lòng đương nhiên là thiên vị tiểu chủ nhân nhà mình. Vốn vài cái thị nữ còn muốn tiến lên giúp đỡ tạo khí thế cho chủ tử nhà mình, sau đó các nàng thấy tiểu chủ tử của mình quá lợi hại! Thân hình ngắn ngủn của nàng thế mà lại rượt đánh cả đám hài tử lớn hơn nàng mấy tuổi. Chỉ cần tiểu chủ tử các nàng không chịu thiệt thòi, các nàng liền không thèm đi ngăn cản!
Trong lúc đó, Đoàn béo bị ngã một lần, lòng bàn tay cùng một bên gò má của nàng đều bị trầy da, rớm máu. Một người thị nữ thấy thế đau lòng không thôi, nàng liền muốn tiến lên đỡ tiểu chủ tử của mình dậy. Kết quả nàng lại thấy chủ tử của nàng nhanh chóng bật dậy, nàng nhìn thoáng qua lòng bàn tay đang rướm máu, đôi mày nhỏ dựng lên thẳng tắp, vẻ mặt hung thần ác sát xông tới.
Khí thế nàng thập phần hung hãn, một bộ dáng không chịu thua, không sợ đau, liều chết xông lên. Lập tức khiến vài thị nữ điêu đứng, ôm lấy trái tim bị sự nhuyễn manh của nàng làm cho loạn nhịp! Các nàng đều cảm thấy tiểu chủ nhân nhà mình quá lợi hại, một nha đầu chưa đến hai tuổi thế nhưng lại lấy một địch năm! Không hổ là nữ nhi của Sở tướng quân anh minh thần võ!
Sau khi mấy vị phu nhân kia biết được chân tướng sự việc, một đám đều mang vẻ mặt xấu hổ đi tạ tội với lão phu nhân. Con thỏ kia chính là tiểu kim tôn nhà người ta nuôi a, kết quả là do mấy hài tử nhà bọn họ không hiểu chuyện, đi giành đồ của người khác ngay trêи địa bàn của người ta!
Mà mẫu thân San San sắc mặt cũng thật khó coi, nàng không nghĩ tới, nữ nhi luôn luôn nhu thuận của nàng lại có thể nói ra những lời tục tằng như thế! Nàng trịnh trọng cùng lão phu nhân xin lỗi, sau khi xin lỗi xong, liền giận đùng đùng kéo nữ nhi hồi phủ. Nàng nhất định phải xé nát cái miệng của nữ nhân kia, nàng ta dám ở trước mặt của San San mà nói hươu nói vượn! Nàng lúc trước chính là nể tình sau khi nữ nhân kia vào phủ, giúp nàng xử lí mấy thϊế͙p͙ thất không an phận của Tam gia, bằng không nàng làm sao có thể để nàng ta có cơ hội tiếp cận San San!
Muội muội Lâm Thu Du hiện tại tâm tình rất tốt, bởi vì toàn bộ Lâm gia đều phải dựa dẫm, ỷ lại nàng ta mới có được cuộc sống cơm áo không lo! Nàng ta hôm nay vừa gặp Lâm Thu Du, nàng ta nhìn vị tỷ tỷ luôn vênh váo tự đắc lúc này lại có bộ dáng thập phần chật vật! Lần đầu tiên nàng ta biết được, tư vị ngồi ở chỗ cao nhìn xuống người khác thật sự quá thoải mái!
Nhưng mà nàng ta còn không cao hứng được bao lâu, đã bị Đại phu nhân hùng hổ xông đến, mắng một câu ” tiện nhân miệng rộng! ” Muội muội Lâm Thu Du nhất thời ngây ngẩn cả người, sau khi thấy được dáng vẻ phẫn nộ của Đại phu nhân, nàng ta cuống quýt bày ra bộ dáng tiểu thϊế͙p͙ nghe lời: ” Phu… Phu nhân, người đây là thế nào a? “
Hà gia tam phu nhân tức tím mặt, nàng liếc mắt nhìn vài cái bà tử cao lớn ở sau lưng, mấy bà tử kia liền tiến lên giữ chặt muội muội Lâm Thu Du. Nàng nói: ” Ngươi còn không biết xấu hổ mà hỏi ta? Ta chính là hung hăng đánh ngươi! Cho ngươi dám ở trước mặt San San nói hươu nói vượn! “
Tại thời điểm Hà gia đang huyên náo đến mức gà bay chó sủa, Sở gia bên này chính là một nhà già trẻ cùng vây quanh Đoàn béo, lão phu nhân đang đút nàng ăn thịt thỏ nướng mật ong. Đoàn béo ăn thỏ nướng vàng óng béo ngậy, ăn đến miệng nhỏ đều có thêm một tầng mỡ, vui vẻ vung vung chân ngắn. Sở Hủ ở một bên nhìn lão phu nhân đút nàng ăn, nhịn không được, chua chua nói: ” Mẫu thân, người cũng mệt mỏi rồi! Để cho ta đến uy Đoàn Đoàn ăn đi! “
Lúc ở bên ngoài, Sở Hủ mở miệng một tiếng bổn vương, hai tiếng cũng bổn vương, đem uy áp thuộc về riêng hắn bày ra hoàn toàn. Nhưng mà lúc ở trước mặt lão phu nhân, lại trở thành một hài tử bình thường thập phần hiếu thuận. Lão phu nhân nghe vậy liếc mắt trừng Đại nhi tử mình một cái, Đại nhi tử của mình trong lòng nghĩ cái gì đương nhiên bà biết rõ, bà nhịn không được, cười nói: ” Đã thích hài tử như thế, thì chính mình thú nương tử về mà sinh a! Làm sao lại cả ngày đều nhớ nhung khuê nữ của A Trác? “
Đoàn béo đem miếng thịt thơm ngào ngạt nuốt xuống, chỉ nghe tổ mẫu nói cái gì mà sinh hài tử a, nàng liền theo bản năng nhìn đại bá nhà mình, hỏi: ” Đại bá ~ Có bảo bảo sao? Nếu vậy có phải Đoàn Đoàn liền trở thành tỷ tỷ hay không a? “
Sở Hủ nghe vậy, con ngươi lạnh lẽo sửng sốt một chút, hắn thật sự không nghĩ tới chuyện thành gia lập thất sớm như vậy. Bất quá, nghe mẫu thân cùng Đoàn béo nói, hắn nghĩ nếu như hắn cũng có một nữ nhi nhuyễn nhuyễn manh manh giống Đoàn béo, này quả thật không tệ nha! Nhưng hắn nhớ đến mấy nữ nhân ở bên cạnh mình, càng nghĩ càng cảm thấy không có ai thích hợp!
Sở Hủ ở lại vương phủ dùng cơm tối, vốn là muốn tiếp tục bồi lão phu nhân cùng Đoàn tử, nhưng có tin tức truyền đến, nên hắn phải lập tức rời phủ trong đêm!