Em Đồng Ý Bán Trái Tim Cho Quỷ

Chương 5




Chap5: CON MÈO TRẮNG
6h30,học viện Troy (tự chế),phòng hiệu trưởng
-Vâng thưa ông,tôi sẽ sắp xếp tiểu thư vào lớp học ưu tú nhất của trường,lớp học hoàng gia,tiểu thư đâu rồi ah?
-Con bé đang nghỉ ngơi ở phòng bên cạnh,chỉ cần cho con bé học cùng lớp với chồng nó là được-Bạch lão gia lạnh lùng đáp
-Vâng ah,Hoàng thiếu gia là 1 học sinh ưu tú của lớp học hoàng gia,lớp này chỉ có những học sinh ưu tú nhất,đều là con cái của những tập đoàn,và gia tộc có tiếng,là những người cùng thế giới với tiểu thư,có rất nhiều học sinh giỏi học vượt,là thành viên trọng yếu trong nhiều câu lạc bộ năng khiếu của trường và còn…-ông hiệu trưởng luyên thuyên
-Thôi đủ rồi,tôi chỉ mong ông 1 điều,là giữ kín thân phận của con bé đến khi cón bé muốn nói ra…nếu không…ông…gia đình ông…cái trường của ông…học sinh của ông…không sống yên ổn…với con bé đâu…-Bạch lão gia gằng giọng
-Vâng,tôi hiểu rỏ…
REENG
~ Đã đến giờ vào học nhưng tại lớp 12TOP,không khí vẫng ồn áo náo nhiệt,một vài cặp đôi vẫn còn ve vãn nhau,các chàng trai thì thi nhau chia sẽ những kinh nghiệm về các cô gái bằng những lời lẽ thô tục,các cô gái thì ăn mặc hở hang,tui là đồng phục nhưng nó đã được cách điệu và cắt ngắn hệt như những trang phục…bãi biển,trên người đầy phụ kiện và trang sức đắc tiền…họ đang khoe khoang với nhau về các chàng trai,mỹ phẩm,các cuộc chơi,cách tiêu tiền và các anh chàng hotboy trong lóp,vài người trong lớp trông còn trẻ măng,ắc hẳng chưa đến 18 tuổi,nhưng vẫn được học lớp này…học vượt…lý do hay thật…để che đậy lý do thật sự…tiền và địa vị…đây chính là bản chất thật của ROYAL CLASS và TROY SCHOOL…
Riêng chỉ ở 1 góc lớp,cạnh cửa sổ,góc yên tĩnh duy nhất trong lớp,1 cô gái chăm chú nhìn ra cửa sổ,và cẩn thận vẻ lại trên trang giấy…còn chàng trai bên cạnh chăm chú…ngắm cô gái…

KÉT~ cô giáo khẻ mở cửa bước vào lớp,mọi người vẫn còn chăm chú vào công việc của mình,đến khi nghe tiếng của cô giáo cả lớp mới trật tự ngồi vào chổ,nhưng cái miệng vẫn nói không ngừng…
-CẢ LỚP…CHÚ Ý…hôm nay lớp ta có 1 bạn nữ mới chuyễn đến,mong các em chiếu cố bạn ấy-cô giáo lớn tiếng nói để dập tắt tiếng ồn
Cả lớp chú ý ra phía cửa,đến khi nhìn thấy cô gái từ cửa bước vào,cả lớp như im bặc,chăm chú vào cô gái trước mắt…
-WOW…-cả lớp như tròn mắt trước tặng phẩm của thượng đế ban tặng để họ chiêm ngưởng…
Cô gái trước mắt thanh tao thoát tục…chỉ có thể giải thích rằng:KHÔNG PHẢI NGƯỜI,làn da trắng tinh như hoa hồng bạch ướt sương,trên gương mặt trắng hồng như trong suốt,không một chút son phấn mà vẫn toả sáng với từng đường nết đẹp như chạm khắc…đôi mắt to,với lông mi dài và cong vút màu nâu nhạt,đôi mắt màu nâu trong và rất sáng với chân mày lá liễu màu nâu nốt,nâu tự nhiên,trông như mắt búp bê,nhưng rất có hồn,cái mũi cao thanh tú,đôi môi mộng căng như quả dâu chín tới…hoàn toàn không hề tì vết…thân hình cao ráo,mảnh mai nhưng đầy đặn,3 vòng hoàn mỹ,khoác trên mình bộ đồng phục học sinh vẫn không làm giảm sắc đẹp của cô,chiếc áo sơmi bó sát làm lộ rỏ vòng một căng tròn và vòng eo nhỏ thon hoàn hảo,chiếc váy đồng phục nàu caro đỏ,cực ngắn,lộ rõ đôi chân dài miên man,trắng như giấy…
-Chào mọi người,mình là Tiểu Bạch…mình vừa về từ Anh Quốc,mong mọi người chiếu cố…-nó nói giọng ngọt như mật,nhẹ như tiếng vĩ cầm,hôm nay có tự tạo ình 1 vỏ bọc của con người khác…1 thiên sứ…chỉ muốn che đi con quỷ bên trong mình…và đùa với chồng mình tí xíu…
-BẠN THẬT XINH ĐẸP
-BẠN CÓ PHÃI LÀ NGƯỜI KHÔNG…KHÔNG PHẢI LÀ SẢN PHẨM CÔNG NGHỆ MỚI…BÚP BÊ BIẾT ĐI ĐÓ CHỨ
-NHÀ BẠN Ở ĐÂU…CÓ BẠN TRAI CHƯA
-VỪA XINH ĐẸP…LẠI DỊU DÀNG…CHO MÌNH SỐ ĐIỆN THOẠI ĐI…
Bọn con trai trong lớp rống lên như điên,nó vốn biết mình xinh đẹp nhưng không cần thiết phải khoa trương thế chứ,vì nó không biết rằng hôm nay nó ăn mặc chỉnh tề,thay đôi giày cao gót bằng đôi bốt lông,mái tóc tuy vẫn màu vàng nâu nhưng đã không còn xoăn tít mà nay được duỗi thẵng dài đến tận lưng váy,phần mái thắt rết,trông nó không chỉ xinh đẹp mà còn rất đáng yêu và…ra dáng thục nữ, một nó hoàn toàn khác
Bọn con gái thì nhìn nó bằng ánh mắt toé lửa
-Em ngồi đâu thưa cô?-nó dịu dàng hỏi
-BẠN NGỒI ĐÂY NÀY
-ĐÂY NÀY…
-MÀY TRÁNH RA…ĐỂ TIỂU BẠCH NGỒI CẠNH TAO…
Bọn con trai ra sức tranh giành nó
-Em ngồi đó,bàn thư 4…-cô giaó lên tiếng để nhanh chóng chấm dứt tình trạng hỗn loạn trước mắt…
Bây giờ thì bọn con trai đồng loạt câm bặt,chỉ biết thở dài,đến bọn con gái sầm sì lên tiếng

-Nó là ai mà được nằm trong nhóm đó chứ
-Nó là ai mà được ngồi giữa nhóm hotboy chứ
-Chổ ngồi đó…không phải chổ dành riêng cho người đó sao…sao nó được ngồi cạnh người đó chứ..
….
Nó im lặng tiến đến 1 bàn được bỏ trống nằm ngay giữa dãy bàn cạnh cữa sổ,ngay giữa những người…nó quen biết…chổ được để dành này…nó biết của ai…nó khẻ nhếch mép cười…
Mọi người đều không biết rằng từ lúc nó bước vào lớp có 3 người luôn chăm chú nhìn nó,mỗi người 1 suy nghĩ.
Gia Bảo cảm thấy người con gái này rất quen thuộc,trông cô ta rất giông cô gái trong bar,cô gái tạo ra 1 cái khí chất thu hút anh đế kì lạ,nhưng cô gái đêm đó trang điểm rất đậm,và không hề biết cười,chỉ biết nhếch mép khinh bỉ,và kha khả chế giễu người khác…nhưng cô gái trước mắt cười rất tươi,khi cười má trái lún 1 đồng tiền nhỏ,đôi mắt rất to cũng híp lại,nụ cười như ánh mặt trời…thật không giống,nhưng chơt suy nghĩ khiến anh như bừng tĩnh…bức thư đe doạ của cô vợ sắp cưới,anh vội nhìn sang bên cạnh,Vũ Bội cũng đang chăm chú nhìn nó,cô không biết tại sao khi nhìn vào cô gái này,cô cảm thấy sợ hãi,cô gái đó có gì đó không đơn giản bên trong vẻ ngoài của…1 CON MÈO TRẮNG…
Bên dưói bàn nó,1 cô gái trang điểm loè loẹt dựa vào cánh tay của anh chàng đẹp trai bên cạnh cũng đang nhìn nó,khẻ cười và lắc đầu…và nó cũng biết rằng vì sao cô ta cười…vì nó là chủ nhân của cuộc chơi này,nó đang chờ đợi con mồi tự mò vào trò chơi của nó để nó chính thức khai màn cuộc chơi…
REENG~ chuông báo hiệu giờ ra chơi,lớp học lại trở nên ồn ào như củ,các chàng trai thay nhau đến làm quen với nó,nó đều nhiệt tình kết bạn…nó không bao giờ từ chối các anh chàng đẹp trai…đặt biệt khi họ ngu ngốc tự dẫn xác bước vào lảnh địa của nó…bỗng
RẦM
1 Bàn tay mà không 2 bàn tay đập mạnh lên bàn nó,lớn tiếng hỏi:
-SAO MÀY DÁM NGỒI ĐÓ?
-SAO MÀY DÁM NGỒI ĐÓ?
-Tao hỏi cô ta trước…
-Lâm Uyễn Nhi,câm mồm cho tao,tao hỏi trước…
-Lý Tiểu Nhuyễn,mày là ai dám bảo tao câm mồm…
-BIẾN ĐI,ỐN ÀO QUÁ,tụi mày không thấy đang làm ồn Gia Bảo vẽ tranh sao?-Một cô gái tóc ngắn,xinh đẹp,mặt đầy uy quyền,quát lớn…
-LÝ LẬP NGÂN,chị….
-CHỊ HAI…

-TAO BẢO BIẾN- cô gái tóc ngắn quát lớn
Sau đó,2 cô gái đó quả thật biến đi trong tích tắt,quay về chổ họ ngay cạnh cửa ra vào…tiếp tục cải nhau,sau đó cô gái tóc ngắn liếc sang nó,ánh mắt đầy ác cảm,trước khi bước đi còn khẻ cưòi với Gia Bảo.Anh không đáp lại chỉ nhếch mép khinh bỉ.
Nó giả vờ ngây thơ,quay xuống hỏi 2 người ngồi phía sau,1 người trông rất quen,đẹp trai,chân mày rậm,mắt sâu, da sậm đen,đô to,lực lưỡng,1 nét đẹp rất nam tính…là người nó gặp đêm qua,1 trong những người bạn thân của Gia Bảo,Vương Văn Minh…còn người con gái đang âu yếm bên cạnh,nó đã quá wen…bạn thân nhất của nó…Trần Ngọc Lâm…
-Họ là ai thế?sao họ lại dữ với mình như vậy?-nó tròn xoe mắt hỏi
-Ngũ đại hotgirl…-Ngọc Lâm lơ đãng trả lời,vì cô hiểu rằng nó biết rất rỏ,nó chỉ đơn giản là đang giả vờ hỏi
-Ngũ đại hotgirl?-nó lại ngu ngơ
-Ngũ đại hotboy,ngũ đại hotgirl,bạn không biết sao?-Văn Minh ngạc nhiên hỏi,vì những người này,không ai không biết
-….
-Để mình nói cho bạn biết:Ngũ đại hotboy là những anh chàng đẹp trai nhất,tài giỏi,nổi tiếng nhất,mình tự giới thiệu,mình,Vương Văn Minh đội trưởng đội karate,cũng là 1 trong 5 hotboy đó(tự tin gúm),những người còn lại là:anh chàng tóc dài,áo có cài hoa,bàn đầu,”casanova” Lạc Phong,nổi tiếng nhất là 2 anh em băng giá nhà họ Hoàng:Hoàng Gia Bảo ngồi phía trên cậu(người này nó quá rỏ,chồng nó mừ),hội trưởng hội mỹ thuật và người em trai đang du học Canada,hoàng tử dương cầm,Hoàng Gia Kỳ,người còn lại đang mất tích…1 người vô cùng kỳ lạ…Lục Tử Khiêm…-Gia Minh đang diễn giải thì Ngọc Lâm tiếp lời
-Còn ngũ đại Hotgirl gòm mình:Trần Ngọc Lâm,hội trưởng hội học sinh(nó wa’ rành tỉ này),2 cô gái lúc nãy,oan gia không đội trờ chung,cô gái tóc đỏ,ăn mặc loè loẹt là Lý Tiểu Nhuyễn,của nhóm thời trang,cô gái tóc đuôi ngựa,ăn mặc hở hang là Lâm Uyễn Nhi,đội trưởng đội tennis,họ ghét nhau chỉ vì họ cùng yêu người ngồi bàn của bạn,Hoàng Gia Kỳ,còn cô gái tóc ngắn,hung dữ lúc nãy là Lý Lập Ngân,chị gái Lý Tiểu Nhuyễn,chủ tịch hội văn nghệ,cô ta là thanh mai trúc mã của Gia Bảo(2 chị em này gúm,mê 2 anh em người ta),còn người còn lại là cô gái tóc đen ngồi phía trên bạn,thần tiên tỷ tỷ của câu lạc bộ mỹ thuật,con riêng của Hoàng phu nhân…Hoàng Vũ Bội…
-Cám ơn các bạn,các bạn thật dễ gần-nó lại cố giả nai
-Bởi vì cậu thật xinh đẹp…
BINH~ Văn Minh đang nói thì bị Ngọc Lâm đập quyển vở lên đầu và lườm 1 cái,nó cười nhẹ 1 cái rồi quay lên bàn của mình,nhìn lên người con trai phía trên mình rồi lại liếc sang cô gái tóc đen bên cạnh,nó khẻ nhếch mép cười,
Kịch bản nó đã viết sẵn rồi,đừng lo,nó sẽ ỗi người 1 vai,không cần tranh giành,vai càng lớn,kết thúc càng bi thảm,nó muốn thấy cách họ hoảng sợ…cách họ đau đớn…cách họ tuyệt vọng…nó muốn nước mắt…nó muốn máu…nó muốn trái tim họ…dù là tim thiên sứ,tim con người hay là tim ác quỷ…dù sao còn hơn…không có tim…
Đọc tiếp Em đồng ý bán trái tim cho quỷ – chương 6



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.