Mục Vân Tu thu hồi que cay, tròng mắt tiểu gia hỏa lập tức liền ngừng di động, trong ánh mắt còn lộ ra một tia tiếc nuối.
Lúc mà Mục Vân Tu chuẩn bị giả vờ hạ tay xuống còn khụ buồn cười một tiếng, ngay sau đó lập tức chỉ chỉ ba lô nhỏ của cô.
"Còn nữa không?"
"......" Nhị ca hỏi làm cho cô cảm thấy thật hoảng.
"Nghe nói ăn đồ ngọt tâm tình mới có thể tốt, em cho anh đều là nhũng đồ vị cay, vậy không tốt lắm, Y Y, em nói làm sao bây giờ?" Ánh mắt người nào đó nhanh chóng nhìn chằm chằm vào ba lô của Y Y, giống như có thể xuyên thấu qua lớp vải bên ngoài mà nhìn được bên trong.
Ánh mắt của Nhị ca quá mãnh liệt, Y Y theo bản năng liền che kín chiếc ba lô. Một hộp sữa bò vị dâu tây còn sót lại của Y Y, vừa đúng lúc là đồ ngọt, chính là món đồ ngọt còn sót lại cuối cùng, nhị ca làm sao mà biết được?
"Nhị ca, anh nghe ai nói bừa vậy, loại lời nói linh tinh này không thể tin, anh xem, em cũng không tin, chỉ cần ăn thôi cũng có thể làm tâm tình của em tốt hơn, nếu nhị ca còn không tin, anh đem thịt bò khô, cá khô nhỏ với que cay đưa cho em, em ăn cho anh xem."
Y Y hướng về phía Mục Vân Tu vươn móng vuốt nhỏ, tỏ vẻ chính mình có thể chứng minh cho hắn xem.
[ Nhị ca nha, nhìn em nhìn em, mau nhìn em, có phải cảm giác ánh mắt của em đặc biệt chân thành hay không. ]
"Anh cũng có thể ăn cho em xem, chứng minh ăn đồ ngọt tâm tình sẽ trở nên tốt đẹp."
"......" Tác chiến thất bại, Y Y đành phải móc ra một hộp sữa dâu tây cuối cùng, trong mắt lộ ra vẻ lưu luyến không rời.
"Nhị ca, nếu không, anh một nửa em một nửa."
Thấy Mục Vân Tu nhướng mày, Y Y lập tức sửa miệng, "Hai ngụm cũng được." Y Y giơ ra hai đầu ngón tay, sau đó dưới ánh mắt chăm chú của nhị ca, chậm rãi hạ xuống một ngón tay.
Cuối cùng, chỉ còn dư một ngón tay khô nóng trong không khí kể ra nỗi ủy khuất của chủ nhân. Mục Vân Tu nhận lấy sữa bò, rút ống hút ra, mau chuẩn tàn nhẫn mà chọc xuống, sau đó đem sữa bò đưa tới miệng mình, thấy ánh mắt tiểu gia hỏa nhìn mình đáng thương vô cùng, cảm giác được đùa nghịch trong lòng anh được thỏa mãn.
Sữa bò lắc lư một chút, chậm rãi đi tới trước mặt tiểu gia hỏa.
Hơn nữa, sao nhị ca lại biết cô dự định một ngụm uống bằng với hai ngụm?
Nhìn bộ dáng tiểu gia hỏa sợ đến ngây người, tâm tình của Mục Vân Tu càng tốt hơn."Không đủ?"
Y Y theo bản năng gật đầu.
"Chỉ cần Y Y đáp ứng nhị ca một yêu cầu, nhị ca chẳng những đem cả hộp sữa bò cho em uống, còn đem khô bò cá khô nhỏ, que cay đều cho em hết, thế nào?"