Sáng hôm sau nó đã dậy từ rất sớm. Nhỏ ngạc nhiên lắm, trời hôm nay chắc bão cấp độ 11,12 quá -_-Nhỏ vừa nói vừa đưa tay lên trán con bạn sáng nắng chiều mưa của mình:
- Mày mày.....mày ....mày sao thế? Bộ bệnh à? Mới 6h15' sáng mà?
- Đồ điên! Tao vẫn bình thường ĐANG RẤT BÌNH THƯỜNG! Chỉ là muốn đi học sớm thôi!
Nhỏ vẫn nghi nghi nhưng thấy vậy nên không muốn hỏi.
2 đứa đến sớm nhất lớp luôn mà phải gọi là sớm nhất trường í -_-
Nó cầm tay nhỏ bảo:
- Đến đây với tao được không?
- Đi đâu thế???
- Cứ đi thì biết.
Thế là nó dẫn nhỏ tới nơi ấy- nơi tình yêu của nó và anh ấy bắt đầu ( tình đơn phương nha anh ấy vẫn chưa biết )
1 nơi thực sự rất đẹp, rất lãng mạn, rất yên tĩnh, và rất ít người đi qua nơi này.
Nhỏ ngạc nhiên hỏi:
- Sao tự nhiên lại tới đấy! Sao lại là hoa oải hương?
- Tao....tao... muốn.....xin lỗi chị tao! Tao....tao đã .....không thể giữ lời hứa.
Nó rồi, nó quì xuống đặt tay lên những bông hoa tím nhàn nhạt, ánh sáng long lanh, ánh sáng vàng óng cua màu nắng nhè nhẹ chưa làm những giọt sương đọng lại trên đó bay đi: