Cô cứ đứng đó,đôi mắt vô hồn lạnh lẽo nhìn,nhìn biển máu và thây người khắp nơi.Một giọng nói cứ vang lên trong đầu cô
-"đúng rồi,ngươi là ác quỷ,là ác quỷ,ngươi chỉ có thể tắm trong bỉên máu do ngươi tạo ra,ha ha,chỉ có gíêt để sống,nếu không ngươi sẽ chết,sẽ chết thật bi thảm"
-",ngươi sống trong sự gỉa tạo,khóat lên mình chíêc áo băng,để làm gì,để làm gì hả,ngươi nói đi,ngươi là con người nhưng vì đâu mà ngươi lại thành một con quỷ,xung quanh ngươi không phải ai cũng tàn ác,không phải ai cũng lọc lừa dối trá,chỉ có ngươi,ngươi tự dối trá chính mình"
Hai lần đều là giọng của cô,nhưng lời nói lại khác nhau,đầu cô thật sự rất đau,rất đau
-im hết đi-cô hét lên sau đó mới bừng tỉnh nhìn căn phòng,đây không phải phòng cô
cạch
-em không sao chứ?-người xúât hiện trứơc mắt cô là Vũ Tịnh,bà cô chủ nhiệm mới
-ố,em đang nói chuyện với cô?-Vũ Tịnh chỉ vào mặt mình
Cô thật sự rất cáu,cô rất muốn gíêt người
-ừm
-..-
Lại không nói,cứ thế mà im lặng,cô gíêt người đây
-cô chơi trò gì vậy,tôi hỏi cô mà?
-chậc,cô là gì của em
-gíao viên
-ồ,vậy cách nói chuyện nãy gìơ của em không phải dùng để nói với gíao viên,với trưởng bối,mà là đang nói với người hầu hoặc dứơi mình-Vũ Tịnh nghiêm mặt nhìn cô,cả người tỏa ra khí tràn của ngự tỷ,của lãnh đạo,cô chưa từng thấy như thế này trên người bà gíao trẻ này
-nói lại
-ha,không cần-cô bứơc xuống giừơng mặt âm trầm sát khí đầy người
-em đi đâu?
-đi về,không lẽ tôi muốn đi đâu cô cũng quản
-khoan,xuống phòng khách đi,ba mẹ cô muốn gặp em,được chứ
-ờ
-hừ
Cô bước từng bước xuống lầu,nhìn căn biệt thự lớn này,dù lớn nhưng lại tràn đầy ấm áp,không như chỗ cô,chỉ có lạnh lẽo tồn tại
Ở đây cũng có rất nhiều vệ sĩ,người hầu
Cô nhìn về phía salong thấy có 4 người ngồi đó,nhưng không thấy mặt,cô từng bứơc tíên đến
chỉ mới nhìn người đàn ồn ngồi trên xe lăn cô đã hít một ngụm khí lạnh,người đàn ông này rất giống cô,rất giống,giờ cô mới nhớ,bà giáo kia cũng hơi giống cô,cô nhìn hai người kia,một người thanh niên và mộy phụ nữ,hai người này cũng có nét giống cô