Cậu nhìn tớ hồ nghi, khó hiểu. Nhưng tớ lại chợt tràn đầy tự tin. Chính tớ đã giật mình khi nghe tớ nói: “Có chuyện gì vậy Jake D? Hãy nói tớ nghe. Tớ luôn ở đây với cậu.” Ánh mắt cậu chuyển sang vẻ lạ lẫm, bất ngờ. Tớ bỗng thấy hối hận và ngay lập tức muốn rút lại lời nói của mình. Bàn tay tớ trên vai cậu buông lỏng dần rồi rời ra.
Trong vài giây ngắn ngủi, tớ đã muốn bỏ chạy. Nhưng trước sự kinh ngạc của tớ, cậu đã đứng bật dậy, phủi quần và chìa tay ra: “Xin chào, Colleen Amy Mọt.”
Gương mặt cậu đỏ lựng. Tớ có thể nhìn rõ vài dòng nước đã khô để lại vệt. Nhưng cậu vẫn cố tỏ ra vui vẻ, hóm hỉnh như bình thường. Cậu đeo cái vỏ bọc ấy cả một ngày trời. Tớ thắc mắc tại sao cậu phải làm như vậy?
Rồi tớ đóan già đóan non. Có lẽ cậu không muốn bị thương hại.
Cũng như tớ.
Cậu đã hỏi tớ vì sao gìơ này vẫn còn ở trường. Và tớ đáp lại cậu bằng một câu hỏi khác. Tại sao cậu vẫn còn ở trường, với một bộ dạng khó tin như thế?
Daphne, bạn gái cậu, đã làm trái tim cậu tan nát. Cậu nói cô ấy là người giúp cậu hòa nhập khi mới vào trường. Căn bệnh hen mãn tính khiến nhiều người cảm thấy không thoải mái khi ở gần cậu. Nhưng nhờ có cô ấy, họ bắt đầu chấp nhận cậu, yêu quý cậu, và tạo cho cậu một chỗ đứng trong hội những-người-nổi-tiếng. Cậu bảo tớ rằng cậu đã yêu cô ấy, rằng cậu và cô ấy đã yêu nhau. Nghe cậu kể lại với niềm hạnh phúc lấp lánh trong ánh mắt, tớ cảm thấy mình thật vô vọng.
Rồi sự đau thương lại một lần nữa lấp đầy giọng nói của cậu. Cô ấy đồng ý làm bạn gái cậu, nhưng việc cô ấy yêu cậu, cậu nói có lẽ chỉ là do cậu ảo tưởng. Cô ấy lén lút đằng sau cậu, với người bạn thân nhất của cậu. Cậu chỉ là khiên chắn. Bố mẹ Daphne không muốn cô ấy hẹn hò với cậu bạn kia, cho nên... Cả hai người họ đã lấy cậu ra để che mắt thiên hạ.
Tớ biết, Jake D. ạ, bên trong cậu có cái gì đó đang vỡ vụn. Cảm giác bị phản bội. Mất đi niềm tin.
Cậu đã phải che giấu, đè nén cảm xúc đó cả một ngày, sau khi biết chuyện. Cậu phải tỏ ra đúng chất của một người-nổi-tiếng.
Tớ đã buột miệng hỏi cậu sống trong thế giới của sự nổi tiếng, quyền hành, ngưỡng mộ có vui vẻ không. Cậu không trả lời mà chỉ cười gượng gạo.
Tớ thật sự không hiểu tại sao cậu lại phải hòa mình vào cái đám đó, Jake D. à. Nếu như nó đúng là bản chất của cậu thì không bàn cãi. Nhưng... Thôi bỏ đi. Đó là lựa chọn của cậu.
Tớ không muốn nói mấy lời động viên sao rỗng. Mặc dù có muốn tớ cũng chẳng thể thốt ra câu “Tớ rất tiếc!” (vì sự thật tớ cũng chẳng lấy gì làm tiếc, dù là có hơi ích kỉ). Chia tay với cô ấy là điều tốt cho cậu.
Đôi khi chấp nhận sự thật rồi bước tiếp còn hơn là tiếp tục bị che mắt rồi dừng chân tại đó, hay tệ hơn, bị lạc.
Cậu ngay lập tức mở lòng chia sẻ với một đứa con gái gần như xa lạ như tớ. Điều đó làm tớ ngạc nhiên. Tuy vậy suốt khoảng thời gian cậu tâm sự, tớ lại không hề nói gì. Có lẽ cậu sẽ nghĩ tớ là một đứa nhạt nhẽo, vô duyên, mít đặc, v.v... Nhưng nếu tớ nói tớ chỉ muốn lắng nghe cậu, là cái bao để cậu trút hết tâm sự vào thì cậu có tin không?
Dù sao thì cũng cảm ơn vì đã cho tớ cơ hội được gần cậu đến như vậy. Tớ đã rất vui, mặc dù có thể đó là lần duy nhất chúng ta thật sự nói chuyện với nhau, hay cậu thật sự nói chuyện với tớ. Lần duy nhất ánh mắt cậu dừng lại ở tớ. Ngắn ngủi thôi nhưng đủ để thông báo cho tớ biết được ít nhất tớ cũng đã một lần xuất hiện trong cậu.
Sự việc đó, tớ chẳng có gì để nói nhiều. Mong cậu hãy hướng về phiá tương lai Jake D. ạ.
Mọi việc điều xảy đến vì lý do nào đó.
Hãy suy nghĩ kĩ về điều đó để tự giải thoát mình. Tớ không muốn sẽ phải nhìn một Jake Drummore tàn tạ với đôi mắt thâm quầng vì thiếu ngủ hay bộ tóc rối vò vì tự hành xác bộ não để tìm ra nguyên do những người xung quanh đối xử với mình thật bất công.
Còn một điều nữa. Ngay bây gìơ, hãy đứng lên tìm cơ hội khác thích hợp cho mình, cơ hội mà được tạo ra để dành cho mình. Biết đâu, Jake D., ai đó ở ngoài kia đang chờ cậu. Người mà đúng là sinh ra để dành cho cậu.
Giáng sinh vui vẻ, Jake D.!
Con mong một điều kì diệu sẽ xảy đến, Santa Clause à.
- Colleen -
T/b: Tớ sẽ làm một fan hâm mộ bí mật của cậu trong Giáng sinh này nhé. Quà Giáng sinh của tớ để trong tủ cá nhân của cậu, không biết cậu đã mở ra chưa?
Còn nữa, thay vì ngồi nghĩ về Daphne Wilson kia thì hãy dành thời gian vui vẻ bên gia đình của cậu đi nhé! (Cái này tớ đã nói với cậu rồi đấy)