“Anh có bằng chứng chứng minh chúng tôi đang đạo nhái hay không? Hay chỉ có mấy bức ảnh này mà nói chúng tôi đạo nhái, hình như không đúng thì phải. Sẵn đây anh cho tôi biết tên nhà thiết kế người Mỹ đó luôn có được không? Để tôi xem giống đến cỡ nào”
Hoàng Tuấn Huy mỉm cười triều mến nhìn Vũ Ngọc Quỳnh, ánh mắt thể hiện rõ sự yêu thương chiều chuộng. Anh không ngờ cô có thể giữ được bình tĩnh để trả lời câu hỏi mà trong câu hỏi mang ý tứ không mấy thiện cảm.
Một nữ phóng viên cũng giơ tay đặt ra câu hỏi, lần này là câu hỏi dành cho Hoàng Tuấn Huy.
“Tôi cũng có câu hỏi dành cho Hoàng tổng, anh có tin tưởng phu nhân và Lý tổng đây không có sao chép ý tưởng thiết kế của nhà thiết kế người Mỹ đó không? Nếu những cáo buộc đó sai sự thật thì anh sẽ xử lý vấn đề như thế nào ạ?”
Hoàng Tuấn Huy nghe được câu hỏi, ánh mắt của anh trở nên sắc lạnh, quay mặt đối diện với nam phóng viên đã đặt câu hỏi cho Vũ Ngọc Quỳnh, âm điệu của anh uy nghiêm đến đáng sợ.
“Cảm ơn câu hỏi của cô đặt ra, đương nhiên là tôi rất tin tưởng vợ mình là đằng khác, Lý tổng cũng vậy, nếu tôi không tin tưởng thì tôi đã không ký hợp đồng với bên công ty thiết kế thời trang Mon rồi. Với lại chỉ có những hình ảnh không rõ ràng mà lại nói thiết kế của chúng tôi là giống với thiết kế của người khác. Vậy thì mong anh đây nói tên người thiết kế người Mỹ đó để chúng tôi liên hệ trao đổi về vấn đề này, nếu được thì chúng tôi sẽ cho đội ngũ của công ty liên hệ với nhà thiết kế đó nói chuyện trực tiếp tại đây để cho các bạn phóng viên dễ dàng nắm được thông tin. Nếu chúng tôi chứng minh được chúng tôi không có đạo nhái thì chúng tôi sẽ kiện những người đã đưa ra những thông tin sai sự thật nhằm ảnh hưởng danh dự và nhân phẩm của người khác, được chứ?”
Thật sự không ngờ Hoàng Tuấn Huy lại có nước đi này, nam phóng viên trở nên run sợ khi bắt gặp ánh mắt sắc lạnh của anh. Dù có run nhưng nam phóng viên vẫn cố giữ bình tĩnh nhất để nói:
“Tên người đó là Laura, nhà thiết kế này rất nổi tiếng chưa chắc các vị có thể liên hệ được”
Hoàng Tuấn Huy ra hiệu cho Lưu Vinh, nhận được chỉ định anh nhanh chóng vào việc. Hoàng Tuấn Huy vẫn giữ phong thái, ánh mắt sắc bén nhìn nam phóng viên, nói:
“Đội ngũ của chúng tôi đã liên hệ với bên đó, rất nhanh sẽ kết nối thôi”
Không lâu sau Lưu Vinh đã liên hệ được, kết nối trực tiếp vào màn hình chính cho tất cả mọi người đều nhìn thấy, người trên màn hình chính là nhà thiết kế người Mỹ Laura. Mọi người xung quanh đều không ngờ rằng Hoàng Tuấn Huy có thể liên hệ được với nhà thiết kế nổi tiếng như thế này. Hoàng Tuấn Huy bắt đầu nói với Laura, nghe giống như là người bản xứ đang nói chuyện với nhau vậy.
“Hello Laura, do you remember me?” (Xin chào cô Laura, cô còn nhớ tôi chứ?)
“Of course, I remember you, Ken. It’s been a long time. Is there something you need?” (Tất nhiên là nhớ rồi, Ken, đã lâu không gặp. Anh gọi tôi có việc gì sao?)
Vũ Ngọc Quỳnh ngạc nhiên nhìn Hoàng Tuấn Huy, cô không ngờ anh lại có quen biết với nhà thiết kế Laura.
“Did you see the design on the mannequin?” (Cô có nhìn thấy thiết kế được mặc cho ma nơ canh không?)
“I saw it, but not very clearly.” (Tôi có thấy nhưng không rõ lắm.)
“I’ll send you the design. If possible, could you show everyone here and tell me if the design I sent you matches the one here?” (Tôi gửi cho cô bản thiết kế, nếu được thì cô cho tất cả mọi người ở đây thấy bản thiết kế tôi gửi cho cô giống ở đây hay không, được chứ?)