Em Là Của Tôi. Mãi Mãi Là Của Tôi.

Chương 4



Sau khi ngồi mình thủ thỉ, cô nhanh chóng đi xuống cầu thang xuống bếp, vì nhà bếp đi ra thêm vài bước sẽ thấy phòng khách cô lại chứng kiến cảnh ngượng ngùng khi nãy...Nhưng bây giờ Kì Kì đã gần như lột sạch quần áo chỉ để lại bộ đồ lót mà thôi...Cô thấy vậy đỏ ủng cả mặt....Rồi đi thẳng vào trong bếp suy nghĩ "Con gái gì đâu mà thấy ghê....Quần áo cởi tung ra không thấy ngượng sao? Em họ đó ?....Loạn luân rồi , nhưng mà sao mình lại phải chú ý ba cái đó cho hại mắt chứ, giờ nhanh chóng làm trả nợ cái điện thoại rồi lại về sống với bà....Mặc kệ họ....".Trong tủ lạnh i như cái siêu thị mini muốn gì cũng có, ta nói nhà có điều kiện nó có khác, với chả lại bán kim cương mà sao có thể nói nổi chứ....Cô nhanh chóng làm đồ ăn rồi dọn lên bàn....

-Mặc đồ lại đi...

-Em không mặc....

-Một...-Anh ta đếm

-Được rồi ....Em mặc .....Anh đừng giận

Anh ta ngửi thấy mùi món ăn liền đi xuống bếp, để mặc cho Kì Kì mặc lại với chiếc đầm đỏ quyến rủ....Cô thấy anh đi xuống liền nói

-Cậu chủ...Mời cậu dùng cơm

-Cô Kì Kì....Mời cô dùng cơm...

Kì Kì mặc đồ xong thì tính nào tật nấy, lại dẹo dẹo trước mặt Thiên Hàn nhìn thấy muốn nôn mửa cả mật vàng...

-Thiên Hàn...Chúng ta cùng ăn cơm...-Cô ta nhanh chóng ôm cổ Thiên Hàn nhõng nhẻo

-Để anh ăn...

Kì Kì và Thiên Hàn ăn còn Mỹ Mỹ đứng như trời chồng....

-Cô không ăn ?-Thiên Hàn nhìn về phía Mỹ Mỹ

-Tôi no rồi cậu chủ .....

-Tôi xin phép lên phòng được không cậu chủ ?

-Đi đi

-Dạ

Cô nhanh chóng lên phòng để khỏi phải nhìn thấy cái dáng vẻ nhõng nhẻo chảy cả mật vàng của Kì Kì. Cô nhìn căn phòng rồi lại tự nhủ

-Căn phòng này bằng cả nhà cái nhà của bà Lâm....

Cô nhanh chóng đi tắm rồi xuống bếp để dọn đẹp. Đến nơi thì thấy Kì Kì đã biến đâu mất, buộc miệng cô hỏi

-Cậu chủ, Cô Kì Kì...

-Về rồi...Dọn đi

-Vâng....

Sau đó anh ta đi lên phòng

-Nấu vừa ăn

-Cảm ơn cậu chủ

Cô nhanh chóng thu dọn rồi cái bụng đang sôi sùng sục của cô kêu lên. Cô bới một bát cơm thật to rồi chan nước thịt kho, cơm canh đạm bạc ngồi ăn...Ăn xong cô rửa chén rồi định về phòng thì anh ta đi xuống

-Cà phê...Phòng tôi....

-Dạ....

Cô làm cà phê cho anh ta rồi mang lên lầu vô phòng anh ta...

-Của cậu chủ..

-Cảm ơn

-Cậu chủ tôi có chuyện muốn nói ...

-Chuyện gì ? -Thiên Hàn cau mày

-Về phần chiếc điện thoại....Tôi làm hư nó .....Cảm ơn cậu chủ đã bồi thường cho tôi....Tôi sẽ làm osin để trả tiền cho cậu chủ vì vậy mà cậu chủ khỏi trả lương cho tôi trong thời gian làm việc ở đây...

-Vậy thôi ?

-Tôi còn có một kiến nghị....Không biết cậu chủ....

-Nói.

-Mai mốt cậu chủ và cô Kì Kì có làm thì làm ơn lên phòng đừng hại mắt tôi....Tôi biết tôi hơi vô duyên nhưng mà nhìn thấy kì quá đi...

-Thì sao ?

-Tôi biết tôi không được yêu cầu cậu chủ như vậy nhưng thật sự rất hại mắt....Cậu đã 19 tuổi là chuyện bình thường tôi mới 15 tuổi thôi đừng đầu độc tôi....

-Đầu đọc ?

-Mấy cảnh đó không có xuất hiện ở chỗ của tôi nên bây giờ nhìn thấy tôi không chịu được...

-Thì sao?

-Thì là vậy đó..

-Vậy đó ?

-Mấy cảnh đó đầu độc mắt tôi...

-Thì sao?

-Thì đó...

-Có liên quan đến tôi ?

-Tôi biết không liên quan nhưng mà....

-Ra ngoài

-Nhưng mà...

-Ra ngoài

Cô định trả lời nhưng nhớ tới lời của Mạnh Mạnh không được làm cậu ta tức cô lặng im đi ra ngoài. Cô không biết khoé miệng ai đó đã có một đường cong tuyệt mĩ. Bởi Thiên Hàn ai cũng biết đến nên bất cứ ai cũng nể anh ta, không làm anh ta tức giận nhưng cô thì khác, cô đã đưa ra yêu cầu đối với anh ta điều chưa ai từng làm, lại còn cãi nhau với anh ta chuyện không bao giờ anh ta ngờ lại có người dám nói lại mình như thế.

-Không thích à....? Thật thú vị....

Brừm Brừm

Cô nhìn qua khe cửa sổ trong phòng, chiếc z1000 đang tăng tốc chạy thật nhanh ra khỏi nhà, áo sơ mi trắng quần tây không đóng thùng, mái tóc tím nhạt bồng bềnh trong gió, đôi mắt nâu quyến rũ, sóng mũi cao cùng với đôi môi đỏ mỏng như tô son làm triệu con gái mê, khuôn mặt lạnh lùng điểm trai của anh được phô bày cùng dáng chạy moto cực chất làm cô cảm nắng .
Sau khi moto đi rồi thì cô trở lại giường nằm suy nghĩ
"Đúng như lời Mạnh Mạnh nói..Anh ta thật đẹp trai...."
Cô hoang mang "Ê Ê m nghĩ cái gì vậy Mỹ Mỹ ....Tỉnh lại đi....Mày bị điện giật mới mê anh ta đó, dù sao cũng là ông chủ sao có thể với mày được chứ, biết bao cô gái ngoại hình đẹp đầm bó sát thân hình chuẩn...Chẳng hạn Kì Kì quây quanh anh ta ....Mày làm gì có cửa....Mày hãy yên phận làm việc rồi về sống với ông bà Lâm kìa, còn phụ ông bà bán mì nữa chứ....bla bla bla ". Sau một hồi suy nghĩ cô nhìn lên đồng hồ đã 10 giờ tối....Chợt dưới nhà có tiếng gọi

-Mở cửa....

-Hộc hộc....Tôi đây....

-Chúng ta vào nhà thôi anh Thiên Hàn

-Lại thêm một cô nữa, hứ.... Đáng ghét mà......-Cô nói nhỏ nhưng đủ để ai kia giả xỉn nghe thấy

-Anh Thiên Hàn cô ta là ai vậy ? Sao lại ở nhà anh ?

-Osin...

-Thì ra chỉ là osin....Em cứ tưởng.....

-Nực cười

-Thưa cậu chủ...thưa cô tôi xin phép lên phòng

-Cô lên đi, cô osin...-Giọng nói đầy mỉa mai của cô ta làm Mỹ Mỹ tức giận

Mỹ Mỹ cô đây cho tiền cũng không thèm quay đầu lại nhìn.Cô lên phòng định chợp mắt chút không ngờ

-Cô osin....Cho tôi chút nước......

Cô định chợp mắt rồi mà cũng không tha ư ? Thật là xui mà dù sao thì cô chỉ là osin trong căn nhà này thôi nên có được quyền hạng gì lên tiếng...

-Nước của cô đây......

Eo ơi cái gì vậy nè? Quần nhỏ, áo chíp, đầm ren, áo sơ mi trắng....Cái quái gì vậy ? Cô ta đang trong tình trạng  nude ư ? Tại sao chứ, chỉ vừa mới mấy phút thôi mà....Thời đại bây giờ thật là hết nói nổi mà....Nhìn mà chết khiếp muốn nôn cả mật vàng mật xanh ra lun rồi....Cô buồn nôn như bà bầu sắp đẻ...










Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.