My cứ mải mê nhìn ngắm cái lắc tay mà h.anh tặng rồi lâu lâu lại ngồi cười chủm chỉm nửa chứ để lộ ra vẻ mặt sung sướng làm cho ai kia phải muốn bật cười...nhưng cậu đã cố gắng nén lại....
- Này....cậu cho tôi như vậy sau này có đòi lại ko đấy..?-----My hỏi 1 câu ngớ ngẩn .
H.anh cốc nhẹ đầu My 1 cái rồi nói :
- Cô đúng là ngốc thật ! Tôi cho cô là vì hôm nay sinh nhật cô nên tôi mới tặng với lại tôi cũng ko phải là dạng người ích kỉ đó...cô đa nghi quá đấy..!
Nghe h.anh nói vậy nên My cũng ko muốn nói gì thêm, chỉ nói “Uk” rồi mắt thì vẫn ko rời khỏi cái vòng ấy...
Sáng hôm sau....My và h.anh vẫn vui vẻ cùng nhau đi đến trường bình thường như mọi ngày.
- Cô nhớ là ko được tháo chiếc vòng ra đấy !__h.anh nói với giọng ra lệnh.
- My xin tuân lệnh thưa chủ nhân...à ko...chủ nhà !___my nói với giọng điệu tràn đầy vui vẻ nên khiến cho h.anh phải bật cười ra tiếng 1 cái .
===============================
Giờ ra về....h.anh đang đi khỏi lớp được vài bước thì bị kiệt lôi lại nói :
- Này...tôi đồng ý buông tay My...tôi nghĩ tôi ko hợp với My nên tôi sẽ từ bỏ, từ nay về sau tôi sẽ ko bám theo My nửa, tôi sẽ nhường My cho cậu..!
H.anh khá là ngạc nhiên trước câu nói của kiệt nhưng nghĩ kĩ lại thì cũng tốt nên nói :
- Cậu hiểu vậy là tốt rồi...cậu buông tay cô ta như vậy rất đúng, tôi nói thật ai mà làm bạn trai cô ta thì chỉ có nước khổ...___ h.anh nói đùa tí nhưng ko ngờ My đã nghe được nên tiến lại quát :
- Đừng xì xầm nửa...!! Bà đây nghe hết các cậu đang nói gì đấy nhá...!!
Nói rồi my bỏ đi, h.anh thấy vậy nên chào kiệt 1 cái rồi rượt theo my....nhưng cậu và My ko hề ngờ đưỡn là sau khi họ đi, thì kiệt đã nở 1 nụ cười gian ác đâu chứ, nhìn cứ như là đang âm mưa 1 điều gì đó thì phải....
Còn về My, h.anh cứ sợ là my giậm nên đã hỏi :
- Này, giận tôi rồi à..?
- Giận gì đâu chứ, nghe cậu nói vậy tôi thấy cũng đúng. Quả thật sau này mà ai đó xấu số làm bạn trai tôi thì đúng là người đó sẽ khổ thật. Tôi thì có gì đâu chứ, nhà thì nghèo lại mất ba mẹ sớm nửa nên ai mà gặp phải tôi thì sẽ xui lắm...vì vậy cậu đừng bận tâm, tôi ko để ý câu nói hồi nãy đâu...
H.anh nghe vậy tự dưng lại cảm thấy xót cho my và cũng có chút nhói lòng rồi tự nói thầm :“ Đúng là ngốc thật...!”
..........................................
Tối hôm đó, my ăn cơm xong thì lên trước nhà cùng xem TV với h.anh. Coi được hồi lâu thì cô nói :
- Thôi cũng khuya rồi, tôi đi ngủ đây...!
- Uk, cô ngủ sớm đi !___h.anh bảo.
Nói rồi my đi lên phòng nằm lăn ra trên chiếc giường êm ấm ấy, bỗng My suy nghĩ tại sao mấy ngày nay h.anh lại tốt với mình như vậy, lại còn biết quan tâm và lo lắng cho mình nửa chứ...chẳng lẽ cậu ta thích....Không thể nào, my gạt ngay cái ý nghĩ vớ vẩn đó rồi từ từ nhắm mặt lại rồi bỗng......cái định mệnh, ngay lúc này tự dưng lại cúp điện mà My là là chúa ghét bóng tối nửa chứ...my thấy vậy nên sợ lắm, trong lòng rất mún đi ra ngoài để nhờ giúp đỡ nhưng cô thấy phiền phức quá với lại cũng có chút ngại nên cú nằm đó mà ú ú ớ ớ....
H.anh nghe dường như có tiếng thút thít của ai kia nên lên xem thử....ko ngờ vừa mở cửa ra, my chạy đến ôm chầm h.anh lại, ôm rất chặt à nha. Vậy là 1 lần nửa h.anh được my ôm, thấy vậy nên h.anh cố gắng gượng lại rồi hỏi :
- Có chuyện gì xảy ra với cô vậy ? Tại sao lại khóc ?
- Có chuyện đó nửa à, sao tôi ko biết vậy? ( người ta có nói đâu mà biết :v )
- Tôi thật sự...rất rất sợ...!__my
- Vậy giờ cô mún sao, chẳng lẽ cô cứ ôm tôi như vậy tới sáng à....?___ h.anh nói mà hơi ngượng
- Nhưng...tôi ko mún ngủ 1 mình...
Chợt h.anh nảy ra ý hết sức là kì cục nhưng vẫn cố gắng lấy can đảm để nói
- Hay là...cô qua phòng tôi...ngủ chung với tôi đi...__ h.anh đỏ hết cả mặt
Bỗng mặt my và tai đỏ ửng lên nói ko thành lời :
- Cái gì...cậu nghĩ sao vậy...
- Không chịu thì thôi...vậy cô ngủ ở đó 1 mình đi tôi về phòng...
Nói rồi, h.anh buông my ra rồi giả vờ đi về phòng, đi được 2 bước thì bỗng tay áo của h.anh bị my níu lại .
- Tôi....tôi...sẽ...ngủ..ở...phòng...cậu...__ my vừa nói ấp úng, mặt thì đỏ như trái cà nhưng do tối quá nên h.anh ko thể thấy được vẻ mặt đáng yêu đó.
- Được thôi...rồi, đi theo tôi..__ h.anh
My bẽn lẽn bước theo sau, tay thì nắm chặt lấy tay h.anh, đây là lần đầu tiên h.anh thấy my yếu đuối đến như vậy.
*Tại phòng h.anh*
- Cô ngủ ở giường đi, tôi ngủ ở sofa cho..!__ h.anh
- Thôi thôi...để tôi ngủ ở ghế cho, cậu ngủ ở giường đi..!__ my
- Sao cô lì quá vậy? Tôi đã nói mà còn ko nghe lời sao?
Nhưng my vẫn cứ cố chấp đứng mãi ở đó ko chịu lên giường ngủ. Thấy vậy, h.anh đã liều mình bế my lên để lên giường nhưng....- Á...á...á...BỊCH...
Do tối quá nên trong khi h.anh đang bế my thì bị chuột rút nên cả 2 đã té nhào xuống giường ở 1 tư thế hết sức là....kì cục. My năng dưới h.anh nằm trên, cả 2 đưa mắt nhìn nhau, tim thì đập nhanh như muốn rớt ra ngoài...rồi...1'....2'....3'... My lấy tay hất mạnh h.anh ra ngoài nhưng đã bị h.anh nắm lại...
- Chà chà....tôi với cô đêm nay ngủ chung 1 phòng đấy..ko biết có xảy ra chuyện gì ko ta? Giờ thì tôi với cô đang ở 1 tư thế hết sức bậy bạ, liệu tôi có....__h.anh nói với giọng nham hiểm, chưa nói hết câu thì đã bị My hất mạnh ra rồi nói :
- Đừng...đừng...có mà ở đó...suy diễn lung tung...__ my
- Bộ cô tưởng tôi là loại người biến thái đến như vậy à...xin lỗi nhá ....cỡ cô như vậy thì chưa có đủ tầm để tôi “hưởng thụ” đâu...haha..__ h.anh cười với giọng đểu đểu- Thôi...ko giỡn nửa...ngủ giùm tôi đi cô nương...
- Cậu...cậu...xuống khỏi giường đi rồi tôi...mới ngủ...__ my
H.anh cười trừ rồi tiến đến ghế sofa nằm ình xuống. Thấy h.anh đi rồi thì My mới dám nằm xuống ở giường của h.anh. Chiếc giường ấy cứ toả ra mùi thơm của h.anh nên khiến cho My đỏ bừng mặt...nhưng rồi do ko thể kháng cự lại cơn buồn ngủ của mình nên cuối cùng my cũng đã thiếp đi...
*1 lúc sau*
Đèn tự dưng đỏ lên, h.anh thì vẫn chưa ngủ nhưng my thì đã ngủ rồi. My ngủ để lộ ra1 khuôn mặt rất ư là baby nha khiến cho ai kia phải lỡ 1 nhịp tim...cứ thế, h.anh cứ nằm mà ngắm my ngủ mãi....