Một lúc sau, Diệp Thảo có vẻ bình tĩnh hơn, "Có thật là anh sẽ không bao giờ rời xa em không?"
Nhật Thiên gật đầu, "Anh sẽ không bao giờ rời xa em."
Diệp Thảo bừng tỉnh giấc, nước mắt đã thấm đẫm chiếc gối. Nhớ lại những hồi ức của 5 năm trước, những ngày tháng đó thật là hạnh phúc biết bao. Khi quyết định rời xa anh, cô đã cố để mình phải bận rộn, không có thời gian rảnh để quên đi hình ảnh của anh, nhưng tại sao ông trời lại để cô gặp lại anh sau 5 năm xa cách!
Bình luận truyện