Em Trai Quá Kiêu Ngạo

Chương 26: Nỗi chua xót của thư ký



Lời này Minh Hiên cũng từng nói qua, lần đó cô tức giận đến mức thề sau này tuyệt đối không bao giờ ăn mì với Minh Hiên nữa. Việc đã cách nhiều năm, thực không ngờ lại nghe được câu nói tương tự từ miệng một người con trai khác, Minh Nhan hối hận, vô cùng hối hận a.

Có người từng nói, muốn chỉnh người ngoại quốc, hãy cho hắn dùng đôi đũa Trung Quốc ăn mì, hắn tuyệt đối sẽ bị khớp, cô nghĩ Mạc tổng tài hàng năm đều ở nước ngoài, gần đây mới về nước, có thể xem như nửa ngoại quốc nha, áp dụng phương pháp này với hắn, hắn không những không khớp mà người khớp là cô a.

Nhìn hắn vừa tao nhã ăn mì vừa cố nén cười, Minh Nhan âm thầm hạ quyết tâm, lần sau đánh chết cô, cô cũng không đi ăn mì với hắn. Không, sau này tuyệt đối không đi ăn mì với bất kỳ kẻ nào, nếu muốn ăn, cô sẽ ở nhà ăn một mình.

Hiện tại Minh Nhan nhìn sợi mì thơm ngào ngạt trong bát, tuy rằng rất muốn ăn nhưng nhìn thấy người nào đó bên cạnh đang chờ để chế giễu cô, nghĩ lại vẫn là bỏ đi, có đói một chút cũng sẽ không sao, hình tượng là quan trọng a. Thật sự là buồn bực, đúng là trộm không được gà mà còn mất luôn nắm gạo.

“Sao lại không ăn, giảm béo sao?” Mạc tổng tài hàm chứa ý cười hỏi cô.

Minh Nhan thấy hình như hắn luôn giống như đang trêu chọc mình, đáng tiếc người ta là cấp trên, không thể mắng càng không thể đánh, chỉ có thể cắn răng, ngậm bồ hòn làm ngọt. Vì thế bĩu môi nói. “Tôi ăn no rồi.”

“Nga? No rồi à, kỳ thật cô không cần phải giảm béo, dáng người của cô cũng chưa giống loài sinh vật đó mà.” Nói xong hắn nhếch miệng, cố gắng nén cười, bất quá trong mắt tràn ngập ý cười.

“Ai, tôi không có giảm béo, thật sự là tôi đã no rồi.” Minh Nhan thở dàiMạc tổng tài này tám phần không phải tìm cô đến trợ giúp việc, mà là lấy cô làm trò đùa, nhìn gương mặt đang cười kia, người không biết còn tưởng hắn trúng xổ số chứ.

“Thì ra thực sự đã no, chỉ ăn ít vậy thôi sao. Kỳ thật tôi thích phụ nữ ăn nhiều một chút, cô cứ ăn thoải mái đi, không sao đâu.” Nói xong đem một đôi đũa bỏ vào tay Minh Nhan.

“Nga.” Minh Nhan theo bản năng tiếp nhận chiếc đũa, gắp sợi mì bỏ vào miệng. Chợt phản ứng lại những gì mà hắn nói, đang định giải thích, nhưng không cẩn thận liền bị mắc nghẹn, ho sặc sụa.

Mạc tổng tài đưa cho cô một ly nước, đồng thời giúp cô vỗ vỗ sau lưng cho thuận khí, miệng còn không quên nhắc nhở cô. “Đừng gấp, đừng gấp, ăn nhanh như vậy làm gì. Đồ còn nhiều mà, không đủ ăn, thì ăn luôn của tôi cũng được.”

Minh Nhan uống một ngụm nước, hung hăng trừng mắt liếc hắn một cái, thực sự coi cô là heo sao, một tô lớn như vậy còn không đủ. Nếu không phải tại hắn không đầu không đuôi nói cái gì mà thích phụ nữ ăn nhiều thì làm sao cô sặc được.

Vừa thuận khí xong, liền nhanh chóng mở miệng giải thích. “Tôi không phải......” Kế tiếp Minh Nhan thật sự là không biết phải nói như thế nào. Không phải cái gì bây giờ, nói là không phải là cô thích hắn? Hay là cô không phải muốn hắn thích cô? Cảm giác như là bị á khẩu.

“Không phải cái gì?” Mạc tổng tài mang vẻ mặt hứng thú hỏi.

“Không có gì, anh cũng ăn nhanh chút đi, nguội hết bây giờ.” Minh Nhan lắc đầu, sau đó vùi đầu tiếp tục ăn. Mặc kệ nó, muốn cười thì cười đi, hiện tại ăn no trước đã.

Mạc tổng tài sủng nịch nhìn cô một hồi, cũng cúi đầu ăn mì trong tô của mình, mì hôm nay đặc biệt có hương vị, đặc biệt ngon. Hai người cùng nhau ăn, rất thoải mái.

Cơm nước xong, hai người cùng nhau trở lại văn phòng, Mạc tổng tài vừa muốn mở cửa phòng đi vào văn phòng của hắn, đột nhiên quay trở lại, vẻ mặt thành khẩn nói. “Minh Nhan, thư ký La có việc, mấy ngày nữa cũng không về kịp, cho nên sẽ vất vả cho cô một chút, tạm thời thế chức thư ký. Không có vấn đề gì chứ?

Minh Nhan ngẫm lại, việc của thư ký cùng trợ lý hẳn là cũng không khác nhau mấy, không nghĩ nhiều liền gật đầu đồng ý. Cô hoàn toàn không ngờ cái gật đầu này khiến cô từ nay về sau luôn gặp những trở ngại đến xúc động.

Thư ký là cụ thể phải làm những gì? Kỳ thật cũng không có gì, tổng cộng cũng chỉ có một, hai, ba, bốn, năm việc mà thôi.

Thứ nhất, mỗi bữa điểm tâm sáng cô đều phải đem cho tổng tài một phần đồ ăn, cái gì cũng được, rất dễ tính, nhưng có một yêu cầu nho nhỏ là muốn chính tay cô làm ở nhà, không được mua ở bên ngoài. Lý do là, hắn thường xuyên ăn bên ngoài đã ngán rồi, giờ muốn thay đổi khẩu vị.

Thứ hai là thường xuyên pha cà phê cho tổng tài, trà phải ngâm hương, cà phê phải có nghệ thuật pha, trà cũng phải đa dạng, hắn không muốn uống giống nhau, sẽ mau ngán.

Thứ ba, phải ăn cơm trưa, cơm chiều cùng tổng tài, bởi vì tổng tài mà ăn cơm một mình sẽ không muốn ăn, không muốn ăn thì tâm tình sẽ không tốt, mà tâm tình không tốt thì sẽ không hoàn thành công việc đúng thời hạn. Sau đó sẽ có vô số những cuộc điện thoại tìm thư ký như cô để thúc giục.

Thứ tư, trong lúc làm việc, không được trò chuyện một câu nào với đồng nghiệp, đặc biệt là đồng nghiệp nam.

Thứ năm, sau khi tan tầm, phải làm hướng dẫn viên du lịch miễn phí cho tổng tài, giúp hắn quen với hoàn cảnh xung quanh.

Đây là năm điều chú ý trong công việc của thư ký tạm thời mà Minh Nhan đã dùng máu và nước mắt để đúc kết ra trong ba ngày nay. Điều đầu tiên và thứ hai là do tổng tài đại nhân tự mình đề suất. Điều thứ ba là cô một lần không ăn cơm trưa cùng tổng tài, sau giờ ăn liền bị giáo huấn, mới rút ra kết luận. Điều thứ tư là vào ngày hôm sau khi làm thư ký trong lúc làm việc vô tình nói hai câu với một đồng nghiệp nam, liền bị kêu vào giáo huấn nghiệp vụ, học được kinh nghiệm quý báu. Điều thứ năm là cô cùng tổng tài đại nhân đi dạo phố liên tiếp ba buổi chiều, chân đều mềm nhũn, lòng chua xót ngậm đắng nuốt cay.

Trải qua ba ngày bị tra tấn, bây giờ cô thực sự rất đồng cảm với thư ký La nói riêng cũng như tất cả các thư ký trên đời này nói chung. Công việc thư ký này thật không phải là cho người làm mà, hoàn toàn không có một chút không gian riêng tư. Ô ô, cô thật sự rất nhớ thư ký La nga, hắn khi nào mới trở về giải cứu cô đây a.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.