Em Trai Quá Kiêu Ngạo

Chương 63: Thập phần ăn dấm chua



Rống thì xong rồi, mà người bị rống lại không nghe được một câu, Minh Nhan không thể làm gì khác đành mặc bộ quần áo ngủ vào đi phòng tắm.

Cô vừa tắm xong đi ra đã nghe mùi đồ ăn.

“Thơm quá.” Làm Minh Nhan càng cảm thấy đói hơn.

Bất chấp lúc nãy cô tức giận không thèm để ý hắn, lấy một bộ đồ từ tủ quần áo ra mặc vào. Nương theo mùi hương đi vào phòng bếp.

Mạc Dịch Hiên vừa thấy cô đi ra , thực tự nhiên cười dịu dàng, thân thiết nói. “Bà xã, lại đây nếm thử xem ngon không?” Thuận tay gắp một miếng sườn, ý bảo Minh Nhan lại ăn.

“Ân.” Minh Nhan ngoan ngoãn tiêu sái đi lên, ăn thức ăn mà hắn đút.

Vừa cắn một miếng sườn xào chua ngọt liền mơ hồ không rõ mà nói. “Rất ngon.”

Mạc Dịch Hiên nghe vậy cười càng thêm xán lạn, cúi đầu hôn lên bờ môi đang dính đầy dầu mỡ của cô, thuận tiện giúp cô liếm sạch thức ăn dính trên mặt.

Minh Nhan thẹn đỏ mặt, có chút ngượng ngùng cúi đầu, thuận tay cầm lấy chén đũa, lấy cớ. “Em đi dọn chén đũa.” Rồi chạy nhanh ra ngoài.

Dọn chén đũa xong, Minh Nhan vuốt hai má đang nóng lên của mình, khóe miệng bất giác hơi hơi cong lên. Loại cảm giác được người khác yêu thương cũng thật thích.

Ăn cơm chiều, Mạc Dịch Hiên kêu cô đến phòng khách xem ti vi, sau đó hắn đi vào bếp rửa chén.

Minh Nhan vốn muốn giúp đỡ, nhưng vừa nghĩ đến không gian trong phòng bếp quá nhỏ, cùng nhau rửa chén, không thể tránh khỏi va chạm phải nhau, vạn nhất tên sắc lang nào đó nổi thú tính, chẳng phải cô không có đường trốn sao. Cho nên cô liền quên đi cái ý nghĩ muốn giúp đỡ trong đầu, ngoan ngoãn ngồi xem ti vi ở phòng khách.

[ Người vô danh: Cho dù không gian không nhỏ, lúc người nào đó nổi thú tính lên, ngươi có thể thoát được sao. Lười thì nói lười, còn lấy cớ làm gì a, thật là. Minh Nhan [thẹn quá hóa giận] quát: đừng có nói bừa những lời có thật.]

Mạc Dịch Hiên rửa chén xong, lại về phòng tắm rửa. Đến lúc hắn làm xong hết đi ra ngoài, Minh Nhan đang xem ti vi đến đoạn gây cấn. Cuộn mình thành một khúc, tay đang nắm chặt tấm đệm dựa, tuy rằng sợ hãi nhưng vẫn không nỡ dời mắt khỏi màn hình.

Hắn vừa đi qua thì thấy vậy, thì ra Minh Nhan đang xem một bộ phim truyền hình Mỹ, hình như gọi là “Psychic Hyde”.

Nhìn bộ dáng cô vừa muốn coi lại vừa sợ, hắn có chút bất đắc dĩ, tự động đi qua ngồi xuống, đem cô đặt lên đùi, để cô dựa vào mình. Lấy đi đệm dựa trong tay cô, rồi lấy tay phải của hắn nắm tay cô.

Hắn ôm lấy cô từ phía sau, ghé vào bên tai cô, vừa ngửi mùi hương thực tự nhiên trên người cô, vừa xem phim cùng cô.

Đến lúc hết một tập, thần kinh căng thẳng của Minh Nhan mới bình tĩnh lại, liền phát hiện cô đang ngồi rất ái mụi trên đùi hắn mà tay còn nắm lấy tay hắn nữa.

Vì thế cô có chút không được tự nhiên vặn vẹo ngườSau khi hết quảng cáo, tivi lại phát sóng tập tiếp theo, lực chú ý của Minh Nhan cũng nhanh chóng bị bộ phim hấp dẫn, hoàn toàn đã quên cô đang ngồi ở đâu, thân thể dần dần thả lỏng, thoải mái tựa vào trong lòng Mạc Dịch Hiên.

Sau khi hết ba tập phim thì đã là mười giờ hơn. Minh Nhan có chút mệt mỏi, tựa vào trong lòng Mạc Dịch Hiên ngáp một cái.

“Bà xã, mệt mỏi rồi sao? Vậy chúng ta đi ngủ đi.” Mạc Dịch Hiên thấy cô ngáp một cái, quan tâm hỏi.

Minh Nhan gật đầu một cái, nhưng đầu cô lập tức lại lắc liên tục như trống bỏi. Đột nhiên cô nhớ tới, vừa rồi hắn có nói hôm nay vẫn còn phải dùng cái kia . Đánh chết cô cũng không muốn thử nghiệm lần nữa, thật sự là rất kích thích, kích thích đến nỗi cô có chút chịu không nổi.

Mạc Dịch Hiên vừa thấy bộ dáng cô không được tự nhiên thì đã biết cô đang bối rối điều gì.

Tuy rằng cảm giác không tồi, hắn thật sự muốn thử lại lần nữa, nhưng vì bà xã đại nhân cảm thấy không hài lòng thì hắn cũng không miễn cưỡng cô, vừa nãy cố ý nói như vậy chỉ là muốn trêu chọc

Bây giờ nhìn bộ dáng cô ấy bối rối đến vậy, không lẽ cô ấy cho là thật sao .

Nghĩ vậy nên hắn liền ôm lấy cô, mặc cho cô giãy dụa, hắn vẫn xấu xa mà nói. “Nhưng anh đã mệt mỏi rồi, bà xã đại nhân, bây giờ em hãy thực hiện nghĩa vụ cùng ông xã ngủ của em thôi. Ha ha......”

“Em không......” Minh Nhan bị ném lên trên giường, vừa định đứng lên đã bị đè xuống.

“Bà xã, em muốn làm gì vậy? Muốn đổi nơi khác sao? Anh thì không ngại, chỉ cần bà xã đại nhân thích, ông xã sẽ toàn lực phối hợp nga.” Đại ma vương bắt đầu dùng giọng háo sắc uy hiếp.

“Không, em muốn đi đánh răng rửa mặt.” Minh Nhan hơi sợ mà sửa miệng. Đổi nơi khác? Cô chưa bao giờ nghĩ đến, cái loại việc này nếu không làm ở trên giường, còn có thể làm ở đâu chứ? Minh Nhan còn bắt đầu nghiêm túc tự ngẫm, tiêu rồi, cô bị làm hư mất rồi, trong đầu cũng bắt đầu có những ý nghĩ không bình thường.

“Nga, giữ vệ sinh là thói quen tốt, chúng ta cùng đi đi.” Sau đó lại ôm Minh Nhan đến phòng vệ sinh, giúp cô tra kem đánh răng, rồi nhìn chằm chằm Minh Nhan đang nhanh chóng đánh răng rửa mặt.

Khiến Minh Nhan ngay cả cơ hội chạm vào cái gì cũng không có.

Hết thảy đã xong, Minh Nhan lại nhớ tới phải lên giường.

Không để đại ma vương có hành động gì, Minh Nhan liền chủ động lôi kéo hắn nói chuyện phiếm.

“Tổng tài a. Cái kia......”

“Em gọi anh là gì?” Minh Nhan vừa mở miệng đã bị người nào đó cắt đứt, hơn nữa người nào đó tựa hồ rất khó chịu.

“Ách, ông xã, em gọi là anh là ông xã, ông xã thân yêu.” Minh Nhan thấy ánh mắt người nào đó đang nhìn chằm chằm thì nhanh nhảu sửa miệng.

“Ân, chuyện gì, bà xã?” Đại ma vương vừa lòng, trời quang mây tạnh, cười hì hì

Sax, tên này đổi sắc mặt còn nhanh hơn lật sách.

“Cái kia, mấy ngày rồi cũng không thấy trợ lý Phương đâu, thấy rất nhớ anh ta nha, anh ta đi công tác sao?” Bởi vì Minh Nhan không nghĩ ra chuyện phiếm nào để nói, ai bảo những người mà cả hai bọn họ cùng quen biết trong công ty chỉ có vài người.

Mà Minh Nhan cũng có chút thân với trợ lý Phương hơn.

Tình huống bây giờ có thể nói là người nói vô tâm còn người nghe thì cố ý. Người nào đó lại bắt đầu khó chịu, cũng đồng nghĩa với việc cái tên họ Phương nào đó chắc sắp xui xẻo rồi.

“Không có, nhưng mà anh ta rất nhanh sẽ đi công tác. Hơn nữa còn sẽ bận bịu rất rất nhiều việc, không rảnh đáp lại nhớ nhung của em đâu. Cho nên nếu em có rảnh rỗi quá thì tốt nhất là để dành nhớ ông xã em nhiều chút đi.” Mạc Dịch Hiên bộ dáng thập phần ăn dấm chua mà nói với Minh Nhan.

Nói xong tay liền bắt đầu không an phận, hắn sẽ tìm việc cho bà xã đại nhân làm, khiến cô không rảnh mà nhớ người đàn ông khác.

Giờ phút này Minh Nhan cũng ý thức được mình đã nói sai, đại ma vương bắt đầu khó chịu. Bất quá cô cũng không có thời gian rảnh giải thích nữa rồi, ngược lại cô đang phải vội vàng ứng phó với bàn tay ma quỷ của đại ma vương đang hướng tới cô.

“Anh làm gì vậy, đừng cởi quần áo của em a?”

----------------

Tác giả: Em trai Phương đáng thương lại bị Minh Nhan làm liên lụy rồi, phỏng chừng là dù hắn có bị chỉnh cũng không biết tại sao lại bị nữa. Haizz......

“Tốt nhất em đừng động đậy nữa, nếu không anh cũng không dám chắc sẽ có chuyện gì xảy ra đâu.” Người nào đó bị hành động của cô làm cho sinh lý nổi lên phản ứng, có chút bất đắc dĩ thì thào bên tai cô, ngăn lại hành động châm lửa của cô lại.

Hắn thực sự là không có một chút sức chống cự với cô, cô chỉ là nhúc nhích nhẹ vài cái cũng lại có thể khiến hắn dục hỏa đốt người. M chuyện này, người họ Mạc nào đó cũng là không thể làm khác, bởi vì xúc động không phải chỉ dựa vào lý trí là có thể khắc chế, huống chi người mà hắn yêu ở ngay bên cạnh, hắn cũng không muốn khắc chế a.

“Ách.” Minh Nhan đầu tiên là sửng sốt, lập tức cảm nhận được nơi nào đó dưới thân cô đang nổi lên phản ứng. Trải qua mấy ngày nay được sắc lang nào đó dạy dỗ, cô có ngốc đến mấy cũng biết đó là cái gì, vì thế lập tức thẳng người, mắt nhìn phía trước, ngồi ngoan ngoãn không dám nhúc nhích.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.