Em Và Anh Cùng Thảo Nguyên Có Ước Hẹn

Chương 4



Hình bóng em chợt hiện về

Ta dang rộng đôi tay ôm trọn em vào lòng

Gặp gỡ để nói lên những ước hẹn về tình yêu

Khi em mỉm cười gọi tên ta

Khi em nói yêu ta

Xin hãy để cho thời gian đọng lại nơi đây cùng với lời ước hẹn bên nhau mãi mãi.

Điều ước này ai có thể giúp ta?

-----------------------------------------------------

Tác giả nói ra suy nghĩ của mình

Câu chuyện nói về hai người yêu nhau và trao cho nhau những lời ước hẹn,

Một người con trai tuấn tú xinh đẹp sống ở Mông cổ, nơi thảo nguyên mênh mông rộng lớn, nhưng vì số đoản mệnh, cậu bị một căn bệnh lạ và ra đi mãi mãi

Anh vô cùng đau khổ khi người yêu ra đi, thế nhưng cho dù người có biến mất, thì anh vẫn không quên hình bóng và những ký ức của người kia

Anh ở nơi thảo nguyên chờ đợi và mãi chờ đợi cho đến hết cuộc đời...

Cái đoản này là dựa theo bài hát có tựa là Tôi và thảo nguyên có một lời ước hẹn, nhưng đã được ta chỉnh sửa theo phong cách đam mỹ = w =, bạn nào không thích có thể không xem nha, thật ra bài hát cũng không có đau khổ như trong cái đoản này đâu, nhưng tự nhiên ta nảy ra ý tưởng viết đoản kiểu BE như vậy, tại bài hát nghe có vẻ buồn buồn... 

-----------------

Đóa hoa trắng: ý chỉ Bồ công anh đó...

Tửu nãi cam thuần: rượu có hương sữa ngọt thuần khiết

Tư niệm tình: nỗi nhớ về tình yêu

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.