Em Vợ, Anh Yêu Em

Chương 9: Đường vũ văn tìm đến





- công việc có quen không ? Nếu có khó khăn nhất định phải nói với anh một tiếng đấy.

Thất Thất được Vũ Phong cho vào làm kế toán của sòng bài. Tuy ngày đầu khó có thể làm quen được với công việc bởi vì chuyên ngành chính của cô là học y nhưng cũng may mắn cô là người tiếp thu nhanh nên chỉ vỏn vẹn 3 ngày cô hoàn toàn đã có thể tự làm mà không cần chỉ dẫn của người khác.

- làm phiền anh mấy ngày nay, em định tuần sau dọn ra ngoài sống.

Anh cho cô công việc mới là đã tốt với cô lắm rồi, còn cho cô sống tại nhà anh mà không thu phí nào cô thật sự ngại đến mức không dám ở lại lâu vì cô không muốn nợ anh ta quá nhiều.

- em đã tìm được phòng được nhà chưa hay là anh giúp em tìm nhé ?

Vũ Phong đa phần cũng đoán được cô sẽ kiên quyết rời khỏi cho nên anh cũng đành thuận theo ý cô.

- em đã tìm được rồi nhưng chủ nhà nói phải sang tuần sau mới có thể dọn đến.

Vũ Phong gật đầu không nói gì nữa.


~

- Đường Gia người đã tìm được rồi.

Đoàn Thiên từ bên ngoài đi vào báo cáo lại.

- cuối cùng cũng để anh tìm được em. Lần này em đừng mong có thể thoát khỏi tay anh.

Khoé môi của Đường Vũ Văn bỗng nhếch lên một nụ cười nguy hiểm.

- người hiện đang ở chung cư Resvi.

- chuẩn bị xe, lập tức đến đó.

Đường Vũ Văn đứng dậy khỏi ghế tựa, giơ tay lấy áo vest đang trên cây treo quần áo trong phòng làm việc.

Chưa đầy 10 phút chiếc xe đã dừng trước cổng lớn của chung cư.

Từ Thịnh Vũ đến chung cư Resvi chỉ có cách năm đoạn đường vì vậy rất nhanh đã đến.

Đường Vũ Văn một mình đi lên địa chỉ đã được thuộc hạ báo lại.

" đây chẳng phải là nhà của Vũ Phong sao ? "

Vừa đứng trước cửa nhà, hắn liền sựng lại không dám bấm chuông bởi vì ngôi nhà này là nơi mà người anh em tốt của hắn sống, cô làm sao có thể sống ở đây được chứ.

" CẠCH " còn chưa đợi hắn bấm chuông thì cánh cửa đã đột nhiên mở ra.

Trước mặt hắn là cô gái mà hắn đang tìm kiếm suốt mấy ngày nay.


Không kìm được cảm xúc hắn liền ôm chầm lấy cô thật chặt, không cho cô có cơ hội để né tránh.

- Tiểu Thất em còn chưa đi sao ?

Vũ Phong từ trong nhà vệ sinh bước ra, định đi tìm nước uống thì nhìn thấy Thất Thất vẫn còn đứng ngoài cửa cho nên lên tiếng hỏi han.

- Vũ Phong / Vũ Văn ?

Cả hai đồng thanh lên tiếng kinh ngạc khi nhìn thấy đối phương.

Đường Vũ Văn nhìn thấy là một Vũ Phong đang để trần thân trên, chỉ em quấn mỗi cái khăn, tóc còn đang ướt nước.

Còn Vũ Phong nhìn thấy là một Đường Vũ Văn đang ôm chặt lấy Thất Thất, hoàn toàn không cho cô cơ hội nào để đẩy ra.

- cậu và em ấy ? Vũ Văn cậu là người đã có vợ sao lại có thể làm như vậy ?

Vũ Phong nhanh chân sải bước về phải bọn họ, gỡ tay Đường Vũ Văn ra, sau đó kéo Thất Thất về phía mình.

- em không sao chứ ?

Thất Thất cả người như tê cứng.

- em...em phải đi làm rồi.

Lúc này Thất Thất chỉ mong có thể nhanh chóng rời khỏi nơi đây bởi vì cô rất sợ Đường Vũ Văn.

" anh đưa em đi ! " Cả hai đồng thanh lên tiếng.

- không cần đâu, em đã gọi taxi.

Thất Thất nói rồi nhanh chóng né tránh Đường Vũ Văn chạy ra khỏi nhà.


Đường Vũ Văn có ý định muốn đuổi theo cô nhưng đã bị Vũ Phong giữ lại.

- đừng nói với tôi, cô gái cậu muốn tìm mấy ngày nay là Tiểu Thất đấy nhé ?

Vũ Phong vẫn là người hiểu Đường Vũ Văn nhất.

Vừa nhìn thấy hành động của rồi của hắn, anh đâu có đến nổi ngốc không biết.

- tại sao cô ấy lại ở đây ?

Vũ Phong có từng nghe Thất Thất nhắc đến trong cuộc gọi là cô bị người khác bám lấy nên mới đến ở nhờ nhà anh mấy hôm. Cho nên lần này anh nhất định phải giúp Thất Thất cắt đứt cái đuôi dai dẳng này.

- cô ấy là bạn gái tôi, cô ấy không ở đây chẳng lẽ phải ở nhà cậu sao ?

Tình cảm anh em của hai người liệu có bền lâu khi ở giữa xuất hiện một An Thất Thất ?

Tình cảm của Đường Vũ Văn đối Thất Thất là thật lòng hay là nhất thời rung động còn chưa biết được.

Nhưng tình cảm của Vũ Phong đối Thất Thất nhất định là thật lòng. Cả thế giới đều biết được Vũ Phong yêu Thất Thất từ lần đầu tiên gặp mặt, chỉ có Thất Thất hoàn toàn không biết được điều đó mà chỉ xem anh như một người anh trai mà đối đãi.







Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.