“Khụ khụ” hắn ho vài tiếng, như có gì đó ngẹn lại họng, trời đã tối, màn đêm che phủ, âm thanh tĩnh lặng trong hang động.
Gần đó còn có một cái tàn lửa, khói trắng mong manh bay lên, hắn đưa tay sờ đầu, thật là đau nhức, thật là khó chịu, nhưng đó cũng là một trãi nghiệm thú vị.
Hắn nhớ đoạn trí nhớ bị khóa lại của hắn chỉ từ năm 2000 nhưng lúc đó công nghệ hẳn đã bất đồng với giấc mơ đó, vậy giấc mơ đó là của Kaiz đi.
“Ha ha ha” hắn cười lớn, nhưng nó nhanh chóng hòa vào trong không khí yên tĩnh tan biến đi, việc này, hắn có chút không hiểu, hang nhìn không lớn nhưng không vọng, hẳn là ẩn chứa bí mật,
Theo lối suy nghĩ, Leon cố gắng nhất thân hình mình lên, nhưng cảm giác đau đớn nhanh chóng truyền đến, nghiến chặt răng, hắn mở ra Nội Thị, mạch máu khá ổn định, đau đớn tại xương cốt bị nứt không liền, lại thêm lục phủ ngũ tạng lại bị tổn thương nghiêm trọng.
Hắn tình trạng hẳn có thể coi là liệt giường tầm 1 2 tháng đây, nhưng đó là kiếp trước với thể chất bệnh hoạn lại nhiễm HIV, giờ đây hắn với cái KIM Thể này chắc tầm không tới 2 3 ngày lại khỏe đi.
Hắn cố cử động cổ nhìn ra xung quanh, nhìn ra được cái hang sâu không thấy đáy, chỉ thấy một đầu còn có chút ánh trăng mờ ảo, chút rêu xanh, chút cỏ vàng làm lót.
Hẳn đây là một cái ổ đi, và hắn ở đây, một điều chắc chắn là làm thức ăn dự trữ cho đám trong ổ đi, hắn bắt đầu nghĩ, ổ con gì mà lại ở đây? Chim? Quá không hợp lí đi.
Đây là dưới lòng đất, hừm, hắn cố đưa cánh tay vẫn còn hơi nguyên vẹn lên cằm, cố suy nghĩ, nhưng không có gì tiến triển, hắn hiện đang cách cái ổ đó quá xa nên cũng không phân tích được thứ gì hay ho cả.
Leon bỏ sau đầu những suy nghĩ, bật lên bảng nhiệm vụ cấp S-SSS kia, chỉ thấy điểm khác biệt đó là thêm dòng hoàn thành tiến độ: 20%.
Vậy còn cũng phải 4 con boss cỡ củ chuối như vậy sao. Hắn thở dài, chuyến này còn chưa kết thúc, dễ gì mà đạt được cái cơ duyên cực mạnh như vậy.
Hắn lại tĩnh dưỡng, vào nội thị hơi chút điều chỉnh cho chóng hồi phục, thuận một chút tăng cường thêm thân thể.
Màn đêm nhanh qua đi, để những ánh sáng chiếu rọi xuống cái ổ kia, hắn cũng ra khỏi nội thị để tập trung cảnh giác, sức mạnh hắn không sai biệt lắm đã đạt được tới 5% lúc bạo phát choảng nhau cùng boss kia.
Hiện chừng đó cũng đủ cho hắn lăn lộn một hồi đi, cũng không phải cái làm thức ăn dự phòng, nhưng ngay lập tức hắn giật mình, nhìn lại cơ thể mình, như có chút dịch nhờn màu xanh nhạt.
Hắn nghĩ đến, mình người toàn thương, lâu rồi chưa có qua bữa ăn, lấy đâu ra thịt để mà làm thức ăn? Hắn lại tay sờ khắp thân, hơi đẩy xuống dịch nhờn trên thân kia, tại vị trí ấy lại nhói lên cơn đau nhức dữ dội.
Hắn liền biết đây là một cái chưa trị dung dịch đi, thật sự hiệu quả thật tốt, hắn lại để lại vị trí cũ, tay để một chút về không gian chứa, hắn có thể kiếm chác một chút khi ở thế giới, nhưng đa phần ở huấn luyện trước đều bỏ đi vì hắn thấy không cần thiết.
Nguyên bản hắn muốn bốc cái xác con Boss kia về làm cường hóa vũ khí hay là luyện lại vài món ngon nghẻ, mà hệ thống xong Quest cái là tiễn hắn ra luôn, nên cũng có chút buồn bực.
Leon chú ý lại cái tổ, nơi mặt trời chiếu vào lại hiện ra vài cái tia sáng phản chiếu sắc bạc, có chút màu xanh, khí tức lại là vạn phần âm u, đêm qua tối lạnh hắn không để ý, giờ trời đang cao, khí trời ấm áp mà chỗ ổ kia lại tỏa ra luồn khí man mát.
Thực kì quái, bản thân cái nhà khoa học bệnh nghề nghiệp lại nổi dậy.
Có chút khó hiểu nhưng chắc chắn cùng cái ổ kia quan hệ.
Hắn lại nằm gần ổ đó khôi phục, giờ mới nhìn ra chân diện của cái ổ, không phải là cỏ, mà là vàng, tại có nhiều vết đen che trên vàng mới không tỏa ra cái loại kim văn sáng chói.
Ổ to, hình cầu, phía trên có một lổ hổng tựa như trứng bị vỡ phần đầu, nhìn vào mười phần nguy hiểm, nhưng thực bản năng khoa học hắn không tài nào kiềm chế nổi, hắn sờ vào chút cái ổ màu vàng có nhiều sợi nhỏ mỏng đan thành có chút thán phục.
Mật độ vừa đủ, không quá nóng cũng không quá lạnh, nhiệt độ thích hợp, loại này đỉnh cấp ấp trứng thủ đoạn, ngoài cứng trong mềm, đụng tác động liền hóa cứng để bảo vệ.
Hắn cảm thấy đây thực quá thú vị đi, trong trái đất nào có loài nào lại tinh diệu đến thế ở cổ đại. Đây hẳn là một cái biến dị mà hệ thống nhắc tới đi, trảm cái này là xong nhiệm vụ cấp S một cách ngon nghẻ, nhưng cái bản năng nhà khoa học không cho hắn làm thế, ít nhất cũng nhìn xem cái giống gì mà đẻ ra cái loại tài nghệ này đã.
Hắn ở đây vài ngày điều tra xem xét cùng hồi phục tổn thương, Leon nhận ra được cái kì diệu của cái ổ này, nói đúng hơn là cái kén, thực sự hấp dẫn ở chổ nó có thể tiếp nhận được tinh hoa nhờ vào các loại ánh sáng, hắn dần cảm nhận được hơi thở sinh mệnh ở bên trong, ngày đang càng khỏe mạnh hơn.
Nếu như người bình thường mà nói hẳn đã chạy ngay khi thân thể khôi phục, cũng chả muốn động chạm đến cái thứ trong bọc kia, mà hắn lại khác, hắn có chút tò mò, cũng muốn chút trả ơn vì chữa trị dịch kia.
Bất giác thời gian chưa đi lại được hắn nhìn lên trên cái lỗ hổng trên trần, nhìn một lúc lâu hắn mới nhận ra, cái kia không phải là lỗ hổng thông thường, mà được chủ ý khoét, đính thêm chút hạt nhỏ như viên bi trong suốt thu ánh sáng vào để truyền lại cho kén.
Thực sự trí khôn đã đi tới đỉnh cấp, quá tuyệt vời, hẳn đây mới là tận dụng thiên nhiên, quả thực là Leon sáng mắt, Trái đất thời điểm hắn sinh ra luôn nghe tuyên truyền bảo vệ thiên nhiên hay là đừng hủy hoại môi trường sống của mình gì đó.
Nhưng cũng chẳng bao lâu, 2 đại quốc gia về kinh tế xung đột, lại chiến tranh, thiên nhiên lúc đó cũng không còn một mống, cái nơi hắn ở lại học sinh trao đổi bị dội cho không còn gì.
Mâu thuẫn leo thang, hắn nghỉ học, bôn ba khắp nước để tìm kế sinh nhai, tìm cách về loại quê nhà Việt Nam thì lại phát sinh chiến tranh sinh học, vô hình đã dẫn phát ra loại kia huyết mạch khủng bố, lại gọi thành đại dịch Zombie.
Đầu cứ nghĩ chỉ cần phong tỏa khu vực lại thì mọi thứ sẽ ổn, nào ngờ theo chu kì lại phát sinh thiên tai lên tới mức kinh khủng do các loại thủ đoạn phá hoại môi trường của hai bên khiến cho đại dịch trở thành mối nguy cấp quốc tế.
Thật cũng chỉ vì chút lòng tham tiền của, đáng sao?
Hắn nơi đây như nhìn thấy cứu tinh của nhân loại ngày ấy, nếu ngày ấy có loại sinh vật này, dùng nước để tăng nhiệt chiếu sáng, không phá hủy kết cấu đất lại chèn được các hạt châu nhỏ kia.
Quả thực loại này trình độ nói chất liệu nhựa trong suốt với thủy tinh chỉ có vứt, sáng như ban ngày, lại không tốn năng lượng, ban đêm mấy cái cầu kia lại sáng nhàn nhạt, thật sự là tự nhiên ban tặng tài hoa.
Nhưng cái ngày hắn có thể đứng dậy được, đi tới sát cái kén kia, từng bước một tới gần, hắn mới cảm nhận cái năng lượng quen thuộc, lại kinh ngạc khi nhìn quả trứng.