Ép Buộc Bạn Trai Ngủ Cùng - Pháp Lạp Lật

Chương 6: Đêm đầu tiên (H)



Cố Nhan từng chút từng chút đem q/uy đầu to lớn của Chu Quân Ngôn nuốt vào tiểu huyệt của mình, cô vốn nghĩ là mình sẽ có cảm giác đau đớn như bị búa lớn chém thành hai nửa, nhưng thực tế thì dễ chịu hơn nhiều.
Tất cả điều này đều nhờ vào Rolla, khi cô ấy đưa thuốc kích thích cho cô đã tặng kèm thêm một ống thuốc mỡ, trên đó ghi “Thuốc mỡ kèm theo để thuận lợi bôi trơn”, Rolla bảo là thuốc gây tê cục bộ, lần đầu tiên của cô ấy là dùng cái này.
Cố Nhan chỉ bôi một chút xíu ở cửa huyệt trước khi cô lên giường. Hiện tại cô cúi đầu xuống nhìn nơi hai người kết hợp, gậy thịt của Chu Quân Ngôn tiến vào khó khăn như vậy, bị mình bao trùm hơn phân nửa, cô chỉ có thể cảm giác được vừa sưng vừa ngứa.
Cuối cùng cô cũng đã ngủ với Chu Quân Ngôn…
Â/m h/ộ bị thuốc mỡ làm tê liệt nên cũng không cảm thấy quá khó chịu, nhưng biểu hiện của Chu Quân Ngôn lại nhìn rất đau đớn thống khổ, có lẽ là bị cô xoắn đến đau. Chân mày anh nhíu lại rất chặt, dù đôi mắt vẫn nhắm, nhưng Cố Nhan có thể nhận thức được cơ thể của anh có ý đồ lui về sau, trong lúc anh vô thức giãy giụa, gậy thịt bên trong đã rút ra ngoài một chút.
“Anh đừng chạy nha, khai trai vốn sẽ rất đau.” Trong lòng cô nói thầm một câu, cả người nằm trên người anh ôm chặt eo của anh, không chịu thả anh ra, và dùng sức ngồi xuống lần nữa.
Vật cứng của Chu Quân Ngôn rất lớn, nhưng cô không ngờ tới lần này chỉ là quy đầu mới đi vào một chút mà cửa huyệt của cô đã khó chịu như vậy. May mắn thay thuốc kích dục trong không khí làm cho thần kinh của cô dịu đi, cô hít thở thật sâu, thử thả lỏng tiểu huyệt để cho Chu Quân Ngôn tiến vào sâu hơn.
Bởi vì tư thế này mà đầu vú nhỏ xinh của cô cọ cọ lên đầu vú cứng rắn như đá của anh, trong nháy mắt, cảm giác tê dại chạy dọc sống lưng, Cố Nhan không thể khống chế nổi mà run lên, tiểu huyệt phun ra một chút dịch thể.
Lần đầu tiên cô biết được nhũ hoa của mình lại nhạy cảm như vậy.
Đầu Cố Nhan áp vào cằm anh, hoa h/uyệt kẹp chặt lấy gậy thịt của Chu Quân Ngôn nhẹ nhàng lắc lư trái phải.
Không biết là bị q/uy đầu của anh đâm trúng chỗ nào mà khiến Cố Nhan “A” một tiếng, bên trong hoa h/uyệt lại chảy ra nước tưới lên trên gậy thịt của Chu Quân Ngôn.
Gậy thịt nóng bỏng hết lần này đến lần khác bị chuyển động của cô càng tiến vào sâu hơn, Cố Nhan không nhịn được rên rỉ ra tiếng.
Giọng cô bởi vì khoái cảm mà trở nên mỏng manh, còn làm bộ khóc thút thít.
Nhưng ngoài dự đoán của cô, chưa được bao lâu thì Chu Quân Ngôn trong lúc ý thức mơ hồ, bắt đầu nâng eo của mình lên với một biên độ rất nhỏ…
Ban đầu Cố Nhan cảm thấy mệt mỏi khi liên tục cưỡi lên gậy thịt của anh nên muốn đổi tư thế khác, nhưng không nghĩ tới cửa huyệt của cô vừa mới rời đi gậy thịt một chút thì lại bị Chu Quân Ngôn động eo một cái mạnh mẽ cắm vào!
“Ha… ha…”
Cố Nhan cố gắng đè nén ham muốn rên rỉ, trong lòng run sợ khẩn trương nhìn vẻ mặt của Chu Quân Ngôn.
Anh vẫn chưa tỉnh lại, là thuốc kích tình phát huy tác dụng.
Này, đàn ông quả nhiên là động vật suy nghĩ bằng nửa thân dưới.
Bên trong hoa h/uyệt khoái cảm liên tiếp kéo tới, cô cưỡi trên người anh đã không cần vặn vẹo, chỗ mẫn cảm lại lần nữa bị q/uy đầu của anh đội lên, từng cái từng cái đều đâm vào nơi sâu nhất, Cố Nhan thoải mái đến toàn thân run rẩy, bầu ngực trắng nõn đầy đặn bị anh đâm đến nảy lên từng hồi.
Không biết bao nhiêu lần cô bị q/uy đầu của anh chọt trúng điểm mẫn cảm, cô run rẩy tựa vào trước ngực Chu Quân Ngôn.
Chu Quân Ngôn tiếp tục không ngừng mà ra vào tiểu huyệt của Cố Nhan. Trong lúc nhất thời, trong phòng ngoài tiếng máy tạo độ ẩm thì chính là tiếng thở dốc nặng nề của hai người và tiếng rên rỉ không thể kiểm soát. Dịch thể từ cửa huyệt của Cố Nhan chảy xuống, còn Chu Quân Ngôn cái gì cũng không biết, anh chuyển động lên xuống, túi ngọc va chạm vào đùi Cố Nhan, dịch thể của hai người bị đâm đến văng tứ tung.
Cuối cùng, sau khi Chu Quân Ngôn lại lần nữa đâm trúng vào điểm nhạy cảm nhô lên trong hoa h/uyệt của cô thì Cố Nhan đạt cao trào…
“Chu, Chu Quân Ngôn! A a a…”
Tiếng tim đập hòa vào nhau như muốn làm chấn động màng nhĩ, hóa ra lên đỉnh là loại cảm giác này, Cố Nhan như con mèo con vô lực tựa ở trên người Chu Quân Ngôn, thoải mái mà thở dốc, tiếng hô hấp của anh cũng đã sớm hỗn loạn.
“Ừm…”
Mà người dưới thân vẫn đang chạy nước rút đâm vào tiểu huyệt mẫn cảm của cô, Cố Nhan mặc kệ gậy thịt của anh tăng tốc ra vào, thậm chí anh vẫn chưa bắn ra…
Cố Nhan không thể không nghĩ: Đến cùng là ai cưỡng gian ai hả?


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.