Ép Hôn

Chương 30: Chương 30




Con bé bước vào lớp, tự cho phép mình cười nhiều hơn bình thường một chút. Mỗi lần có ai chào, con bé cũng mỉm cười chào lại làm mấy chàng cạnh đó cứ gọi là thi nhau lăn ra mà xỉu (hehe...). Chưa đầy 10 mà phòng y tế đã chật cứng ng` khiến Mike phải lên tiếng.
- Cậu đang làm cho phòng y tế của trường này quá tải rồi đó, Anny.
Con bé ko nói j`, chỉ quay lại nhìn rồi cười với Mike thật tươi làm cậu chết đứng trong vòng 10s.
- Ax! Đừng cười với tớ như vậy, tớ ko mun phải chen lấn vào phòng y tế đâu.
Mike nói, phụ họa bằng khuôn mặt rất chi là baby và một cái nhún vai làm con bé bật cười.
- Xin lỗi nhé, tôi ko cố ý đâu. Chỉ là tại tôi vui quá thôi.
- Vậy hả? Mới hôm qua còn nhìn cậu...thê thảm lắm cơ mà, sao hôm nay quay ngoắt 180 độ thế?

- Vì mọi chuyện đã đc giải quyết xong xuôi và sắp tới tôi sẽ đc xem một vở kịch đầy thú vị.- con bé cười, có chút j` đó rợn ng` khi nó nói vế sau.
- Chà, xem ra đây là cũng là một chuyện đáng để ăn mừng đấy, chiều nay cậu có rảnh ko, tớ mời cậu đi ăn.
- Huh? Uhm...Chiều nay tôi rảnh. Đc thôi, 3h cậu đến đón tôi nhé.
- Uh`.
Rồi con bé đi lại chỗ Hana, để lại phía sau là Mike cùng với một nụ cười đầy vẻ gian manh.
"Tôi sẽ có đc cô ấy trước cậu, Ken ạ!"
-------Tua nhanh thời gian đến 3h nào-----------
Con bé đứng ngoài cửa đợi Mike đến. Trông nó thực sự rất xinh mặc dù chẳng dùng một chút dụng cụ trang điểm hay phấn son j`. Nó luôn quan niệm: đẹp là tự nhiên. Nên dù có vào, bới tung cả phòng nó lên mới hi vọng tìm đc một hộp kem chống nắng, mà chắc chắn cái hộp đó- ko cần bik mua lâu hay chưa- thì cũng sẽ bị bao phủ bởi một lớp bụi dày cộm. Nó mua về cho vui nhà vui cửa thế thôi chứ có bao h dùng đâu, chỉ khi nào bị mẹ nói thì nó mới phải gượng ép trang điểm một xí thôi. Mặc dù vậy trông nó đẹp hơn mấy cái cô -mà theo nó nói là- trét cả thúng son phấn lên mặt nhiều, xưa h có ai dám nói nó ko đẹp hay j` j` đó tương tự như vậy đâu. Đấy, tự hào là thế đấy. (ôi, hình như tác giả bị lạc đề mất rui`)
Thằng nhok thấy con bé đứng đợi ai đó ngoài cổng thì thắc mắc lắm nhưng lại ko dám chạy ra hỏi, sợ bị con bé chọc. Ơh! Nhưng mà tại sao nó lại phải sợ nhỉ? Nó có làm j` xấu đâu. Chẳng phải suốt ngày con bé nhai đi nhai lại tụi nó là "vợ chồng" sao? Vậy thì nó tò mò cũng là chính đáng thui. Phải ko?
Sau một hồi suy nghĩ, thằng nhok cuối cùng cũng quyết định. Nó giả vờ đi ra cổng rồi hỏi con bé.
- Này! Cô đứng đây làm j` thế? Hóng gió à? Hay là có ý định j` khác?- dù rất tò mò song thằng nhok vẫn ko ngăn đc cái kiểu nói khích của mình.

Con bé quay sang lườm thằng nhok. Nó vẫn còn bực vụ hôm qua lắm.
- Ko liên quan đến anh. Sao? Tò mò ah`? Tôi có hẹn đấy, sao nào?
Tự nhiên thằng nhok nổi sùng.
- Có hẹn? Với ai?
- Sao? Đừng nói là anh ghen đó nha.- con bé châm chích.
Thằng nhok như bị nói trúng tim đen, lúng túng ra mặt. Một lúc sau mới lấy lại đc phong độ thường ngày.
- Cô đừng nói nhảm. Tôi chỉ là mun bik tên điên nào xui xẻo gặp phải cô thôi. Chắc kiếp trước hắn ta phải ăn ở thất đức lắm.- thằng nhok cười đểu.
- Anh...-con bé tức điên lên mà chẳng làm đc j`.

Ôi trời! Nếu có thể thì nó ước nó có thể dạy cho thằng nhok một bài học để cho thằng nhok nhớ mãi thì thôi. Mà tại sao nó chỉ có thể ước thui nhỉ? Tại vì ông nó chứ ai. Trước khi nó đến đây, ông nó đã bắt nó phải ngồi trong phòng suốt 5h liền để căn dặn nó. Nào là phải ngoan ngõa, nghe lời này, rồi thì phải dịu dàng, đoan trang, hiền thục, ko đc hễ một xí là lại nổi khùng lên này, rồi còn phải đối xử tử tế, "ko đc bạo hành gia đình" với thằng nhok nữa chứ....Nói chung là còn nhiều lắm cơ, đều toàn là bắt nó phải như thế này, đừng như thế kia...Đừng nói đến làm, chỉ mới nghe thôi cũng đã nhức cả đầu. Mặc dù vậy nó cũng ko dám làm trái lời ông nó, nó đâu có mun chết sớm. Vậy nên, thôi thì... bỏ một giữ làm mười vậy. Cố nhin, cố nhịn nào...
- Cô có hẹn mà lại ăn mặc thế này đây hả?- thằng nhok nhìn con bé, lắc đầu.
- Sao? Có vấn đề j` à?
- Ko phải là có vấn đề mà là có quá nhiều vấn đề. Xem này, tóc tai thì rũ rượi như ma, áo quần thì...sao nhìn quê thế, còn cả cái băng đô và đôi giày này nữa, cô chẳng có mắt thẩm mĩ chút nào cả, chẳng hợp với vóc dáng của cô chút nào...
Đến nước này thì con bé ko chịu đựng đc nữa, nó hét lên.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.