Ép Hôn

Chương 9: Chương 9




Tính ra con bé đã vào học đc vài ngày, cũng là lúc công bố điểm thi và thứ hạng của hs toàn trường. Bảng điểm vừa đc dán là ngay lập tức mọi ng` tranh nhau xem, họ mun bik kết quả bao ngày học hành vất vả của mình mà. Con bé chẳng thèm liếc qua lấy một cái, nó bik h có thánh mới vào trong mà thấy đc. Con bé định để hôm sau, tức là khi mọi ng` đều đã xem thì mới xem, nó ghét chen lấn mà. Khác với con bé, Hana thì cố chen vào cho bằng đc, cũng may cô vẫn còn nguyên vẹn khi đi ra.
- Tiếc thật, tớ chỉ đứng thứ 16, cái ng` thứ 15 hơn tớ có 5 điểm, thế có tức ko cơ chứ.- Hana hậm hực nói.
- Thôi nào, ng` ta hơn mình là vì ng` ta học giỏi thôi, tức cái j` cơ chứ. Mà nè, Ken ấy, anh ta đứng thứ bao nhiu vậy?
- Ken ấy hả? Ở đây ko có đâu, qua bên kia kia.
- Nói vậy là hắn ko đứng trong top 50 toàn trường à?
- Uhm, cậu ta hình như là khoảng 200 j` đó.
- Cái j`? 200 ư? Ko thể nào.
- Thật mà, ko tin thì sang bên đó xem. Cậu ấy đẹp trai nhưng có chịu học đâu mà đòi có thứ hạng cao, toàn trốn học thôi à.
Nói xong Hana lôi nó đi. Quả thật là thằng nhok đứng thứ 200, con bé nhìn mà mun xỉu. Nó sẽ phải cưới tên có học lực đứng thứ 200 toàn trường ư? Ôi ko. Con bé thất thểu bước về lớp, h mà nó gặp thằng nhok là coi như hắn tới số. Vừa bước vào lớp, con bé đã thấy mọi ng` nhao nhao cả lên, chắc là nói về thứ hạng của mình chứ j`. Mà trong lớp này thì đa số mọi ng` đều có thứ hạng cao, chỉ có mỗi thằng nhok là...Aaaaaaa...Nó thề là sẽ cho thằng nhok một trận cho coi.

- Ê mọi ng`, lạ lắm nghen, ng` đạt điểm cao nhất trong toàn trường ko phải là anh Jun mà lạ một con nhỏ nào đó tên Trang Thanh.
- Thật ko?
- Ko thể nào, anh Jun đc 99,5 điểm mà, làm sao có ai hơn đc chứ, anh ấy giỏi nhất trường rùi còn j`.
- Uhm, nhưng mà cái cô Trang Thanh j` đó đc 100 điểm lận, điểm tối đa lun đó.
Con bé chỉ im lặng ngồi nghe rồi khẽ mỉm cười. Nó bik quá rõ cái con-nhỏ-nào-đó mà mọi ng` nói đến, là nó chứ ai. Con bé cũng có một chút thất vọng, lúc nào cũng vậy, luôn là nó đứng đầu, trong tất cả, chẳng có ai cạnh tranh với nó, hay đúng hơn là ko thể cạnh tranh nổi với nó. Như vậy ai mà chẳng thick, phải ko? Lun đứng đầu, sướng quá còn j`? Nhưng con bé ko thick như thế. Chính vì nó lun nhất trong tất cả nên nó ko hỉu đc ý nghĩa của sự chiến thắng, bởi vì nó đã bao h thua đâu. Lúc đến đây, con bé đã mong rằng sẽ có ít nhất là 1 ng` vượt qua nó, để nó bik thất bại là j` và hỉu đc cảm giác sung sướng khi có thể vượt lên. Nhưng bây h lại thế này đây. Chán thiệt.
- Nè, ko bik cô gái đó là ai nhỉ? Cô gái tên Trang Thanh ý.- Hana hỏi nó.
- Cậu mun bik thật hả?
- Uh`, tớ rất tò mò về cô gái đó, cô gái có thể vượt qua anh Jun và đạt đc số điểm tối đa, điều mà từ trước đến nay rất ít ng` làm đc.

- Thế cái ng` tên Jun đó học giỏi lắm à?
- Uh`, anh ấy lun đc ko 99 thì 98,5 điểm. Mà nè, cậu có đoán ra cô gái đó là ai ko?
- Cần j` phải đoán chứ, tớ bik quá rõ cô ta mà, là tớ đấy.
- Hả? Cái j`? Là cậu ư? Ko thể.- Hana trợn tròn mắt nhìn con bé.
- Sao lại ko? Tên tớ là Hoàng Trang Thanh mà.
- Thật sao? Là cậu thật à? Cậu tuyệt thật.
- Cũng ko có j`, thường thôi.
- Trui` ui, như thế mà cậu bảo thường thôi ấy hả?
- Ờ, thì ko thường-thôi, đc chưa? Cô vào rồi kìa, học thôi.
Con bé kết thúc cuộc nói chuyện một cách nhanh gọn, nó đang bận nghĩ ko bik nên xử lý thằng nhok như thế nào, ko thể cứ để vậy đc, phải làm cho hắn ít nhất là trong top 50 của trường. Và cuối cùng, nó nghĩ ra đc một cách: nó sẽ làm gia sư cho thằng nhok (phen này thì thằng nhok tiêu rồi)



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.