HẮN CÀNG MUỐN NHIỀU HƠN... 【 hơi H, play tự an ủi】
Truyện chỉ đăng duy nhất trên Wattpad @DuongGiaUyVu
Editor: Dương Gia Uy Vũ
🌹🌹🌹🌹🌹🌹🌹🌹🌹🌹🌹🌹🌹
"Cảm ơn, sẵn tiện gọi các bộ lớp ra đây giúp tôi nhé."
Cao trung Tinh Long dựa theo điểm số để phân loại lớp từ A đến G. Trong tình huống bình thường, học sinh lớp A và lớp G trong ba năm đều sẽ không có thay đổi gì lớn, cán bộ lớp cũng đều là những người cố định.
"Lớp trưởng lớp em hôm nay xin nghỉ, cô có chuyện gì có thể nói với em."
Đường Kỳ Dung ma xui quỷ khiến nói dối, chỉ là trong lòng hắn có chút tư tâm, không muốn để người khác thấy dáng vẻ mềm mại yếu đuối này của cô.
Thông qua mấy câu vừa nói, hắn có thể nhìn ra được, xưa nay cô hẳn là một người nghiêm túc lãnh diễm.
Dáng vẻ mềm mại yếu đuối như vậy vẫn nên để một mình hắn thưởng thức là đủ rồi.
"Sau khi điểm danh xong thì thống kê lại thông tin của các bạn khác, giao cho văn phòng là được." Thì ra hắn không bị cà lăm...
"Dạ, cô cứ nghỉ ngơi đi, lát nữa em sẽ giao tư liệu cho cô." Vừa mới dứt lời, hắn đã gấp không chờ nổi chạy như bay ra ngoài.
Thời gian thật sự rất cấp bách, hắn phải hoàn thành việc cô giao, còn phải nhanh nhanh đi an ủi người anh em vẫn luôn hưng phấn của hắn...
"Haizz --" Cô còn chưa kịp đáp lời, lại phát hiện người đã chạy đi rồi, lời định nói đã đến bên miệng cũng chỉ có thể hóa thành một tiếng thở dài.
Quả nhiên là thiếu niên tuổi trẻ đầy sức sống ~
Nhưng cô vốn là muốn nói hắn chỉ cần trực tiếp để ở văn phòng là được, sau đó cô sẽ tan làm đi xem mắt nam chính...
Không sai, chính là không logic như vậy đấy.
Nguyên chủ Mộc Khanh Khanh da trắng mỹ mạo chân dài, và nam chính vàng ròng 24K cao phú soái Ôn Thành bỗng nhiên "Lưu lạc" đến buổi xem mắt...
Cốt truyện tiếp theo chính là vô cùng phổ biến, nữ phụ mới gặp nam chính đã kinh vi thiên nhân*, nhất kiến chung tình.
* Kinh vi thiên nhân (惊为天人): vô cùng kinh ngạc, cho rằng chỉ có thần tiên mới đạt được loại trạng thái hay trình độ đó. (theo Baidu)
Tiếc rằng hoa rơi hữu ý nước chảy vô tình, nam chính không có ý định cùng nguyên chủ Mộc Khanh Khanh "Ngột ngạt không thú vị" tiến thêm một bước giao lưu.
Phải biết rằng, nguyên chủ không thích nói nhiều, thận trọng tự ái lại cao quý lãnh diễm, thanh thủy phù dung; nguyên chủ như vậy, chính là ngột ngạt không thú vị, khô khan chất phác.
Vốn dĩ nguyên chủ cho rằng Ôn Thành chỉ là một lần diễm ngộ của mình, sau khi nhận lời mời đến trường dạy học lại lần nữa nhìn thấy Ôn Thành thì đã không muốn thu tay lại, cố chấp cho rằng đây là duyên phận trời định.
Dựa vào vẻ ngoài kiều mị xuất sắc và cố chấp nghiêm túc theo đuổi, nguyên chủ Mộc Khanh Khanh hoàn toàn xứng đáng với danh hiệu nữ phụ xuất sắc nhất.
Hơn nữa, trong 1/10* nội dung kịch bản, cô đã chiếm một nửa!
* 9 phần còn lại là thịt =_=
Có điều, nguyên chủ cũng không phải loại nữ phụ độc ác.
Nam chính và nữ chính bởi vì thân phận thầy trò, tình cảm cũng không công khai.
Cho nên thật ra Mộc Khanh Khanh cũng hoàn toàn không biết nam chính đã có người trong lòng, vẫn luôn cố chấp theo đuổi nam chính, kết quả là toàn trường đều biết.
Sau đó nữ chính ăn giấm, nam chính bạch bạch bạch an ủi nữ chính...
Tóm lại, mục đích kịch bản miêu tả nữ phụ Mộc Khanh Khanh còn là vì để nam nữ chính bạch bạch bạch.
Bất quá, nếu cô đã thay thế nguyên chủ trở thành Mộc Khanh Khanh, vậy chính mình cũng không cần phải liên quan quá nhiều đến nam nữ chính, tốt nhất là sau lần gặp mặt này, hai người đường ai nấy đi.
Cô còn phải để dành sức lực câu dẫn cây cỏ non của cô.
Editor: Dương Gia Uy Vũ
Nếu không phải vì tiền sinh hoạt, cô thật sự không muốn tiếp tục ở lại thế giới này.
Nam chính động dục mọi lúc mọi nơi cũng thôi đi, một tên nam phụ non nớt chưa thành niên vậy mà cũng cương cứng loạn lên.
Quấy cô đến ngay cả một vũng xuân thủy cũng ngo ngoe... Muốn rục rịch.
Nói cho cùng, cũng do hệ thống cung cấp cái thể chất gì mà 【 Chạm một cái đã chảy nước 】, khiến cho một đóa hoa thuần khiết như cô cũng nhanh chóng sa đọa vào trong thế giới động một chút đã phát tình này...
...
"Kiểm tra thông tin nhân vật", cô muốn thử xem có thể hay đổi cái thể chất gặp quỷ kia đi hay không.
Họ tên nhân vật: 【 Mộc Khanh Khanh 】
Thế giới nhiệm vụ: 《 Lão sư dịu dàng yêu tôi》
Thân phận của nguyên chủ: 【 Lão sư toán học của cao trung Tinh Long 】 ( nữ phụ)
Đặc điểm tính cách: 【 Cao lãnh, không thích nói chuyện 】
Đặc điểm ngoại hình: 【 Vưu vật quyến rũ 】
Đặc điểm thể chất ( không thể sửa đổi):
【 Danh khí 】 Bạch Hổ, Trứng Cá Hồi
【 Độ mẫn cảm 】 chạm một cái đã chảy nước
Mục tiêu nhiệm vụ: 【 Đường Kỳ Dung 】 ( nam phụ số một )
Nhiệm vụ nhánh:
Nhiệm vụ một 【 hoàn thành 】
Nhiệm vụ hai 【 thất bại 】
Nhiệm vụ ba 【 chưa mở ra 】
Bốn chữ "Không thể sửa đổi" có thể nói là sáng mù mắt Mộc Khanh Khanh, đầu gối đau quá ~
Vì nhuộm đen đóa hoa thuần khiết như cô, hệ thống quả thực là không thể đáng giận hơn được nữa.
Trên đời này sao lại có hệ thống mặt dày vô sỉ như thế chứ... (っ╥╯﹏╰╥c)
Khi Mộc Khanh Khanh đang đau buồn ở đằng kia, Đường Kỳ Dung lại cực kỳ khó chịu.
Sau khi hắn lao ra khỏi văn phòng đã vội vội vàng vàng chạy đến WC trong trường học, vừa mới vào phòng đã hừng hực khí thế kéo quần xuống, thả ra dục vọng đã đứng thẳng từ lâu của chính mình.
Mới vừa kéo quần lót ra, côn th*t đã "Bang" một tiếng chạm vào cơ bụng cường tráng.
côn th*t màu da tươi mới sạch sẽ, có thể thấy được là ngày thường ngay cả thủ dâm cũng ít khi làm.
Nhưng hiện giờ, côn th*t non nớt kia lại đang dữ tợn muốn phát tiết bất mãn của nó. Nhiệt độ côn th*t thô to vô cùng nóng bỏng, dục niệm trong lòng Đường Kỳ Dung cũng lặp đi lặp lại như thiêu đốt.
Dục vọng trên thân gậy bành trướng, gân xanh nổi lên, dáng vẻ hung ác tráng kiện của côn th*t như một dã thú mới vừa được thả ra, ngao ngao tru lên; trên thân gậy vốn kiều nộn hồng nhạt cũng bị dục vọng khó kiềm nén nhuộm dần thành màu đỏ diễm lệ.
Quy đầu nhếch lên thẳng tắp chọc phá không khí, hướng thẳng lên phía trên; lỗ nhỏ mẫn cảm phía trước cũng đã sớm không nhịn nổi mà rỉ ra tinh dịch trong suốt, đôi tay bắt đầu men theo chất lỏng trơn trượt nhanh chóng lên xuống. Hắn dùng đôi tay mình vòng qua bộ dạng dữ tợn đáng sợ trên thân gậy, động tác trúc trắc nhanh chóng vuốt ve côn th*t, không dám có một giây tạm dừng, khát vọng trong lòng càng rung động theo động tác lên xuống, thậm chí động tác còn thô lỗ mang đến cảm giác hơi hơi đau đớn mới có thể thoáng giảm bớt dục vọng đáng sợ trong người.
Gương mặt của thiếu niên tuấn tú vốn tràn ngập dương quang soái khí, hiện giờ lại bị loại động tác an ủi kịch liệt này kích thích cũng đã sớm bị dục vọng trần trụi thay thế; trên gương mặt tuấn tú non nớt bóng loáng tinh tế, hai vệt đỏ ửng làm say lòng người hiện lên hết sức rõ ràng.
Rõ ràng là thiếu niên non nớt còn chưa thành niên, lại giống như bị nghiện mà lặp đi lặp lại động tác dâm mị: Dùng đôi tay khó nhịn không ngừng từ phía trước ra phía sau, từ trên xuống dưới ma xát côn th*t phát dục hoàn mỹ kia của hắn.
Mặc dù không có bao nhiêu kinh nghiệm tự an ủi, nhưng lúc này đây, Đường Kỳ Dung lại có thể cảm giác rõ ràng khác biệt.
Rõ ràng là luật động như nhau, động tác thậm chí còn càng thêm kịch liệt, nhưng một chút cũng không thể làm hắn giảm bớt nửa phần dục hỏa, ngược lại còn khiến cho hắn bắt đầu hoài niệm côn th*t cách vải vóc ma sát vào nơi mềm mại cách đây không lâu.
Nghĩ đến cảnh tượng đó, không hề ngoài ý muốn, dục vọng của hắn giống như bị thêm một mồi lửa...
Không đủ, không đủ... Hắn càng muốn nhiều hơn...
Hắn muốn...
Hắn muốn... cô ấy, muốn đôi tay của cô an ủi hắn, muốn đôi môi anh đào của cô phun ra tiếng rên rỉ ngọt ngào động lòng người, muốn hai bầu ngực đẫy đà của cô chỉ để cho hắn đùa bỡn, muốn vòng eo của cô kề sát hắn, muốn chân cô quấn quanh hông hắn không chút kẽ hở...Thậm chí muốn nhất chính là có thể chìm sâu vào nơi mềm mại tiêu hồn của cô.
Editor: Dương Gia Uy Vũ
Trong cảnh tượng tươi đẹp như vậy, động tác trên tay hắn càng ngày càng nhanh.
Khoái cảm ngập đầu đột nhiên truyền đến, thì ra chỉ cần nhớ lại những hình ảnh đó thì côn th*t của hắn đã không chịu khống chế mà bắn ra tinh dịch.
"Ưm... Lão sư, bắn... Tất cả đều bắn cho cô... A..." Tiếng rên rỉ không tự chủ từ đôi môi đỏ tươi ướt át của hắn tràn ra, trong nháy mắt, gọi lên xưng hô của người mà thậm chí mình còn không biết tên kia, cảm giác cấm kỵ khiến trong lòng hắn toát ra hưng phấn và khoái cảm kỳ lạ.
Tinh dịch màu trắng ngà từ trong quy đầu phun ra, đại lượng tinh dịch đều bị hắn dùng tay tiếp được, đôi tay vốn trắng nõn sạch sẽ giờ đã bị tinh dịch sền sệt lây nhiễm hương vị dâm mỹ.
Phát tiết qua đi, tiếng thở nặng nề lại trở nên vững vàng, ý thức tan rã của Đường Kỳ Dung cũng bắt đầu chậm rãi hồi phục.
Vậy mà hắn lại vừa mới dựa vào một ít ảo tưởng khó có thể mở miệng để bắn ra. Khó khăn lắm mới muốn phát tiết một lần, thế mà nhanh như vậy đã bắn ra...
Tình dục đỏ hồng trên mặt vừa mới rút đi, Đường Kỳ Dung lại đỏ mặt, con ngươi trong suốt rút đi tình cảm mãnh liệt, tràn đầy ngượng ngùng.
Rõ ràng chỉ mới gặp, nhưng dục vọng bị cô dẫn ra lại mãnh liệt đến không thể chậm trễ nửa phần.
Hơn nữa, người kia còn là lão sư của mình, vừa rồi mình làm như vậy, coi như là có dục vọng với lão sư?
Như vậy là không đúng... nhỉ?
Có điều, nếu cô ấy là lão sư của mình, vậy thì mỗi ngày mình đều có nhìn thấy cô ấy ~
Tưởng tượng như vậy, thân phận lão sư này quả thực không thể tuyệt hơn!
"A! Đúng rồi đúng rồi! Lão sư còn ở văn phòng chờ mình!"
Vừa mới "Kịch liệt vận động" xong thiếu niên đầy sức sống lại bắt đầu chạy mất.