Sắc mặt Phương Tín trở nên khó coi, gã hạ giọng cố giữ sĩ diện: “Ông Hanna, ông nên rời đi.”
Nhà ảo thuật đứng phía sau gã, khẽ ngẩng đầu cảm nhận sự hiện diện của dấu ấn mặt trời trên trán, cảm giác ấm áp nơi trán thẩm thấu vào trong đầu rồi lan tỏa khắp cơ thể. Sinh vật bí ẩn mạnh mẽ trước mặt đã đưa ra lựa chọn trong lúc nguy cấp, cuối cùng trao cành ô liu cho ông ta, đó là một sự thừa nhận, là lời kêu gọi giúp anh thoát khỏi đau khổ.
Trong khi ông ta đang chìm đắm trong sự hiện diện của dấu ấn mặt trời, hạch nghề nghiệp bạc cấp ba – Nhà ảo thuật trên cổ tay ngừng phát sáng, ông ta dừng sử dụng khả năng, không kéo một thế thân từ dòng thời gian tương lai đến để thay thế mình.
“Lời hứa đáng tin của ông đâu?” Phương Tín giận dữ nói, “Uy tín của gia tộc Hanna chỉ có thế thôi sao? Huống hồ đây là một âm mưu chia rẽ! Là âm mưu của quái vật!”
“Đừng lo lắng, tôi chỉ sợ ông không ứng phó nổi nên định ở lại giúp ông một tay.” Hai tay nhà ảo thuật chống lên đỉnh gậy baton, đôi mắt nhỏ ẩn sâu trong hốc mắt tối tăm lóe lên ánh sáng sắc sảo, “Để tôi xem xem, điểm yếu của một dị thể mạnh mẽ không có kẽ hở là gì.”
Dưới chân họ, trên boong tàu, đám đông du khách hoảng loạn chạy trốn, nhưng mọi lối vào trong khoang tàu đều đã bị phong tỏa, khiến mọi người tuyệt vọng gọi điện cầu cứu, nhưng tấm lưới khóa dị hạch bao phủ du thuyền đã chặn đứng tín hiệu điện thoại.
Những đám mây đen cuồn cuộn đổ mưa ào ạt, một tia sét xé toạc bầu trời, chiếu sáng boong tàu. Quái vật bốn tay cao lớn đứng sừng sững ở giữa boong, răng nanh lởm chởm, mái tóc dài màu hồng giống như ma trơi.
Mưa lớn làm ướt tóc, nhưng lại bị nhiệt độ nóng bốc hơi thành khói trắng.
Chiêu Nhiên cúi xuống ôm lấy eo Úc Ngạn, nhấc y ra khỏi đám du khách đang chạy tán loạn trong sợ hãi.
Úc Ngạn bị nhấc lên khỏi mặt đất, treo lủng lẳng trên cánh tay phải của Chiêu Nhiên, trông rất nhỏ bé trước một Chiêu Nhiên đang biến thành nửa quái vật cao gần ba mét, quái vật ôm Úc Ngạn đi, mở ra một tầm nhìn rộng hơn.
“Nhanh lên!” Úc Ngạn ra lệnh. Chiến thuật của y là dựa vào Chiêu Nhiên mở đường, giữ chân Phương Tín và đám vệ sĩ của gã, đồng thời thu hút hỏa lực từ những vệ sĩ khác trên thuyền, tạo cơ hội cho Nặc Lan tiếp cận nhà ảo thuật, giết ông ta trước khi Chiêu Nhiên hoàn toàn hóa kén.
Miễn là dấu ấn mặt trời còn trên người nhà ảo thuật, ông ta sẽ không dễ dàng chạy trốn, lòng tham là nhược điểm của con người, đặc biệt là trước sự cám dỗ lớn như việc ký khế ước với một dị thể hàng đầu. Chỉ cần nhà ảo thuật còn ở đây thì vẫn có hy vọng phá giải phòng ảo trên du thuyền Muses.
Đội vệ sĩ của gia tộc Hanna mạnh dạn tiến lên bao vây, họ không dám lao vào cận chiến, chỉ nấp sau các chướng ngại vật để bắn tỉa, nhưng đạn bắn vào lưng Chiêu Nhiên chỉ như đập vào áo giáp, ngoài việc phát ra tiếng va chạm cứng ngắc thì chẳng làm được gì.
Chiêu Nhiên vô tình quay đầu lại, khuôn mặt đáng sợ hướng về một đống thùng hàng, nơi một thành viên đội vệ sĩ đang run rẩy cầm súng, hắn ta nhắm mắt lại liều mạng bóp cò, nhưng lúc này súng lại bị kẹt, trên mặt trắng bệnh của hắn ta chỉ còn lại tuyệt vọng.
Chiêu Nhiên giơ cánh tay dài về phía hắn ta, những ngón tay cao lớn nắm lấy khẩu súng nhỏ, bóp nát nó thành một đống vụn kim loại.
Đạn và mảnh vụn bắn tung tóe vào mặt, tên vệ sĩ kinh hoàng đến tột độ hai chân ngã khụy xuống đất, ngước nhìn Chiêu Nhiên bước qua người mình, khoảnh khắc vài giây đó là trải nghiệm đáng sợ nhất trong đời hắn ta.
Úc Ngạn ngẩng đầu, quan sát lượng máu trên đỉnh đầu Chiêu Nhiên, thanh máu đỏ dày đặc như mã vạch được vòng vàng viền lại, theo kinh nghiệm nhiều năm chơi game của y, vòng viền này đại diện cho một lớp khiên, trước khi khiên bị phá vỡ, Chiêu Nhiên sẽ không bị tổn thương thực sự.
“Bốn năm trước mà đã mạnh thế này, vượt quá chỉ tiêu rồi.” Úc Ngạn lén lau mồ hôi.
Những người có chút nhạy bén đều không dám cản đường nữa, chênh lệch sức mạnh quá rõ ràng, không cần phải dùng mạng sống để thử nghiệm.
Nhưng đột nhiên một bóng đỏ từ trên cao nhảy xuống, rơi xuống cách Chiêu Nhiên khoảng chục mét. Quý cô Hilda đứng chắn giữa đường trên boong, ngăn hai người tiến gần đến Phương Tín.
“Tránh ra.” Úc Ngạn lạnh lùng ra lệnh, “Bán mạng cho Phương Tín, không muốn sống nữa à?” Cô ta đã thả Úc Ngạn và Nặc Lan ở bếp, nếu có thể, Úc Ngạn cũng không muốn lấy mạng cô ta.
Chiếc mũ lụa đen che khuất đôi mắt đầy trải nghiệm của Hilda, ánh mắt cô ta lạnh lùng vắng lặng, cô lặng lẽ lắc đầu, giơ hai tay lên, khẩu súng lục ổ quay trong tay chĩa vào Chiêu Nhiên, Chiêu Nhiên ngửi thấy mùi đặc biệt của đạn trong súng, lập tức cúi thấp lăn sang trái, ba cánh tay bảo vệ chặt Úc Ngạn, một cánh tay giơ lên che mắt.
Băng đạn xoay tròn, một viên đạn xuyên giáp nạp hạch vàng bay ra khỏi nòng súng, kéo theo một luồng sáng bạc như tia chớp, trúng vào cánh tay Chiêu Nhiên, vị trí bị trúng đạn bùng nổ thành những vết nứt vàng, nhanh chóng lan khắp cơ thể Chiêu Nhiên rồi vỡ vụn tiêu tan.
Úc Ngạn ngạc nhiên ngẩng đầu, lúc này lớp khiên vàng trên thanh máu của Chiêu Nhiên đã nổ tung, biến mất, khiên bắt đầu phục hồi từ bên trái thanh máu, nhưng hiện tại Chiêu Nhiên đang trong trạng thái hoàn toàn không có khiên.
Đạn dị hạch có giá thành cực cao, một viên đạn đã tiêu tốn một hạch cấp vàng xuyên giáp, hiệu quả tức thì, có vẻ như Phương Tín đã chuẩn bị sẵn chiến lược toàn diện để ký khế ước với Chiêu Nhiên.
Trong lúc bọn họ giằng co, Nặc Lan đang nhanh chóng tiếp cận nhà ảo thuật và Phương Tín dưới sự che chắn của đám mây đen, nhưng Hilda có tầm nhìn bao quát, giơ súng bắn trúng thùng nước bên cạnh Nặc Lan, ống nước nổ tung, dòng nước mạnh đẩy Nặc Lan văng xa hơn chục mét.
“Cái này sao mà nhìn thấy được… hay có mắt mọc ở sau đầu…” Cả người Nặc Lan ướt sũng, bị cột nước đẩy mạnh làm ngực cô đau tức, thanh máu trên đầu giảm đi một nửa. Đội vệ sĩ gia tộc Hanna vây quanh, bị hơn chục khẩu súng chĩa vào, cô đành phải tạm thời rút lui.
“Ùng ục.” Chiêu Nhiên buông tay, đặt Úc Ngạn vào một thùng hàng trống an toàn, rồi một mình đối mặt với họng súng của bà Hilda.
“Cẩn thận chút, cô ta dám cản anh, chắc chắn đã chuẩn bị chiêu đối phó.” Úc Ngạn bám vào mép thùng gỗ, trong lòng lo lắng, một người mang hạch cấp hai mà dám chặn đường Chiêu Nhiên, chắc chắn cô ta đang nắm tuyệt chiêu gì đó trong tay.
Chiêu Nhiên không chần chừ, chân đạp mạnh, boong tàu rung chuyển, một vòng tròn vàng rực rỡ xuất hiện trên sàn, những đường viền vàng rực rỡ vẽ ra ba đường thẳng giao nhau, chia thành sáu khu vực hình quạt, năm vùng sáng, một vùng tối.
Kim quay Roulette nhanh chóng xoay tròn, chọn ngẫu nhiên trong sáu khu vực hình quạt để dừng lại.
Chiêu Nhiên chiến đấu rất thận trọng, không hề xem thường đối thủ, lập tức tung ra tuyệt chiêu Roulette, nhằm nhanh chóng kết thúc trận chiến.
“Roulette” là khả năng tấn công điểm đối điểm, với sát thương bùng nổ cực cao có thể phá hủy mục tiêu ngay lập tức, đổi lại, có xác suất một phần sáu gây tổn hại cho bản thân.
Dưới chân cô Hilda ngay lập tức bị một vòng vàng khóa chặt, dù cô có lăn lộn né tránh, vòng vàng vẫn bám theo từng chuyển động của cô ta.
Roulette có tính năng theo dõi, một khi bị Chiêu Nhiên chọn trúng, bóng tay quỷ dưới đất sẽ đuổi theo mục tiêu đến tận chân trời góc bể rồi bóp nát mục tiêu trong vòng.
Kim chỉ không chút do dự dừng lại ở khu vực hình quạt phát sáng, vòng vàng dưới chân Hilda đen nhánh như một vực thẳm đang lưu động, hạch công năng – di hình hoán ảnh ngay đầu gối cô ta lóe lên, một vòng mũi tên kép màu bạc bao quanh thân cô ta.
“Chiêu Nhiên, đừng thả!” Úc Ngạn lập tức nhìn thấu ý đồ của Hilda, đồng thời cũng hiểu ra lý do vì sao Phương Tín lại kéo hàng trăm du khách lên du thuyền này.
Một vòng mũi tên kép bất ngờ xuất hiện quanh một thành viên đội vệ sĩ gần Hilda nhất, ngay khi bàn tay quỷ ở dưới đất lao lên, người vệ sĩ bị kéo vào khu vực được chọn của vòng vàng, hoán đổi vị trí với Hilda, thay thế cô ta rơi vào tay quỷ.
Bàn tay quỷ to lớn như cổ thụ nuốt chửng người vệ sĩ, hắn ta thậm chí còn không kịp kêu lên một tiếng, đã bị nghiền nát thành tro bụi.
Chiêu Nhiên giật mình lùi lại hai bước, một ô vàng trên bánh xe roulette dưới chân anh tắt đi, bây giờ sáu khu vực hình quạt chỉ còn hai ô tối và bốn ô sáng.
Khả năng Roulette này mỗi lần trúng mục tiêu sẽ làm mới sáu ô, nhưng nếu không trúng mục tiêu, xác suất trúng vào bản thân lần sau sẽ tăng lên.
Úc Ngạn nhớ lại lần đấu với Chiêu Nhiên tại đấu trường quán bar, khi y dùng dị hạch muỗi đêm để né tránh một đòn chí mạng, khi đó y chỉ chăm chăm vào việc đòi dấu ấn mà không để ý đến cơ chế trừng phạt quan trọng này.
Roulette tuy có sát thương rất cao, nhưng thời gian chuẩn bị rất dài, bị năng lực hoán đổi vị trí của Hilda khắc chế, dùng vài người vô tội để để đánh lừa xác suất khả năng Roulette, dù sao thì số người thường trên du thuyền nhiều không kể hết.
Chẳng trách Phương Tín tự tin mình có thể ký khế ước với Chiêu Nhiên, hóa ra gã định dùng du khách để khiến Chiêu Nhiên tự giết mình.
Sau khi phát hiện ra điều này, Úc Ngạn ngược lại bình tĩnh hơn nhiều. Phương Tín và đội của gã đã nghiên cứu suốt một năm về điểm yếu và sơ hở của Chiêu Nhiên, kết quả của họ chắc chắn rất đáng để tham khảo.
Ánh mắt Chiêu Nhiên nhìn Hilda trở nên hung hãn, khả năng Roulette của anh trăm phát trăm trúng chưa bao giờ trượt, nay lại bị một vật dẫn gắn hạch cấp hai né được, khiến anh hơi thẹn quá thành giận.
“Dùng lại lần nữa.” Úc Ngạn nhắc nhở anh, “Xem thử năng lực hoán đổi vị trí của cô ta có CD không (thời gian hồi chiêu).”
Kim chỉ roulette bắt đầu xoay lại, một vòng vàng khác lần nữa khóa chặt dưới chân Hilda, dù cô ta có né tránh nhảy múa thế nào cũng không thoát được.
Hilda cuối cùng nhận ra ai là người đang ra lệnh sau lưng quái vật, ánh mắt sắc lạnh quét về phía thùng hàng nơi Úc Ngạn đang ẩn nấp, sử dụng năng lực hoán đổi vị trí, đặt cặp mũi tên kép lên người Úc Ngạn.
Trong chớp mắt, Úc Ngạn bị hoán đổi vị trí với Hilda, đứng giữa vòng vàng.
Y sắp trở thành kẻ thế mạng cho Hilda, bị bàn tay quỷ nghiền nát thành một đống thịt vụn.
Nhưng hành động của Hilda hoàn toàn nằm trong tính toán của Úc Ngạn, y hét lên: “Chị Tiểu Lan —— đến đây!”
“Chị đây.” Nặc Lan đã theo dõi vị trí của y, ngay trước khi y kêu lên cô đã lao tới, nhảy vào trong vòng vàng, ngón út tay phải gắn hạch nghề nghiệp – Thần Bài phát sáng, kích hoạt khả năng “all in”.
Cược càng lớn, tỷ lệ thắng càng cao, đứng trong vòng vàng đồng nghĩa với việc đặt cược mạng sống, tỷ lệ thắng của Nặc Lan sẽ tăng vọt đến 98%.
Kim chỉ roulette quay đến vòng cuối, tốc độ chậm lại, lướt qua một khu vực hình quạt đặc, lại lướt qua một khu vực khác, gần như dừng lại trước giới hạn, nhưng cuối cùng dưới tác động của lực quán tính, kim chỉ dừng lại ở khu vực hình quạt rỗng.
Bánh xe roulette dưới chân Chiêu Nhiên khởi động một xoáy đen, bàn tay quỷ khổng lồ nhỏ giọt vật chất đen từ dưới đất trồi lên, bàn tay hung dữ bao trùm lấy Chiêu Nhiên, năm ngón tay siết chặt, ầm một tiếng, tiếng nổ lớn vang lên làm du thuyền rung chuyển, mọi người trên boong tàu rung lắc ngã nhào ra xa vài mét.
Cơ thể Chiêu Nhiên rơi ra giữa bàn tay quỷ, khi tiếp đất anh dùng tay chống lại để giữ thăng bằng, máu chảy ra khỏi khóe miệng, thanh máu trên đầu anh giảm một phần ba.
“Tổ trưởng Chiêu…” Nặc Lan mở mắt nhìn thấy Chiêu Nhiên bị thương, không nhịn được mà gọi một tiếng.
“Không thể dễ dàng đánh bại anh ấy như vậy,” Úc Ngạn nói, “Trò chơi roulette vốn có thể đánh trúng Chiêu Nhiên, xác suất một phần sáu không phải là thấp đối với một đòn chí mạng, vì vậy anh ấy chắc chắn phải có biện pháp để hồi phục, đảm bảo rằng ngay cả khi bị trúng đòn, anh vẫn có thể tiếp tục chiến đấu.”
Chiêu Nhiên từ từ đứng thẳng lên, chiếc roulette dưới chân biến mất, thay vào đó là một chiếc đồng hồ mặt trời xuất hiện, đồng hồ bất thường đẩy kim quay ngược lại, các vết thương trên người Chiêu Nhiên cũng hồi phục theo dòng thời gian đảo ngược, thanh máu trên đầu anh cũng từ từ đầy lại.
“Quả nhiên có thể hồi máu,” Úc Ngạn giơ tay về phía balo, nắm lấy cán gậy bóng chày kiêu ngạo. Y biết Chiêu Nhiên chỉ có thể sử dụng các khả năng khác nhau theo thứ tự, mỗi lần chỉ có thể chọn một mục tiêu, vậy thì khi Chiêu Nhiên sử dụng đồng hồ bất thường để hồi máu cho mình, đó chính là thời điểm tốt nhất để tấn công.
Một cơ hội tốt như vậy, chắc chắn sẽ có người muốn nắm bắt.
Úc Ngạn rút gậy bóng chày kiêu ngạo tiến sát đến Chiêu Nhiên, vung mạnh vào không khí phía sau anh, gậy bóng chày đập mạnh vào một vật thể trong suốt, nam vệ sĩ đang tàng hình bị gậy đánh gãy xương sườn, phun máu nằm trên mặt đất, Úc Ngạn rút súng ra, lên đạn, nhắm vào đầu hắn rồi bóp cò, thực hiện một loạt động tác uyển chuyển không chớp mắt.
“Bắt được mày rồi.”
*
Phương Tín nhìn xuống trận đấu, tức giận đập đùi: “Quỷ quyệt! Charlie, mau kéo thêm một Oriel từ tương lai về đây, Hilda cần hắn tiếp cận bí mật mới có thể đánh lén được, không có hắn thì không được.”
“Ồ? Thật sao.” Nhà ảo thuật thản nhiên chống gậy, không có ý định giúp đỡ.