[Esport] Đồng Đội Điên Hết Cả Rồi

Chương 37: 37: Hãy Gọi Tên Cá Vàng Đi!





Dịch: Bánh
"Đệt đệt đệt đệt đệt! Cá Vàng, em đỉnh quá! Quá tuyệt vời! Sao em có thể tuyệt vời như vậy hả!"
Vừa xong trận, Hàn Lãnh đã bắt đầu ồn ào.
Y tháo tai nghe xuống, rời khỏi ghế chơi game rồi vọt tới phía sau lưng Kinh Vũ, dùng hai tay nắm lấy bả vai cậu, lắc thật mạnh.

Nếu có thể, y rất muốn nâng Kinh Vũ lên rồi tung cậu lên trời, nhưng nếu làm thế thì Kinh Vũ sẽ đập mặt vào trần nhà.

Kinh Vũ bị Hàn Lãnh lắc tới mức choáng váng, tai nghe trên đầu trượt xuống, che khuất tầm nhìn của cậu.

Cậu vừa có chút ngượng ngùng lại có chút bất đắc dĩ, đành tháo tai nghe xuống rồi đặt trên bàn, còn chưa kịp nói gì thì đã bị người khác chạy qua ôm cổ!
"Kinh Vũ, anh đúng là đẹp trai bá cháy bọ chét!" Lạc Nhất Minh thét chói tai, cậu ta ngồi xổm phía sau Kinh Vũ, hai tay chuyển từ ôm cổ sang ôm người cậu, ôm luôn cả chiếc ghế mà cậu đang ngồi, " 17 phút! 17 phút là cái khái niệm gì vậy! Anh mới chính là center của PG!"
Diệp Hồng vốn muốn nói, ván này, hắn chơi Hệ Hồn cũng rất tốt mà đúng không?
Nhưng thấy Hàn Lãnh cùng Lạc Nhất Minh đều kích động tới mức nói năng lộn xộn, hắn do dự một lát, cuối cùng chỉ khẽ "À" một tiếng rồi nở nụ cười cưng chiều.
Tần Phi cho Lạc Nhất Minh đủ thời gian để làm điên làm khùng.

Nhưng qua một lúc sau, thấy Lạc Nhất Minh vẫn không có ý định ngừng lại, anh không nhịn được nữa, hất bàn tay còn đang đặt trên người Kinh Vũ của cậu ta xuống: "Ôm cái gì nữa?! Tính lột đồ của Kinh Vũ xuống luôn à!"
"Em không quan tâm! Cá Vàng là của em!" Bàn tay vừa mới bị Tần Phi hất văng ra của Lạc Nhất Minh lại mò về chỗ cũ, "Đây là người đánh rừng quý báu cỡ nào ôi trời ơi! 2 phút Mega Kill, 17 phút đẩy thẳng được một đường! Cá Vàng, anh có còn là người không?!"
Kinh Vũ bị Lạc Nhất Minh làm cho nhột, thế là bắt đầu vừa cười vừa giãy giụa.

Tần Phi thấy được nụ cười trên gương mặt cậu, không khỏi ngẩn ra một lúc rồi mới phản ứng lại.

Anh bỗng đứng bật dậy, đi ra phía sau Lạc Nhất Minh, túm cổ áo lôi thằng nhóc này ra khỏi cửa!
"Hả? A a a a a?! Em sai rồi, Phi ca! Em biết sai rồi anh ơi!"
Cứ như vậy, Lạc Nhất Minh vừa kêu la thảm thiết vừa biến mất khỏi tầm mắt của mọi người.

Kinh Vũ dở khóc dở cười —— Phi ca đúng là rất thương fan......

Nhìn thấy tình cảnh bi thảm của Lạc Nhất Minh, Hàn Lãnh lập tức trở nên yên phận, y lén quay về chỗ ngồi của mình rồi hỏi nhỏ Diệp Hồng đang ngồi kế bên: "Nhất Minh sẽ không chết đâu ha?"
Diệp Hồng nhún vai, cười giễu: "Ai biết được."
—— Dám đứng trước mặt Tần Phi mà nói câu "Cá Vàng là của em!"...!Chỉ có thể nói, Lạc Nhất Minh có chết cũng đáng.

*
Tất nhiên là Tần Phi sẽ không làm gì Lạc Nhất Minh rồi, anh chỉ lôi cậu ta ra phòng khách, tạo điều kiện cho mặt của thằng nhóc này được tiếp xúc thân mật với ghế sô pha.

Ừm, chỉ có thế mà thôi......
Lạc Nhất Minh: "Ưm ưm! Ưm ưm ưm!" ( phiên dịch: Phi ca! Em sai rồi!)
Tần Phi đè sau gáy Lạc Nhất Minh, không bị dao động dù chỉ một chút: "Sai chỗ nào?"
Lạc Nhất Minh: "Ưm ưm ưm ưm ưm! Ưm ưm ưm!" ( phiên dịch: Cái gì cũng sai hết! Tha em đi anh!)
Tần Phi "Ò" một tiếng, buông Lạc Nhất Minh ra: "Sau này không được động chân động tay với Kinh Vũ nữa! Dọa người ta chạy mất rồi thì cho mày đi rừng nhé?"
Lạc Nhất Minh trở mình, dang tay chân nằm thành hình chữ X trên sô pha, trừng mắt nhìn anh: "Anh dám cho em đi rừng thì em đi luôn! Hứ, đi rừng thôi mà? Ông đây sẽ đi feed mạng ngay giây đầu tiên cho anh xem!"
Tần Phi nhếch môi: "Mày có cốt cán chút được không? Vừa vào đã feed là thế nào?"
Lạc Nhất Minh: "Không giấu gì anh, em đi rừng chính bản thân em còn sợ nữa là! Anh dám để em đi rừng không? Dám không dám không dám không?"
Tần Phi trợn trắng mắt: "Được rồi, câm miệng đi con gà!"
Trong phòng huấn luyện, Diệp hồng biết Tần Phi sẽ không thật sự giết Lạc Nhất Minh, thế nên hắn rất bình tĩnh.

Nhìn dáng vẻ nghiêm túc khi xem thông số cuối trận đấu của Kinh Vũ, Diệp Hồng đưa tay chống cằm, nở một nụ cười sâu xa.

Một lát sau, hắn thử hỏi: "Cá Vàng Nhỏ à, đánh giải chuyên nghiệp vui không em?"
Kinh Vũ trả lời rất nhanh: "Vui ạ!"
"Ăn Mega vui, hay là được thi đấu với Phi ca nên vui vậy?"
"Cái nào cũng vui!"
"Ồ, vậy em cảm thấy Phi ca thế nào?"
Lúc này, Kinh Vũ hơi ngẩng đầu tự hỏi một lát rồi mới trả lời, nhưng câu trả lời của cậu chỉ có năm chữ: "Anh ấy tốt lắm ạ."

Diệp Hồng còn đang muốn hỏi thêm thì có tiếng động truyền tới từ bên ngoài cửa —— Tần Phi đã quay trở lại.
Hắn chỉ có thể câm miệng, giả vờ như không có chuyện gì xảy ra.

"Em đi WC!" Hàn Lãnh bật dậy, lao ra ngoài.

Tần Phi vừa định cười nhạo hành vi nhát chết của y thì Kinh Vũ bỗng nhiên lên tiếng: "Em cũng đi nữa."
Nói xong, cậu vội đuổi kịp bước chân của Hàn Lãnh.

Tần Phi có chút sửng sốt, yên lặng nhìn theo bóng lưng của Kinh Vũ rồi mới chuyển sang nhìn vào màn hình máy tính của mình.

Anh còn chưa kịp xem thông số cuối trận thì giọng điệu gợi đòn của Diệp Hồng đã vang lên: "Nè, anh thích Cá Vàng thật sao?"
"Không hẳn là vậy." Tần Phi không có ý định sẽ giấu giếm, chỉ là anh vẫn chưa định hình được cảm giác mà mình dành cho Kinh Vũ là gì, "Có thể chơi được những tướng sát thủ tới đẳng cấp đó, đúng là giỏi thật."
"Ồ, còn gì nữa không?" Diệp Hồng quyết định chơi đùa với cái chết để thỏa mãn sự nhiều chuyện của bản thân.

"Ý thức tốt, năng lực phán đoán cũng mạnh." Tần Phi bắt đầu liệt kê ra những ưu điểm của Kinh Vũ, "Cũng xinh trai."
Diệp Hồng: "......!Em hỏi là hỏi anh có cảm nhận gì về Cá Vàng, chứ không có bảo anh kể ra những ưu điểm của em ấy."
"Tsk ——" Tần Phi cho Diệp Hồng một ánh nhìn đầy khinh bỉ, "Đó là những lý do khiến anh có hảo cảm với em ấy, bộ khó hiểu lắm à?" Nói xong, anh dừng một chút rồi mới nói tiếp, "Anh cũng chưa khen em chơi tốt bao giờ đấy."
"Dm!" Mấy lời này đúng là khiến Diệp Hồng không chấp nhận nổi, "Thì có khi nào em chơi tệ đâu?"
"Khác gì buff bẩn đâu!"
"Anh mới buff đó?!"
"Đó gọi là quyết liệt!"
"Bộp chộp thì có!"
"Quyết liệt với bộp chộp mà cũng không phân biệt nổi, gà nó cũng vừa!"
"Môn ngữ văn của em là do thầy thể dục dạy, em rất tự hào!"
......

Hàn Lãnh vừa trở về thì đã nghe hai người đấu võ mồm với nhau, không khỏi khịa một câu: "Hai con gà mổ nhau, đúng là kẻ tám lạng người nửa cân nhỉ."
*Hai con gà mổ nhau: 菜鸡互啄 (thái kê hỗ trác), ngôn ngữ mạng, ý nói hai bên đều yếu như nhau mà vẫn cứ thích ra gió, thích lời qua tiếng lại dù năng lực chiến đấu của cả hai đều kém, loser vs.

loser, là một câu để sỉ nhục:))
Diệp Hồng lập tức quay đầu nhìn về phía y, mỉm cười: "Hàn à, qua đây, tâm sự chút đi."
Hàn Lãnh lập tức bỏ của chạy lấy người: "Đi WC đây!"
Diệp Hồng: "Con mẹ nó, cậu vừa mới đi xong rồi còn gì?!"
*
Buổi chiều hôm đó, trận đấu thứ hai trong ngày bắt đầu.
Vì những trận đầu đều trôi qua rất dễ dàng, Phương Lạc Phàm không thể không nhắc nhở mọi người: "Đừng quên những gì anh đã dặn nhé, gặp đội nào cũng phải cố hết sức mà đánh, nghe rõ chưa!"
Các thành viên của PG vui vẻ đồng ý, nhưng ai cũng thầm than thở trong lòng —— có ván nào mà cả đội không cố hết sức đâu? Nếu không chơi hết mình mà bọn họ vẫn có thể có được kết quả khủng khiếp như thế rồi, vậy lúc nghiêm túc đánh thật hẳn hoi thì thứ gì chịu nổi nữa chứ?
Phương Lạc Phàm: "Không được phép làm mấy chuyện ngu ngốc như cấm tướng tủ của mình! Nếu không lâm vào tình trạng bất đắc dĩ thì đừng chọn những tướng nằm ngoài meta nữa! Phải biết chú ý đến đội hình của cả đội!"
"Dạ dạ dạ!" Diệp Hồng là người chột dạ nhất —— hình như nửa câu sau của huấn luyện viên là nhằm vào hắn thì phải.

Lạc Nhất Minh - người thật sự bị nhằm vào thì lại cười hô hố: "Ha ha ha, Cá Vàng, anh nghe chưa! Nếu không bất đắc dĩ thì không được chọn tướng out meta nha!"
Khóe môi Phương Lạc Phàm giật giật, Diệp Hồng giơ tay che mắt —— có đôi khi, hắn thật sự rất hâm mộ hệ thần kinh thô của Lạc Nhất Minh.
Sau khi trận đấu chính thức bắt đầu, Phương Lạc Phàm rời khỏi phòng huấn luyện, vào phòng họp theo dõi buổi tường thuật trực tiếp.

Y mở livestream lên, quả nhiên là trận của PG và Grey.

Với tư cách là đội tuyển lọt top 8 trong mùa giải trước, cộng thêm với màn trình diễn xuất sắc vượt ngoài sự mong đợi của mọi người trong dạo gần đây, bất cứ ai quan tâm đến LDPL đều sẽ dành sự quan tâm rất lớn đến các ván đấu có sự góp mặt của PG.

Thế nên khả năng được lên sóng của cả đội cũng được tăng lên rất nhiều, dù bọn họ có thi đấu chung một khung giờ với ANE hay SOS, phía ban tổ chức cũng sẽ ưu tiên phát sóng trận của PG.
A Bán: 【 Chào mọi người, tôi là A Bán! 】
Đường Quả: 【 Tôi là Đường Quả! 】
A Bán: 【 Hôm nay lại là một ngày khác để cổ vũ cho Cá Vàng! 】
Đường Quả: 【 Ha ha ha! Giờ thì toàn thế giới đều biết A Bán là fan ruột của Cá Vàng rồi nhỉ! Màn trình diễn của Cá Vàng trong ván đấu sáng nay đúng là không thể chê vào đâu được! Và vì thế, tôi cũng xin thay mặt cho ban tổ chức, tiết lộ một tin vui đến các bạn fan hâm mộ của cậu ấy, đó chính là —— kể từ ngày hôm nay, vào 6 giờ tối hằng ngày, phía ban tổ chức sẽ đăng tải các video ghi lại các highlight của các tuyển thủ, bao gồm cả pha Mega Kill của GF! 】
A Bán: 【 Chúng ta hãy cùng nhau gọi tên Cá Vàng nào! Cá Vàng! Cá Vàng!! 】
Đường Quả: 【 Ha ha, A Bán, được rồi anh ơi! 】
【 Vâng, và giờ chúng ta hãy đến với ván đấu này nào.


】 A Bán chỉ mất một giây để chuyển từ chế độ fan cuồng sang bình luận viên chuyên nghiệp, 【 Đối thủ của PG trong ván đấu này là Grey, không biết mọi người có còn nhớ gì về đội tuyển này không, vì bọn họ đã từng lọt vào vòng bảng trong mùa giải trước.


【 Đúng vậy, dù cuối cùng thì bọn họ đã để thua ANE và không thể tiến vào vòng loại trực tiếp, nhưng nếu để so với những đối thủ trong những trận đầu tiên của PG, thì Grey vẫn là một đội có thực lực.

】 Đường Quả nói xong rồi mới nhận ra lời nói của mình có chút không thích hợp, vội ho nhẹ một tiếng, 【 À..

tôi không có ý nói những đối thủ của PG trong những trận đầu là không có thực lực, chỉ là nếu so sánh bọn họ với nhau, thì thành tích của Grey ở mùa giải trước đã giúp cho bọn họ nổi bật hơn hẳn mà thôi.

Tóm lại là, tôi rất mong chờ trận đấu này, không biết bọn họ sẽ đánh như thế nào khi phải đối đầu với PG đang có một phong độ cao đây? 】
Dù Đường Quả đã cố gắng che giấu đi, nhưng người xem chương trình phát sóng trực tiếp vẫn có thể hiểu được —— cô căn bản không thấy Grey sẽ có khả năng chống lại PG.

Thế nhưng, đó cũng là những gì mà hầu hết mọi người đang nghĩ tới.

Vậy nên, bọn họ không quan tâm đến việc Grey có năng lực đánh bại PG hay không, mà là để tâm đến việc PG sẽ đè đầu cưỡi cổ Grey như thế nào, và còn có cả....!trận này, liệu có ai trộm được Rồng không đây?
【 Chúng ta có thể thấy, Grey là bên được cấm chọn trước trong ván đấu này.

】 A Bán thời gian đang đếm ngược, bình tĩnh chờ Grey đưa ra sự lựa chọn.

【Grey vẫn chưa quyết định được.

】 Lúc chỉ còn lại 5 giây đếm ngược, Đường Quả khẽ nhíu mày, 【 Sắp hết thời gian rồi......】
Cô vừa dứt lời, một bóng hình trắng như tuyết xuất hiện trên bảng cấm, mà hình ảnh của nó cũng xuất hiện ngay giữa màn hình.

Mái tóc dài trắng như tuyết tung bay trong gió, cả thân thể mờ mờ ảo ảo được bao phủ bởi lớp khí lạnh, xung quanh còn có những bông tuyết bay phất phơ.

【 Là Băng Tuyết Chi Tâm!!! 】
Trận đấu còn chưa bắt đầu, nhưng vị tướng đầu tiên xuất hiện trên slot cấm đã khiến A Bán phải lạc cả giọng: 【Grey cấm Băng Tuyết Chi Tâm của Cá Vàng! 】.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.