Xạ thủ của Dao Quang là người mới nhưng bốn người khác đều là tuyển thủ lão làng, ở mùa giải trước Dao Quang có được vị trí thứ tư Liên Minh, tại mùa giải này nhìn chung trình độ vẫn như cũ.
Có điều Phương Chính Thanh của Kinh Trập cùng với AD Tạ Viễn sử dụng hệ thống song chủ lực, một khi nổ giao tranh ở cuối game, sẽ đem lại sát thương lớn trong giao tranh tổng, căn bản không có biện pháp xử lý. Dao Quang rất khó bóp chết Phương Chính Thanh, Tạ Viễn lại càng khó giết hơn, kết quả lại là kéo dài tới phút thứ 20 mới bắt đầu mở ra giao tranh thì sao có thể đánh lại.
Phương Chính Thanh dùng chiêu "Cự Yêu Thôn Phệ" một giây kéo sát cự ly nháy mắt giết chết AD của Dao Quang.
Bắc Hải Cự Yêu, vị pháp sư đường giữa này khoảng thời gian trước Thiếu Dương cũng từng luyện qua nhiều lần, cậu có thể ở cự ly xa thả ra một con yêu quái có hình thể thật lớn, mở ra miệng máu cắn nuốt quân địch xung quanh.
Khi kỹ năng được phóng chuẩn xác, một ngụm có thể cắn chết một tướng máu giấy nhưng nếu phóng không chuẩn thì chính là ăn không khí.
Vừa rồi trong combat tổng, vào thời điểm AD của Dao Quang đang nhanh chóng di chuyển vị trí, Phương Chính Thanh dự đoán trước vị trí mà hắn sẽ di chuyển đến, thả sẵn cự yêu, cho nên, từ góc nhìn của thượng đế sẽ thấy giống như......AD của Dao Quang chủ động đi vào miệng cự yêu.
Trình Tinh nhịn không được cười ra tiếng: "Ha ha, Vũ Mao kia thật là...tự đi vào trong miệng cự yêu để bị cắn chết!" Nhưng khi tự nghĩ lại, về sau khi gặp phải Kinh Trập, chủ động đi vào trong miệng cự yêu khả năng cao sẽ là chính bản thân nhóc?
Trình Tinh tức khắc cười không nổi, ngượng ngùng mà gục đầu xuống.
Huấn luyện viên Lâm cảm khái nói: "Phương Chính Thanh quả là một đường giữa am hiểu cách tìm cơ hội, AD Tạ Viễn cũng là một xạ thủ cấp thế giới, hệ thống song chủ lực của Kinh Trập vẫn là rất lợi hại, cả 2 đều là điểm triển khai quan trọng, mỗi một người đều rất khó xử lý."
Một ván thi đấu này cũng xác thật đã thể hiện được thực lực song chủ lực của Kinh Trập.
Phạm vi năng lực tự sinh tồn lớn, đoàn chiến lại có thể phát huy sức mạnh. Phương Chính Thanh sẽ đem ulti của mình đánh lên trên người nhân vật mấu chốt của team đối diện, dẫn đầu mở ra lỗ hổng. Tiếp đó Tạ Viễn sẽ phụ trách thu hoạch, hắn di chuyển vị trí rất tinh vi, đứng phía sau một mũi tên liên tiếp một mũi tên bắn đến, hàng đỡ đòn phía trước cũng chịu không nổi.
Ván thứ nhất, Tạ Viễn có được Triple kill kết thúc trận đấu.
Ván thứ hai, Phương Chính Thanh cầm một pháp sư pháo đài kinh điển [Pháp Sư Diệt Thế], nhanh chóng kiếm vàng, chờ đến khi mua đủ đồ phép cường hãn, Phương Chính Thanh bắt đầu nhanh chóng đi chi viện, kết hợp với Tạ Viễn đánh nát đường dưới của Dao Quang.
Diệp Thiếu Dương nhìn thao tác xuất sắc của hắn, nhịn không được nghĩ đến tương lai cùng vị Mid cấp thế giới này đối đầu, chính mình liệu có thể chiếm được tiện nghi hay không?
Tiền đề của trung dã liên động là cậu dẫn đầu dọn lính sau đó đi theo Trì Sóc du tẩu thành lập ưu thế. Một khi cậu ở đường giữa bị đối diện áp chế liền căn bản không theo được. Cho nên khi 1V1 ở đường giữa nhất định phải chống đỡ được hỏa lực của địch.
Đánh với Phương Chính Thanh thì dùng anh hùng nào mới tốt đây?
Thấy Diệp Thiếu Dương cúi đầu nghiêm túc tự hỏi, Trì Sóc thấp giọng hỏi: "Đang nghĩ gì vậy?"
Diệp Thiếu Dương phục hồi tinh thần: "Tôi đang suy nghĩ sẽ lấy anh hùng nào để đối đầu với Phương Chính Thanh."
Trì Sóc nói: "Giờ nghĩ cách đấu với Kinh Trập vẫn còn hơi sớm, chúng ta có thể chậm rãi nghiên cứu."
Huấn luyện viên Lâm nghe được đối thoại của hai người, nhịn không được nói: "thành tích của Kinh Trập ở tổ S rất ổn định, các cậu đã bắt đầu nghiên cứu đối thủ ở tổ S vậy xem ra là rất có niềm tin sẽ từ tổ A thăng cấp lên?"
Diệp Thiếu Dương nói: "Huấn luyện viên đây là không có niềm tin đối với mọi người sao?"
Lâm Phong sửng sốt một chút, cười nói: "Câu này hỏi ra, tôi đương nhiên và cũng đặc biệt tin tưởng!"
Đừng nói là Tổ S, hôm nay sau khi xem xong phần phỏng vấn của Trì Sóc, Lâm Phong cũng cảm giác được nhiệt huyết đã lâu sôi trào, Thiên Hoàn chiến đội của bọn họ trong lịch sử đã bỏ lỡ qua ba lần quán quân, năm nay, quán quân S10, nhất định phải đoạt lại!
Không chỉ lấy lại quán quân trong nước, quán quân thế giới cũng có thể mơ mộng một chút.
Dù sao sau khi bọn họ đào được kho báu Diệp Thiếu Dương này, dã hạch của Trì Sóc cũng hoàn toàn được giải phóng, ý tưởng chiến thuật của Thiên Hoàn có thể càng thêm phong phú, một vài chiến thuật mà trước kia không dám thử đều có thể lấy ra thử một lần.
Huấn luyện viên Lâm càng nghĩ càng kích động, nhìn về phía mọi người, thần bí cười hề hề mà nói: "Sau khi trở về tôi sẽ cho mọi người tiếp tục huấn luyện với các đội quốc tế, vẫn luôn đánh cùng các đội trong nước sẽ hạn chế ý tưởng. Rất nhiều chiến đội có phong cách đấu không giống nhau, tiếp xúc một ít với đội ngũ nước ngoài làm tăng nhận thức đối với mọi người rất có trợ giúp."
Trì Sóc kiến nghị nói: "Có thể hẹn với các đội Hàn Quốc không? Bọn họ bên đó có phương pháp đấu rất mạnh, chúng ta có thể thông qua huấn luyện mà học tập một chút."
Huấn luyện viên Lâm dứt khoát gật đầu: "Tôi đi hẹn trước với bọn họ thử xem. 3 trận kế tiếp đối thủ của chúng ta thực lực không bằng Nguyệt Ảnh, áp lực hẳn là không lớn, vừa lúc nhân cơ hội tìm các chiến đội nước ngoài để cường luyện một chút." Hắn nhìn về phía Trình Tinh, nói: "Đến lúc đó cũng để Tiểu Tinh học tập một chút các xạ thủ Hàn Quốc làm thế nào để phát huy thực lực đáng sợ."
Xạ thủ ở giai đoạn đầu trang bị chưa đủ, đánh người cũng chỉ giống như cào ngứa. Nhưng một khi đến thời kì phát huy cuối trận, khi combat xạ thủ "đánh liên tục" là có thể đánh ra cả tấn sát thương.
Diệp Thiếu Dương vẫn luôn nói với Trình Tinh rằng nghĩ cách để tồn tại. Chơi xạ thủ chính là chơi với trái tim, top, rừng,mid các thứ đều muốn dí ngươi, giết ngươi, sống sót là điều không dễ dàng. Nhưng chỉ cần tồn tại là có khả năng phát huy.
Các chiến đội của Hàn Quốc thiên hướng tới những đấu pháp kiếm lợi kinh tế hơn, toàn bộ xạ thủ của bọn họ đều là những tuyển thủ có năng lực sinh tồn cực kỳ cường hãn, Trình Tinh quả thật nên theo chân bọn họ học tập cho tốt một chút làm thế nào để có thể phát huy tốt.
Kinh Trập 2: 0 thắng Dao Quang.
Phương Chính Thanh mang theo các đội viên qua bắt tay, trên mặt không có biểu tình gì, Tạ Viễn rất lễ phép mà mỉm cười thân thiết, hiền lành với từng người.
Huấn luyện viên Lâm đứng dậy nói: "Đi thôi, xem thi đấu xong cần phải trở về."
Thời điểm mọi người ra cửa, vừa lúc đụng phải Tạ Vi Vũ và Từ Trác từ phòng nghỉ cách vách đi ra. Sau khi nhìn thấy Trì Sóc thì sửng sốt một chút, chủ động lại chào hỏi: "Mọi người chưa quay về khách sạn à? đều 11 giờ hơn rồi."
Trì Sóc nói: " Ừm, xem xong thi đấu là về."
Tạ Vi Vũ đi theo phía sau đội ngũ, ngẩng đầu nhìn về phía Diệp Thiếu Dương. Diệp Thiếu Dương đối diện với ánh mắt của hắn, hữu hảo mà cười một chút, chủ động đi qua, nhẹ giọng nói: "Ngại quá, hôm nay thi đấu đều chuyên môn nhìn chằm chằm cậu mà đánh, Phong Chi Tinh Linh của cậu rất lợi hại, không giết cậu thì bọn tôi sẽ phải thua mất."
Lời này nếu đổi thành người khác tới nói, rất giống trào phúng.
Chỉ có điều ánh mắt của Diệp Thiếu Dương 10 phần thẳng thắn, hoàn toàn không có ý tứ trào phúng. Tạ Vi Vũ cười một chút, nói: "Không sao, thi đấu bị giết vài lần cũng là điều bình thường."
Diệp Thiếu Dương hạ nhẹ thanh âm nói: "những thuỷ quân ở Weibo cậu không cần để ở trong lòng. Tôi cảm thấy cậu là một tuyển thủ ưu tú, Nguyệt Ảnh khẳng định có thể trở về tổ S."
Tạ Vi Vũ nghe được lời này có chút ngoài ý muốn, hắn gần đây vẫn luôn bị mắng, trừ đồng đội Nguyệt Ảnh ra thì 4 người đồng đội ở team trước đều không có ai quan tâm đến tình cảnh của hắn, càng đừng nói là an ủi hắn, trong lòng Tạ Vi Vũ thật ra có chút khổ sở, người đi trà lạnh, khi hắn còn ở Dao Quang cũng tận chức tận trách, rời khỏi liền thành " Tử khí".
Tính cách của hắn hướng nội, giao lưu với người khác rất khó khăn, ở Liên Minh cũng không có nhiều bạn bè. Diệp Thiếu Dương chủ động tìm hắn nói chuyện, hắn còn rất kinh ngạc, câu nói nhẹ giọng an ủi này chỉ có hai người có thể nghe thấy, cũng làm lòng hắn dâng lên một tia ấm áp.
Xem ra Liên Minh vẫn có người có thể hiểu hắn.
Tạ Vi Vũ nhỏ giọng nói: "Cảm ơn, tôi cũng không để ý bọn họ mắng như thế nào đâu."
Diệp Thiếu Dương nói: " thi đấu hôm nay bởi vì số lần cậu chết tương đối nhiều, trên mạng khẳng định lại có những cái bình xịt hắc cậu, trở về đừng xem Weibo, trận thi đấu tiếp theo các cậu khẳng định có thể liên tiếp thắng đẹp."
Tạ Vi Vũ gật đầu, mỉm cười nói: " Ừm. Cậu hôm nay đánh khá tốt, trước khi chết vẫn có thể thoáng hiện lao đến khống chế tôi, mang tôi cùng chết."
Diệp Thiếu Dương nói: "Hết cách rồi, nếu như tôi không khống chế cậu mà nói, cậu quá linh hoạt, Trì Sóc không nhất định có thể lập tức giết chết, sau đó bọn tôi liền thua combat."
Trì Sóc nhận thấy Diệp Thiếu Dương không ở bên cạnh, quay đầu nhìn lại liền thấy Diệp Thiếu Dương cùng Tạ Vi Vũ ghé sát vào cùng nhau nói chuyện phiếm, Tạ Vi Vĩ ngày thường rất ít nói chuyện vậy mà lại có thể cùng Diệp Thiếu Dương giao lưu, trên mặt còn mang theo ý cười.
Hai người bọn họ thân nhau như vậy từ khi nào?
Trì Sóc nhíu nhíu mày, đi đến bên cạnh Diệp Thiếu Dương hỏi: "Nói gì vậy?"
Diệp Thiếu Dương cười nói: " Tiểu Vũ đang phun tào tui nói tui trước khi chết còn muốn chớp nhoáng khống chế cậu ấy."
Từ Trác nghe đến đó nhịn không được quay đầu lại nói: "Đừng có đắc ý! Lần sau thi đấu gặp lại cậu, mặc kệ cậu chọn anh hùng gì, tôi sẽ là người đầu tiên đến nghiền chết!"
Diệp Thiếu Dương cười tủm tỉm nói: "Sợ quá điii, vậy về sau tui sẽ chọn đỡ đòn đi đường giữa."
Từ trác: "......"
Trì Sóc nói sang chuyện khác nói: "Mọi người quay về khách sạn sao?"
Từ trác nói: "Đi ăn khuya. Bọn tôi buổi chiều 5h đã ăn cơm, bây giờ cũng 11 giờ rồi, đói chết mất."
Trì Sóc nhìn về phía Diệp Thiếu Dương, thấp giọng hỏi: "Cậu có đói bụng không?"
Diệp Thiếu Dương quả thật có chút đói, thi đấu tiêu hao quá nhiều tâm trí và thể lực, huống chi Thiên Hoàn cùng Nguyệt Ảnh đánh 3 trận thì mất 2 trận kéo dài, tinh thần tập trung cao độ, cơm chiều ăn xong đã tiêu hóa đến gần hết.
Dù sao ngày mai buổi chiều bay về Đế Đô, buổi sáng có thể ngủ nướng.
Diệp Thiếu Dương nói: "Không bằng chúng ta cũng đi ăn một chút gì đó?"
Trì Sóc: "Được, vậy đi ăn chút đồ ăn khuya."
Những lời này vừa vặn bay đến tai Phương Chính Thanh, hắn lập tức nói: "Trì Sóc mời ăn khuya sao? Chúng ta cũng đi cọ cơm đi, vừa lúc đói bụng."
Trì Sóc: "......?"
Tôi khi nào thì nói qua sẽ mời cậu, cậu ngược lại còn tự tới tìm ăn?
Tạ Viễn ở bên cạnh cười: "Nếu trì đội nói muốn mời khách vậy chúng tôi đây liền không khách khí."
Từ trác nói: "Dã hạch của Trì đội đã trở lại, còn lấy được MVP, hôm nay vui vẻ cho nên mời mọi người ăn cơm."
Chung quanh một đám người hoan hô: "Cảm ơn Trì đội!"
Trì Sóc: "......"
Các cậu được lắm!
Diệp Thiếu Dương nén cười nói: "Xem ra, anh hôm nay trốn không thoát."
Trì Sóc bất đắc dĩ: "Được rồi, ăn khuya. Muốn đi thì mọi người cùng đi, tôi mời."
Một đám người mênh mông cuồn cuộn mà rời khỏi trung tâm eSports đi vào quán ăn bên cạnh.
Bởi vì quá nhiều người, Trì Sóc dứt khoát nói với chủ quán, trực tiếp bao hết.
Ăn khuya cũng không hết bao nhiêu tiền.
Hôm nay Trì Sóc quả thật tâm tình không tồi, vui vẻ thanh toán.
Trên sân thi đấu mặc kệ giết nhau hung ác thế nào, đánh xong thi đấu, hắn cùng mấy người Từ Trác, Phương Chính Thanh này vẫn là bằng hữu tốt, một bữa cơm ăn đến vô cùng náo nhiệt, Tạ Vi Vũ cũng ăn thật nhiều xiên nướng, mỹ thực xuống bụng, tâm tình suy sút sau khi thua trận đảo mắt liền biến mất. Hắn còn cùng Diệp Thiếu Dương lén trao đổi WeChat thêm bạn tốt, có rảnh sẽ cùng nhau đánh Rank.
Cơm nước xong, trên đường trở về, bởi vì khách sạn cách nơi này rất gần, mọi người dứt khoát đi bộ về.
Trì Sóc cùng Diệp Thiếu Dương sóng vai đi dưới hàng cây bên cạnh khách sạn tản bộ tiêu thực.
Gió đêm thổi nhẹ, tháng 4 nhiệt độ không khí phương bắc rất thoải mái, Diệp Thiếu Dương hít một hơi không khí mát mẻ, nói: "thật ra Phương đội bọn họ cũng thật sự vui cho anh."
Trì Sóc ngẩn ra một chút, quay đầu lại nhìn về phía Diệp Thiếu Dương, nhìn vào ánh mắt sạch sẽ mang theo nét cười.
Diệp Thiếu Dương nói: "Bởi vì các anh là bạn bè, bọn họ càng muốn nhìn thấy một Trì Sóc đi Rừng chủ lực, hung hãn số 1 thế giới mà không phải là một Trì Sóc vì đoàn đội, vẫn luôn hy sinh chính mình làm công cụ hình người. Chắc là vậy đi?"
Tỏng lòng Trì Sóc hơi động.
Không nghĩ tới Diệp Thiếu Dương vậy mà liếc mắt một cái đã có thể nhìn thấu mục đích mà Phương Chính Thanh, Từ Trác kêu hắn mời cơm.
Có chút lời nói không tiện nói ra bên ngoài, dù sao bọn họ vẫn là ở những chiến đội khác nhau, bên cạnh còn có đồng đội, huấn luyện viên. Nhưng có chút cảm tình nên cũng sẽ không bởi vì bọn họ khác đội mà biến mất không thấy.
—— thà rằng ngươi trở nên mạnh, chúng ta tới chính diện PK, thắng thua bằng bản lĩnh.
Mà không phải nhìn ngươi vẫn luôn rơi xuống, chịu người người phê bình.
Đây mới là bằng hữu.
Cho dù trên sân thi đấu tranh đấu đến vỡ đầu chảy máu cũng hy vọng đối phương có thể phát huy ra thực lực chân chính của bản thân.
Thiếu Dương chẳng những hiểu được áp lực mấy năm nay của hắn, còn có thể hiểu rõ cảm tình giữa hắn và những bằng hữu ngày đó. Lồng ngực Trì Sóc dần dần dâng lên một dòng nước ấm, giống như đã vắng lặng thật lâu ở đáy lòng đột nhiên xuất hiện một ánh mặt trời.
Thiếu Dương chính là ánh sáng của hắn.
Làm hắn cuối cùng cũng tìm về được Trì Sóc tràn ngập tự tin ở mùa giải S6.
Trì Sóc không biết nên hình dung loại cảm giác này như thế nào, hắn gặp một người có thể tùy thời theo kịp tiết tấu của hắn, hơn nữa lại tín nhiệm hắn, hiểu hắn, vô điều kiện ủng hộ hắn.
Hắn là có bao nhiêu may mắn mới có thể gặp được người tốt như Thiếu Dương?
Trước kia vẫn luôn cảm thấy bản thân đối Diệp Thiếu Dương sinh ra những ý nghĩ kỳ quái là bởi vì hai người dưới thời điểm bắt đắc dĩ phải đánh dấu, là nguyên nhân sinh lý, nguyên nhân tin tức tố.
Nhưng hiện tại xem ra sự thưởng thức và yêu thích của hắn đối Diệp Thiếu Dương thật ra là phát ra từ nội tâm.
Đánh dấu đã qua hơn hai tháng, hương vị tin tức tố cũng đã sớm biến mất không thấy. Nhưng hiện tại hắn nhìn người đang mỉm cười ở trước mặt vẫn sẽ luôn khống chế không được trái tim đập nhanh, vẫn sẽ luôn sinh ra dục vọng chiếm hữu mãnh liệt.
Trì Sóc cuối cùng cũng đã hiểu được hắn động tâm với Thiếu Dương không phải bởi vì Thiếu Dương là Omega, càng không liên quan đến việc đánh dấu. Mà bởi vì Thiếu Dương là người hiểu hắn nhất trên thế giới này, là tồn tại độc nhất vô nhị......
Là bạn lữ mà hắn tha thiết ước mơ bằng cả linh hồn.
_____________________
Editor: để tôn vinh Tiếng Việt và tôn vinh tình yêu này thì từ chap sau đại từ nhân xưng của Trì Sóc vs Thiếu Dương sẽ là Anh-Em nhé 👉🏻👈🏻