[Esports] Đường Giữa Toàn Năng

Chương 175: Tiệc khánh công



Diệp Thiếu Dương là bên thắng, dựa theo lễ nghi thi đấu eSports thì phải đến phòng cách âm đối diện để bắt tay. Cậu đứng dậy đi sang phòng cách âm của Han Seong Woo, Han Seong Woo hai mắt dại ra mà nhìn chằm chằm vào màn hình máy tính, dường như không cách nào có thể tiếp thu kết quả này.

Diệp Thiếu Dương đứng ở phía sau hắn một lúc lâu, Han Seong Woo cuối cùng mới phục hồi tinh thần, sắc mặt phức tạp mà nhìn Diệp Thiếu Dương, không quá tình nguyện mà vươn tay bắt tay với Diệp Thiếu Dương.

Hai người cùng nhau rời khỏi phòng cách âm tiến tới phía trước sân khấu lớn.

MC cầm microphone đi đến trước mặt hai người, dùng tiếng Hàn nói: "thi đấu thế giới theo lời mời giải cá nhân mùa S10 đã toàn bộ kết thúc, chúc mừng tuyển thủ TH-Sunshine đến từ Hoa Quốc đạt được quán quân! Cũng đồng thời chúc mừng tuyển thủ Han Seong Woo của Hàn Quốc đạt được á quân và Kim Min Joon đạt được huy chương đồng tại giải cá nhân!"

Thính phòng vang lên tiếng vỗ tay thưa thớt, khán giả hiển nhiên không quá vừa lòng với kết quả này. Vốn tưởng rằng tại giải cá nhân lần này các tuyển thủ Hàn Quốc là Han Seong Woo và Kim Min Joon có hội ngộ tại trận chung kết, lấy giải nhất và giải nhì, kết quả...... tuyển thủ Hàn Quốc chỉ lấy được á quân và huy chương đồng, quán quân bị một tuyển thủ Omeha không biết từ nào nhảy ra đoạt mất!

Các fan tới hiện trường cổ vũ cho thần tượng làm sao có thể cam tâm?

Các fan tại hiện trường căm giận mà nhìn chằm chằm Diệp Thiếu Dương, oán niệm toàn trường đều ghim ở trên người cậu, Diệp Thiếu Dương ngược lại lại tươi cười xán lạn —— dù sao tui không ngại thì người ngại chính là mấy người.

Giọng của MC nâng cao: "Cho mời chủ tịch Liên Minh 《 thần chiến》khu vực Hàn Quốc, ngài Jeong Han, lên trao giải cho ba vị tuyển thủ!"

Một nam sĩ trung niêm mặc tây trang đi lên sân khấu lớn, tiếp nhận cúp từ trên khay mà cô gái ban lễ nghi bưng lên, sau khi trao huy chương đồng và cúp bạc cho tuyển thủ Hàn Quốc xong, cuối cùng đi đến trước mặt Diệp Thiếu Dương, trao chiếc cúp màu vang kim vào tay Diệp Thiếu Dương, dùng tiếng Trung không quá tiêu chuẩn nói: "Chúc mừng."

Diệp Thiếu Dương tiếp nhận cúp, lễ phép mà bắt tay với đối phương: "Cảm ơn."

Cậu cúi đầu nghiên cứu cúp một chút, tạo hình khá đẹp, mặt ngoài hẳn là mạ vàng, có chút giống với chiếc cup quán quân mùa S6 của Trì Sóc. Chờ về nước cậu sẽ đem chiếc cúp này đặt cạnh chiếc của Trì Sóc.

Khoé miệng Diệp Thiếu Dương hơi hơi cong lên, đứng phía trước hai tuyển thủ Hàn Quốc, cười đến rất là vui vẻ.

Tại phòng phát sóng trực tiếp trong nước, các fan kích động mà thi nhau bình luận:

【 hai tuyển thủ Hàn Quốc đứng phía sau Dương Dương, Dương Dương của chúng ta thiệt có mặt mũi! 】

【 Liệt Dương là quán quân, thiệt là tự hào quá đi aaaaa! 】

【 Thiên Hoàn Liệt Dương là Omega đẹp trai nhất không gì sánh nổi 】

【 từ hôm nay trở đi tui tuyên bố tui là fan của Dương Dương 】

Tại câu lạc bộ Thiên Hoàn ở Đế Đô, huấn luyện viên Lâm cũng đang một bên lướt Weibo, một bên xem phát sóng trực tiếp, từ lúc Diệp Thiếu Dương bắt lấy quán quân cá nhân thế giới, số lượng fan của weibo "Thiên Hoàn Liệt Dương" liền bắt đầu bạo trướng, mỗi một giây đều sẽ tăng hơn một ngàn, tốc độ tăng trưởng cứ như ngồi hỏa tiễn.

Huấn luyện viên Lâm có chung vinh dự, luôn có loại tâm thái của người lớn trong nhà "nhãi con nhà ta đã lấy giải".

Rất nhanh, official weibo Liên Minh Thần Chiến của Hoa Quốc cũng tuyên bố bài PR chính thức: 【 chúc mừng tuyển thủ chuyên nghiệp @ Thiên Hoàn Liệt Dương của nước ta đã kết thúc thi đấu thế giới theo lời mời mùa S10 hạng mục thi đấu cá nhân tại Seoul Hàn Quốc, vinh hạng trở thành quán quân thế giới! 】

Tin tức phía chính phủ vừa tuyên bố, đề tài # Thiên Hoàn Liệt Dương đoạt giải quán quân # lập tức leo lên hot search.

Một vài fan eSports không xem thi đấu rất ngoài ý muốn, sôi nổi tỏ vẻ sợ ngây người.

Rất nhiều người qua đường không biết đến thi đấu thể thao điện tử cũng vào chúc mừng, tìm hiểu nguồn gốc rồi theo dõi webo của Diệp Thiếu Dương, còn có người thuận tay ấn vào phát sóng trực tiếp liên tiếp xem phỏng vấn.

Ba vị tuyển thủ đoạt giải và chủ tích Liên Minh chụp ảnh lưu niệm chung trên sân khấu lớn.

Diệp Thiếu Dương vui vẻ mà giơ chiếc cúp quán quân lên, mỉm cười xán lạn nhìn vào màn ảnh.

Chủ tịch Liên Minh của Hàn Quốc và hai vị tuyển thủ nhân khí cao nhất, ba người vây quanh cậu.

Nhưng cậu là quán quân.

Loại cảm giác này sảng khoái miễn bàn.

Người chủ trì đưa microphone cho Diệp Thiếu Dương: "Lại lần nữa chúc mừng Liệt Dương đoạt giải quán quân thế giới, muốn hỏi một chút Liệt Dương đối với kết quả ngày hôm nay cậu có cảm thấy ngoài ý muốn không?"

Hiện trường có phiên dịch viên, phiên dịch câu nói của MC sang tiếng Trung.

Sau khi Diệp Thiếu Dương nghe hiểu, bình tĩnh mà nói: "Không ngoài ý muốn."

MC sửng sốt một chút, kinh ngạc mà nhìn cậu: "Không ngoài ý muốn sao? Cậu vẫn luôn cảm thấy bản thân có thể thắng?"

Diệp Thiếu Dương khẽ cười một chút, ánh mắt thản nhiên, thanh âm trong sáng: "Đương nhiên, tôi có niềm tin đoạt giải quán quân. Từ thi đấu tổ nhỏ tới trận chung kết, mỗi một ván thi đấu tôi đều thắng bằng thực lực."

MC: "......"

Người xem toàn trường đấu hai mặt nhìn nhau.

Không phải nói tuyển thủ Hoa Quốc đều tương đối khiêm tốn sao?

Cái cậu Omega sao lại kiêu ngạo như thế?

Diệp Thiếu Dương vốn dĩ cũng muốn khiêm tốn, nhưng cậu biết phong cách của truyền thông Hàn Quốc, nếu cậu khiêm tốn mà nói "tôi không nghĩ bản thân có thể lấy quán quân", truyền thông Hàn Quốc liền sẽ bẻ cong ý tứ của cậu, cuối cùng chính là Han Seong Woo có thực lực đoạt giải quán quân, Liệt Dương cũng không nghĩ tới bản thân có thể lấy quán quân, đây tất cả đều là ngoài ý muốn, vận khí của Liệt Dương quá tốt.

Cậu sẽ không để truyền thông có bất kì cơ hội gì để bẻ cong sự thật.

Chức quán quân thế giới này, cậu là quang minh chính đại đến lấy, cậu chính là có thực lực này!

MC sau khi nghe phiên dịch liền ngốc một chút, cô dừng một chút mới sửa miệng hỏi: "sau khi lấy được quán quân thế giới cậu có kế hoạch gì tiếp theo không?"

Diệp Thiếu Dương nói: "Về nước chuẩn bị quý hậu tái thật tốt, các đồng đội còn đang đợi tôi."

Người chủ trì nói: "cậu có điều gì muốn nói với các fan đã ủng hộ cậu không? Tôi tin hiện tại tại Hoa Quốc cũng có rất nhiều fans đang phát sóng trực tiếp."

Diệp Thiếu Dương nghiêm túc mà nói: "từ lúc bắt đầu là một người mới cho tới hôm nay là quán quân thế giới giải cá nhân, không thể thiếu sự ủng hộ và cổ vũ của các fan. Cảm ơn mọi người đã cùng tôi trưởng thành, mỗi một lần đều cổ vũ cho tôi, tôi sẽ tiếp tục nỗ lực, không để mọi người thất vọng."

Cậu dừng một chút, lại mỉm cười nói: "tại đây, tôi còn muốn đặc biệt cảm ơn một người, anh ấy chính là đội trưởng của chiến đội Thiên Hoàn chúng tôi. Lần này xuất ngoại thi đấu này anh ấy đã tự mình đi cùng, giúp tôi phân tích đối thủ, làm bồi luyện một tuần cho tôi, có anh ấy ở đây tôi mới có thể ở trong thời gian ngắn nhất thích ứng với tiết tấu đấu thi đấu cá nhân."

Diệp Thiếu Dương nhìn về phía cameras, từng câu từng chữ mà nói: "Trì đội, cảm ơn anh, vẫn luôn tin tưởng, ủng hộ tôi như vậy."

Trì Sóc ở phòng nghỉ tại hậu đài, ánh mắt vốn dĩ đang nghiêm túc dần dần hiện lên một tia ôn nhu.

Hắn không nghĩ tới Dương Dương sẽ tại thời điểm đoạt giải quán quân thế giới, tiếp nhận phỏng vấn trước công chúng toàn thế giới, công khai cảm ơn hắn. Hắn tới Hàn Quốc làm bồi luyện cho Dương Dương, chuyện này vốn dĩ chỉ có khán giả Hoa Quốc biết......

Cái khen ngược này, toàn thế giới đều đã biết.

Kỳ thật Trì Sóc cũng không muốn tranh công.

Hắn cho rằng tất cả những điều này đều là hắn nên làm.

Trong khoảng thời gian này, hắn mỗi ngày đều thức đêm đến 4 giờ sáng, giúp Diệp Thiếu Dương sửa sang lại tư liệu của đối thủ, phân tích bể anh hùng của đối thủ, tìm kiếm chiến thuật, tương đương với một nửa làm huấn luyện viên.

Hắn chỉ là hy vọng góp một ít sức lực giúp Thiếu Dương một chút, để Diệp Thiếu Dương đứng lên đài lãnh thưởng cao nhất kia. Ở góc độ của Trì Sóc, thích một người thì nên ủng hộ đối phương, làm hậu thuẫn kiên cố nhất của đối phương.

Thiếu Dương nên là toả sáng lóa mắt, em ấy xứng đáng giới giải quán quân thế giới này.

Trình Tinh trộm nhìn Trì Sóc, phát hiện ánh mắt của Trì Sóc vẫn luôn đặt ở trên người Diệp Thiếu Dương trong màn hình, quen biết sư phụ đã nhiều năm, Trình Tinh chưa từng nhìn thấy vẻ ôn nhu như vậy của Trì Sóc.

Phảng phất như đang nhìn...... Đang nhìn người yêu của mình?

Trình Tinh kích động mà lấy điện thoại ra, nhanh chóng gửi tin nhắn riêng cho Khúc Giang: "trời má, Dương ca cũng thật dám nói a! các fan CP đoán không chừng sắp bị ngọt đến điên rồi!"

Khúc Giang trả lồ một loạt emoji mặt cười: "khu siêu thoại đã điên rồi."

Trình Tinh: "Sư phụ tui cứ luôn nhìn Dương ca, những người bên cạnh tất cả đều là không khí!"

Khúc Giang nói: "Trì đội lần này quả thật rất cấp lực, tự mình làm bồi luyện, người bình thường không có loại quyết đoán này. Dương Dương cũng rất tri kỷ, không có uổng phí sự vất vả của Trì đội, công khai cảm ơn hắn. Có cảm thấy rất ngọt hay không?"

Trình Tinh: "đúng thế, hai người bọn họ thật sự quá xứng đôi!"

Khúc Giang nói: "Trước kia đã rất xứng đôi, hiện tại, Dương Dương cũng cầm cái quán quân thế giới, tình yêu thần tiên của hai quán quân thế giới, cúp cũng phải có đôi có cặp."

Trình Tinh điên cuồng gật đầu: "Không sai! Những CP quần áo couple, điện thoại couple show ân ái thì tính là cái gì? Sư phụ tui và Dương ca tui có thể lấy cúp couple show ân ái, đây mới gọi là trâu bò!"

( em bé có vẻ đã quên CP của em cũng xài điện thoại đôi 👉🏻👈🏻)

Khúc Giang: "......"

Nói vậy cũng đúng.

Các cặp đôi khác nhiều nhất là dùng điện thoại đôi, mấy đồ vật nhỏ linh tinh để show ân ái.

Còn hai đại ma vương này, về sau trực tiếp đem cúp quán quân thế giới bày cạnh nhau cũng đủ lóe mù mắt người.

Sau khi kết thúc phỏng vấn, Diệp Thiếu Dương trở lại hậu trường.

Trì Sóc trước tiên đứng lên, đi tới phía trước: "Chúc mừng quán quân thế giới."

Diệp Thiếu Dương nói giỡn: "Cũng may không làm ảnh phí công vất vả."

Trì Sóc nói: "làm bồi luyện cho em một chút cũng không vất vả, em hôm nay thật sự rất soái."

Diệp Thiếu Dương cười cười cùng đám người Tạ Vi Vũ, Trình Tinh ôm một chút.

Sau khi Diêu Mộc kết thúc công việc một đường chạy tới đây, cầm bó hoa tươi đưa cho Diệp Thiếu Dương: "Đây là Tiểu Vĩ nhờ tôi đưa, chúc mừng Dương Dương!"

Tiểu Vĩ nhất ca của nền tảng livestream Kình Ngư? Bạn bè cũ đã quen biết từ rất lâu trước kia, nhưng sau khi trở thành tuyển thủ eSports, thời gian ba người cùng nhau đánh rank càng ngày càng ít, không nghĩ tới Tiểu Vĩ vẫn luôn theo dõi cậu thi đấu.

Trong lòng Diệp Thiếu Dương ấm áp, tiếp nhận hoa nói: "Cảm ơn mọi người."

Diêu Mộc nói: "Dương Dương hôm nay thật sự quá lợi hại, thời điểm tôi giải thích đều sắp kích động tới khóc."

Đông ca ở bên cạnh nói: "Đúng vậy, Mộc Mộc rất tức những dân mạng của Hàn Quốc nói cậu là vận khí tốt mới tiến vào trận chung kết, hôm nay điểm số 3:1 cũng coi như là hung hăng vả mặt bọn họ."

Mấy người trên mạng nói như thế nào Diệp Thiếu Dương cũng không để ý. Nhưng có thể chứng minh bản thân, cậu vẫn là rất vui vẻ. Diệp Thiếu Dương quay đầu lại nhìn về phía chủ tịch, hỏi: "Chủ tịch, thi đấu kết thúc, đêm nay chúng ta có thể ra ngoài ăn không?"

Chủ tịch Khâu cười tủm tỉm nói: "Đã sớm đặt tiệc khánh công tại nhà hàng, đêm nay tôi mời khách!"

Xung quanh vang lên một mảnh tiếng hoan hô.

Một đám người đi từ phòng chuẩn bị ra, xoay người đi ra ngoài, vừa lúc nhìn thấy các tuyển thủ phòng bên cạnh đi ra, trừ Han Seong Woo ra còn có Choi Hyuk và Park Won Seok - quán quân giải đấu hai người của lần thi đấu thế giới theo lời mời này.

Hai bên chạm mặt ở hành lang đều có chút gượng gạo.

Huấn luyện viên của ATB chủ động đi tới phía trước, nhìn về phía Trì Sóc: "chào cậu, cậu là đội trưởng Sóc Nguyệt của Thiên Hoàn nhỉ? Tôi đã từng gặp qua cậu ở giải thế giới mùa S6."

Trì Sóc nhướng mày, cẩn thận lục tìm ký ức, quả nhiên nhớ tới tại giải thế giới nhiều năm trước đã từng gặp qua một vị huấn luyện viên như vậy, mặc tây trang, tóc luôn chải thật chỉnh tề.

Hắn nhìn qua nho nhã lễ độ thật ra tâm cơ thâm trầm, cách ra chiến thuật phong phú, đội ngũ hắn chỉ huy mùa S6 chỉ lấy huy chương đồng, lúc sau sang ATB ăn máng khác, mang đến quán quân thế giới mùa S9.

Trì Sóc lễ phép mà gật đầu một cái với hắn: "chào ngài, huấn luyện viên Lee."

Huấn luyện viên Lee cười nói: "Hy vọng giải thế giới năm nay còn có thể gặp lại các cậu."

Trì Sóc nói: "Chúng tôi sẽ nỗ lực lấy được một danh ngạch thi đấu thế giới."

Ánh mắt Trì Sóc nhàn nhạt đảo qua Choi Hyuk, Park Won Seok bên cạnh.

Bọn họ là muốn tại giải thế giới đánh bạo Thiên Hoàn, giúp đồng đội Han Seong Woo tìm về mặt mũi nhỉ?

Thẳng đến khi tuyển thủ Hoa Quốc rời đi, Choi Hyuk còn ở đó nhíu mày: "Chưa từng gặp qua Omega không biết khiêm tốn như vậy, cậu ta cho rằng lấy cái quán quân thi đấu theo lời mời thì cậu ta chính là số một thế giới sao? Vừa rồi lúc phỏng vấn căn bản không đặt Seong Woo hyung vào mắt."

Park Won Seok như suy tư gì nói: "cậu ta quả thật rất đặc biệt."

Bọn họ ngày thường đều thấy đa số Omega đều ôn hòa, còn có rất nhiều người khi đối mặt với Alpha sẽ khẩn trương thẹn thùng, Omega tự tin, hung hãn, dường như phải sáp mặt đánh lộn với ngươi như vậy, không gặp qua quá nhiều.

Choi Hyuk cười vỗ vỗ bả vai của đồng đội Han Seong Woo, nói: "Hyung, không cần lo lắng, Thiên Hoàn nếu tiến tới giải thế giới, chúng ta chuyên môn tìm cậu ta 7-8 lần, đánh bạo đường giữa của cậu ta, xem đến lúc đó cậu ta còn có thể nói như thế nào."

Huấn luyện viên Lee ở bên cạnh nói: "Không vội, còn hai tháng nữa mới đến giải thế giới, tiếp theo tôi sẽ để tổ huấn luyện viên chú ý từng trận thi đấu của Thiên Hoàn khu vực Hoa Quốc, cẩn thận phân tích đấu pháp của bọn họ, chuẩn bị trước."

Thần chiến dù sao cũng là game 5V5 đẩy trụ, cúp giải thế giới mới là có trọng lượng nhất. Chỉ cần ATB của bọn họ năm nay lại đoạt quán quân thế giới, liên tiếp hai mùa S9, S10, cũng đủ phong thần.

Huống hồ, thành viên đội quán quân thế giới có thể bắt có được tiêu thụ từ skin quán quân. Thu nhập còn cao hơn cả phí ký hợp đồng của bọn họ.

Phần thưởng giải cá nhân cũng chỉ có 100.000 USD, phía chính phủ cũng sẽ không đơn độc chế tác skin, vứt bỏ cái quán quân thế giới căn bản chẳng sao cả. Đến lúc đó tại giải thế giới lại đánh bạo bọn họ là được. Mấy tuyển thủ Hàn Quốc trao đổi một ánh mắt, yên lặng mà đạt thành chung nhận thức.

......

Chủ tịch Khâu dẫn mọi người tới nhà hàng đã hẹn trước, tiến vào phòng.

Mọi người ngồi vây quanh một bàn, hoà thuận vui vẻ mà ăn xong bữa thịt nướng.

Thi đấu đã kết thúc, Chu Gia Văn, Trình Tinh và Tạ Vi Vũ tuy không thể lấy giải nhưng cũng có thu hoạch, Diệp Thiếu Dương đoạt quán quân thế giới xem như là kinh hỉ ngoài ý muốn.

Đối với kết quả này mọi người đều rất vừa lòng, chủ tịch Khâu chủ động nâng một ly rượu vang đỏ lên, nói: "Tới, mọi người kính Liệt Dương một ly trước, chúc mừng Liệt Dương đạt quán quân thế giới giải cá nhân mùa S10, quá là giúp chúng ta nở mày nở mặt!"

Mọi người đồng thời cầm ly đứng lên, buổi chiều ngày mai sẽ bay về nước, vạn nhất uống say lỡ chuyến bay sẽ rất phiền toái, cho nên chủ tịch Khâu cũng một vừa hai phải, chỉ để mọi người uống một chút rượu vang đỏ.

Diệp Thiếu Dương rất dứt khoát mà uống một hơi cạn sạch, cười nói: "Cảm ơn mọi người!"

Chủ tịch Khâu cảm khái nói: "vẫn nhớ lần trước ở New York, Trì Sóc lấy được quán quân giải cá nhân mùa S6, đảo mắt đã đến mùa S10. Từ giờ trở đi Thiên Hoàn cũng có hai quán quân thế giới, tới tới, Trì Sóc cũng nên uống một ly."

Trì Sóc phối hợp mà rót một ly rượu vang đỏ uống sạch: "Chủ tịch mỗi lần đều phải mang đội, vất vả cho ngài rồi."

Chủ tịch Khâu cười nói: "làm gì có làm gì có, đây là công việc của tôi. Nhìn thấy các cậu lấy giải tôi còn vui hơn cả con tôi thi đậu trường đại học trọng điểm!"

Điện thoại của Diệp Thiếu Dương hiện ra một đống tin nhắn, đến từ Phương Chính Thanh, Triệu Tân An,..v.v.., đều đang chúc mừng cậu đoạt giải quán quân, Diệp Thiếu Dương theo thứ tự trả lời cảm ơn, cũng chuyển phát Weibo phía chính phủ để cảm ơn chiên đội và các fan một chút.

Tiệc khánh công ăn đến 12 giờ tối mọi người mới cùng nhau trở về.

Quản lý Lưu Tiêu dặn dò nói: "sau khi trở về thì nghỉ ngơi sớm chút, buổi chiều ngày mai 2 giờ tập hợp tại sảnh lớn của khách sạn, nhớ thu dọn tốt hành lý của mình, đừng để quên đồ."

Mọi người đi thang máy toà A lên lầu, Trì Sóc cũng đi theo vào thang máy.

Trình Tinh theo bản năng hỏi: "Sư phụ, ngài không phải ở toà B sao?" Hắn cho rằng sư phụ đi nhầm đường, kết quả lại nghe Trì Sóc thấp giọng nói: "tôi tới chỗ Dương Dương lấy máy tính về."

Trì Sóc là ở tại tòa B, nhưng mấy ngày nay hắn làm bồi luyện cho Diệp Thiếu Dương, trong máy tính có rất nhiều tư liệu, hắn dứt khoát ôm máy tính tới cho Diệp Thiếu Dương xem, hai người ban ngày cũng sẽ cùng nhau phân tích đối thủ trong phòng nghỉ.

Ngày mai liền phải về nước, Trì Sóc qua đi lấy máy tính cũng hợp tình hợp lý, mọi người cũng chưa nhận thấy được điều gì dị thường, cùng Trì Sóc lên tới tầng 22, từng người tách ra.

Diệp Thiếu Dương quẹt thẻ vào phòng, mở đèn, đem laptop, dây sạc, con chuột bàn phím của Trù Sóc toàn bộ sửa sang lại cho tốt, Trì Sóc một bên bỏ máy tính vào bao đựng, một bên thấp giọng dặn dò: "Cúp đừng trực tiếp đặt ở rương hành lý, gửi vận chuyển sẽ dễ bị quăng hư."

Diệp Thiếu Dương nghĩ một chút, nói: "vậy tôi sẽ đem theo bên người đi, cất ba lô, không gửi vận chuyển." Cậu cẩn thận bỏ cúp vào, quay đầu lại nhìn về phía Trì Sóc, Trì Sóc cũng vừa lúc thu thập xong máy tính ngẩng đầu, ánh mắt hai người chạm nhau.

Trong phòng rất an tĩnh, an tĩnh đến mức có thể nghe được hô hấp của nhau.

Trái tim Diệp Thiếu Dương bỗng dưng nhảy dựng, ánh mắt ôn nhu của Trì Sóc làm cậu rất không tự nhiên, bên tai mạc danh có chút nóng lên. Chỉ thấy Trì Sóc đi đến trước mặt hắn, ôn tồn hỏi: "Trên đài trao giải, vì sao lại muốn công khai cảm ơn anh?"

Diệp Thiếu Dương ho nhẹ một tiếng: "tôi không có nghĩ nhiều như vậy."

Vừa rồi thời điểm phỏng vấn cậu quả thật không nghĩ quá nhiều, chỉ là đem đáy lòng mà mình muốn biểu đạt nhất, thông qua microphone nói ra mà thôi.

Cậu rất muốn cảm ơn Trì Sóc.

Trì Sóc vẫn luôn đứng ở phía sau cậu, trợ giúp cậu, ủng hộ cậu.

Cho dù là thời điểm người bên ngoài đều không xem trọng cậu có thể đoạt giải quán quân, Trì Sóc cũng không chút do dự đem toàn bộ phiếu bầu bầu cho Diệp Thiếu Dương, nói "tôi tin cậu có thể thắng".

Người sống một đời có thể gặp được một người khác trước sau đều tín nhiệm ngươi, ủng hộ ngươi thật sự quá khó khăn.

Trì Sóc đáng với một câu cảm ơn này.

Công khai cảm ơn Trì Sóc, Diệp Thiếu Dương cũng không chột dạ, cho dù hai người từng lén lút có cái gì, một khắc kia cậu chỉ coi Trì Sóc thành một vị tri kỷ cùng chung chí hướng trên con đường theo đuôie giấc mơ.

Làm bạn của nhau, cổ vũ cho nhau, cũng là tri kỷ của nhau.

Nhưng hiện tại, hai người lén ở trong phòng khách sạn, khoảng cách như vậy gần......

Nghe tiếng tim đập kịch liệt của nhau, Diệp Thiếu Dương ngược lại càng thêm khẩn trương, cậu nhỏ giọng giải thích nói: "Nếu không phải nhờ anh hỗ trợ tôi không có khả năng sẽ thuận lợi lấy giải quán quân như vậy. Đặc biệt là trước đó thời điểm gặp phải tuyển thủ thích khách, anh đổi mấy chục anh hùng, cùng tôi solo, cùng tôi nghĩ cách, tôi muốn cảm ơn anh cũng là điều đương nhiên."

Trì Sóc buông bao máy tính xuống, đột nhiên vươn hai tay, nhẹ nhàng ôm lấy Diệp Thiếu Dương. Bị hắn bỗng nhiên ôm một cái như vậy, trái tim Diệp Thiếu Dương thiếu chút nữa từ trong ngực nhảy ra ngoài.

"Anh......"

"Vừa rồi đã muốn ôm em, nhưng hiện trường có quá nhiều người." Thanh âm trầm thấp dễ nghe của Trì Sóc vang lên ở bên tai, "Hiện chỉ có hai chúng ta. Anh có thể ôm lâu hơn một chút không?"

"......" Diệp Thiếu Dương căn bản không thể cự tuyệt.

Cậu không có nói cho Trì Sóc, thật ra một khắc đi xuống từ đài lãnh giải kia, người cậu muốn ôm đầu tiên cũng là Trì Sóc. Chẳng qua, chủ tịch, Tạ Vi Vũ, Tiểu Tinh đều ở đó, cậu không tiện quá mức rõ ràng.

Lúc này chỉ có hai người bọn họ. Ôm một chút cũng không sao đúng không?

Diệp Thiếu Dương nghĩ đến đây liền nhẹ nhàng vươn tay ôm lấy Trì Sóc.

Trì Sóc an tĩnh mà ôm Diệp Thiếu Dương, đem cằm gác ở trên vai Diệp Thiếu Dương.

Diệp Thiếu Dương cả người đều bị hắn ôm trong ngực, bỗng nhiên trái tim đập nhanh như nổi trống.

Cũng không biết có phải hay do uống rượu hay không, đầu Diệp Thiếu Dương choáng váng, chỉ cảm thấy hương vị trên người Trì Sóc cực kỳ dễ ngửi. Nhưng dần dần cậu giống như ngửi thấy được một mùi trúc thanh lãnh dưới ánh trăng.

Đó là mùi tin tức tố Alpha của Trì Sóc.

Diệp Thiếu Dương sửng sốt một chút, nhớ tới 《 Sổ Tay Đánh Dấu An Toàn 》 có nhắc qua, Alpha tại thời điểm xịt thuốc che đậy tin tức tố, mùi hương tin tức tố trên người sẽ không lộ ra ngoài.

Trì Sóc đây là làm sao vậy? Thân thể càng ngày càng nóng, mùi hương tin tức tố hình như cũng càng ngày càng nồng.

Diệp Thiếu Dương nghi hoặc: "Trì đội? Anh phát sốt sao?"

Cậu vừa đẩy Trì Sóc ra liền thấy sắc mặt Trì Sóc có chút đỏ ửng mất tự nhiên, đôi mắt thâm thúy, như đang mạnh mẽ áp chế điều gì, Diệp Thiếu Dương vừa muốn duỗi tay sờ trán Trì Sóc, lại thấy Trì Sóc đột nhiên lui về phía sau một bước.

Thanh âm củ Trì Sóc hơi khàn khàn: "anh...... anh đi về trước."

Hắn dứt lời liền xách máy tính xoay người ra cửa, Diệp Thiếu Dương đương nhiên sẽ không cứ như vậy để hắn trở về, trạng thái của Trì Sóc lúc này rõ ràng không thích hợp, thân thể nóng đến thái quá, tựa như phát sốt, ánh mắt cũng dần dần mất đi tiêu cự.

Diệp Thiếu Dương ngửi mùi tin tức tố trong phòng càng ngày càng nồng, trong đầu đột nhiên hiện lên nội dung trong cuốn sổ tay ——

Khi tin tức tố của Alpha không ổn định có khả năng tiến vào kỳ mẫn cảm, khó tự khống chế như kỳ động dục của Omega, trong kỳ mẫn cảm Alpha sẽ trở nên bất an, sẽ khát vọng đánh dấu Omega, nếu bên cạnh không có Omega có thể trấn an cảm xúc của hắn, hắn có khả năng sẽ bạo lực thương tổn chính mình.

Sắc mặt Diệp Thiếu Dương hơi đổi, thấp thỏm hỏi: "anh chắc không phải tới kỳ mẫn cảm chứ?"

Trì Sóc: "......"

Diệp Thiếu Dương nhìn vành tai đỏ ửng của hắn, xem ra mình đoán đúng rồi. Vị Alpha này không biết vì cái gì có phần mất khống chế. Diệp Thiếu Dương nghi hoặc: "Không phải khoảng thời gian trước mới tiêm thuốc ức chế sao?"

Trì Sóc lúc này còn có một chút lý trí, dời đi tầm mắt, nghẹn giọng nói: "Ngày đó...chưa có tiêm thuốc ức chế, chỉ là rút máu làm kiểm tra một chút. Bác sĩ nói anh còn chưa đạt được tiêu chuẩn tiêm thuốc ức chế."

Rất ổn định, vậy vì sao lại đột nhiên mất khống chế?

Diệp Thiếu Dương nghĩ tới nghĩ lui, có phải do uống rượu hay không?

Hắn nhìn Trì Sóc hỏi: "trước kia anh đã từng uống rượu chưa? Tửu lượng thế nào?"

Trì Sóc thở phì phò, thanh âm có chút đứt quãng: "Không có...... Uống nhiều như vậy. Hôm nay...... em lấy quán quân, anh vui vẻ nên mới uống nhiều thêm mấy ly... nghĩ rượu vang đỏ...không sao cả."

Alpha rũ mi, dường như rất áy náy: "xin lỗi."

Trong lòng Diệp Thiếu Dương hơi hơi mềm nhũn: "Xin lỗi cái gì a, anh cũng không phải cố ý. Chủ tịch kính rượu, anh không uống cũng không thể nào nói ra, có thể là do rượu Hàn Quốc thành phần không giống với rượu trong nước?"

Mặc kệ nguyên nhân là gì, trước mắt nên xử lý như thế nào mới là mấu chốt.

Nửa đêm rạng sáng kéo Trì Sóc tới bệnh viện tiên thuốc ức chế, biện pháp này không quá ổn, thứ nhất là cậu không biết tiếng Hàn, thứ hai, cậu và Trì Sóc nửa đêm đi bệnh viện vạn nhất bị phóng viên chụp phải càng khó giải thích.

Một người có lòng tự trọng cao như Trì Sóc, đem chuyện này nói cho dẫn đội, chủ tịch, nháo lớn cũng khó coi. Tuyển thủ Alpha của Hoa Quốc bị mất khống chế tin tức tố ở nước ngoài, nếu bị truyền thông châm ngòi thổi gió sẽ có ảnh hưởng không tốt tới dang dự của Trì Sóc.

Trì Sóc tới phòng Diệp Thiếu Dương lấy máy tính, tại sao lại mất khống chế?

Phóng viên và dân mạng sẽ nghĩ như thế nào?

Diệp Thiếu Dương nghĩ trước nghĩ sau, chỉ có một biện pháp. Hắn cắn chặt răng, đỏ lỗ tai nói: "Cái đó...... thời điểm Alpha các anh tiến vào kỳ mẫn cảm có phải có Omega bên cạnh là có thể giải quyết hay không?"

Sống lưng Trì Sóc cứng đờ, cả người hơi hơi phát run: "em...em muốn cùng anh vượt qua kỳ mẫn cảm?"

Diệp Thiếu Dương gật gật đầu, mười phần hào sảng mà nói: "Trước kia khi tôi mất khống chế không phải anh cũng giúp tôi sao? Chúng ta coi như là hỗ trợ lẫn nhau. Dù sao ra khỏi cái cửa này không ai biết đã phát sinh điều gì."

Trì Sóc: "............"

Cách nghĩ của Diệp Thiếu Dương rất đơn giản, trước kia tin tức tố của cậu mất khống chế, Trì Sóc nhẫn nại biệt nữu đánh dấu tạm thời cho cậu, giúp cậu giải quyết vấn đề dị ứng thuốc ức chế. Hiện giờ, Trì Sóc không biết vì sao dẫn phát vào kỳ mẫn cảm, cậu cũng không thể khoanh tay đứng nhìn đi?

Trì Sóc giúp cậu ba lần, cậu giúp Trì Sóc một lần cũng là nên làm.

Diệp Thiếu Dương nói: "Đừng lo lắng, tôi giúp anh giải quyết."

Trì Sóc gắt gao mà nắm tay: "em..... em xác định?"

Diệp Thiếu Dương sảng khoái gật gật đầu.

Ở trong lòng cậu, Trì Sóc là người quan trọng nhất ở thế giới này, cậu không hy vọng Trì Sóc xảy ra bất kỳ vấn đề gì. Hai người chẳng những là cộng sự, cũng là tri kỷ phải cùng nhau lên đài thế giới lãnh giải quán quân.

Giúp người anh em giải quyết vấn đề sinh lý mà thôi......

Khụ, dù sao hai người bọn họ đã không phải quan hệ anh em đơn thuần, một lần thì cong có khác nhau về bản chất, nhưng ba lần với bốn lần có cái gì khác nhau sao? Hình như khác nhau không nhiều.

Ba lần trước là Trì Sóc giúp cậu giải quyết vấn đề dị ứng thuốc ức chế.

Lần này cậu giúp Trì Sóc giải quyết vấn đề kỳ mẫn cảm.

Diệp Thiếu Dương nhìn về phía Trì Sóc, Alpha rõ ràng nhinh thật sự vất vả, lại vẫn là lui về phía sau một bước, vẫn duy trì khoảng cách, nỗ lực khống chế chính mình. Diệp Thiếu Dương nhìn vành tai của hắn đỏ lên, ôn nhu hỏi nói: "Trì Sóc, rất khó chịu sao? Nếu không anh lại tới đánh dấu tôi một lần?"

Lời còn chưa dứt, tay phải của Trì Sóc đột nhiên gắt gao mà ôm lấy eo cậu.

Diệp Thiếu Dương chỉ cảm thấy trước mắt một trận trời đất quay cuồng, chờ thời điểm lấy lại tinh thần cậu đã bị Trì Sóc ấn trên tường, hai tròng mắt của Alpha đỏ đậm, tay phải chặt chẽ mà khống chế cậu ở trong ngực, tay trái nâng cằm cậu lên.

Nụ hôn nhiệt tình rơi xuống, môi Diệp Thiếu Dương bị hung hăng lấp kín.

Diệp Thiếu Dương: "............"

Đm?!

Đánh dấu không phải cắn sau cổ sao, anh hôn tôi làm gì!!

Diệp Thiếu Dương khiếp sợ mà trợn tròn đôi mắt, nhất thời quên mất phản kháng.

____________________

Editor: Tiến độ thức tỉnh của Dương Dương: 80%

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.