Trì Sóc không ngừng phóng đại ở trước mặt, thậm chí có thể nhìn thấy rõ hàng mi vừa đen vừa dày của hắn.
Môi của hai người gắt gao mà dán vào nhau, nhiệt độ nóng tới mức dường như sắp làm người bị phỏng truyền từ môi Trì Sóc tới, đại não của Diệp Thiếu Dương như chết máy, ngơ ngác mà đứng ở đó mặc cho Trì Sóc hôn môi.
Trái tim của Trì Sóc đã hoàn toàn mất đi khống chế, âm thanh đập bang bang nhảy lên, kịch liệt mà vang vọng ở bên tai.
Phát hiện Diệp Thiếu Dương không phản kháng, Trì Sóc dứt khoát nhắm mắt lại, khiến nụ hôn càng sâu hơn. Nụ hôn này lộ ra một lượng lớn dục vọng chiếm hữu, dường ngư muốn đem Diệp Thiếu Dương nuốt vào trong bụng.
Hắn biết bản thân không nên xúc động như vậy.
Nhưng hắn đã nhẫn nại quá lâu, thật sự khống chế không được.
Hôm nay, một khắc Diệp Thiếu Dương lấy được quán quân thế giới giải cá nhân, ở trên đài lãnh thưởng mỉm cười cảm ơn hắn kia, Trì Sóc liền nhịn không được nghĩ: Hắn phải có bao nhiêu may mắn mới có thể gặp được Diệp Thiếu Dương?
Dương Dương chẳng những có thực lực cá nhân xuất sắc, tố chất tâm lý mạnh mẽ, càng mấu chốt hơn chính là, bọn họ có thể hiểu lẫn nhau, ủng hộ nhau, sóng vai cùng nhau đi hết con đường tràn ngập khó khăn này.
Ở thời điểm hắn tuyệt vọng nhất, Diệp Thiếu Dương xuất hiện bên cạnh hắn tựa như vận mệnh sắp đặt.
Thiếu Dương mang hy vọng đến cho Thiên Hoàn, cũng mang dũng khí và niềm tin đến cho hắn.
Hắn chỉ muốn đem mặt trời nhỏ phát sáng chói mắt này ôm vào trong lòng, muốn đem người này chiếm làm của riêng, muốn tuyên bố với toàn thế giới tuy —— đây là Omega của hắn, là người thương mà hắn đã nhận định muốn chung sống cả đời, ai cũng đều đừng mơ cướp đi.
Dục vọng chiếm hữu của Alpha sinh trưởng như cỏ dại, khó có thể khắc chế.
Từ một khắc Diệp Thiếu Dương bắt lấy quán quân tiến vào hậu trường kia, ánh mắt Trì Sóc liền vẫn luôn đặt ở trên người Diệp Thiếu Dương. Chủ tịch Khâu dẫn mọi người tới tiệc khánh công, Trì Sóc nhìn gương mặt tươi cười xán lạn của Diệp Thiếu Dương, tâm tình của chính mình cũng rất vui sướng, liền uống nhiều thêm mấy ly.
Hắn trước kia rất ít uống rượu, trong lúc thi đấu lại càng không uống rượu. Lần này, chủ tịch Khâu mở hai bình rượu vang đỏ, nồng độ nhiều hay ít, hắn cũng không thấy rõ, còn nghĩ rằng rượu vang đỏ mà thôi, uống nhiều hai ly cũng không sao cả.
Tiến vào kỳ mẫn cảm là điều hắn không nghĩ tới......
Thiếu Dương nguyện ý cùng hắn vượt qua kỳ mẫn cảm lại càng là kinh hỉ ngoài ý muốn.
Omega nguyện ý giúp Alpha vượt qua kỳ mẫn cảm, đây có nghĩ là gì? Có nghĩa là Omega đã quyết định đem bản thân giao vị Alpha này, đó là tín nhiệm tuyệt đối mới có thể làm được.
Nếu Thiếu Dương nguyện ý, hắn cần gì phải đẩy ra?
Trì Sóc nghĩ đến đây liền ôm càng thêm chặt, hắn đem Diệp Thiếu Dương toàn bộ bao vào trong lồng ngực, nụ hôm mang theo dục vọng chiếm hữu càng ngày càng nồng nhiệt, trong không khí tràn đầy mùo hương tin tức tố trên người Trì Sóc.
Đầu óc Diệp Thiếu Dương mơ mơ hồ hồ.
Chờ thời điểm đại não cuối cùng cũng khởi động lại, lấy lại tinh thần, cậu phát hiện......
Cục diện đã trở nên khó xử lý.
Cậu vậy mà lại bị một tên con trai hôn lưỡi, đm?!
Diệp Thiếu Dương nhận ra điều này, tức khắc đồng tử chấn động, vành tai cũng nháy mắt đỏ lên. Cậu đặt hai tay trước ngực Trì Sóc, muốn đẩy đối phương ra, kết quả lại phát hiện sức lực của Trì Sóc lại mạnh tới có chút dọa người.
Diệp Thiếu Dương thân vốn là thấp hơn Trì Sóc, dáng người của Omega cũng không tráng kiện như Alpha, bị Trì Sóc toàn bộ ôm vào trong lồng ngực, cậu gần như không thể giãy giụa. Dục vọng chiếm hữu của Alpha trong kỳ mẫn cảm thật là đáng sợ, tựa như thợ săn bắt được con mồi, căn bản không có khả năng buông ra.
Trừ phi cậu kịch liệt giãy giụa, tới bem nhau một trận, quyền cước đánh bay Trì Sóc? Nhưng như vậy gương mặt hai người đều sẽ sưng vù, trên người cũng có vết thương, ngày mai phải giải thích thế nào với mấy người chủ tịch bọn họ?
Trì Sóc hôn tôi, tôi cho Trì Sóc ăn một đấm?
Đây quả thực giải thích không nổi!
Ngày mai liền phải về nước, hai người bọn họ nếu thật sự lăn lộn ra một thân đầy vết thương, về nước khẳng định có phóng viên đón máy bay, đến lúc đó phải giải thích vấn đề đánh nhau như thế nào? Ảnh hưởng cũng quá không tốt.
Trong đầu Diệp Thiếu Dương loạn thành một đoàn, cậu không thể nghĩ ra được phương thức xử lý trong hoà bình, cũng không nghĩ tới trực tiếp đấm Trì Sóc, đành phải nỗ lực giãy giụa: "Trì Sóc...... thả...... thả tôi ra...... ưm......"
Lý trí của Trì Sóc đã sớm bay lên chín tầng mây.
Đôi mắt của Alpha trong kỳ mẫn cảm đã đỏ bừng, chút giãy giụa này của Diệp Thiếu Dương ở góc độ của hắn thì giống như cào ngứa.
Nụ hôn còn đang tiếp tục, Diệp Thiếu Dương bị hôn đến hai chân nhũn ra, dường như sắp đứng không vững. Cậu đành phải tóm lấy bả vai của Trì Sóc để giữ thăng bằng, động tác này ở góc độ của Trì Sóc thì chính là sự đáp lại rõ ràng.
Vì thế cánh tay của Trì Sóc lại thu lại, ôm Diệp Thiếu Dương đến càng chặt hơn.
Diệp Thiếu Dương: "............"
Thân thể hai người dán chặt vào nhau, Diệp Thiếu Dương chỉ cảm thấy trái tim mình đập nhanh đến thái quá, giống muốn nhảy từ trong ngực ra. Cậu chưa từng trải qua loại cảm giác này, khẩn trương lại kích thích, nhiệt độ cơ thể dường như cũng đang không ngừng tăng cao.
Là bị tin tức tố ảnh hưởng sao? Tin tức tố Alpha của Trì Sóc quá nồng, bản thân dù sao cũng là một Omega, rất khó chống cự loại quấy nhiễu tin tức tố này đi?
Bằng không tại sao trái tim lại đập gia tốc, thân thể nhũn ra?
Càng mấu chốt hơn chính là, cậu vậy mà một chút cũng không cảm thấy ghê tởm?
Bị một nam nhân ấn ở trên tường hôn sâu, cậu vì sao lại không ghê tởm?
Cả người Diệp Thiếu Dương đều ngốc rồi.
Rất nhiều chuyện cậu không thể nghĩ rõ trong giây lát, đầu óc mơ hồ.
Nhưng thân thể lại đưa ra phản ứng trực tiếp nhất —— cậu không chán ghét cùng hôn môi với Trì Sóc, bị Trì Sóc cưỡng hôn, cậu chỉ là tim đập quá nhanh mạnh, lại trước sau không thể tàn nhẫn đẩy ra.
Thời gian trở nên phá lệ dài lâu.
Diệp Thiếu Dương ở trong lồng ngực Trì Sóc cứng thành một pho tượng.
Cũng không biết qua bao lâu, thời điểm Diệp Thiếu Dương sắp hít thở không thông mới dùng sức mà đẩy Trì Sóc ra.
Trì Sóc bị đẩy đến lui về sau hai bước, ánh mắt rất vô tội.
Diệp Thiếu Dương dựa vào vách tường từng ngụm từng ngụm mà thở dốc, chờ sau khi bình phục hô hấp, cậu ngẩng đầu nhìn về phía Trì Sóc liền bắt gặp một đôi mắt phiếm hồng, cặp mắt kia giống như là dã thú mất khống chế trong phim hoạt hình.
Nhớ tới 《 Sổ Tay Đánh Dấu An Toàn 》 có miêu tả bệnh trạng của Alpha trong kỳ mẫn cảm, Diệp Thiếu Dương không khỏi tê dại da đầu, thanh âm run rẩy hỏi: "Trì Sóc...anh...anh ổn hơn chưa?"
Trì Sóc dường như không nghe thấy cậu nói chuyện, đôi mắt nhìn chằm chằm vào Diệp Thiếu Dương, ánh mắt mãnh liệt dục vọng chiếm hữu kia khiến Diệp Thiếu Dương kinh hồn táng đảm, Diệp Thiếu Dương vội vàng xoay người cầm lấy một chai nước khoáng trên tủ, nói sang chuyện khác: "Muốn uống nước để bình tĩnh một chút hay không?"
Nước lạnh hẳn có thể khiến Trì Sóc khôi phục một chút lý trí nhỉ? Diệp Thiếu Dương vặn nắp chai nước đưa qua, Trì Sóc cũng không nhận, hắn tùy tay ném chai nước vào thùng rác, vươn hai tay chặng ngang ôm Diệp Thiếu lên, bước nhanh vào phòng ngủ bên cạnh.
Diệp Thiếu Dương trợn mắt há mồm: "Không phải! Trì Sóc anh bình tĩnh một chút! Chúng ta không thể......"
Còn chưa dứt lời đã bị Trì Sóc đè ở trên giường, lại lần nữa dùng nụ hôn chặn môi lại.
Diệp Thiếu Dương: "......"
Mẹ nó, Alpha này mất lý trí rồi, nói với hắn căn bản nói không thông!
Lỡ sau khi Alpha tiến vào kỳ mẫn cảm bị mất khống chế, mạnh mẽ đánh dấu Omega thì phải làm sao bây giờ? Trong sách có nói qua loại loại khả năng này, tuy ngày thường Trì Sóc rất bình tĩnh, nhưng khi Alpha bị mất không chế tin tức tố thì bình tĩnh cái là gì chứ.
Giống như một con sói điên bị bỏ đói, trong lồng ngực ôm một con cừu rất ngon, ngươi kêu sói trước tiên đừng có ăn, bảo trì bình tĩnh về sau lại nói, đây có khả năng sao? Diệp Thiếu Dương càng nghĩ càng hoảng sợ, trước khi Trì Sóc hoàn toàn mất khống chế, cậu nhanh chóng xé miếng dán chặn tin tức tố sau cổ, trở mình, thanh âm hơi phát run: "anh...anh đánh dấu tôi đi."
Trì Sóc dường như có chút mờ mịt, tạm thời dừng động tác.
Vành tai Diệp Thiếu Dương đã đỏ au, cố nén cảm giác cảm thấy thẹn thùng kỳ quái, cắn răng nói: "Alpha trong kỳ mẫn cảm, tin tức tố cần có một nơi để phóng thích, nếu anh cứ tiếp tục như vậy thì sẽ mất khống chế...... Đánh dấu tôi đi."
Mùi vị tin tức tố quen thuộc của Omega phiêu đãng trong khoang mũi, như cánh đồng hoa hướng dương dưới ánh mặt trời.
Trì Sóc nhìn cần cổ thon dài, trắng nõn của Omega trước mặt, còn có chỗ hồng lên vì dán miếng ngăn tin tức tố trong thời gian dài, nhất thời ngây ngẩn cả người.
Diệp Thiếu Dương đỏ mặt thúc giục: "Nhanh lên đánh dấu tôi đi!"
Trì Sóc phản ứng lại, nhắm ngay tuyến thể dùng sức mà cắn xuống.
Lần này hắn cắn có chút tàn nhẫn, Diệp Thiếu Dương đau đến nắm chặt khăn trải giường, nỗi đau bén nhọn mang cảm giác kỳ dị lan ra ở vị trí tuyến thể, răng nanh của Alpha hung hăng đâm thủng tuyến thể, rót tin tức tố nồng nhiệt vào trong, toàn thân Diệp Thiếu Dương giống như có có dòng điện chạy qua.
Cậu ghé vào trên giường, bị Trì Sóc cắn sau cổ, tư thế này khiến Diệp Thiếu Dương xấu hổ mười phần. Dấu vét đỏ ửng bên tai lan xuống tận cổ, không biết vì sao, vậy mà lại có chút kỳ quái cảm thấy thẹn.
Không đúng, cậu thấy thẹn cái rắm a!
Bình thường nam nhân bị vừa hôn vừa cắn như vậy, không phải hẳn là ghê tởm phẫn nộ, một quyền đánh bạo đầu chó của Trì Sóc sao?
Chỉ là, nhìn thấy bộ dáng khó chịu, hốc mắt phiếm hồng của Trì Sóc, cậu vậy mà không xuống tay được.
Diệp Thiếu Dương ghé vào trên giường miên man suy nghĩ.
Thời gian trôi qua rất chậm, lần đánh dấu này con dài hơn so với những lần trước, đại khái là kỳ mẫn cảm cần phải phát tiết, sau khi đem toàn bộ tin tức tố rót vào tuyến thể của Omega, Alpha sẽ dễ chịu hơn rất nhiều nhỉ?
Bởi vì Diệp Thiếu Dương cực kỳ thuận theo, quá trình đánh dấu của Trì Sóc cũng rất thuận lợi.
Không biết qua bao lâu, anh mắt Trì Sóc dần dần khôi phục sự thanh tỉnh. Hắn cúi đầu liền phát hiện sau cổ Thiếu Dương đã bị cắn ra máu, Diệp Thiếu Dương rõ ràng rất đau, lại nằm đó bất động, mặc cho Trì Sóc đánh dấu. Đôi tay gắt gao mà nắm chặt ga giường, đốt ngón tay đều có chút trở nên trắng.
Trái tim Trì Sóc run lên, lập tức dừng lại động tác, ôn nhu mà liếm vết máu trên miệng vết thương, từ sau lưng nhẹ nhàng ôm Diệp Thiếu Dương, thanh âm trầm thấp khàn khàn, tràn đầy áy náy mà nói: "Dương Dương, xin lỗi em."
Diệp Thiếu Dương nằm sấp ở đó, hai mắt có chút thất thần, sau khi nghe thấy âm thanh cậu mới phản ứng lại, nhỏ giọng nói: "Không sao đâu. Anh thanh tỉnh rồi sao?"
Cậu muốn xoay người, kết quả Trì Sóc lại ôm cậu không thả.
Diệp Thiếu Dương xấu hổ mà nói: "Cái đó, anh buông tôi ra trước đã."
Trì Sóc buông cậu ra, Diệp Thiếu Dương quay đầu lại, bắt gặp ánh mắt ôn nhu của Trì Sóc, trong lòng bỗng nhiên nhảy dựng. Cậu vừa muốn mở miệng nói chuyện, Trì Sóc lại vươn tay lần nữa ôm Diệp Thiếu Dương vào trong lòng: "xin lỗi em. Đêm nay anh có thể ở lại không?"
Diệp Thiếu Dương: "......"
Không phải chứ, người anh em à kỳ mãn cảm của anh qua rồi, anh hẳn là nên quay về phòng ngủ của mình đi chứ?
Trì Sóc thấp giọng giải thích nói: "anh cũng là lần đầu tiên xuất hiện kỳ mẫn cảm, bệnh trạng khả năng sẽ lặp lại, vẫn là ở lại chỗ này của em thì tương đối an toàn hơn, xin lỗi, làm phiền em rồi."
Trì Sóc hít sâu, thanh âm tựa như đè nén điều gì: "anh đi tắm rửa một lát trước."
Hắn xoay người tới phòng tắm tắm nước lạnh. Thật ra, tình trạng bệnh của kỳ mẫn cảm còn chưa hoàn toàn biến mất, nhưng hắn không muốn thương tổn Thiếu Dương, ở trong phòng tắm tự mình giải quyết một lần.
Thật lâu lúc sau, Trì Sóc quấn khăn tắm của khách sạn đi ra. Diệp Thiếu Dương tìm cho hắn một bộ đồ ngủ, nói: "Mặc của tôi đi, cái này tương đối rộng, anh hẳn là có thể mặc vừa."
Trì Sóc rũ mi: "Cảm ơn."
Diệp Thiếu Dương gãi gãi đầu: "Cái đó, nếu anh có việc gì thì gọi tôi, tôi cũng đi tắm rửa một lát."
Trì Sóc: "được, anh chờ em."
Sai khi Diệp Thiếu Dương đi vào phòng tắm liền thở ra một hơi thật dài, tiếng trái tim đập kịch liệt vẫn không thể bình ổn lại.
Hôm nay hát sinh đột ngột, khiến tam quan của Diệp Thiếu Dương vỡ vụn, trước kia cậu cảm thấy bản thân là một thẳng nam sắt thép, cho dù tiến vào thế giới ABO biến thành Omega, cậu cũng chưa từng nghĩ tới sẽ yêu đương với một nam nhân.
Bị Trì Sóc đánh dấu tạm thời, đó là bởi vì cậu dị ứng thuốc ức chế, không còn cách khác, cậu cũng không quá rối rắm chuyện này, chỉ nghĩ thi đấu xong sẽ xin lỗi Trì Sóc.
Nhưng vừa rồi, Trì Sóc hôn cậu, còn là hôn lưỡi.
Cậu vậy mà lại không cảm thấy phản cảm?!
Ở thế giới hiện tại, hôn môi đại biểu cho cái gì, cậu cực kỳ hiểu rõ.
Cho nên, vừa rồi khi bị hôn thật ra còn khiến cậu chấn động hơn so với những lần bị đánh dấu trước đó!
Dù sao đánh dấu tạm thời cũng chỉ là cắn cổ, trong tiềm thức của cậu thì cái lý luận "đánh dấu tạm thời tương đương với tiếp xúc thân mật tiếp xúc" cũng không phải rất mạnh, cổ bị cắn một ngụm, cậu cũng không có cảm nhân đặc biệt gì.
Chính là, hôn lưỡi thì không giống.
Trong nhận thức của cậu, đó là sự tình đặc biệt thân mật mà các đôi tình nhân mới có thể làm.
Trì Sóc hôn cậu thật lâu, cậu vậy mà không chán ghét, không ghê tởm, cũng không nghĩ tới đi đánh người?
Chẳng lẽ cậu thật sự cong rồi? Có chút thích Trì Sóc rồi?
Đổi thành đời trước, ở chiến đội GD bất luận là đồng đội nam nào dám hôn môi cậu, tuyệt đối sẽ bị hắn đấm cho nhập viện vào khoa cấp cứu a!
Vừa rồi vì sao lại không ra tay đánh người? Cho dù là hiện tại cũng hoàn toàn không có ý muốn đánh cho Trì Sóc một trận.
Ngược lại trái tim lại đập đến lợi hại.
Thậm chí còn thấy chỉ cần là Trì Sóc thì bị hôn một chút hình như cũng không sao?
Diệp Thiếu Dương dùng đôi tay che lại mặt, vẻ mặt sống không còn gì luyến tiếc.
Xong rồi xong rồi, cậu thật sự cong rồi! Cậu vậy mà lại thích một nam nhân?!
Nước lạnh xối lên đầu làm Diệp Thiếu Dương cuối cùng cũng khôi phục bình tĩnh, cậu nhanh chóng tắm xong trở lại phòng ngủ, lại phát hiện Trì Sóc đang cau mày, rất khó chịu mà lăn qua lộn lại trên giường. Đáy lòng Diệp Thiếu Dương mềm nhũn, hai ba bước vọt tới mép giường, sờ sờ trán Trì Sóc, khẩn trương nói: "anh làm sao vậy? kỳ mẫn cảm lại tới sao?"
Trì Sóc duỗi hai tay ra, ôm Diệp Thiếu Dương vào trong lòng, thanh âm vậy mà có chút ủy khuất: "em không ở bên cạnh anh có chút khó chịu, anh có thể ôm em ngủ không?"
Diệp Thiếu Dương bị hắn gắt gao ôm, nhịn không được nói: "Ôm là có thể dễ chịu sao?"
Trì Sóc hơi hơi cong khóe miệng: "ừm."
Diệp Thiếu Dương phát hiện Alpha trong kỳ mẫn cảm phá lệ dính người, hình tượng cao lãnh ngày thường đã sớm không sót lại chút gì, ngược lại giống như kẻ đáng thương lo bị Omega vứt bỏ, ôm Omega không chịu buông tay.
Nghe nói Alpha trong kỳ mẫn cảm phải ôm Omega của mình mới có thể an tâm?
Diệp Thiếu Dương không phản kháng, thành thành thật thật mà làm gối ôm hình người của Trì Sóc.
......
Sáng sớm ngày hôm sau, thời điểm Diệp Thiếu Dương tỉnh lại thì Trì Sóc cũng đã tỉnh.
Hai người nhìn nhau, Diệp Thiếu Dương phát hiện toàn bộ thân thể của mình đều bị Trì Sóc bao ở trong ngực, đầu của cậu chính dựa vào ngực Trì Sóc, có thể nghe thấy tiếng trái tim Trì Sóc đập bang bang kịch liệt.
Diệp Thiếu Dương xấu hổ mà dời tầm mắt, Trì Sóc cũng quay đầu đi.
Vành tai của hai người đồng thời đỏ lên, rất có ăn ý.
Trì Sóc ho nhẹ một tiếng, thanh âm mang theo khàn khàn: "Tối hôm qua......"
Diệp Thiếu Dương cũng mở miệng nói: "Tối hôm qua......"
Không khí trong phòng ngủ nháy mắt lắng đọng, sự xấu hổ lan tràn giữa hai người. Trì Sóc cúi đầu nhìn về phía Diệp Thiếu Dương, tại một khắc Diệp Thiếu Dương không biết phải làm sao kia, đột nhiên nhẹ nhàng nắm tay Diệp Thiếu Dương.
Diệp Thiếu Dương: "......"
Bị nam nhân nắm tay là điều cậu không nghĩ tới, vậy mà còn là nắm tay kiểu mười ngón đan chặt?
Diệp Thiếu Dương theo bản năng mà muốn tránh thoát lại bị Trì Sóc nắm thật chặt. Cậu nghe thấy trên đỉnh đầu vang lên âm thanh trầm thấp, ôn nhu của Trì Sóc: "xin lỗi em, anh cũng là lần đầu tiên biết tửu lượng của bản thân lại kém như vậy."
Diệp Thiếu Dương nhỏ giọng phun tào: "Về sau không được uống rượu nữa, uống say thì còn tốt, cùng lắm thì uống say phát điên, anh lại trực tiếp uống ra kỳ mẫn cảm...... May mắn vẫn khống chế được."
Trì Sóc có chút tự trách, thấp giọng hỏi: "Tối hôm qua làm đau em sao?"
Diệp Thiếu Dương nghĩ đến hắn nói "Làm đau" là ý chỉ điều gì, xấu hổ mà nói: "Không...không có việc gì."
Trì Sóc: "để anh nhìn xem."
Hắn nhẹ nhàng nghiêng đầu Diệp Thiếu Dương qua, nhìn về phía sau cổ.
Nơi tối hôm qua bị giảo phá đã khô miệng vết thương, lúc ấy bản thân có chút mất đi lý trí, loạn cắn Diệp Thiếu Dương một hồi, lưu lại dấu răng rất sâu, còn để lại trên cổ Thiếu Dương không ít dấu hôn.
Diệp Thiếu Dương cười gượng: "Khụ, không sao. Tôi chủ động kêu anh đánh dấu, cũng không phải lỗi do anh."
Lúc ấy tình huống khẩn cấp, nếu không để Alpha tìm được nơi phát tiết xuất, nếu mất khống chế sẽ càng phiền toái hơn. Diệp Thiếu Dương cũng là dưới tình thế cấp bách nghĩ tới biện pháp trong sổ tay tuyên truyền, liền bất không quản gì cả mà để Trì Sóc lại đánh dấu một lần.
Trì Sóc nắm chặt tay Diệp Thiếu Dương, ôn nhu nói: "Cảm ơn em tối hôm qua đã chăm sóc anh."
Nội tâm Diệp Thiếu Dương càng thêm xấu hổ —— chăm sóc? Là kiểu chăm sóc thiếu chút nữa đem bán mình sao? Nhưng đừng có lần sau, nghĩ đến tối hôm qua Trì Sóc làm cái gì với cậu, Diệp Thiếu Dương thật muốn suốt đêm trốn về địa cầu.
Thấy Diệp Thiếu Dương không nói lời nào, Trì Sóc liền vươn tay, nhẹ nhàng nâng cằm Diệp Thiếu Dương lên, để cậu nhìn mình.
Diệp Thiếu Dương lại lần nữa bắt gặp ánh mắt của Trì Sóc. ánh mắt của Alpha rất ôn nhu, hắn nhìn chăm chú vào mắt Diệp Thiếu Dương, từng câu từng chữ mà nói: "Dương Dương, anh thích em."
Diệp Thiếu Dương: "............"
Hôn môi, nắm tay, tỏ tình, anh đây là muốn gom đủ tam liền?
Tuy rằng trình tự bị ngược, nhưng Diệp Thiếu Dương nghe hắn chính miệng nói ra "anh thích em", đáy lòng vẫn là vô cùng chấn động, trái tim càng như bị cây búa dùng sức mà gõ lên.
Đây là lần đầu tiên Diệp Thiếu Dương được người khác tỏ tình.
Kiếp trước cậu một lòng trầm mê chơi game căn bản không tiếp xúc với nữ nhân. Một đời này vậy mà lại bị nam nhân tỏ tình, Diệp Thiếu Dương tâm tình phức tạp, không biết nên phản ứng như thế nào.
Trì Sóc ôn nhu nói: "thật ra anh từ rất sớm đã thích em rồi, lo sẽ ảnh hưởng đến trạng thái thi đấu của em, vẫn luôn không làm rõ. Nhưng tối hôm qua...... em cùng anh vượt qua kỳ mẫn cảm, anh đã hôn em còn đánh dấu em thêm một lần, anh cho rằng có vài lời vẫn là nên nói rõ thì tốt hơn."
Diệp Thiếu Dương hốt hoảng mà nghe, trong đầu giống như đang nổ tung quả cầu phát sáng của Pháp Sư Phi Thiên.
Ánh mắt Trì Sóc rất chân thành: "anh thích em. Là kiểu thích mà cả đời này chỉ muốn ở bên em. Tâm ý của anh đối với em, em có thể cảm nhận được không?"
Diệp Thiếu Dương phục hồi tinh thần, mặt đỏ tai hồng: "tôi... tôi đoán được."
Trì Sóc sửng sốt một chút, ngay sau đó nhẹ nhàng giương khóe miệng: "Cho nên em cũng có cảm giác với anh đúng không? Bằng không em cũng sẽ không nhiều lần để anh đánh dấu, tối hôm qua cũng không có đẩy anh ra."
Diệp Thiếu Dương: "......"
Đây... đây nên giải thích như thế nào?
Ông đây quá mức khiếp sợ, chưa kịp đẩy ra? Hay là nói tôi đến từ trái đất, không hiểu quy củ của mấy người?
Trì Sóc nhìn biểu tình khiếp sợ trừng lớn đôi mắt của Diệp Thiếu Dương, nhẹ nhàng xoa đầu Diệp Thiếu Dương: "Dương Dương, anh chỉ từng đánh dấu duy nhất một Omega, đó chính là em. Trong lòng anh cũng chỉ có em. Từ hôm nay trở đi em không chỉ là đồng đội của anh mà còn là bạn trai của anh. Chúng ta lén xác định quan hệ yêu đương, có được không?"
Diệp Thiếu Dương: "............"
Hiện tại cự tuyệt còn kịp không? Không kịp nữa rồi.
Nhảy vào sông Hoàng Hà cũng rửa không sạch, chỉ có thể tự dâng mình lên?
Hôn cũng đã hôn qua, đánh dấu cũng đã đánh dấu qua, lúc này lại nói "xin lỗi, tôi chỉ coi anh là anh em", vậy cậu liền thành tra nam. Huống chi cậu cũng nói không nổi những lời này.
Trong lòng cậu thật sự coi Trì Sóc là anh em sao?
Cũng không phải.
Tối hôm qua thời điểm Trì Sóc hôn cậu, cậu không cảm thấy ghê tởm. Cậu còn chủ động ghé vào trên giường, để Trì Sóc lại đánh dấu một lần, cậu không đành lòng nhìn Alpha này bị mất khống chế, cậu không nỡ động thủ với Alpha này, mỗi lần đối diện với đôi mắt ôn nhu của Trì Sóc cậu liền không có một chút biện pháp nào.
Bị Trì Sóc ôm ngủ, cậu thậm chí còn mơ một hồi mộng đẹp không phù hợp với trẻ em.
Thời điểm buổi sáng tỉnh lại không chỉ có Trì Sóc ôm cậu, cậu cũng vươn hai tay gắt gao mà ôm lại Trì Sóc.
Đây còn không phải là cong sao?
Còn muốn lừa gạt bản thân là thẳng nam sao?
Diệp Thiếu Dương cậu trời không sợ, đất không sợ, cong một chút thì có cái gì phải sợ?
Lại nói, thế giới này Omega và Alpha ở bên nhau là quá thường thấy, chỉ cần thay đổi cách nghĩ, cậu phát hiện cùng Trì Sóc ở bên nhau thật ra cũng là một lựa chọn không tồi.
Hai người có tiếng nói chung, tam quan nhất trí, ăn ý mười phần, có thể tận lực tránh những vấn đề dẫn đến cãi cọ giữa các cặp tình nhân. Rảnh rỗi cũng có thể cùng nhau đánh rank, du lịch giải sầu, đây không phải khá tốt sao?
Diệp Thiếu Dương nghĩ trước nghĩ sau, cuối cùng cũng nghĩ thông suốt.
Một đời này gặp được một người hiểu mình, ủng hộ mình thật không dễ dàng?
Yêu đương thì cứ yêu đương đi, có cái gì mà phải rối rắm?
Trì Sóc thấy sắc mặt cậu đổi tới đổi lui, không khỏi lo lắng nói: "Dương Dương? Em là chưa suy nghĩ kỹ sao?" Dừng một chút, ôn nhu nói: "anh sẽ không ép em đâu. Nếu em có điều gì băn khoăn, anh có thể chờ em."
Diệp Thiếu Dương mặc kệ tất cả, ho khan một tiếng, ra vẻ bình tĩnh mà nói: "Khụ khụ khụ, em không có, em nghĩ kỹ rồi. Về sau anh là bạn trai em, em cũng là bạn trai anh?"
Diệp Thiếu Dương đột nhiên nở nụ cười: "Cùng bạn trai đi tới giải thế giới, cùng nhau lấy quán quân thế giới, hai chúng ta cũng coi như là xưa nay chưa từng có nhỉ?"
Trì Sóc gật đầu: "Đúng vậy."
Diệp Thiếu Dương nghĩ đến đây, đáy lòng bỗng nhiên có chút vui vẻ.
Cùng huynh đệ lấy quán quân tất nhiên khiến người nhiệt huyết, chỉ là, cùng bạn trai lấy quán quân là một cảm giác không giống. Một nửa quan trọng nhất của bản thân, cùng mình cùng nhau thực hiện giấc mơ, lúc này mới gọi là viên mãn chân chính.
Hai người ôm nhau, tần suất tập của trái tim dường như đều trở nên cùng nhịp.
Cảm giác thoát ế thật tốt.
Về sau có bạn trai rồi, cho dù phát sinh điều gì thì đều có thể cùng Trì Sóc cùng nhau chống đỡ.
Diệp Thiếu Dương ôm lấy Trì Sóc, trên mặt cuối cùng cũng lộ ra tươi cười.
Cậu hoàn toàn cong rồi.
Lại còn cong đến rất là vui vẻ?
______________________
Editor: tiến độ thức tỉnh của Dương Dương: 100%!
Tui biết mấy người hóng lắm nên tui edit nhanh lẹ nè:))) khen tui đi:)))).
Lần đầu tui thấy bổ não không phải bệnh:)) khỏi phải trị:))))) Trì Sóc bổ não rất có ích đó chứ hahhahah.