[Fanfic] TFBoys - Chuyện Tình Cỏ Bốn Lá

Quyển 1 - Chương 5: Song lam tới công ty tf gia tộc



*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Vừa về tới nhà, nó đã lém cặp lên sofa mà bóc bim bim ăn rồi. Nhi Lam nhìn nó lắc đầu bó tay đành đi tới gõ chán con nhỏ kia. Rồi cùng ngồi xuống ghế nhập tiệc.

- Hu hu Nhi Nhi ơi! Sao cái trường này cho lắm bài tập thế?- Nó vừa lấy quyển vở bài tập ra... À! Phải mấy quyển mới đúng. Lật ra, nhìn đi nhìn lại cũng thấy mấy chục bài. Nó nhăn nhó lật từng trang một từng trang một:“1, 2, 3... Trời ơi 30 bài tập chưa kể còn các môn khác nữa...”

- Còn ít đấy!- Nhi Lam buông một câu làm Thiên Lam tức nổ cổ mà không làm gì được. Nhỏ liếc nhìn con bạn mà hả dạ. Nó rất ghét học nhưng không hiểu sao lại toàn học sinh giỏi vào mỗi học kì. Nhiều bài nhỏ cũng phải hỏi nó ý chứ.

- Hoàng Nhi Lam!

- Tớ biết tên tớ hay không cần đọc cả họ ra đâu!- Ăn cắp bản quyền trắng trợn.

- Aaaa cậu cậu... Tớ tức rồi nha!- Nó tức giận để mạnh mấy quyển vở xuống bàn mà hùng hổ đứng bật dậy. Nhi Lam cũng bỏ đồ ăn xuống biết điều phòng thủ mà đứng lên cách xa con Sư Tử ngu ngốc một quãng sau đó le lưỡi lêu lêu:“Cậu đáng yêu như vậy bảo sao "đỉa đói" cứ theo đuôi cậu! Lêu lêu!!!”

- Sao cậu nhắc tới hắn chứ? Aaaaaa. Nhi Lam tớ... Tớ sẽ bắt cậu!

Vậy là Song Lam đuổi nhau quanh nhà. Hết chạy vào bếp rồi lại chạy vào phòng ngủ rồi lại ra phòng khách. Cũng nhờ cái giường và cái bàn nên Nhi Lam thoát được. Nhỏ vừa chạy vừa lêu lêu còn Thiên Lam chạy phía sau mà kêu “Đứng lại, đứng lại!” Nhìn họ đuổi nhau mà tác giả bị chóng mặt tới mức suýt làm rơi điện thoại.



[][][TFBoys][][]

TFBoys vừa mới tắm xong, ô! Sao ba người mặc đẹp thế nhỉ?

image.jpg

(Lấy đại nha các Cỏ xinh =v=)

- Không biết có gì không mà Tiểu Mã Ca kêu tới công ty giờ này nhỉ?- Nguyên Nguyên quay trước quay sau chỉnh lại quần áo sau đó quay sang nhìn hai người anh em còn lại.

- Không biết!- Thiên Tỉ cắm mặt mũi vào cái điện thoại mà không thèm nhìn khuôn mặt khổ sở của cậu bạn đáng yêu nhưng khi giận cực kì đáng sợ.

- Tiểu Thiên Thiên! Cậu bỏ điện thoại xuống cho tớ!!!!

- Ơ?!! Bị kêu tới công ty thôi mà có cần phải đổ lên điện thoại của tớ không vậy?- Thiên Tỉ nói là thế nhưng cũng ngoan ngoãn bỏ điện thoại cậu không muốn xa điện thoại thân yêu mãi mãi đâu.

- Còn tiếng nữa......

«- Nhi Lam đứng lại, đứng lại!

Vèo.... Bốp

- Ai da! Sao cậu dám!

Vèo.... Bốp

Vèo.... Bốp»

- Sao lại "còn tiếng nữa Nhi Lam đứng lại" vậy?- Nguyên Nguyên ngây thơ như con nai tơ, mắt chớp chớp, miệng đớp đớp nhìn Tuấn Khải đang vuốt tóc phải dừng lại nhìn hai cậu em... Minh oan.

- Không phải anh!

- Vậy tiếng đó từ đâu?- Nguyên Nguyên ngó nghiêng xung quanh trong khi các tiếng "vèo, bốp" vẫn văng vẳng đâu đó.

- Nhị Nguyên à! Là bên phòng Song Lam đó!- Thiên Tỉ từ từ giải thích.

- À!!!- Hai người nhìn nhau sau đó như hiểu vấn đề à một tiếng. Nhưng lại ngẫm nghĩ cái gì đó sau đó cùng đồng thanh.

- SONG LAM?????



[][][Song Lam][][]

- Cậu mau dừng lại!- Nhi Lam thở hổn hển đứng ở bàn uống nước, nhìn con bạn đối diện. Nó lấy đâu ra sức mà giai thế? Chạy từ 5:00cho tới 6:30 mà không biết mệt, nhỏ thì mệt chết người luôn.

- Cậu qua.... đây!- Nó vẫy tay mặt nở nụ cười ác quỷ làm Nhi Lam thấy sợ.

- Cậu mau dừng lại... Nếu không tớ sẽ kêu "đỉa đói" tới đây!.... Cậu muốn không?- Nhi Lam chìa con dế yêu hua hua trước mặt nó chừng mắt đe doạ, thở hồng hộc.

- Cậu.... dám!- Và một vòng chạy quanh bàn lại diễn ra và dừng lại vì không đủ sức, hai đứa thở hồng hộc.

Tít tít tít....

- Tớ có... số hắn cậu... nên nhớ!- Nhi Lam chống hai tay xuống bàn đưa đôi mắt xảo quyệt nhìn Thiên Lam đang xanh mặt xanh mũi lại mà cười đắc trí. Hua hua chiếc điện thoại có chữ "Tình yêu của Thiên Lam" và trên hết là đang gọi.

- Cậu..... Tắt ngay cho tớ!!!!!

- Nếu cậu làm cho tớ điều kiện, tớ sẽ không nói cho hắn. Còn không thì....- Nhi Lam đưa tay không tạo hình điện thoại và bắt đầu tự biên tự diễn, tay còn lại chống bàn mà không biết rằng hậu quả của nó là gì (Nguy hiểm đây!):- “Alo "đỉa đói" à, Thiên Lam của anh đang ở thành phố Trùng Khánh đất nước Trung Quốc....”

- Im đi!

- Học trường Bát Trung....- Nhi Lam bỏ tay xuống cười sằng sặc. Còn Thiên Lam giận tím mặt nhưng không giám làm gì. Vì Nhi Lam xin số tên "đỉa đói" để hù doạ nó hết lần này tới lần khác.

Vừa lúc TFBoys mở cửa đi vào, suýt xỉu khi thấy dưới đất toàn là sách vở, bút thước thậm chí là bim bim như thể có động đất vậy.

Vèo... Bốp...

- Thế nào? Tài ném của tớ tuyệt quá phải không?- Nhi Lam che miệng cười tít mắt, tay kia dương cao gói bim bim.

- Anh rất tiếc! Em phải học nhiều đó Nhi Nhi!- Từ đâu có tiếng nói rất trầm ấm, rất quen thuộc và... Rất giận dữ. Nó đã quay ra sau từ khi Nhi Lam lém trật, nó đang trong tình trạng đơ. Còn Nhi Lam? Sau khi nghe thấy tiếng nói "lạ" vang lên bèn mở mắt... Ập vào mắt là TFBoys ăn diện vô cùng đẹp... Nhưng đẹp hơn thế rất nhiều! Tuấn Khải với khuôn mặt biểu cảm hết sức đáng yêu, nghiến răng nghiến lợi nè, tay cần trắc gói bim bim tựa hồ sẽ nổ bùm... Nhi Lam xanh mặt.

Thiên Tỉ và Vương Nguyên bên cạnh bụm miệng cười run cả người. Nhưng nhanh chóng thôi khi Đại Ca quay ra lườm nguýt cho một cái cháy mắt... Có điều, tuy đã cố nhịn lắm nhưng...

- A ha ha ha ha ha!

- Hai em thôi ngay!- Tuấn Khải gắt lên với hai thằng em nhưng không được. Thấy vậy, cậu quay phắt ra thủ phạm nhìn cho cháy thịt khét xương.

- Anh... Anh Khải cho em xin lỗi!- Nhi Lam lon ton chạy lại cầm tay Tuấn Khải mà lắc lắc còn đưa mắt cún con mà nhìn cậu.

Tuấn Khải khẽ nhìn trộm nó, cậu thấy nó đứng quay lưng lại người hơi run. Cậu nhẹ nhàng rút tay khỏi Nhi Lam để nhỏ không hiểu lầm. Nhi Lam ngước nhìn cậu thấy cậu cười khẽ gật nhẹ đầu, nhỏ vui quá mà nhảy cẫng lên ôm cổ cậu làm cậu suýt mất đà mà ngã ngửa ra sau.

- *Hi vọng anh thích Nhi Lam!*

Có người nào đó nhìn Tuấn Khải và Nhi Lam thầm mong. Còn Tuấn Khải nhìn nó, cậu nhíu mày vì hành động của Nhi Lam. Nhưng mà....

- Ha Ha Ha! Nhi Nhi... Cậu biết thế nào là quả báo chưa?- Nó quay lại không nhịn nổi cười mà cười ầm lên.

Giờ Tuấn Khải mới biết, nó run người không phải nó giận hay gì đó mà là nó kiềm chế để không phá ra cười tuy vậy... Cậu có chút hụt hẫng nha.

- Im ngay!- Nhi Lam hiện nguyên hình là một phù thuỷ độc ác làm cho nó và TFBoys có chút sợ. Thấy nó ngoan ngoãn nghe theo, nhỏ quay sang TFBoys nhìn từng người từng người một:“Mọi người đi đâu à?”

- Uk! Hôm nay, công ti kêu tụi anh tới có việc gì đó!

Sau khi "chiến tranh số nhà 102" kết thúc thì chủ nhân của căn nhà đã mời ba bạn nhà số 101 ngồi uống nước. Song Lam “ồ” một tiếng khi nghe Tuấn Khải nói công ti mở chương trình gì gì đó. Cả bọn lại ngồi ăn kẹo bim bim rồi buôn dưa lê bán dưa chuột tới quên luôn việc chính nếu như Tiểu Mã Ca không lên tận căn hộ của TF. Thấy không có người, anh bèn gọi điện cho TF và biết họ đang ở ngay bên cạnh, anh gõ cửa sau đó tự tiện mở cửa mà đi vào. Cả bọn bèn đứng dậy gập người với anh.

- Chào anh!- Song Lam đồng thanh.

- Chào hai em! Hai em là hàng xóm mới của TFBoys hả?- Mã Mã Ca cười cười. Lần đầu gặp mặt đã có thiện cảm rồi a! Hai cô bé thật đáng yêu.

- Đúng đấy anh! Họ còn là người Việt Nam đấy!- Vâng! Cái tính lanh chanh hay chặn họng người khác này là của ai ngoài Nguyên Nguyên. Cậu vừa kể về việc cả nhóm gặp hai cô bé người Việt như nào, rồi thành huynh muội kết nghĩa ra sao... Vv và mm.

- À có thể cho hai người họ đi cùng không?- Thiên Tỉ nhìn hai cô em gái kia sau đó kéo áo hỏi Mã Mã.

Không chỉ có Thiên Tỉ mà còn có Tuấn Khải và Vương Nguyên cũng đang định hỏi nhưng bị Thiên Tỉ "cướp" mất. Song Lam cũng đang mong đợi nhìn thẳng Mã Mã.

- Được được, mấy đứa đừng nhìn anh như vậy chứ! Anh sợ....!- Nếu có thể tác giả sẽ chèn thêm cái biểu tượng cảm xúc của Mã Mã cho độc giả. Thực sự Mã Mã bị 10 con mắt nhìn chằm chằm như mèo nhìn chuột, như đại bàng nhìn thỏ, như hổ rình mồi... Vv và mm.

Song Lam chỉ yeah một cái rồi chạy như bay vào trong thay đồ, chúng nó còn xúc động hơn khi ngồi cùng xe với TF. Nhìn tụi nó say xưa hát mà không khỏi bật cười nhất là nó nha. Ngay cái lúc tụi nó từ từ căn hộ đi xuống xe (nơi TFBoys đứng chờ Song Lam) không khỏi ngỡ ngàng trước vẻ đẹp thuần khiết của tụi nó và nhất là nó. Hai đứa mặc đồ đôi, một chiếc áo phông màu cam, giữa áo là cỏ bốn lá màu xanh lục bên trên in chữ TFBOYS cách điệu màu trắng to tướng, kết hợp với áo là thắt lưng trắng và quần đùi bò bó sát và đôi dày thể thao cao cổ màu đen. Nhi Lam buộc chiếc áo trắng vào hông nhìn rất giang hồ, nó khoác áo màu khoác trắng không nỗ dài tới gần tới đùi gối nhìn rất đáng yêu.

Chiếc xe băng băng trên đường của thành phố Trùng Khánh. Trong xe, Mã Mã vẫn luôn miệng hỏi tụi nó rất nhiều chuyện như là: Hai đứa thích ai trong TFBoys? Việt Nam có nhiều TDT không?.... Nói trung toàn hỏi về TDT Việt Nam thôi à. TFBoys còn kêu tụi nó hát một bài tuỳ thích của Việt Nam, với cái tính quảng cáo của chúng nó đương nhiên phải hát bài "Việt Nam ơi!" Bật cả MP3 phụ hoạ luôn. Mặc dù không hiểu tiếng Việt nhưng nghe nhạc của nó TFBoys không khỏi thích nha nhạc bốc lời hát hay. Chúng nó còn hát sang tiếng Trung luôn, TF càng thích lời bài hát này hơn.​

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.