Father (Phụ)

Chương 27: Twenty-seventh child



Lisa chán ghét nhìn lại, trả lời mỉa mai. “Ta sao có thể quen biết với ngươi! Ta không biết làm thế nào chuột trà trộn vào đây được, nhưng chuột chung quy vẫn chỉ là chuột thôi!”

“Hà, sao cô biết?”

“Từ quần áo của ngươi! Từ cử chỉ của ngươi! Thậm chí hơi thở của ngươi cũng bán đứng chính mình, ngươi căn bản không phải người của thế giới bọn ta!” Lisa hất đầu, cao ngạo nói ra hai chữ “bọn ta”, các quý tộc xung quanh cũng hài hước nhìn người nam nọ, đeo nụ cười giễu cợt rì rầm nho nhỏ. “À, ta không thể không nói, một tên nhà giàu mới nổi cũng có mùi tốt hơn ngươi nhiều!”

“Hà, phải, không hề sai, bố không giống chúng bây, đúng, bố căn bản không nên bị gộp lại nói chung với một đám sâu mọt…” Người nam kia hình như đang thấp giọng lầm bầm, hắn không màng tới sự khinh thường đến từ xung quanh, mà có vẻ vô cùng thoải mái xác nhận gì đó. Hắn lộ ra nụ cười *** loạn đối với khung cảnh xa hoa quanh mình. “Bố là ở khu số bảy!”

Những lời này như một quả bom, kích nổ một mảnh xôn xao náo động, các quý tộc theo bản năng lùi lại một bước, cách xa con rệp thấp hèn đến từ khu ổ chuột. Lisa đối diện thậm chí thất thố thét chói tai lui về phía sau, nếu không phải có người vây xem ngáng đường, e rằng nàng còn muốn lùi lại nhiều hơn nữa, ánh mắt nhìn hắn như đang nhìn một loại vũ khí sinh hóa khủng bố nào đó. Hắn nghiêng đầu nhìn phản ứng của Lisa, nụ cười càng thoải mái và *** loạn.

“Thấy phản ứng của cưng, thật khiến bố nhớ lại cái ngày hôm đó!”

Hắn mỉm cười nhìn Lisa, đột ngột thay đổi sắc mặt, hắn vẻ mặt thảm hại, phát run xin tha. “Lỗi của con, con không nên động đến quý cô kia, con không nên thấy tiền sáng mắt, con…”Lisa trợn mắt há hốc mồm nhìn hắn biểu diễn, trong ký ức dường như có thứ gì đó bị moi ra, hiện lên trước mặt nàng —— ngày đó, nàng bị bạn gái kéo đến khu số năm “tìm kiếm điều mới lạ”, trong lúc chờ bạn gái tính tiền, nàng bị một con heo mập ghê tởm quấn lấy —— đó thật sự là một hồi ức ghê tởm kinh khủng tới cực điểm, làm mức độ phản cảm của nàng đối với đám hạ đẳng thấp hèn kia tăng thêm một bậc, nàng hoàn toàn không ngờ hồi ức ghê tởm kia còn kéo dài tới tận hôm nay, người nam mặc y phục sợi quang trước mắt này chính là tên mập đáng ghê tởm đó?

“Waiter (bồi bàn)!” Lisa thét chói tai. “Waiter! Waiter! Còn không mau quăng con rệp này ra ngoài ——”

Quý tộc xung quanh cũng có chút rối loạn, hình như đang gọi người —— thật khó thấy đám quý tộc này đồng tâm hiệp lực làm một chuyện gì đó như vậy. Ánh mắt từng người nhìn hắn đều giống như đang nhìn một bãi phân chó, hắn không quan tâm đến ánh mắt bọn họ, hắn biết đám quý tộc ăn trên ngồi trước kia coi thường mình, phản ứng của hắn đối với chuyện này là, hắn dựng ngón giữa lên với mọi người —— đệch mợ nó, bố càng khinh thường đám trùng nhũn tụi bây!

Hắn vừa mới ý thức được, mình không nên xuất hiện ở đây, xuất hiện trong buổi dạ tiệc tràn ngập mùi xa xỉ này, hắn vẫn là người của khu số bảy, cho nên hắn mới có vẻ không hợp với xung quanh, cho nên hắn mới không thể hòa vào bọn họ. Hắn luôn ý thức được, lúc bọn họ đang nói cười vui vẻ, đang khiêu vũ trong dạ tiệc, đang chơi đùa thỏa thích, thì bọn hắn đang giãy giụa, đang giao tranh vì thức ăn, đang luôn luôn cảnh giác chỉ để sinh tồn —— Hắn dung tục, hắn vô lại, hắn thấp hèn, hắn thượng đội hạ đạp, hắn đã làm kẻ trộm, cũng từng đi ăn cướp, hắn chỉ như phần lớn những người dân khu ổ chuột, bị in lên dấu ấn khu số bảy —— bất luận thế nào, chỉ cần vẫn còn sống, chính là đã chiến thắng. Đây là sự kiêu ngạo thuộc về khu số bảy, những kẻ khu số một tự hào vì hoàn cảnh của mình, những người khu số bảy tự hào vì chính bản thân mình, quý tộc khinh thường sâu bọ tạp nham khu số bảy, không hề gì, kiêu ngạo không phải đặc quyền của khu số một, sâu bọ tạp nham cũng khinh thường sâu mọt khu số một.

Bọn thị vệ nhanh chóng xuất hiện, cũng bắt lấy cái kẻ vô cùng kiêu ngạo kia kèm ở hai bên.

Phảng phất như được đám thị vệ tiếp thêm can đảm, Lisa rốt cuộc dám nhìn hắn —— nàng cũng không phải sợ hãi, mà là cảm thấy ghê tởm. Lisa được sinh ở hoàng thất, có sự căm ghét gần như thần kinh đối với người và vật đến từ tầng thấp nhất, nàng làm sao cũng nghĩ không thông, thế giới này tại sao lại cho phép lũ hạ đẳng thấp hèn đáng chết kia tồn tại? Vừa nghĩ đến việc mình cùng đám hạ đẳng kia đang thở chung một bầu không khí, nàng liền ghê tởm đến mức muốn ói ra.

“Bắt hắn quỳ xuống cho ta!”

Thị vệ lập tức trung thành chấp hành mệnh lệnh, các quý tộc bắt đầu cười trộm, như thế này khiến cho cảm giác ưu việt của họ trở về, nhìn chó điên khu số bảy kia ngu xuẩn sủa la, trong lòng bọn họ cảm thấy vô cùng thỏa mãn.

Lisa đạp giày cao gót đi tới trước mặt kẻ bị đè xuống đất, từ trên xuống dưới khinh thường cái kẻ làm mình ghê tởm không chịu nổi kia, rượu còn một nửa trong tay hất xuống đầu hắn, Lisa cười kiêu ngạo. “Đây là thưởng cho ngươi, cặn bã ngay cả rác rưởi cũng không bằng!”

Các quý tộc cười vang, Lisa tao nhã nhấc váy, kiêu ngạo hành lễ với mọi người, giống như nàng vừa hoàn thành một sứ mệnh thần thánh tối thượng, đang cúi chào cảm ơn.

Hắn đột ngột có một loại xúc động, hắn muốn hung hăng đạp lên lũ ngu dốt khinh thường coi rẻ hắn kia, nghiền nát sự kiêu ngạo của chúng, phỉ nhổ tôn nghiêm của chúng, làm chúng hiểu rõ, người có thể kiêu ngạo rốt cuộc là ai!

“Hê hê…”

Kẻ bên dưới lộ ra tiếng cười quỷ dị, Lisa bỗng dưng cảm thấy có chút bất an. Nàng nhìn người nam bị thị vệ kèm hai bên đè xuống đất kia gian nan ngước đầu lên, rõ ràng đang nhìn lên nàng, ánh mắt lại coi thường nàng.

Hắn nói. “Con *** thối! Bố phải làm chết cưng!”

Lisa sững sờ, chính xác mà nói, đầu nàng căn bản không có cách nào phiên dịch hoàn chỉnh nghĩa đen và nghĩa bóng của câu nói kia, các quý tộc xung quanh cũng sửng sốt đồng dạng.

“Hê hê, bố phải lột sạch quần áo cưng, nhét XX vào trong OO cưng, làm cưng *** như một con ***…”

Cả khuôn mặt Lisa đều vặn vẹo, tay cầm ly bóp mạnh đến mức làm ly xuất hiện vài vết nứt. Nàng hét chói tai cắt ngang lời nói dung tục của hắn, phẫn nộ đến mức dường như sẽ lập tức nhào lên bóp cổ hắn, nhưng vẫn duy trì nụ cười ngạo mạn méo mó.

“Đây quả thật là một nguyện vọng xinh đẹp phải không?”

“Nó tức khắc sẽ không chỉ là nguyện vọng.” Ngửa đầu đối diện ánh mắt ngớ ngẩn gần như thương hại của mọi người, hắn cười to, sau đó la lớn ngay lúc thị vệ kéo hắn lên chuẩn bị xử lý.

“Sloth!”

Cái này như bùa chú, cả thế giới nháy mắt yên tĩnh lại. Các quý tộc nâng ánh mắt buồn cười lên, ngơ ngác bất an nhìn về phía ngai vàng, chỗ đó rõ ràng không có cái gì —— nhưng không hiểu sao bọn họ lại biết, nơi đó có một thứ khủng khiếp đang tỉnh dậy, cũng theo bản năng cảm thấy sợ hãi.

Sloth chậm rãi mở mắt ra, đôi mắt khép hờ làm y thoạt nhìn có vẻ rất uể oải, nhưng không ai có thể nghi ngờ sự uy nghiêm của y. Con ngươi đỏ quét nhẹ một vòng, Gluttony đã càn quét xong tất cả đồ ăn, lúc này đang vô cùng nghiêm túc nhìn một vòng “đồ ăn” vây quanh daddy Lust dắt Lily vẫn ngồi trong góc, dường như đang tính xem có thể cướp được bao nhiêu “đồ chơi” từ trong miệng cậu bé nào đó. Sloth cuối cùng đặt tầm mắt vào trung tâm bữa tiệc, phụ thân y ở chỗ đó.

Hắn nói. “Bố đây muốn cưỡng ả!”

Ánh mắt Sloth từ tay hắn chuyển lên người Lisa, như đang ước lượng giá trị vật tế. Lisa ngẩn người, đồng thời cũng rùng mình một cái thật mạnh.

Vương giả tóc đen mắt đỏ kéo môi lên.

“Như ngài mong muốn, phụ thân!”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.