Father (Phụ)

Chương 45: Forty-fifth child



Cậu bé và cô bé ngồi trên cái đồng hồ hư khổng lồ, cô bé nhìn lên trời. “Gu Trong «Thánh Kinh» của bố Nei viết thế này này, ở trên trời có “thần”. Họ anh tuấn hùng mạnh, họ không gì không làm được, họ chính là người thống trị vạn vật.”

“Xí ” Cậu bé khinh thường cười nửa miệng, mở cái bịch trong tay ra, bốc đồ ăn lên nhét vào miệng lầm bầm. “Thần thì có thể làm được cái gì? Thần khiến đám sâu mọt khu số một kia quỳ gối trước mặt cậu đây, liếm ngón chân cậu đây được sao? Thần cái gì cũng không làm được, cho nên không có thần! Tên của cậu đây chính là Nei Bog, không có thần!”

Cô bé dường như bất mãn với thái độ coi thường của cậu bé, cô mím môi, cậu bé thấy trong mắt cô bé nổi lên sắc nước, liền trở nên không có tiền đồ, thay đổi quan điểm ngay lập tức, hùng hồn quả quyết ủng hộ thần tồn tại. Cô bé lúc này mới vừa lòng, con ngươi đảo một vòng, lại lộ ra một vẻ mặt khao khát. “Trên trời ngoại trừ “thần”, còn có một loại người có cánh vô cùng xinh đẹp, gọi là thiên sứ đó!”

Cô bé đứng lên, xoay một vòng, váy trắng quét ra một vòng cung tươi đẹp ở không trung. “Bố Nei nói Aisha chính là một thiên sứ nhỏ đó ”

Nhìn cô bé xoay tròn dưới ánh nắng, cậu bé bỗng chốc ngây người, bất giác gật đầu hùa theo cô bé.

Cô bé cười khúc khích, chớp chớp mắt với cậu bé bên dưới, lộ ra vẻ mặt có chút tinh nghịch.

“Nhưng mà này, thiên sứ là thuộc về thần đó nha!”

Cậu bé nắm chặt nắm tay, hô to —— như đang tuyên bố với toàn thế giới.

“Vậy anh sẽ đoạt lấy em từ chỗ của thần!”

Nei Bog mở mắt, con ngươi đen mờ mịt một mảnh, tư duy của hắn vẫn dừng lại trong ký ức xa xôi kia không muốn tỉnh dậy. Khi đó, một cô bé, một lão già mang tẩu thuốc, một mảnh đất trời, liền tạo thành cả thế giới của hắn.

Chung quanh đều là dấu vết sau hoan ái không thể quen thuộc hơn, ký ức hỗn loạn tràn ngập trong đầu, Nei Bog lại sợ tới mức hoàn toàn không dám lý giải chúng. Ánh mắt thất thần của người nam kia dao động trên đệm chăn lộn xộn, sau đó bắt được một bả vai xinh xắn trơn mượt. Cổ họng Nei Bog phát ra một loạt âm thanh hơ hơ vỡ vụn, như con thú khốn khổ giãy giụa hấp hối, ánh mắt run rẩy dời lên trên.

Sau đó, thế giới của hắn nháy mắt sụp đổ.

[Father – Đồi]

Trong sảnh đường cung điện, ánh nắng dường như không thể tiến vào, từ đầu đến cuối ngập tràn âm u cùng tăm tối. Nhưng bóng tối này cũng không nhàm chán và dày đặc, chỉ như một chút trang sức mang trên người bốn người kia, làm nổi bật kẻ thống trị chúng.

Trong bóng tối truyền đến tiếng trẻ con rất ngọt. “Nah nah Ai đã giết chết chim cổ đỏ?” (1)

“Là tôi, chim sẻ nói, dùng cung và tên của tôi, tôi giết chim cổ đỏ.”

Bên trái sảnh cung điện, Lust ung dung dựa vào cột đá, cả thân mình tạo thành một độ cong lẳng lơ, yêu mị và trắng trợn. Y hơi nghiêng đầu, hát đối đồng dao cùng cậu bé tóc tím. Gluttony cong con mắt yêu tinh lên, nụ cười toét ra thật lớn.

“Ai thấy cậu ấy chết đi?”

“Là tôi, ruồi nói, dùng con mắt bé nhỏ của tôi, tôi thấy cậu ấy chết đi.”

……

“Tất cả chim của bầu trời, thở dài và bi ai, khi họ nghe thấy chuông tang vang lên, vì chim cổ đỏ tội nghiệp.” Gluttony ngâm nga, nghe tiếng bước chân hỗn loạn càng lúc càng tới gần kia, sắc vàng đầy mắt cũng sắp tràn ra. “Thông báo, người có liên quan xin chú ý, thông báo này cho biết, tòa án chim lần tới, chim sẻ…”

“… Sẽ bị phán quyết…” Tiếng thở dài trên ngai vàng bị bóng tối từ từ nuốt lấy.

Các nguyên tội đồng loạt quay đầu, nhìn cửa vào sảnh đường cung điện, chỗ đó, Cha họ đang vịn cột cửa thở hổn hển, hai mắt chớp chớp lập lòe như ma trơi, nhìn thẳng về bên này.

Nei Bog loạng choạng kéo cái chân như nhũn ra, vẻ mặt kinh hoảng chạy về phía ngai vàng, bóng dáng phù phiếm run rẩy kia quả thật tựa như sắp vỡ thành triệu mảnh. Các nguyên tội trầm lặng nhìn Cha họ lảo đảo ngã trên bậc thang dẫn tới ngai vàng, sau đó run rẩy bất chấp tất cả từng bước bò đến ngai vàng, lên người vương giả tóc đen.

Người nam vô cùng yếu ớt bắt lấy cổ áo Sloth, run rẩy mà tuyệt vọng khóc. “… Cứu… Cứu cô ấy, cứu cô ấy… Ta, ta sẽ giết… Giết chết cô ấy mất ——!!”

Tiếng kêu khóc có vẻ càng thêm thảm thương trong đại sảnh trống trải, sảnh đường cung điện một mảnh tĩnh lặng, Nei Bog càng tuyệt vọng hơn trong mảnh trầm lặng này.

“Phụ thân đại nhân!” Pride từ phía bên phải đi đến, động tác thành thạo thân mật giúp sửa lại y phục tán loạn trên người Nei Bog. Pride hạ mi mắt mỉm cười. “Ngài có biết trong tự nhiên có một loại nhện được gọi là “góa phụ đen” (2) không? Lúc chúng sinh sản, nhện cái sau khi *** sẽ ăn thịt nhện đực, làm chất dinh dưỡng thai nghén nhện con.”

Pride nhìn vẻ mặt yếu ớt mờ mịt của Nei Bog, mỉm cười mà tàn nhẫn nói tiếp. “Trong kế hoạch phụ thể, mẫu thể chính là chất dinh dưỡng của bọn trẻ, cho nên họ nhất định sẽ chết, dùng máu thịt thai nghén ra thế hệ kế tiếp!”

Nei Bog cứng ngắc, hắn không thể tin được mở to hai mắt nhìn chằm chằm quản gia tóc vàng, răng run lên lập cập. Nhưng ngay sau đó, Nei Bog dường như nghĩ tới gì đó, mắt hắn sáng lên. Pride cười híp mắt nhìn tất cả những thứ này vào đáy mắt, lúc Nei Bog sắp sửa nói cái gì đó, y mỉm cười, mỗi chữ ngừng một chút, tàn bạo đập vỡ hy vọng bừng lên trong lòng người nam.

“Phụ thân đại nhân, lũ trẻ là không thể lấy ra, bởi vì chúng là sinh vật cao cấp hơn mẫu thể, dù giết chết mẫu thể, chúng cũng có thể sống sót trước khi “chất dinh dưỡng” của mẫu thể bị hấp thu hết. Một khi lấy đứa trẻ ra từ trong mẫu thể, kẻ này có thể cam đoan, chết trước chắc chắn không phải đứa trẻ, dù sao cũng là giống của ngài mà, phụ thân đại nhân…”

Nei Bog ngơ ngác lắc đầu, muốn gạt khỏi đầu lời nói tựa châm biếm kia. Bạo chúa tóc vàng vẫn mỉm cười thân thiện, tàn phá từng sợi dây nội tâm của người nam kia, y kề sát tai Nei Bog, phả khí ái muội, mang hưng phấn cùng tàn bạo khát máu.

“Hơn nữa, phu nhân Aisha, thể chất của cô ta thật ra cũng không thích hợp làm mẫu thể, phụ thân đại nhân, sau khi trở về không biết ngài còn có thể nhìn thấy phu nhân Aisha xinh đẹp…”

Pride hơi nhích người, một sợi tóc vàng chậm rãi rơi xuống, y quay mặt nhìn, tóc bạc Lust tản ra, con ngươi màu lam sẫm bùng cháy trong bóng đêm lạnh lẽo, trong mắt toàn là cảnh cáo. Không cần quay đầu lại, Pride cũng biết dây cột tóc vừa rồi suýt cắt đầu y xuống đang cắm trên tường phía sau, không có tốc độ thêm vào, nó mềm mại rũ xuống vô hại. Quản gia tóc vàng mỉm cười vạn năm không đổi, thối lui từ bên cạnh Nei Bog.

Nei Bog hoàn toàn không chú ý tới những thứ đó, hắn vô lực bắt lấy vạt áo Sloth, như bắt lấy cọng rơm cứu mạng cuối cùng của mình, cũng không biết nó có thể biến thành cọng rơm cuối cùng đè sập vách tường hay không. Người nam tái nhợt máy móc lặp lại lời cầu xin. “… Cứu, cứu cô ấy…”

Sloth hơi ngửa đầu, con ngươi màu đỏ in bóng phụ thân sắp sụp đổ của mình, rõ ràng như vậy, tuyệt vọng như vậy. Y biếng nhác hạ mắt xuống, lắc đầu, hoa tai chữ thập ngược lạnh lẽo quét ra ánh sáng vô cơ trong không khí.

Đây là ý gì, là ý gì cơ chứ? Nei Bog ngơ ngác nhìn đường cong kia, liều mạng muốn thuyết phục bản thân lý giải nó, tiềm thức lại chung quy từ chối lý giải hành vi của Sloth, lý giải sự thật.

“… Gu!”

Người nam tái nhợt run lên, cuối cùng cứng ngắc máy móc quay đầu lại, trong đồng tử vô hồn in một bóng người. Đó là Aisha, Aisha bị vẻ mặt sợ hãi tuyệt vọng tột đỉnh của Nei Bog dọa, mãi đến khi Nei Bog đã chạy đi rất lâu mới nhớ phải đuổi theo.

Aisha vịn cột cửa, lúng túng nhìn vào trong sảnh cung điện, nàng thấy đám “con” đẹp đến vô lý kia tụ tập cùng một chỗ, nàng thấy hắc thiên sứ từng xuất hiện trong ký ức của mình lúc này đang ngồi trên ngai vàng, nàng thấy người nam kia run rẩy mà tuyệt vọng bấu víu hắc thiên sứ trên ngai vàng, giống như đó là chỗ dựa cuối cùng của hắn.

Xảy ra… Chuyện gì?

Nei Bog vừa nhìn thấy Aisha, giống như hồi quang phản chiếu cuối cùng của người sắp chết, hắn dùng hết phần sức lực cuối cùng nắm chặt vương giả tóc đen, khàn đục tuyệt vọng hét to.

“… Làm cô ấy sống! Làm cô ấy sống đi! Bất kể các ngươi muốn cái gì ta đều sẽ cho các ngươi hết! Van cầu các ngươi cứu cô ấy đi mà… Huh… Ta sai rồi… Đều là lỗi của ta lỗi của ta lỗi của ta…! Ta sẽ ngoan ngoãn, ngoan ngoãn… Nghe lời các ngươi… Nghe lời các ngươi mà…”

Sloth vươn tay, ôm người nam khóc ròng khóc rã kia vào trong ngực, trong đồng tử đỏ sậm trộn lẫn đủ loại cảm xúc phức tạp, dường như đau lòng, dường như bi ai, dường như bất đắc dĩ, dường như vui vẻ.

“Phụ thân…” Sloth thở dài.

“Nhân danh Cha, chúng ta không thể cự tuyệt ngươi, vĩnh viễn.”

(1) “Who killed Cock Robin?” —— Bài đồng dao kinh dị “Ai giết chim cổ đỏ” này, cũng có người dịch là “Cái chết của chim cổ đỏ”, là một bài tương đối nổi tiếng trong đồng dao Mẹ Ngỗng. Bài ca này giai điệu nhẹ nhàng mà ưu mỹ, cũng được rất nhiều trẻ em Anh quốc hát trôi chảy. Nội dung miêu tả câu chuyện chim cổ đỏ —— Cock Robin, vốn được tất cả loài chim trên trời yêu thích, cuối cùng lại tử vong trong tòa án chim. Nhìn như một câu chuyện đồng thoại hoang đường, nhưng rất có thâm ý.

Nhất là khúc cuối cùng, “người chịu phán xét lần tới” lại là chim sẻ đã giết chim cổ đỏ lúc đầu, giết người cũng sẽ bị phán xét, khiến cho bài đồng dao này tăng thêm một tầng hàm ý sâu xa về nhân quả tuần hoàn.

Chim cổ đỏ được các loài chim khác cực kỳ yêu thích, sau khi bị chim sẻ sát hại, các loài chim nhìn thấy không an táng cho nó, ngược lại đều tự lấy đi một phần trên người chim cổ đỏ. Dù sau đó các loài chim vì an táng chim cổ đỏ mà đảm nhận chuyện mình có thể làm, nhưng đây cũng quá giả dối!

Ý nghĩa ẩn dụ của bài đồng dao này chính là: Mỗi người đều mang mặt nạ, đối với chuyện của người khác, là thờ ơ bạc bẽo vô cảm.

Cho nên, tạm biệt chim cổ đỏ.

Tất cả chim của bầu trời, thở dài và bi ai,

Khi họ nghe thấy chuông tang vang lên,

Vì chim cổ đỏ tội nghiệp.

Câu cuối mang chút ý châm chọc, châm chọc bộ mặt giả dối của những con chim này. Chúng cũng không phải thật sự bi thương vì cái chết của chim cổ đỏ.

Nguyên văn tiếng Anh:

Who killed Cock Robin?

Who killed Cock Robin? I, said the Sparrow, with my bow and arrow, I killed Cock Robin.

Who saw him die? I, said the Fly, with my little eye, I saw him die.

Who caught his blood? I, said the Fish, with my little dish, I caught his blood.

Who’ll make the shroud? I, said the Beetle, with my thread and needle, I’ll make the shroud.

Who’ll dig his grave? I, said the Owl, with my pick and shovel, I’ll dig his grave.

Who’ll be the parson? I, said the Rook, with my little book, I’ll be the parson.

Who’ll be the clerk? I, said the Lark, if it’s not in the dark, I’ll be the clerk.

Who’ll carry the link? I, said the Linnet, I’ll fetch it in a minute, I’ll carry the link.

Who’ll be chief mourner? I, said the Dove, I mourn for my love, I’ll be chief mourner.

Who’ll carry the coffin? I, said the Kite, if it’s not through the night, I’ll carry the coffin.

Who’ll bear the pall? We, said the Wren, both the cock and the hen, We’ll bear the pall.

Who’ll sing a psalm? I, said the Thrush, as she sat on a bush, I’ll sing a psalm.

Who’ll toll the bell? I said the Bull, because I can pull, I’ll toll the bell.

All the birds of the air

fell a-sighing and a-sobbing,

when they heard the bell toll

for poor Cock Robin.

NOTICE

To all it concerns,

This notice apprises,

The Sparrow’s for trial,

At next bird assizes.

https://soundcloud.com/ngaaopcute/the-wiggles-who-killed-cock-robinDịch:

Ai giết chim cổ đỏ

Ai đã giết chết chim cổ đỏ? Là tôi, chim sẻ nói, dùng cung và tên của tôi, tôi giết chim cổ đỏ.

Ai thấy cậu ấy chết đi? Là tôi, ruồi nói, dùng con mắt bé nhỏ của tôi, tôi thấy cậu ấy chết đi.

Ai lấy máu cậu ấy đi? Là tôi, cá nói, dùng cái đĩa nhỏ của tôi, tôi lấy đi máu cậu ấy.

Ai khâm liệm cậu ấy? Là tôi, bọ cánh cứng nói, dùng kim và sợi của tôi, tôi sẽ đi khâm liệt.

Ai đào mồ cho cậu ấy? Là tôi, cú mèo nói, dùng cuốc và xẻng của tôi, tôi sẽ đi đào mộ.

Ai sẽ làm mục sư? Là tôi, quạ đen nói, dùng cuốn sách nhỏ của tôi, tôi sẽ làm mục sư.

Ai sẽ làm quản gia? Là tôi, sơn ca nói, chỉ cần không ở trong bóng tối, tôi sẽ làm quản gia.

Ai tới cầm ngọn đuốc? Là tôi, hồng tước nói, tôi tức khắc sẽ đem nó đến, tôi sẽ cầm bó đuốc.

Ai tới làm chủ lễ? Là tôi, bồ câu nói, tôi đến thương tiếc tình yêu của mình, tôi sẽ làm chủ lễ.

Ai tới khiêng quan tài? Là tôi, diều hâu nói, nếu không đi ban đêm, tôi sẽ khiêng quan tài.

Ai tới đỡ quan tài? Là chúng tôi, chim tiêu nói, cả trống lẫn mái, chúng tôi sẽ đến đỡ quan tài.

Ai tới hát thánh ca? Là tôi, họa mi nói, ngồi trên lùm cây, tôi hát khúc thánh ca.

Ai tới gõ chuông tang? Là tôi, bò nói, vì tôi biết kéo, tôi sẽ gõ chuông tang.

Cho nên, tạm biệt chim cổ đỏ.

Tất cả chim của bầu trời, thở dài và bi ai,

Khi họ nghe thấy chuông tang vang lên,

Vì chim cổ đỏ tội nghiệp

THÔNG BÁO

Người có liên quan xin chú ý,

Thông báo này cho biết, tòa án chim lần tới,

Chim sẻ sẽ bị phán quyết.

(2) Latrodectus là một chi nhện, Nhện góa phụ là tên phổ biến là đôi khi áp dụng cho các thành viên của chi này do hành vi của con cái ăn con đực sau khi ***, mặc dù đôi khi những con đực của một số loài không bị ăn sau khi ***, và có thể để thụ tinh cho con cái khác. Nhện góa phụ đen có lẽ các thành viên nổi tiếng nhất của chi này. Chất độc latrotoxin từ vết cắn của loài này là chất đầu độc thần kinh tương đối mạnh, có hại đối với con người vì tuyến nọc độc lớn bất thường, tuy nhiên, cú cắn của Latrodectus hiếm khi giết chết con người nếu vết thương của họ được điều trị y tế.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.