FOG [Điện Cạnh]

Chương 112



Hai người từ lúc bắt đầu rút thăm vẫn chưa nói chuyện, Dư Thúy xem xong cũng chỉ tự mình đi tăng điểm, không hề liếc mắt một cái đến Thời Lạc.
Thời Lạc thật sự bất ngờ.
Đương nhiên, fans trong phòng trực tiếp của Thời Lạc càng bất ngờ hơn.
[ 666666*... ]
(*Mình giải thích chưa nhỉ, 6666 phát âm là liùliùliù, đọc gần giống niúniúniú có nghĩa là trâu bò, lợi hại, quá đỉnh.)
[ Hhhhhh, nhắc nhở một chút, bọn tui có thể nhìn thấy trò chuyện riêng của hai cậu đó. ]
[ Một tuyển thủ server trong nước, bên ngoài nghiêm túc tăng điểm, thật ra là đang nghe bạn nhỏ phát sóng trực tiếp. ]
[ Cùng yêu đương với tra nam là trải nghiệm thế nào? Cảm ơn Thời nhãi con, đã được mở mang kiến thức. ]
[ Cùng yêu đương với tra nam vô cùng biết cách trêu ghẹo lòng người là trải nghiệm thế nào? Cảm ơn Thời nhãi con, đã được mở mang kiến thức. ]
[ Cùng yêu đương với tra nam vô cùng biết cách trêu ghẹo lòng người lại chơi game cực kì tốt là trải nghiệm thế nào? Cảm ơn Thời nhãi con, đã được mở mang kiến thức. ]
[ Cho nên tui với Whisper đang cùng chung một phòng trực tiếp? ? ? ]
[ Nói thật, ban đầu tui còn chưa hiểu, thần thánh thế nào mới đánh gục được Thời nhãi con lạnh lùng của bọn tui, bây giờ đã hiểu. ]
[ Bây giờ đã hiểu +1, mới ban đầu tôi vẫn nghĩ không ra tại sao Thời thần ở acc clone lại dính ngấy như vậy, giờ nghĩ lại mẹ nó cho tôi một bạn trai như Dư tra nam thế này thì tui còn dính hơn cả cậu ấy! ! ! ]
Dư Thúy còn đang mở phòng trực tiếp của Thời Lạc, Thời Lạc không dám nói thêm cái gì, đóng trực tiếp lại quá miễn cưỡng, nhiều lần mở giao diện game ra xem, thời gian xếp trận vẫn đang từ từ tăng lên, mà vẫn không thể xếp vào được.
Mấy phút liên tục Thời Lạc không lên tiếng, Dư Thúy bên kia gửi tin nhắn trong game cho Thời Lạc.
【 Free - Whisper 】: [ Ngượng ngùng không dám nói chuyện? ]
【 Free - Whisper 】: [ Anh đóng phòng trực tiếp của em nhé? ]
Thời Lạc xoa xoa trán, người này lại bắt đầu giả vờ săn sóc...Săn sóc như vậy thật thì ban đầu đừng có lên tiếng chứ a a a a a a!
Màn đạn cũng đang điên cuồng đánh chữ giữ Dư Thúy ở lại bảo Dư Thúy đừng đi.
Thời Lạc hắng giọng một cái, đang định nói chuyện, lại nhìn thấy mấy dòng không hài hoà lắm.
[ Phục luôn rồi, cái này cũng bảo dễ thương? Có cái gì dễ thương? ]
[ Mấy người bảo dễ thương đều điên cả rồi, người ta chắc chắn đã thương lượng trước mới cố ý show, trò chuyện trong game mà còn có thể thẳng thắn mở ra ngoài, tuyển thủ chuyên nghiệp, sao có thể không biết? ]
[ Nếu đồng đội của tôi trong lúc đang cùng tăng điểm với tôi còn phân tâm đi nói chuyện với người khác trong game, tôi phắc con mẹ cậu ta... ]
[ Tôi không tin cái này không làm ảnh hưởng đến trận game của cậu ta, loại trận cấp cao này sao có thể không ảnh hưởng? ? ? Thua đổ cho ai? ? ? ]
[ 66666, mấy trận đầu trong top, vẩy nước diễn kịch còn có người thấy dễ thương, phục sát đất. ]
[ Lớn lên đẹp trai nên diễn trò với đồng đội cũng thấy dễ thương, thì thôi vậy. ]
[ Để đoán một tuyển thủ có sắp trở nên vô dụng hay không, trước tiên nhìn xem người này nếu đang nói chuyện yêu đương, vậy thi đấu thế giới...Đều hiểu được. ]
[ Ván này chắc chắn thua, đau lòng đồng đội đáng thương trước. ]
Lưu lượng phòng trực tiếp của Thời Lạc luôn rất lớn, chính Thời Lạc cũng phun người khác, bình thường bị bôi đen không ít, bây giờ bởi vì Dư Thúy lại càng bị bôi đen kỳ quái nhiều hơn, quản phòng của Thời Lạc có hạn, luôn có người không ngừng phun Thời Lạc lại copy paste sang phun Dư Thúy.
Thời Lạc hơi híp mắt.
Nếu là trước đây, Thời Lạc sẽ mở mic phun trở lại, không nợ một ai, mấy người phun tôi tôi phun lại, mọi người chó cắn chó, cũng không phải thứ gì tốt, rất công bằng.
Thời Lạc chẳng hề giống Dư Thúy, thờ ơ với tất cả mọi lời đánh giá.
Nhưng bây giờ...
Thời Lạc dừng lại, "Quản phòng đừng chặn, không cần."
Dứt lời Thời Lạc hơi do dự, mở khung trò chuyện trong game với Dư Thúy ra, vừa định đánh chữ, lại nhớ tới Dư Thúy nghe thấy, mở mic nói, "Whisper?"
Thời Lạc nói, "Anh còn ở đây không? Nghe được thì ở trong game gửi cho em một cái icon, tìm đại một cái icon là được."
Thời Lạc vừa dứt lời, Dư Thúy trong game trả lời:
【 Free - Whisper 】: [ Nghe thấy, em nói đi. ]
Thời Lạc nói, "Em ở trong game gửi cho anh lời mời OB*, được không?"
(*OB là viết tắt của observer [người quan sát], ý nghĩa như tên, tức là đứng ngoài trận quan sát, xem người ta chơi.)
Thời Lạc nhìn lướt qua màn đạn, trầm giọng nói, "Có người muốn xem anh đánh trận top 5 server trong nước thế nào, em từ phòng trực tiếp của em chiếu ra có được không?"
Thời Lạc vừa mới nói xong, trong game nhảy ra một thông báo từ hệ thống.
[ Gợi ý từ hệ thống, bạn tốt Free-Whisper của bạn mời bạn cùng góc nhìn quan sát ván game. Trong sương mù, cùng theo bạn tốt. Xin hỏi bạn có đồng ý không? ]
Thời Lạc nhấn đồng ý.
Xếp trận trong game của Thời Lạc tự động huỷ, thêm một lát sau, màn hình game của Thời Lạc biến thành Dư Thúy.
Lúc OB bạn tốt không thể có bất kỳ thao tác nào, Thời Lạc dứt khoát rời hai tay khỏi bàn phím, cầm điếu thuốc lên ngậm, vừa nhìn hình ảnh Dư Thúy trong game, vừa nhìn màn đạn liên tục lướt qua trong trực tiếp.
Fan Thời Lạc dồn dập nói không cần thiết, bảo Thời Lạc không cần nói lý với anti, lo lắng một lát nữa Dư Thúy thua thật sẽ bị người ta dẫn dắt, tất cả đều khuyên Thời Lạc mau đóng OB, Thời Lạc không nói gì, chỉ bảo, "Xem đi."
Trong game, ván này Dư Thuý vừa mới bắt đầu chưa tới 10 phút, hai bên đều cầm 5 đầu người của đối phương, thực lực cơ bản ngang nhau.
Thời Lạc tiếp tục tương tác với màn đạn.
"Tại sao chỉ ngậm thuốc lá mà không hút...Mấy người bọn họ không hút, tôi hút không lễ phép..."
Bên trong game, đồng đội Dư Thúy không cẩn thận tặng một đầu người.
"Dư Thúy thua thì phải làm sao đây? Game có thắng có thua, nhưng bây giờ còn chưa thua..."
Trong game, Dư Thúy phối hợp với đồng đội tiến công nghi binh lên phía trước một phen, để hai đồng đội một hơi đặt xuống 6 bình tinh lọc.
"Có sợ Dư Thúy thua sẽ trách tôi hay không...Không sợ."
Bên trong game, Dư Thúy còn một chấm máu lui về phía sau, trốn sau vật chắn thêm máu cho mình.
"Có sợ cãi nhau hay không...Không sợ."
"Chỉ ồn ào không cãi nhau.... Cãi nhau thật, có động thủ một lần."
"Ai động thủ...Tôi."
"Tại sao Dư Thúy không động thủ? Có lẽ bởi vì lúc đó luật bảo vệ người chưa thành niên vẫn đang bảo vệ tôi."
Thời Lạc vừa mới dứt lời, Dư Thúy không nhịn được cười một tiếng, nhân vật trong game cũng run một cái, tiếng cười trầm thấp của Dư Thúy xuyên qua micro Thời Lạc truyền rõ ràng vào phòng trực tiếp.
Bên trong phòng trực tiếp, thoáng loáng có thể nghe thấy Dư Thúy cách đó không xa vừa chơi game vừa nhẹ giọng nói, "Thành thật nói chuyện của em đi, đùa anh cười thế này có tính là chơi xấu không? Em là bên phía đối thủ phái tới hả..."
Tai Thời Lạc hơi đỏ lên, tiếp tục cùng nói chuyện với màn đạn
"Tại sao ngày hôm nay tập trung phát sóng trực tiếp như vậy...Bởi vì hết ngày hôm nay sẽ không còn phát sóng giải trí nữa."
Bên trong game, hai đồng đội Tay Đột Kích của Dư Thúy tiến bừa bị đối thủ bắt được cơ hội, Dư Thúy cấp tốc thêm lá chắn cho một đồng đội, sau đó trực tiếp vòng ra sau dán vào sau lưng đối thủ, ỷ mình di chuyển xảo quyệt một dao kết liễu Trị Liệu Sư bên đó, một đồng đội của Dư Thúy đã chết, một người khác đang thu gặt chiến trường, chơi một ăn ba.
"Tiếp tục phát sóng trực tiếp có phải là sau thi đấu thế giới không..."
Bên trong game, đồng đội Tay Đột Kích của Dư Thúy vốn nên được thêm máu, Dư Thúy ra dấu bảo người này thả bình tinh lọc trước, mình thì vừa làm vật chắn cho Tay Đột Kích vừa thêm lá chắn thêm máu cho đồng đội.
"Puppy? Anh ta cũng không thể phát."
Bên trong game, đối thủ phục sinh xong lén đi chếch sang một bên lọc sương độc, Tay Bắn Tỉa bên này của Dư Thúy còn chưa phát hiện.
"Nội dung thi đấu luyện tập phải bảo mật, lúc đánh thi đấu luyện tập ngoại trừ huấn luyện viên và đội phân tích số liệu, quản lý cũng không thể tuỳ tiện vào phòng huấn luyện, phát sóng trực tiếp lại càng không thể."
Dư Thúy đã nghe được âm thanh, đánh dấu lên bản đồ ý bảo Tay Bắn Tỉa phối hợp, Dư Thúy với Tay Đột Kích bọc đánh, ba đánh hai, lần nữa diệt hai người phía đối diện, không chờ đối phương hồi sinh, Dư Thúy ra hiệu đồng đội đừng tiếp tục đi bên sườn bản đồ nữa, chủ động tấn công lên đường giữa bản đồ.
"Những trận thế này đối với tuyển thủ có khó không? Đương nhiên khó."
Bên trong game, hai đồng đội Tay Đột Kích của Dư Thúy đang không ngừng đặt bình tinh lọc, Dư Thúy đột nhiên di chuyển vào trong bụi cây phía bên phải đồng đội, một cước đá Tay Đột Kích phía đối thủ đang ngồi trong bụi cây chờ phục kích ra.
"Rất khó...Nhưng tuỳ người."
Bên trong game, Dư Thúy đá xong một cước liền rút dao, sạch sẽ lưu loát kết liễu Tay Đột Kích bên đối phương.
Thời Lạc nhìn thao tác cấp bậc máy tính của Dư Thúy, đôi mắt toả sáng.
Bên trong game, Dư Thúy không buông tha bất cứ một ai, lợi dụng thế yếu 10 phút không ngừng giảm quân số của đối thủ tấn công mạnh, nghiền ép một đường tới đá tái sinh, một Tay Đột Kích bên Dư Thúy có lẽ là bản thân tố chất trung bình, không phá đá tái sinh của đối phương mà đạp lên giết người, Dư Thúy không để ý tới người này, một dao cắm vào đá tái sinh, ván game kết thúc.
Trong game, Thời Lạc làm mới xếp hạng trong nước của Dư Thúy, vị trí của Free-Whisper đã mạnh mẽ vươn lên hạng 3.
Đám anti-fan lúc này đương nhiên không còn mặt mũi đánh chữ lên màn đạn.
Thời Lạc cắn đầu mẩu thuốc, nhìn lướt qua màn đạn tràn đầy "66666", không cần phải nói thêm gì nữa.
Cùng yêu đương với một tra nam vô cùng biết cách trêu ghẹo lòng người lại chơi game cực tốt là trải nghiệm thế nào?
Chính là trải nghiệm này.
Thời Lạc vốn chỉ muốn dẹp một phen sóng gió thay Dư Thúy, miễn cho đám anti-fan này phun Dư Thúy ở trận cấp cao diễn kịch gì đó, thế mà lại không muốn sống bị thao tác đỉnh cao của Dư Thúy chòng ghẹo đến đỏ mặt, còn ngượng ngùng trước, Thời Lạc thoát ra khỏi khung OB bạn tốt, Dư Thúy bên kia lại gửi qua một lời mời theo dõi OB.
Thời Lạc nhíu mày, kéo tai nghe xuống nhìn sang Dư Thúy, "Còn OB anh?"
Trong phòng huấn luyện, Dư Thúy cũng kéo tai nghe xuống, quàng tai nghe lên cổ cầm chai nước khoáng qua uống hai ngụm, "Ngày hôm nay em đánh nhiều rồi, OB nghỉ ngơi một lát."
Thời Lạc mím mím môi, thầm nghĩ anh không phải để em nghỉ ngơi, mà là muốn giết em.
Ngày hôm nay Thời Lạc liên tục đánh cường độ cao thật, thử suy nghĩ một lát, Thời Lạc không tiếp tục xếp trận nữa, mở phát sóng trực tiếp xem Dư Thúy chơi.
Thời Lạc khẽ thở dài một hơi, trong lòng cầu nguyện Dư Thúy đừng gặp vấn đề.
Dư tra nam đang giữ thể diện cho bạn trai nhỏ của mình, đương nhiên không gặp vấn đề.
Tối đó, Dư Thuý thắng liên tiếp ba trận cấp cao, tắt máy trước thời gian chiến đội quy định, thời gian qua đi hai năm, vẫn vững vàng thuận lợi đưa tài khoản của mình trở lại hạng đầu trong nước trước khi mùa giải sắp sửa kết thúc.
Đánh xong một trận cuối cùng, Dư Thúy giết người giết cả tim, không quên gửi tin nhắn cho Thời Lạc:
【 Free - Whisper 】: [ Có khó đến nỗi nào đâu? ]
Tai Thời Lạc hoàn toàn đỏ bừng, thật không thể nào quản lý nét mặt được nữa, Thời Lạc giơ tay che camera, miễn cưỡng nói một câu "Sẽ cố gắng thi đấu thế giới, thi đấu xong gặp lại", xấu hổ đóng phát sóng.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.