FOG [Điện Cạnh]

Chương 59



Khoảng thời gian Thời Lạc vừa vào FS làm thay thế bổ sung cho Dư Thuý, mỗi ngày đủ thời gian tự do, FS cũng không có yêu cầu gì khác với Thời Lạc, ngồi im cho nhìn kỹ không bị kéo đi là được.
Sau khi thi đại học, trước khi FS giải tán, Thời Lạc có một khoảng thời gian rảnh rỗi đến khó chịu, lúc tẻ nhạt thường tìm những chủ đề liên quan đến Dư Thuý.
Trong đó có một cái chủ đề liên quan đến Dư Thuý rất bắt mắt, tiêu đề ghi:《Cùng qua lại với tuyển thủ minh tinh Whisper sẽ là trải nghiệm gì?》
Hầu hết người chơi FOG tỏ vẻ nghĩ thôi đã thấy thích, cùng qua lại với Whisper tất nhiên là nửa đời còn lại không lo ăn uống thoải mái tiêu tiền, mộ tổ phun khói xanh* kiếm ra cây rung tiền, Whisper muốn cái gì có cái đó, lúc nói chuyện yêu đương tất nhiên từ đầu đến cuối đều sung sướng. Nghe đâu ba mẹ Dư thần theo học thuật, vậy chỉ số thông minh của con trai tương lai đương nhiên không thể thấp được, thật sự là chỗ nào cũng thích hợp, nghĩ làm sao cũng thấy không lỗ.
(*Theo các truyền thuyết cổ xưa của Trung Quốc, khói xanh từ mộ của tổ tiên có nghĩa là vị tổ tiên nào đó đã trở nên bất tử, tổ tiên bất tử thì đương nhiên sẽ ban phước cho con cháu điều tốt lành. Do đó, khói xanh từ ngôi mộ tổ tiên có nghĩa là điều may mắn.)
Những fan Dư Thuý thì bình tĩnh hơn, sau một phen tốt đẹp mặc sức tưởng tượng rồi lại dùng lý trí suy đoán, ngoại trừ điều kiện bẩm sinh tiêu cực của nhân vật công chúng trung tâm dư luận, nếu không thật sự qua lại với Dư Thuý sẽ không được dễ dàng.
Ngẫm lại bảng thời gian huấn luyện đáng sợ của tuyển thủ nhà nghề, lại nghĩ đến kỷ lục ngắt kết nối mạng của Dư Thuý suốt nửa năm, cái này cũng đủ để doạ lui một phần lớn người.
Nhìn những ngày Whisper bắt đầu huấn luyện đến không muốn mạng, dáng vẻ trong lòng không nghĩ bất cứ điều gì khác không bị bên ngoài quấy rầy, có thể đoán được người này hoàn toàn có thể đoạn tuyệt tình yêu.
Coi như qua lại thật, bắt đầu thi đấu thường quy mỗi mùa giải, người này cơ bản đều biến mất, chờ người ta đánh xong thi đấu thường quy lại phải chờ đánh xong thi đấu thế giới, cỏ mộ tổ tiên chắc cũng đã mọc lên cao vút.
Điểm chết người nhất là, biệt danh của Dư thần là gì? Dư tra nam.
Biến mất cả một mùa giải xong rồi trở về một câu "Nếu như tôi không nỗ lực, mọi người sẽ rất khó khăn", trong nháy mắt dỗ mọi người đến mềm lòng, bị tra nam lừa không sao, bị lừa xong còn không nhịn được bị dỗ trở lại, mới làm tổn thương người nhất.
Coi như có người còn chưa từ bỏ ý định, cảm thấy Whisper đối xử với người yêu sẽ không giống đối xử với fan, vậy nghĩ thêm người này đã từng trải đâu?
Fan Whisper nhiều năm như vậy, từng thấy người này ngẫu nhiên phun người trong game, từng nghe người này lúc phát sóng trực tiếp hãm hại đồng đội, từng thấy người này nói lời rác rưởi tức chết đội khác, chỉ chưa từng nghe người này nói mềm với ai vài câu ngọt ngấy.
15 tuổi ra mắt, sau khi ra mắt một đường được người khác nâng lên cho tới năm 19 tuổi, nửa phần kinh nghiệm yêu đương cũng không có, kiểu thiếu gia này có thể nói chuyện yêu đương sao? Có thể biết cân nhắc cảm nhận của người yêu thế nào sao? Có thể biết chăm sóc người khác sao?
Fan dừng lại phân tích đâu ra đó, người qua đường sôi nổi khen ngợi, cảm thấy Lỗ Tấn nói rất đúng, thi đấu điện tử, không có tình yêu*. Nói chuyện yêu đương mà tìm Whisper chính là tìm khổ cho mình.
(*Lỗ Tấn không nói câu đó đâu nghe quý zị :)) Bên Trung hay có kiểu thêm "Lỗ Tấn nói rất đúng" vào câu để làm cho câu nói đó thêm tính buồn cười thôi.)
Thời Lạc lúc đó cũng bị doạ.
Trôi qua lâu như vậy, cũng không biết bài viết được đẩy lên trang đầu ngày đó có còn hay không. Nếu như vẫn còn, Thời Lạc mới vừa xác định quan hệ với Dư Thuý một ngày rất muốn đi trả lời một chút___
Whisper biết nói chuyện yêu đương.
Cực kì biết.
Bình thường Thời Lạc đều đúng 12 giờ trưa xuống lầu ăn sáng. Hôm qua vì nguyên nhân đặc biệt, trời lờ mờ sáng Thời Lạc mới ngủ, ngủ tới hơn 1 giờ chiều mới dậy. Giờ này dì làm cơm trong căn cứ cũng nghỉ làm rồi, Thời Lạc có lẽ không còn đồ ăn, không chờ Thời Lạc đi rửa mặt, lão Kiều đang ở lầu 1 đọc báo nhắc nhở: "Cậu bảo Dư Thuý gọi thức ăn ngoài giúp cậu? Đặt trong hộp giữ nhiệt cho cậu đây, nhớ tới ăn."
Thời Lạc khống chế vẻ mặt rất ok, ngầu ngầu, không một tiếng động chấp nhận là mình gọi thức ăn ngoài.
Ăn no bữa sáng hoặc có thể nói là bữa trưa, Thời Lạc lên lầu đến phòng huấn luyện, Dư Thuý, Thần Hoả, Puppy đã ở đây.
Buổi chiều là thời gian thi đấu luyện tập, hẹn với chiến đội bên Hàn Quốc. Trong thời gian huấn luyện Dư Thuý vẫn tất cả đều như thường, phải đánh thế nào thì cứ đánh thế nấy, cũng không bởi vì xác định quan hệ với Thời Lạc mà săn sóc Thời Lạc, lúc nên bán Thời Lạc vẫn cứ bán, lúc nên cướp đầu người của Thời Lạc vẫn cứ cướp.
Giữa lúc đó có lần Dư Thuý giành đầu người quá bẩn, Puppy đã biết quan hệ của hai người không nhịn được ám chỉ: "Dư thần, một dao kia xuống, cậu rất có thể thắng thi đấu mà thua* người nào đó."
(*Từ đồng nghĩa, ngoại trừ hiểu là 'thua' còn có một nghĩa khác là 'mất'.)
Thần Hoả chưa hiểu tình hình cùng chung mối thù cả giận nói: "Mất ai? Mất tôi đúng không? Đúng! Dư Thuý cậu lại không bao lá chắn cho tôi cậu sẽ lập tức mất tôi a a a a a a a a cái đệch tôi thật sự sắp chết rồi! ! !"
Dư Thuý im lặng không lên tiếng, tốc độ tay rất nhanh bao lá chắn cho Thần Hoả bắt tên này ngậm miệng.
Thời Lạc bên cạnh bị Dư Thuý chơi bẩn cướp đầu người vẫn không nói gì, thật sự ở thi đấu luyện tập chăm sóc đặc biệt cho mình, vậy thì không phải là Dư Thuý.
Thời Lạc thích chính là Whisper trong game lục thân không nhận.
Puppy quái gở đổ thêm dầu vào lửa, không nhịn được hừ hừ: "Cậu có phải là M không đó...Quan hệ đã thế này cũng không điều trị đặc biệt cho cậu, chính mình còn không tức giận...."
Đương nhiên, đây chỉ là bên trong thi đấu luyện tập.
Qua 10 giờ tối, bốn người bắt đầu tự do huấn luyện.
Một tháng mới phải thu gom thời lượng phát sóng trực tiếp mới, Thần Hoả với Puppy đều mở phát sóng trực tiếp rồi để không một lúc lâu, Dư Thuý với Thời Lạc không mở.
Không phải Dư Thuý không muốn, là Thời Lạc sống chết ngăn cản.
Nguyên nhân không phải gì khác, Thời Lạc thật sự không dám để cho người khác xem thao tác dã man của Dư Thuý.
Cùng xếp trận đôi ở server trong nước tuy rằng đánh trận cấp cao, mà tóm lại không thể nào so sánh được với thi đấu luyện tập hay thi đấu chính thức. Giữa người qua đường không gắn bó với nhau, cũng không phải đồng đội rèn luyện lâu dài, đánh rời rạc rất nhiều, mấy chiến thuật bình thường huấn luyện không thể chơi cũng dám chơi.
Tại lúc Thời Lạc còn chấm máu dùng thân thể làm lá chắn cho Thời Lạc gì đó đều là trò mèo, Dư Thuý ỷ vào mình chơi cực giỏi, đẩy đối thủ vào chỗ kẹt, luôn có thể không để đối thủ giết ngược lại mình mà giữ lại cho đối thủ một chấm máu, nhường đầu người cho Thời Lạc.
Cùng xếp trận đôi với Dư Thuý, chỉ cần phe mình thắng, MVP luôn là Thời Lạc.
Có một trận game khoa trương nhất, Dư Thuý Thời Lạc bên này tổng cộng thu được 24 đầu người, cả 24 đầu đều là của Thời Lạc.
Này nếu mở phát sóng trực tiếp, đừng nói người chơi game xem phát sóng, cả những người bình thường chưa từng nghe nói đến game này cũng cảm thấy Trị Liệu Sư gọi là Whisper này và Tay Đột Kích gọi là Evil đây vượt qua cả tình hữu nghị đồng đội.
Một tối đánh đến cuối cùng, Thời Lạc hận không thể che mặt.
Tay Đột Kích đứng đầu nước mùa giải trước, được Trị Liệu Sư đứng đầu Châu Âu mùa giải trước dẫn theo như biến thành em gái.
Các thanh niên khác dẫn theo em gái đều như nhau khoe khoang vài câu, "Nhìn thao tác này của anh đây" "Anh đến C, em đi dạo phố đi" "Em treo máy chờ thắng là được".
Dư Thuý không như vậy, hai người lúc xếp trận đôi đều không mở mic, Dư Thuý càng không có khả năng đánh chữ trong game, từ đầu đến cuối giống như thường ngày, không nói một lời, yên lặng như ở thư viện.
Ý của Dư Thuý rất rõ ràng: Anh biết em lợi hại không cần anh dẫn theo, sở dĩ chơi như vậy, chính là đang dỗ bạn nhỏ vui vẻ.
Trị Liệu Sư đứng đầu ôn nhu quá dày vò người khác. Thời Lạc xuất thân từ Trị Liệu Sư, biết loại thao tác cực hạn để hạ đối thủ nhanh chóng và phán đoán chính xác yêu cầu hà khắc thế nào, không phải Thời Lạc có bộ lọc*, thao tác của Dư Thuý cơ bản đã là cấp bậc máy tính.
(*Kiểu hễ cứ nhìn người yêu là mắt tự động thêm bộ lọc làm đẹp ấy, ý của chỗ này nghĩa là không phải do Thời Lạc tự nhìn thấy Dư Thuý giỏi mà chính Dư Thuý đã giỏi rồi.)
Càng rõ ràng, càng cảm thấy Dư Thuý lợi hại, càng cảm thấy Dư Thuý lợi hại, càng thấy run chân.
Cuối cùng chính Thời Lạc không chịu được, chủ động đánh chữ trò chuyện riêng cho Dư Thuý: [...Đội trưởng, thu lại thần thông đi. ]
Ở khung bạn tốt trong game, Dư Thuý đánh chữ.
【Whisper】: [ ? ]
【Evil】: [ Huấn luyện cả ngày, buổi tối xếp trận đôi, anh...Thả lỏng tuỳ tiện đánh đi ]
【Whisper】: [ Rất thả lỏng. ]
【Evil】: [ .... ]
【Evil】: [ Thao tác thế này mà thả lỏng? ! ]
【Whisper】: [ Ừ. ]
【Evil】: [ ...Năm đó quả nhiên cần phải chuyển chức. ]
【Whisper】: [ ]
【Evil】: [ Đỉnh của chức vị này quá cao. ]
【Whisper】: [ Đánh giá anh cao như vậy? ]
【Evil】: [ Là sự thật... ]
Thời Lạc không phải vì quá thích Dư Thuý mới khen hắn. Trước đây không có cơ hội cùng xếp trận đôi với Dư Thuý, từ sau khi Dư Thuý về nước mới dần có thêm cơ hội, lúc thường nhìn Dư Thuý trên sân thi đấu giỏi ra sao cũng chỉ là trên phương diện người xem, những thứ cụ thể hơn phải thật sự ở cùng một trận với Dư Thuý mới biết. Thời Lạc coi như kiêu ngạo, nhưng cũng càng ngày càng tán thành, Dư Thuý chơi Trị Liệu Sư đúng là đỉnh của vị trí này, còn là kiểu đỉnh nhìn mãi nhìn mãi chẳng thể thấy.
Dư Thuý như vậy, khiến Thời Lạc không thể không động lòng.
Càng muốn chiếm tiện nghi của người này hơn.
【Evil】: [ Mở phát sóng trực tiếp đi. ]
【Evil】: [ Lúc mở phát sóng trực tiếp anh đừng...Đừng như vậy. ]
【Whisper】: [ Là thế nào? ]
【Evil】: [ .... ]
【Evil】: [ Không nói ra được, đừng hỏi, anh chắc chắn biết. ]
【Whisper】: [ Xin lỗi, không biết. ]
Tay trái Thời Lạc rời khỏi bàn phím, xoa xoa lỗ tai đã đỏ thấu.
Thời Lạc hơi nghiêng người ngẩng đầu, lướt qua màn hình máy tính nhìn Dư Thuý vẻ mặt như thường cách đó không xa, nghiến răng, người này....
Thời Lạc hít sâu, đánh chữ.
【Evil】: [ ....Đừng xem em là bạn trai của anh. ]
【Whisper】: [ Vậy xem là gì? ]
【Evil】: [ Đồng đội bình thường, Thần Hoả. ]
【Whisper】: [ Ok, cho em một tấm thẻ trải nghiệm Thần Hoả. ]
Hai người cùng mở phát sóng trực tiếp, tiếp tục xếp trận đôi.
Tiến vào một trận mới, Thời Lạc trong nháy mắt hối hận rồi.
Ngày tháng của đồng đội bình thường Thần Hoả, thật là dầu sôi lửa bỏng.
Dư Thuý nói được làm được, tự mình đánh một mình, hoàn toàn xem như Thời Lạc không tồn tại, coi thành xếp trận đơn, đồng đội gì đó đều là công cụ.
Thời Lạc tự làm tự chịu, giảm máu tự mình quay về đá tái sinh thêm, mất mạng tự mình chạy trốn.
Fan xem phát sóng trực tiếp không hiểu tình hình, không biết hai người mấy ngày trước xếp trận đôi còn tương kính như tân này bị cái gì, xôn xao lo lắng đánh chữ lên màn đạn.
[ WAW, đây là sao đây sao đây? Mấy ngày không xem phát sóng trực tiếp, hai người này xảy ra chuyện gì? ]
[ ....Tui hơi hoảng loạn. ]
[ Đậu, vừa nãy Thời thần bị đánh bên cạnh Dư thần, Dư thần làm như không nhìn thấy. ]
[ Đây là không nói chuyện luôn hả? Đều không mở camera, mà tui nghe bối cảnh âm thanh này, hai người rõ ràng đều ở phòng huấn luyện, tại sao không nói chuyện câu nào? ]
[ Đừng đoán mò, hai người bọn họ đánh với người qua đường vốn cũng không nói chuyện.]
[ Đây không phải đoán mò, thật sự có chuyện phải không? ]
[ +1, đừng giả vờ hoà bình, này chắc chắn là có mâu thuẫn. ]
[ ...Tui bắt đầu sợ, trong hai người ai nói chút gì được không? ]
[ Sợ hãi +1, không phải thật sự cãi nhau chứ? ]
[ Chán, không phải đã nói ra hết rồi hả? Đây lại làm sao nữa? ]
[ QAQ, xin ai đó nói một câu rõ ràng đi mà, cho tui biết là hai người bọn họ không chiến tranh lạnh đi tôi không chịu được một lần nữa đâu a a a a a a....]
Dư Thuý Thời Lạc tự mình đánh phần của mình, ai cũng không nhìn màn đạn, fan trong phòng trực tiếp chỉ có thể nghe được âm thanh ấn phím, càng nghe càng lạnh lòng, vô số suy đoán đáng sợ đều đã thành hình, mãi đến tận___
Mãi đến tận khi ván game này kết thúc.
Fan ngồi xổm xem phòng trực tiếp của Thời Lạc nghe đến rõ ràng, từ microphone của Thời Lạc truyền ra một âm thanh mỉm cười mơ hồ.
"Thẻ trải nghiệm Thần Hoả, vui vẻ không?"
"Biết ngày thường anh xếp trận đôi cùng em, đối tốt với em thế nào rồi chưa?"


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.