*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Ôn Linh không ngờ sự tình sẽ phát triển thành như vậy, sau khi ngồi lên xe nhà mình rồi, bà mới thở phì phì chất vấn Ninh Thu Thu: "Ngươi đứa nhỏ này, con nói con...... con có phải muốn mẹ tức chết hay không!"
"Mẹ, con đang nghiêm túc, con thật sự thích anh Thanh Việt," Ninh Thu Thu sớm đã chuẩn bị tốt lý do thoái thác, "Hơn nữa, mẹ, con có trộm tìm đại sư xem mệnh cho Thanh Việt ca ca, người ta nói chỉ cần có người cho hắn xung hỉ, khả năng hắn tỉnh lại là phi thường lớn."
Lời nói này của Ninh Thu Thu cũng không phải nói lấy lệ với Ninh phu nhân, nếu bùa cô vẽ có thể sử dụng, người dưỡng bùa, bùa dưỡng người, nếu Triển Thanh Việt dưỡng bùa tốt, khả năng tỉnh lại phi thường lớn.
Chỉ là cô không thể nói thẳng cái này ra, cho nên đổi thành phương thức người hiện đại có thể tiếp thu để giải thích.
"...... Hồ nháo! Đoán mệnh là gì mà ngươi cũng tin!" Ôn Linh tức đến hộc máu, hoàn toàn quên bản thân mình cũng từng tìm người đoán mệnh, một thời rất để tâm đến "bộ môn" này.
"Thử thử một chút có làm sao, mẹ nghĩ lại xem, anh Thanh Việt ưu tú như vậy, nếu hắn tỉnh, con gả cho hắn sẽ so với gả cho Triển Thanh Viễn còn kém sao? Hơn nữa hắn hiện tại là người thực vật, cái gọi là kết hôn, cũng chỉ là một cái nghi thức mà thôi, anh ấy không thể lãnh chứng cũng không thể khiến con làm sao, vạn nhất hắn không thể tỉnh lại, con muốn ly hôn thì cái gì cũng không tổn thất, ngược lại, nếu trong khoảng thời gian này chúng ta bàn chuyện kết hôn, có thể còn xúc tiến Triển gia cùng Ninh gia sinh ý mà hợp tác, đối với nhà chúng ta nói toàn là chỗ tốt lớn, mẹ nói có phải hay không."
Ôn Linh: "......"
Bà thế nhưng không còn lời gì để bắt bẻ.
Lời này của Ninh Thu Thu đã bắt được điểm trí mạng của bà, nói trắng ra là, bà cố gắng duy trì "hôn ước" của nữ nhi nhà mình cùng Triển Thanh Viễn như vậy, không phải coi trọng hắn ưu tú, mà là coi trọng của cải phồn hậu của Triển gia.
Vọng tử thành long vọng nữ thành phượng, ai mà không hy vọng con gái của mình được gả đến nơi tốt nhất.
Cũng may Ôn Linh lúc này không bị Ninh Thu Thu khiến cho khó hiểu, chỉ số thông minh miễn cưỡng online, hỏi cô: "Con thích Triển Thanh Việt như vậy sao, vạn nhất hắn tỉnh lại, không thích con thì làm sao bây giờ?"
"A," điểm này Ninh Thu Thu cũng không suy xét quá kỹ, nghĩ nghĩ, cô ra vẻ ngượng ngùng mà nói, "Kỳ thật, anh Thanh Việt cũng có ý tứ với con mà."
Ôn Linh: "???"
Ninh Thu Thu mặt dày mày dạn tiếp tục nói lung tung: "Trước kia, anh ấy có tặng rất nhiều vật nhỏ cho con, ám chỉ rất rõ ràng a."
"......"
Ninh Thu Thu thấy Ôn Linh bị thuyết phục, lại nhân cơ hội làm nũng lừa gạt một phen, Ôn Linh tuy rằng không trực tiếp gật đầu đáp ứng, nhưng cũng không phản đối, chỉ nói việc này bà không làm chủ được, phải chờ cha cô gật đầu đồng ý.
Ôn Linh bên này tương đối dễ lừa gạt, nhưng Ninh phụ bên kia lại không dễ nói chuyện như vậy.
Bất quá, Ninh phụ là thương nhân, thứ ông để ý nhất là trận này hôn nhân này mang đến cho ông ích lợi gì.
Phá sản không phải động đất, thình lình xảy ra, khiến người ta khó lòng phòng bị,... gì gì đó đều không có, nó là cả quá trình, này đây công ty Ninh gia mới lại đang gặp chút trục trặc, người ngoài không biết rõ, nhưng Ninh phụ là giám đốc, trong lòng tự rõ ràng.
Ông hiện tại rất cần một người ưu tú hợp tác để kéo ông một phen.
Trận liên hôn này, có thể mang đến rất nhiều chỗ tốt, Triển, Ninh hai nhà hợp tác càng tiến thêm một bước, Ninh phụ khẳng định sẽ động tâm.
Ninh Thu Thu chính là nắm được điểm này, mới dám đưa ra cái ý kiến kia, nếu không, Ninh phụ Ninh mẫu khẳng định sẽ không đáp ứng điều kiện.
Ninh phụ buổi tối tan tầm mới về nhà, trước đó, Ninh Thu Thu cũng phải đến công ty một chuyến.
Trong tiểu thuyết, Ninh Thu Thu trừ bỏ thân phận nữ phụ nhà giàu thì còn một thân phận khác, đó chính là giọng hát chính của nhóm "Mystery Girl".
Đây cũng chính là vị trí nguyên chủ đạt được nhờ đánh rớt nữ chính trong tiết mục cuối của lần tuyển mộ, hiện giờ đã xuất đạo (debut), nổi bật thịnh hành.
Bất quá, cô không phải chỉ là nữ phụ thôi sao, tác giả khẳng định sẽ không giúp cô được người gặp người thích, Ninh Thu Thu ở trong nhóm vẫn luôn hứng chịu bất đồng, nguyên nhân được cho là cô ca hát không ra sao, nhảy múa không ra gì, fans còn não tàn chỉ thích dẫm mặt thành viên khác, chỉ ỷ vào trong nhà có tiền mà không để ai vào mắt, nói rằng nhân duyên bị chó gặm cũng không sai biệt lắm.
"Thu Thu tiểu bảo bối của anh, buổi chiều tốt lành nha, em hôm nay cũng thật xinh đẹp ~"
Ninh Thu Thu mới vừa đi đến cửa lớn công ty, liền có một nam nhân hoa hòe loè loẹt chụm tay hình hoa lan* yểu điệu chào đón, tạo cho cô ấn tượng thị giác sâu đậm.
(*) Về cơ bản nó là như này:
Người đàn ông trang điểm ăn mặc cho bản thân thật sự tinh xảo, mặc tây trang, tóc vuốt vuốt không chút cẩu thả, trên mặt hẳn còn phủ lớp trang điểm nhẹ, trên người có mùi nước hoa nhàn nhạt lan toả.
Dùng một câu thịnh hành thời nay để kết luận, chính là, đậm mùi gay.
Người này không ai khác, chính là người đại diện của cô: Cù Hoa.
Nữ phụ này thật khiến người khác phải ngưỡng ngộ, cần cù chăm chỉ tìm đường chết còn chưa nói, còn một hai phải chọn cho mình một người đại diện "độc" như vậy.
Trong lòng đau khổ.
Ninh Thu Thu không dấu vết lui về phía sau một bước, nói: "Cù ca càng ngày càng đẹp mắt."
"Ai nha, quỷ sứ, đang êm đẹp mà cứ nói gì ý, ngại quá đi." Nói đoạn, Cù Hoa còn làm động tác che che miệng.
Ninh Thu Thu: "......"
Cô muốn chết.
"Đi đi đi, văn phòng, vừa đi vừa nói."
Ninh Thu Thu tâm bất cam tình bất nguyện mà đi theo Cù Hoa tới rồi văn phòng, đóng cửa lại, Cù Hoa hơi thu liễm một chút, nói: "Hôm nay kêu em tới, cũng không có chuyện gì lớn, muốn đưa cho em chút tài liệu để Thu Thu bảo bối xem qua một chút."
Cù Hoa giống như tiên tử cầm hoa, dùng ngón tay điểm điểm chồng tài liệu trên bàn vài cái.
Ninh Thu Thu nỗ lực làm lơ tác phong động tác hắn: "A, được."
Đây là ít tài liệu cùng hợp đồng, cần nghệ sĩ tự mình ký tên, thời điểm Ninh Thu Thu còn chưa xuyên đến giới Tu Chân, cũng là lăn lộn tại giới giải trí hỗn độn, cho nên hiểu cái này.
Cô ngồi xuống, mới vừa mở tài liều đầu tiên ra, đã nghe thấy thanh âm như thái giám của Cù Hoa nói nói: "Đúng rồi, thành viên nhóm phải bắt đầu huấn luyện ngay, ngày mai em nghỉ ngơi một ngày, rồi sau đó phải trở về huấn luyện nha ~"
Nhóm bọn họ tiếp theo muốn ra mắt một mv có hát hò có nhảy múa, cho nên phải đi tập luyện trước.
"Hửm?" Ninh Thu Thu ngẩng đầu, "Bọn họ không phải không muốn em từ chức sao?"
Cù Hoa kiều tay hoa lan một chụm, sau đó khẽ cười nói: "Hẵng còn tức giận sao, ngoan ngoan, không cần so do với những loại người này, không đáng."
Lần trước Ninh Thu Thu xảy ra mâu thuẫn với nhóm của công ty giải trí Nghệ Tinh, nguyên nhân là trước đó bên Nghệ Tinh giải trí hứa cho nhóm các cô một ít tài nguyên nhưng chưa thực hiện.
Công ty giải trí Nghệ Tinh là giới giải trí lớn mạnh nhất, tài lực hùng hậu, tài nguyên phong phú, bởi vậy mà ở phương diện đối đãi bọn tiểu nghệ sĩ, có ít nhiều ái đãi ngộ tốt, nhóm Mystery Girl tuy rằng được nhiều chú ý, nhưng mục đích cuối cùng của tổ chức này khi đương tuyển người, kỳ thật là tuyên truyền trực tiếp cho ngôi sao của bọn họ, tuyển người xong rồi, mục đích tuyên truyền cũng đạt được, thoả thuận liền vô lực.
Ninh Thu Thu người này không đầu óc lại dễ dàng xúc động liền trở thành chim đầu đàn, đi tìm người phụ trách bên đó lý luận, đối phương lại rất kiêu ngạo mà tỏ vẻ, bọn họ đều là làm theo quy trình, bất mãn có thể tìm nơi khác mà kiếm cơm.
Tính tình đại tiểu thư của Ninh Thu Thu làm sao có thể chịu được loại ủy khuất này, nói đi liền đi, ai hiếm lạ.
Sau này tuy bên Nghệ Tinh giải trí có lên tiếng xin lỗi, người phụ trách cũng bị xử phạt, nhưng Ninh Thu Thu khi đó tính tình đại tiểu thư còn không tiêu, người đại diện cô phải dàn xếp chu toàn một phen, hiện tại nghĩ cô đã hết giận, vừa vặn mượn lý do giáo huấn, cho cô một cái bậc thang.
Nếu là Ninh Thu Thu trước kia, phỏng chừng đã leo bậc thang đi xuống, rốt cuộc lúc nguyên chủ rời đi cũng còn luyến tiếc nhóm.
Nhưng Ninh Thu Thu không phải nguyên chủ, cô tuy rằng cũng lăn lộn ở giới giải trí, nhưng vẫn luôn trung thành với sự nghiệp diễn viên, đối với việc ca hát nhảy múa dốt đặc cán mai lại không có hứng thú.
Ninh Thu Thu nâng nâng mí mắt, không chút để ý mà nói: "Nếu bọn họ đã bắt chúng ta đi, em cứ mặt dày ở lại, chẳng phải là tự bôi phân lên mặt?"
"Nơi nào bôi phân, bọn họ còn nhận lời để người phụ trách gặp mặt xin lỗi, mặt mũi như thế, cấp đủ dùng chưa bé con."
Ninh Thu Thu bắt lấy mấu chốt: "Đó chính tỏ bọn họ luyến tiếc em rời đi."
"Đó là đương nhiên rồi, rốt cuộc Thu Thu của chúng ta mới xứng với danh hiệu nữ vương." Cù Hoa dùng hết miệng lưỡi khen ngợi, ý đồ muốn gợi lên lòng ái mộ hư vinh của Ninh Thu Thu, tốt nhất khiến cô cảm thấy, nhóm không thể hoạt động một ngày mà thiếu cô.
Cái gọi là triển vọng...... Ninh Thu Thu xác thật có rất nhiều, đen với hồng bất quá vẫn gọi là hồng thôi, trong nhóm, Ninh Thu Thu lắm vấn đề nhất, nhưng cũng là nhiều triển vọng nhất, điều này kỳ thật vô hình trung đã mang đến rất nhiều lưu lượng cho nhóm.
Ở giới giải trí, lưu lượng chính là tiền tài, tiền tài chính là mục đích cuối cùng mà hết thảy những "ông bầu" sau lưng hướng đến.
"Em đây chính là không thể trở về," Ninh Thu Thu một lòng tập trung xem phần hợp đồng, ký tên, nói, "Chẳng những không quay về, còn muốn nhân cơ hội này lấy một số tiền vi phạm hợp đồng, là do bọn họ bảo em cút a."
"......" Cù Hoa cho rằng cô là trong lòng không thoải mái về việc bên giải trí Nghệ Tinh đề nghị việc này, ngồi bên cạnh cô, hẩy cô nói, "Việc này anh biết trong lòng em có ủy khuất, nhưng hiện tại em không thích hợp để hoạt động riêng, chờ lần này huấn luyện xong liền cho ngươi nghỉ ngơi dài hạn, như vậy được chưa bé con?"
Ninh Thu Thu: "Không được."
Cù Hoa duỗi tay đỡ trán: "Ai da đại tiểu thư của tôi, em đây là tính định nháo ra cái gì nữa đây, hơn nữa, mình em có thể làm cái gì, ra đĩa nhạc? Tổ chức show?"
Ninh Thu Thu ở phương diện ca hát khiêu vũ đều không quá xuất sắc, đã thế còn rất thiếu EQ, hơn nữa còn bị công chúng đánh giá là "vô duyên".
Nhưng cô căn bản không có thực lực để tự bay.
Nghệ Tinh giải trí lần này tuy rằng không đúng, nhưng bọn họ ở phương diện bồi dưỡng nghệ sĩ phương diện đúng là tương đối lợi hại, hơn nữa, phương diện tài nguyên của họ không phải loại mà bọn tiểu công ty có thể so sánh, Ninh Thu Thu ở đây phát triển mới là tốt nhất.
Cù Hoa muốn cô luyện tập ở nhóm nhiều một chút, không gì đáng trách.
Ninh Thu Thu đem tầm mắt chuyển tới cửa sổ, nhìn chậu cây có mầm xanh đang nhú lên, cô cười một chút, nói: "Diễn viên a."
Thời điểm ở thế giới thực chưa xuyên qua, bởi vì tướng mạo thường thường, mặc dù kỹ thuật diễn hơn người, nhưng cũng không có thành tựu gì nổi bật tại thời đại coi trọng mặt mũi, hiện tại vô luận là tuổi hay vẻ ngoài, cô đều có ưu thế, lại thêm kinh nghiệm diễn đã tích luỹ nhiều năm tại thế giới thực, cô cảm thấy hoàn toàn có thể khiêu chiến một chút.
Cù Hoa: "......"
Thân phận Ninh Thu Thu trước mắt cùng hai từ diễn viên quăng tám sào cũng không tới, Cù Hoa lúc đầu chỉ cho rằng Ninh Thu Thu chỉ nói giỡn, sau thấy thái độ cô kiên quyết, mới ý thức được đối phương đang nghiêm túc.
Hắn khuyên nửa ngày, miệng cũng nở hoa đến nơi rồi, nhưng chung quy vẫn không có kết quả, cuối cùng đành phải báo lên trên quyết định này của Ninh Thu Thu, khiến cấp trên ra mặt.
Cái ý tưởng này của Ninh Thu Thu khiến giám đốc công ty thiếu chút nữa cằm rớt hết xuống đất, hoài nghi não cô có phải bị nước vào hay không.
Bằng không làm gì có nói không cần ở nhóm tiền đồ rộng mở, rồi chạy tới diễn phim.
Cô biết diễn kịch sao!
Nhưng Ninh Thu Thu đã hạ quyết tâm phải rời khỏi nhóm Mystery Girl, giám đốc thấy cô không đổi ý cũng không có biện pháp, bởi vì công ty này là của nhà cô, nhà cô là cổ đông lớn.
Có tiền liền tùy hứng, quy luật này nơi nào cũng thấy, mặc dù lão tổng công ty bên kia tới thuyết phục, cô cũng kiên trì bộ dáng dầu muối không ăn, nhất định không đồng ý.
Cuối cùng là lão tổng đành thoả hiệp, nói trước hết cô cứ đi về trước, hảo hảo suy xét lại hai ngày.
Ninh Thu Thu rất muốn nói rằng cho dù có suy xét lại hai năm thì kết quả vẫn giống nhau, nhưng nhìn lão tổng do làm lụng vất vả quá độ nên đã trọc như lão Địa Trung Hải, đành gật gật đầu, cho hắn chút mặt mũi.
Xem như cô nhiều phúc hậu a.
Chờ khi cô từ công ty về đến nhà, Ninh phụ đã trở lại.
Ba người một nhà cùng nhau ăn cơm chiều, sau khi ăn xong, Ninh Thu Thu nhân cơ hội đem chuyện muốn gả cho Triển Thanh Việt mà nói với Ninh phụ, Ninh phụ ngay lập tức nổi trận lôi đình, kiên quyết không đồng ý việc này, nói rằng nếu cô còn nhắc lại liền đánh gãy chân.
Nhưng sau khi nghe Ninh Thu Thu phân tích một phen, lúc này Ninh phụ lại lắp bắp mà trực tiếp ngẩn ngơ hiện trường.
"Ngươi đứa nhỏ này, ngươi nói, ngươi như thế nào lại có chấp niệm với người Triển gia sâu như vậy chứ!" Ninh phụ thở dài, nói.
Ninh Thu Thu nói: "Chắc là khả năng thiên phú của con là làm con dâu Triển gia đi."
"......" Ninh phụ bị nghẹn một cục, cuối cùng nói, "Việc này quan hệ đến chung thân đại sự của ngươi, ngươi hảo hảo mà suy xét suy xét đi."
"Con đã suy xét thật sự rõ ràng," Ninh Thu Thu mà rũ xuống mắt, mang theo điểm tiểu ưu thương mà nói, "Nếu con không được gả qua, con sẽ ở vậy cả đời."
"Ngươi!"
"Ba ba ~" Ninh Thu Thu ôm lấy cánh tay ông, học bộ dáng làm nũng của nguyên chủ, "Ba tháng, chỉ cần ba tháng, hắn mà không tỉnh lại, con liền cuốn gói chạy trốn được không?"
Kỳ thật mới vừa rồi khi Ninh Thu Thu phân tích đoạn hôn nhân này có thể mang đến những chỗ tốt gì, tâm Ninh phụ đã có chút lung lay, nhưng đây rốt cuộc là nhờ con gái nhà mình hy sinh chung thân hạnh phúc mà có, Ninh phụ đối với điểm mấu chốt này lại không duyệt được.
Nhưng hiện tại Ninh Thu Thu cho ông một kỳ hạn, ba tháng, so với cả đời, hoàn toàn không cùng một khái niệm, lúc đầu là bán nữ nhi để thành công, nhưng sau đó lại là nhượng bộ thành toàn cho cô.
Ông tìm được điểm cân bằng trong mớ cảm xúc quỷ dị, đã không còn trở ngại lương tâm, lại tiếp tục nhìn về những chỗ tốt trong cuộc hôn nhân này.
"Thành đi," Ninh phụ rốt cuộc đáp ứng, "Chỉ ba tháng, một ngày cũng không hơn!"
~~Đọc đến đây hẳn mọi người có thắc mắc, vậy tác giả liền giải thích một chút: Nam chủ là người thực vật, không phải tàn tật, sở dĩ dùng xe lăn, là bởi vì người thực vật cũng cần phải ra ngoài phơi nắng hô hấp không khí mới mẻ một chút, kia, muốn đi ra ngoài cũng không thể ôm đi nha, chỉ có thể dùng xe lăn đẩy đẩy. hhhh trách ta không giải thích rõ ràng, ngượng ngùng!