Gả Cho Anh Trai Người Thực Vật Của Nam Chính

Chương 46



Nam khách quý đầu tiên là người dẫn chương trình ngàn vàng của đài quốc gia _ Thẩm Dần, tiếp đến là diễn viên gạo cội Tiêu Hà, còn có diễn viên được mệnh danh "sát thủ thiếu nữ" An Trì Viễn.

Nữ khách quý còn lại là quán quân Olympic đã nghỉ hưu Bùi Nguyệt, nữ ca sĩ xuất thân là quân nhân Trịnh Linh San, còn có biểu tượng mạnh mẽ gần đây Ninh Thu Thu....

Chưa bàn đến những thứ khác, dàn nữ khách quý người sau càng "mạnh mẽ" hơn người trước......

Ninh Thu Thu cầm danh sách khách quý kia xem mà lệ rơi đầy mặt, càng cảm thấy lần này vào đây là không thể chết trong yên lành!

Ôm tâm trạng đau khổ mà đi theo ban tổ chức đến địa điểm quay đầu tiên, thời điểm nhìn thấy nơi này Ninh Thu Thu khá bất ngờ—— vậy mà là một trường học.

【 Chủ đề: Những đóa hoa 】

Nhiệm vụ này bắt nguồn từ hôm trước Tết Nguyên Đán, học sinh khối 12 của trường Không tầm thường nghênh đón bài kiểm tra chốt sổ năm cũ, lớp 1 vốn là ban có thành tích tốt nhưng kết quả cũng hết sức rối tinh rối mù, chủ nhiệm lớp này hết sức nôn nóng, lại thêm việc hiệu trưởng tìm đến nói chuyện khiến chủ nhiệm càng thêm áp lực, còn lớp 2 thành tích vốn kém lần này điểm lại cao, được khen ngợi.

Chủ nhiệm hai lớp phải nghĩ ra kế hoạch cải thiện dựa trên tình hình hiện tại, dưới sự giúp đỡ của hiệu trưởng, chủ nhiệm khóa, lớp trưởng từng lớp tập hợp rồi giải quyết vấn đề mà học sinh thường mắc phải, nỗ lực tiến bộ, mỗi học sinh sẽ có một số điểm tương ứng, nếu làm tốt kỳ thi cuối kỳ sẽ được công thêm điểm, ngược lại, nếu không làm tốt sẽ bị trừ điểm, cuối kỳ lớp nào có tổng điểm cao hơn thì lớp đó thắng.

Ban tổ chức mời tổng cộng sáu vị khách quý, vừa vặn sắm vai những nhân vật này.

Ninh Thu Thu "được" đề cử làm chủ nhiệm một lớp, nhiệm vụ chính của cô là căn cứ vào thông tin học sinh đưa cho mình để tìm ra nguyên nhân học sinh thi rớt, đương nhiên là có sự trợ giúp của lớp trưởng, và giải quyết những sự kiện ngoài ý muốn có thể phát sinh.

Vì thế Ninh Thu Thu phải đấu trí đấu dũng với đám "học sinh cấp ba" trường điện ảnh kia mỗi ngày, lật tẩy mọi mánh khóe che mắt của chúng, bắt được hai em học sinh yêu sớm, còn có bao lực học đường, gian lận theo tổ chức, tụ tập trong nhà WC hút thuốc, phụ huynh khiếu nại một lần thì học sinh khiếu nại hai lần, cả ngày gà bay chó sủa, suýt nữa thì phát điên.

Vất vả lắm mới đến giờ tan học, vậy mà cô còn phải soạn bài cho ngày hôm sau, chủ nhiệm lớp soạn giáo án, đi công tác, tất cả đều hướng đến kì thi cuối kỳ

Triển Thanh Việt nghe cô trút hết nỗi lòng xong mới lên tiếng: "Đài quốc gia rất biết chơi."

"Đúng vậy, ban đầu tôi còn tưởng mình được đến mỏ dầu Đại Khánh hay mỏ than Đại Đồng nào đó để thể nghiệm cơ, lúc biết mình làm giáo viên còn sung sướng nửa ngày, sự thật chứng minh bọn họ không tra tấn thể xác bọn tôi thì sẽ chà đạp tinh thần bọn tôi mà!"

"......" Câu nói kia thế nhưng lại khiến Triển tổng tưởng tượng ra nhiều thứ khác.....

Có điều ý chí Ninh Thu Thu kiên cường dẻo dai, ai oán một hồi lại tung tăng nhảy nhót, cô nói: "Ai, hôm nay nghe nói phòng làm việc Quý Vi Lương bị rút vốn, anh biết không?"

"Biết," đối với bộ dáng bát quái của vợ mình, Triển Thanh Việt hết sức thành thật, "Là anh cho người làm."

Ninh Thu Thu: "......"

Tuy biết chồng mình không thoát được can hệ, nhưng anh à, có cần phải dứt khoát thẳng thắn thừa nhận như vậy không????

"Thế..... Triển Thanh Viễn không ý kiến gì sao"

Triển Thanh Việt nhướng mày: "Em rất quan tâm đến hắn?"

"???" Lỗ tai nào của ngài nghe được tôi nói mình quan tâm đến hắn vậy??? Ninh Thu Thu yên lặng dựng ngón giữa, nhưng cô giận mà không dám nói gì, còn phải ủy khuất ủy khuất giải thích, "Không có! Tôi chỉ cảm thấy nếu vì việc này mà anh em hai người trở mặt với nhau thì rất rất không đáng."

Vì Quý Vi Lương mà đoạn tuyệt quan hệ anh em, hoàn toàn không cần thiết a.

Hơn nữa CP nam nữ thật sự bị hủy sao, vạn nhất Triển Thanh Việt bởi vậy mà trở thành đại thần pháo hôi thì làm sao bây giờ?!

Nghĩ đến đây, Ninh Thu Thu vội nói: "Hay là anh cứ mặc kệ chuyện của bọn họ đi, dù sao Triển Thanh Viễn cũng là người lớn, hắn hẳn sẽ có suy nghĩ của chính mình. Nếu hắn không muốn điều hành Trác Sâm thì anh làm vậy, công ty giải trí của chúng ta cùng lắm thì không mở nữa, được không?"

Ngay cả công ty tâm huyết của mình cũng dám từ bỏ??

"Xem ra em vẫn rất quan tâm hắn, đúng không?" Lời nói của Triển Thanh Việt nồng đậm mùi dấm chua, hận không thể viết ba chữ "Anh ghen tị" lên giữa trán.

Ninh Thu Thu cảm thấy nếu hai mắt của mình có thể biến hình thì lúc này nhất định sẽ biến thành "QAQ".

Cô phải giải thích như nào nữa đây? Đậu má!

Lúc này đây não Ninh Thu Thu đã auto treo tên khốn nạn Triển Thanh Viễn lên đánh một trận. Yên lặng mà làm tổng tài bá đạo trong tiểu thuyết thì chết sao? Một hai phải quẳng nồi lên đầu cô mới chịu được à?!

Bọn họ thoạt nhìn giống hai bếp lò hiền lành lắm sao?

"Tôi chỉ cảm thấy, so với việc khổ sở lao tâm khổ tứ dốc sức bắt đầu lại một lần nữa thì nhặt cái có sẵn có phải hơn không, trước kia thời điểm Trác Sâm ở trong tay Triển Thanh Viễn, tôi không thể cứ thẳng thừng xúi anh đi đoạt lại được, hiện tại tự tay hắn đưa về đây rồi, có kẻ đần độn mới không thèm!"

Triển · đần độn · Thanh Việt: "......"

Sao anh cảm giác như mình đang bị mắng nhỉ?

Triển Thanh Việt nói: "Mặc dù tôi rất muốn đồng ý với em."

"Nhưng......"

"Nhưng tôi sợ ba chồng của em sẽ tức giận đến mức đội mồ sống dậy chạy ra đánh tôi."

Ninh Thu Thu: "......"

Ba chồng của em, ba chồng của em......bốn từ này sao mà dễ nghe thế!

Không đúng, ba chồng không có một xu quan hệ với cô đâu? Đừng có vứt nồi cho người không có khả năng nói chứ, không sợ trời phạt sao.

Thời điểm cô định nói tiếp thì loa trường bỗng vang lên, là giọng nói "Hiệu trưởng" Thẩm Dần, bởi vì show là do đài quốc gia làm chủ, cho nên thông báo cũng sặc mùi Bản Tin Thời Sự cứng ngắc: Học sinh chú ý, bạn học chú ý, sau đây chủ nhiệm lớp và lớp trưởng sẽ đi kiểm tra các phòng, xin chuẩn bị sẵn sàng.

"......" Soạn bài đã đành, mùa đông khắc nghiệt như này còn phải kiểm tra phòng??!

Hơn nữa kiểm tra phòng còn bắc loa thông báo khắp nơi, xin hỏi đây là kiểu kiểm tra gì vậy??Thời điểm cô còn đi học toàn bị giáo viên đánh úp!

Ninh Thu Thu rõ ràng bị kịch bản thiên vị học sinh làm cho cảm động phát khóc.

Nhưng mà đây là nhiệm vụ chính, người làm chủ nhiệm như Ninh Thu Thu không thể không cúi chào Triển Thanh Việt rồi mặc quần áo ra ngoài.

"Thu Thu." Triển Thanh Việt gọi cô lại.

"A?" Ninh Thu Thu vừa mặc quần áo vừa hỏi, "Làm sao vậy?"

"Hình như Diệu Diệu nhớ mẹ nó."

Người nuôi chó mèo thường hay coi thú cưng của mình thành "con ruột" để trò chuyện với nó, Ninh Thu Thu cũng thường xuyên xưng mẹ gọi Diệu Diệu là con trai, hơn nữa cô còn kiên quyết phong chức ba ba cho người rất không tình nguyện - Triển Thanh Việt.

Ba ba cún, càng nghe càng thấy kỳ quái, Triển tổng từ thân đến tâm đều gõ trống từ chối.

Ninh Thu Thu vừa nghe xong liền cười: "Con chó ngốc vong ân bội nghĩa đó cũng có lương tâm như vậy sao?"

"Ừ," Triển Thanh Việt cười khẽ, "Hình như ba nó cũng có chút nhớ."

"......" Diệu Diệu nhớ mẹ nó, mà ba nó cũng nhớ mẹ nó, Triển Thanh Việt quanh co lòng vòng như vậy cốt là để nói anh nhớ cô?

Tự nhiên... buồn nôn như vậy làm gì a? Mặt Ninh Thu Thu hơi nóng, nhưng cô phải thừa nhận câu nói này thực sự rất bùi tai.

Bọn họ mới xa nhau có một ngày thôi.

Không đúng không đúng, chắc chắn có bẫy rập, Ninh Thu Thu gạt mớ bong bóng màu hồng trong não sang một bên, cảnh giác nhìn Triển Thanh Việt nói: "Triển tổng, không thể ngờ rằng ngài vậy mà nhớ thương một con...... husky mẹ?!"

Triển Thanh Việt: "???"

Trên đời này sao lại có người phụ nữ thiếu đòn như vậy?!

Triển tổng cảm thấy không thể dùng chiêu thức dụ dỗ thông thường trên người Ninh Thu Thu được.

- ------------------------------

Mỗi ngày editor được 5000 đồng gửi xe, giờ mới biết mình còn giàu hơn Triển nhị thiếu:))

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.