Gả Cho Anh Trai Người Thực Vật Của Nam Chính

Chương 7: Tẩu vóc dáng



Xử lý tốt sự tình râu ria xong, việc đầu tiên Ninh Thu Thu làm, chính là đến phòng Triển Thanh Việt xem lá bùa bình an lần trước cô đặt bên người hắn như thế nào rồi.

Địa điểm hoạt động của Triển Thanh Việt cũng chỉ có trên giường cùng trên xe lăn, đi ra ngoài ban công hóng gió, rồi hộ tá lại đem hắn an bài trở về trên giường, truyền nước, không biết là chất lỏng gì nữa.

Trang điểm trên mặt Triển Thanh Viễn đã được lau sạch, lộ ra gương mặt vốn có, nhìn thuận mắt hơn nhiều, Ninh Thu Thu cầm lòng không đậu nhìn thêm vài lần nữa.

Kỳ thật cô cũng được coi là nhan khống*, nếu Triển Thanh Việt lớn lên xấu xí, thì kể cả đối phương có thể chất Thiên Linh Căn tuyệt thế cái gì, cô cũng sẽ không hào sảng gả cho hắn như vậy.

(*)Nhan khống: thích sắc đẹp.

Thế giới nhan sắc, chính là như vậy.

Nghĩ đến chắc hẳn trước khi Triển Thanh Việt trở thành người thực vật, khẳng định cũng là bạch mã hoàng tử trong lòng vô số thiếu nữ đi, hào quang so với nam chủ tuyệt đối không kém hơn.

"Chuyện ngoài ý muốn này, khẳng định làm không ít thiếu nữ vỡ mộng." Ninh Thu Thu nghĩ trong lòng, bất quá nếu không phải ngoài ý muốn, thì loại người như Triển Thanh Việt cũng không tới phiên cô cưới a.

Cảm thấy thưởng thức giá trị nhan sắc của nam nhân nhà mình đủ rồi, Ninh Thu Thu lấy tấm bùa phía dưới gối đầu hắn ra, miết lại cho phẳng —— Triển lão gia nói với cô rằng về sau camera trong phòng đều sẽ tắt đi, cũng coi như là tôn trọng hai người bọn họ, đương nhiên tôn trọng Ninh Thu Thu là chính, cho nên Ninh Thu Thu không cần lo lắng nhất cử nhất động của mình đều bị giám sát.

Bùa bình an được giấu dưới gối đầu vẫn còn, cũng không bị động vào, không biết là do bọn họ chưa phát hiện, hay là phát hiện nhưng mặc kệ nó.

Bất quá chuyện khiến Ninh Thu Thu thập phần thất vọng chính là, bùa dưỡng đã thất bại, trở thành tờ giấy vứt đi.

"......" Ninh Thu Thu cầm kia tờ giấy vứt đi kia, trong lúc nhất thời không biết nên có phản ứng gì.

Chu kỳ dường bù có dài có ngắn, nếu trong lúc này xuất hiện chuyện gì ngoài ý muốn, thì tấm bùa đó liền phế bỏ, có đôi khi chuyện ngoài ý còn chưa kịp xảy ra, bùa cũng bị hư mất rồi.

Thời điểm trước kia cô ở giới Tu Chân, nhìn thấy có những bùa sư dốc hết tâm huyết, hao tổn lượng lớn linh lực để vẽ một tấm bùa, che chở nó không khác gì bảo bối giống mà đặt trong dưỡng phù trận, túc trực bên cạnh nó bảy đêm bảy ngày, thế nhưng kể cả khi không có bất luận chuyện gì ngoài ý muốn, thời điểm lấy bùa ra thì nó đã biến thành một tấm giấy vô dụng, quy kết nguyên nhân, chỉ có thể nói, do bạn đen thôi.

Đương nhiên, giới Tu Chân cũng giống với nơi này, tiền là vạn năng, cũng cần những nơi linh khí dồi dào, nguyên liệu tốt để dựng dưỡng phù trận, có như thế thì xác suất thành công mới lớn, mới có thể thay đổi số mệnh.

Nhưng, loại bùa bình an này, ở giới Tu Chân là loại bùa cấp thấp nhất, tùy tiện tìm một người đọc hiểu cách vẽ bùa cũng có thể dưỡng ra được một tấm tốt, những loại tình huống dưỡng hỏng như này sẽ không thể xuất hiện, huống chi Ninh Thu Thu này còn là cao thủ vẽ bùa.

Chẳng lẽ thật sự là do tu vi của bản thân có vấn đề?

Nhưng thế giới này căn bản không có biện pháp để tu luyện, Ninh Thu Thu thử qua nhiều lần, đều không làm nên chuyện gì.

Kết quả này khiến cô khó mà có thể tiếp thu, Ninh Thu Thu ngồi ở trên giường mềm, nhìn trên mỹ nam ngủ trên đó, chẳng lẽ thật sự phải từ hôn?

Bùa dưỡng bị hỏng đại biểu cho phù đỉnh trời sinh của Triển Thanh Việt này vẫn là dùng được, vấn đề lúc này lại nằm ở trên người bùa sư là cô.

Có lẽ nguyên nhân là do số lượng?

Có khả năng! Rốt cuộc nơi này khác với Tu Chân giới, cũng không thể dùng quan niệm ở thế giới kia cân nhắc ở thế giới này, dù sao cô cũng vẽ rất nhiều phù triện rồi, không bằng lấy hết tới đây dưỡng thử xem!

Dù sao cô cũng đã gả đến Triển gia, có thể từ tốn mà dưỡng.

Nghĩ đến đây, Ninh Thu Thu cảm thấy ngập tràn sức sống, chạy về phòng mình đem hộp đựng lá bùa lấy ra, mang đến trong phòng Triển Thanh Việt, đặt dưới gối một tấm, trong vỏ gối cũng có một tấm, vỏ chăn cùng chăn mỏng, ga trải giường những nơi không dễ bị người khác phát hiện cũng đặt một tấm, không khác gì trấn tà, nếu không cẩn thận mà bị phát hiện, Triển lão gia phỏng chừng sẽ nghĩ cháu trai của mình đã biến thành cương thi hoặc là đại ác ma gì đó, thì Ninh Thu Thu mới phải dùng nhiều bùa như vậy để trấn trụ hắn.

Vỏ chăn cùng ga trải giường của Triển Thanh Việt cố định một tháng đổi một lần, vì chào mừng cô đã đến, cho trên đồ dùng trên giường của hắn đều thay đổi toàn bộ, tuy rằng không có đổi thành nguyên bộ chăn ga gối đỏ rực khoa trương, nhưng cũng đủ nhìn ra đây đều là đồ mới, không có một chút bụi bặm, mặt trên dường như còn lưu lại hương vị thanh đạm của đệm chăn sau khi được phơi dưới ánh mặt trời.

Cho nên trong khoảng thời gian ngắn hẳn là không có nguy hiểm gì đi —— hộ tá sẽ không rảnh rỗi lại đi thay ga giường vỏ chăn của hắn đâu.

Nếu có thì cô cũng chỉ cần bỏ lại mấy tấm bùa bỏ chạy lấy thân là được.

Ninh Thu Thu búng tay một cái, hoàn mỹ!

Tới buổi tối, Triển lão gia bày yến hội nhỏ, cũng gọi cả Triển Thanh Viễn trở về, hơn nữa còn dặn dò hắn đem theo bạn gái nhỏ đến, mọi người cùng nhau ăn bữa cơm, cũng coi như là "người một nhà".

Triển gia trừ bỏ anh em Triển Thanh Viễn, Triển lão gia, cũng không có nhiều người khác, trong sách nói rằng, Triển phụ sau khi Triển Thanh Việt tiếp nhận sự nghiệp trong nhà không lâu liền qua đời, Triển mẫu trong cốt truyện không xuất hiện, cũng không tính để cho người ngoài Triển gia thấy, cho nên nói là yến tiệc hào môn thế gia, kỳ thật chỉ có 4 người ngồi ăn cùng nhau

—— một người còn nằm a.

Triển lão gia cũng xem như là có cái nhìn mới mẻ hơn so với những tiền bối khác, xuất thân của nữ chính không tính là tốt, người già lại hay quan niệm cổ hủ, chú ý môn đăng hộ đối, hơn nữa gia đình họ còn là thương nhân, hôn nhân rất dễ dàng trở thành thương phẩm, chuyện liên hôn nhìn mãi cũng quen mắt.

Triển lão gia ở phương diện này lại hoàn toàn không kỳ thị nữ chính, thái độ đối đãi với nữ chính cùng thái độ đối đãi Ninh Thu Thu là giống nhau.

Hôm nay tâm tình của ông thực tốt, rất cao hứng, mới vừa vào chỗ, ông liền nói với Triển Thanh Viễn: "Đem rượu mời chị dâu ngươi cùng Vi Lương đi, người nhà chúng ta cùng làm một ly."

Hai tiếng "chị dâu" này rõ ràng đã khiến Triển Thanh Viễn chấn động, tay đang rót rượu cho Triển lão gia run lên, thiếu chút nữa đổ hết ra bàn.

Một lát sau, hắn mới tiêu hóa hai chữ này, mắt nhìn Ninh Thu Thu, nói: "Được."

Nam chính nữ chính đều gọi cô một tiếng chị dâu, nội tâm Ninh Thu Thu phi thường thoải mái, loại cốt truyện như này phát triển, rõ ràng thú vị hơn nhiều so với việc nữ chính nữ phụ cứ tranh nhau một nam nhân.

Triển Thanh Viễn mời ông nội mình chén rượu xong, liền đổi thành rượu vang đỏ mời Ninh Thu Thu cùng Quý Vi Lương, trước rót cho Quý Vi Lương, chờ khi hắn đem chén rượu đưa tới trước mặt Ninh Thu Thu, Ninh Thu Thu mới lấy từ trong người ra một bao lì xì mới chuẩn bị tốt trước đó, đưa tới trước mặt Triển Thanh Viễn: "Một chút chút lòng thành, em trai đừng ghét bỏ."

Triển Thanh Viễn: "......"

Một tiểu cô nương trước kia luôn đi theo phía sau hắn, đột nhiên biến thành chị dâu, cốt truyện này chỉ nên xuất hiện ở trong phim truyền hình...... Khoé miệng Triển Thanh Viễn giật giật, nhưng mà đang ở trước mặt ông nội, hắn không dám lỗ mãng, đành nhận lấy bao lì xì, nói: "Đa tạ chị dâu."

"Không cần cảm tạ," Ninh Thu Thu cười tủm tỉm mà nói, lại đem một cái bao lì xì khác đưa cho Quý Vi Lương, "Cái này là cho em dâu tương lai, Quý tiểu thư so với trước kia càng thêm xinh đẹp."

"Cảm ơn," Quý Vi Lương cư xử không cao lãnh lạnh nhạt giống nam chính, hơn nữa ở trước mặt Triển lão gia tử cũng phải biểu hiện cho tốt, diễn vừa đủ, cho nên nhận lấy bao lì xì, cũng khen Ninh Thu Thu nói, "Chị dâu mới càng ngày càng xinh đẹp."

"Đúng không, cảm ơn nhé."

Quý Vi Lương: "......"

Cũng thật không biết khiêm tốn.

Triển lão gia cũng không để ý tới sóng ngầm kích động giữa bọn họ, chờ Triển Thanh Viễn mời rượu hết một lượt, cùng mọi người uống hết ly, ngồi xuống xong, mới vui tươi hớn hở mà nói: "Nhà chúng ta đã lâu không có ngày nào náo nhiệt như vậy, từ, từ sau khi bố hắn mất, nhà cửa vẫn luôn quạnh quẽ, sau này Thanh Việt lại xảy ra sự tình, ta cùng Thanh Viễn chỉ có hai người, cũng sắp quên hai chữ náo nhiệt viết như thế nào rồi."

Ninh Thu Thu nói ngọt, biết lựa lời phải mà nói: "Thế thì về sau ông sẽ quên hai chữ buồn chán viết như thế nào luôn a."

Triển lão gia quả nhiên bị lời này khiến cho mặt mày hớn hở.

Triển Thanh Viễn cũng nói: "Cháu cùng Vi Lương sẽ thường xuyên qua đây thăm ông."

"Được, được," Triển lão gia gật gật đầu, lại nói, "Vừa rồi nghe các cháu nói chuyện, Thu Thu cùng Vi Lương trước đó đã biết nhau?"

Ninh Thu Thu vốn dĩ muốn gắp đồ ăn liền khựng lại một chút, nhìn về phía Quý Vi Lương, phát hiện đối phương cũng đang nhìn mình, Ninh Thu Thu nghĩ đến chuyện đối phương ở bên Triển Thanh Viễn là có mục đích, mỉm cười mà nói: "Không tính là rất quen thuộc, bọn cháu trước đó cùng diễn mục tiết mục thôi."

Quý Vi Lương sắc mặt khẽ biến.

"Đúng không, vậy cũng đã là quen biết," Triển lão gia cũng không có tâm truy đuổi quá cặn kẽ quan hệ hai người trừ trước, chỉ nói, "Về sau còn nhiều thời gian, mấy đứa cũng chiếu cố nhau một chút, về phương diện này Thanh Viễn hẳn cũng tiện chiếu cố chị dâu ngươi."

Triển Thanh Viễn trừ bỏ đáp ứng còn có thể nói cái gì.

Mọi người giữ tâm tư khác nhau mà dùng xong bữa cơm chiều, Triển lão gia gọi Triển Thanh Viễn đến thư phòng nói chuyện, Ninh Thu Thu đoán hẳn là sự tình 1% cổ phần kia.

Triển Thanh Viễn không biết sẽ có cái phản ứng gì.

Đáng tiếc bọn họ cũng không có gọi cô lên cùng, Ninh Thu Thu không có cách nào xem náo nhiệt, ngược lại bởi vì phòng khách chỉ còn lại cô cùng Quý Vi Lương hai người mắt to trừng mắt nhỏ, không khí có điểm xấu hổ.

Bất quá, đang ở dưới mí mắt Triển lão gia thì không ai dám làm trò gì, hai người rõ ràng như nước với lửa, còn phải giả bộ tốt một màn chị em dâu tình thương mến thương nữa.

Ninh Thu Thu thật ra không sao cả, cô cùng Quý Vi Lương, nghiêm khắc mà nói thì chính là không quen biết, lúc trước chiếm chỗ của cô ta lại không phải là cô, cô cũng không nhất thiết bởi vậy mà áy náy, cho nên thập phần thản nhiên mà nói với Quý Vi Lương: "Quý tiểu thư, qua bên kia ngồi đi."

Quý Vi Lương rất không tình nguyện cùng cô ngồi một chỗ, chỉ là trước mắt cô ta lại không tiện đi trước, chỉ có thể đi theo Ninh Thu Thu đi đến phòng khách ngồi xuống.

Người giúp việc đưa trái cây tráng miệng tới, Ninh Thu Thu ăn một miếng dứa, nhìn Quý Vi Lương cũng không có ý định mở miệng nói chuyện, liền chủ động nói: "Không nghĩ tới chúng ta thế nhưng thành chị em dâu, duyên phận vẫn thực vi diệu a, có phải hay không, Quý tiểu thư?"

Nữ chủ cũng không phải là loại tiểu bạch liên yếu đuối cam chịu để người khác khi dễ, cô nói: "Đúng vậy, khí thế quên mình vì người của Ninh tiểu thư thực khiến tôi kính nể, cũng làm đảo lộn hiểu biết trước kia của tôi đối với Ninh tiểu thư."

"Quên mình vì người," Ninh Thu Thu nhẹ nhàng cười, "Xem ra Quý tiểu thư cũng giống Thanh Viễn không tin tôi gả cho Thanh Việt ca ca là bởi vì tình yêu, bất quá cũng có thể hiểu được, xét cho cùng thì ở trong lòng Quý tiểu thư, không có tình cảm thuần túy."

Ninh Thu Thu cố ý đem hai chữ "thuần túy" cắn thật sự chặt.

Quý Vi Lương bị chọc trúng tim đen, sắc mặt biến đổi, nhất thời lạnh mặt.

Bất quá dù sao cũng là nữ chủ, thực mau cô lại khôi phục trấn định, nói: "Cứ cho tình yêu là thứ tốt đẹp nhất trên thế giới này, thì cũng không có khả năng nói trăm phần trăm thuần túy, bất quá Ninh tiểu thư bởi vì tình yêu gả mà cho Triển đại ca, không mang theo mục đích gì khác tỷ như gần quan được ban lộc, xác thật khiến tôi rất bội phục, Ninh tiểu thư nhất định phải cùng Triển đại ca thiên trường địa cửu*, mới có thể khiến chúng ta những người không tin vào tinh yêu chân chính càng thêm tin tưởng tình yêu."

(*) Thiên trường địa cửu: vĩnh viễn sánh cùng trời đất, yêu khắc cốt ghi tâm.

Lời này xem như đã hoàn toàn đâm thủng tầng giấy mang tên hoà bình, Quý Vi Lương không muốn duy trì lớp hữu nghị dối trá này, có thể thấy được cô ta thật sự không thích Ninh Thu Thu.

Bất quá đứng ở góc độ cô ta cũng có thể lý giải, rốt cuộc bản thân nỗ lực ưu tú như vậy, kết quả bởi vì gia thế thua người ta mà bị đào thải, đặt ở nơi nào cũng là sự tình đáng ghê tởm.

Nhưng Ninh Thu Thu này sẽ không tự nhiên mà nhận lỗi không thuộc về cô đâu nha, vậy nên ý cười trên mặt cô không giảm, nói: "Lời này nói, Quý tiểu thư có tin tình yêu hay không, có liên quan gì tới tôi?"

"Bất quá lâu ngày dính nước......" Ninh Thu Thu nhấm nuốt bốn chữ này, nói, "Dứt ra được thì tạm thời không nói, còn nếu không, lâu ngày dính nước rất dễ khiến người ta bị cảm, có phải hay không, Quý tiểu thư?"

Quý Vi Lương: "......"

Nữ phụ ác độc cùng nữ chủ lần đầu tiên chính diện đối đầu, nữ chủ, KO.

Buổi tối, Ninh Thu Thu trở về nghỉ ngơi trước, đến trước phòng Triển Thanh Việt, cô định vào liếc hắn một cái rồi đi ngủ, thuận tiện nhìn xem mấy tầm bùa để ở chỗ hắn có bị hộ tá phát hiện rồi vứt đi hay không.

Khi cô đi vào, hộ tá mà cô gặp lần đầu tiên khi đẩy Triển Thanh Việt ra ngoài đang mang một chậu nước ấm từ toilet ra, xem ra là chuẩn bị lau mặt cho Triển Thanh Việt, cô làm cô dâu, những chuyện như này ngay từ đầu đương nhiên phải làm đủ, vì thế cô ân cần mà nhận lấy chậu rửa mặt nói: "Trần Nghị ca, để đấy cho tôi đi."

"Được," Trần Nghị sảng khoái mà đem chậu rửa mặt cho cô, cười nói, "Công việc lau người này, vẫn là Ninh tiểu thư tới làm mới thích hợp."

Ninh Thu Thu: "......"

Lau, lau cái gì?!

——————

Hay thì vote nhe!!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.