Đạo diễn hô lên, " Biểu cảm của Thu Thu không đúng, lần đầu tiên cô nhận được thứ gì đó từ người mà cô thích, vẻ mặt vừa phải vui mừng hạnh phúc vừa phải ngượng ngùng, biểu cảm vừa rồi của cô là gì, tình thương của người mẹ sao? "
Ninh Thu Thu: "... "
Nói rất đúng, chính là tình thương của mẹ.
Tiếu Thanh nói, " Phải thật ngọt ngào, biết chưa hả, nụ cười của một cô gái đáng hoài xuân, lại đi. "
"... Được. "
Tiếu Thanh: " Làm lại một lần nữa! "
Tuy nhiên, quay lại một lần mà vẫn không đáp ứng được kỳ vọng của Tiếu Thanh.
" Chà, Thu Thu, cô suy nghĩ một chút, cô cảm thấy thế nào khi lần đầu tiên nhận được một món quà từ người mà cô thích? "
Lần đầu tiên nhận được một món từ người mình thích?
Thời xa xưa thì cô không nhớ rõ, nhưng phía Triển Thanh Việt... món quà đầu tiên cô nhận là được là cái chức cổ đông của Phong Nghi, món quà mà cô phải bán thân để bồi thường.
Fuck, dựng thẳng ngón giữa!
Tiếu Thanh: "... "
Sao vẻ mặt lại oán giận như vậy!
Tống Sở đã đi xa lại một lần nữa quay về, khi biết vẫn không đạt liền muốn đột quỵ, chỉ có trời mới biết anh ta đi nhanh vất vả như thế nào!
Lý do là Ninh Thu Thu không thể tìm thấy cảm giác và biểu cảm ngọt ngào mà đạo diễn yêu cầu, anh ta hả hê nói.
" Ai bảo mỗi ngày cậu đều gọi tôi là con trai yêu nên mới không diễn được cảnh này, đáng đời lắm hai ha ha ha. "
Tiếu Thanh: "... "
Đoàn làm phim này của ông ta đều là một đám yêu ma quỷ quái!
Ông ta thật sự bị vẻ ngoài ngoan ngoãn của Tổng Sở lừa gạt, khi tiếp xúc một thời gian dài, ông ta phát hiện ra rằng anh chàng này là một tên ngốc chính hiệu.
" Có cần tôi giúp đỡ gì không? "
Trong lúc Tiếu Thanh đang chỉ dẫn hai người, Triển Thanh Việt đứng ở bên ngoài lên tiếng hỏi.
Ninh Thu Thu: "... "
Mẹ nhà nó, anh tới hỗ trợ làm cái gì, đừng có làm gì hết!
Khi Tiếu Thanh nhìn thấy anh, đôi mắt ông ta sáng lên, và biểu cảm của Ninh Thu Thu là cận mặt nên không cần phải có mặt Tổng Sở, Triển Thanh Việt nguyện ý phối hợp là chuyện không thể nào tốt hơn.
Kết quả là cảnh quay biến thành, Tống Sở rời đi, Triển Thanh Việt thay thế, anh cũng không làm gì cả mà chỉ mỉm cười và sờ vào đầu Ninh Thu Thu.
Anh chưa nghe câu không được tùy tiện sờ đầu con gái sao?
Tuy nhiên, thay đổi người không giống nhau, Triển Thanh Việt chỉ mới sờ vào đầu cô một chút, vẻ mặt hoài xuân của Ninh Thu Thu bắt đầu hiện lên, toàn thân đều đỏ lên.
Mọi người: " Ồ. "
Đây không phải là nơi để công khai chuyện tình cảm!
Cổ Hàm Như, người đã một nỗ lực châm ngòi trước mặt Triển Thanh Việt không nói nên lời, khi nhìn thấy một màn này, sắc mặt rất khó coi đi vào phòng nghỉ ngơi.
Quá xấu hổ!
Vì hôm nay không có phương tiện truyền thông đến thăm đoàn làm phim, nhân viên trong đoàn làm phim đều phải ký một thỏa thuận giữ bí mật, nếu nói ra mà bị phát hiện rã bị phạt tiền thậm chí còn bị kiện.
Cộng thêm với việc nam phụ tặng quà cho Ninh Thu Thu bọ phanh phui ra, ngày hôm sau đã được thay thế hết, mọi người đều biết rằng người đứng sau Ninh Thu Thu không dễ chọc, vì vậy ai cũng không dám nói lung tung.
Anh Triển không cần trợ giúp đã quay xong, tâm tư cũng đã thực hiện được, lúc về nhà lục soát nửa ngày trên Weibo cũng không thấy chuyện này bị phơi bay ra thì rất buồn bực.
Những tên nhà báo này ngày thường không phải đều viết rất mượt sao?
Cho dù là tin tức rất nhỏ đi chăng nữa, bây giờ chuyện lớn như vậy, một chữ cũng không viết được là sao!
Quá kém, những người này mà là nhân viên của anh, anh sẽ khấu trừ thành tích nửa năm!
Công việc đã kết thúc.
Bên ngoài trời đang mưa, thời tiết ẩm ướt và lạnh lẽo, Triển Thanh Việt nhìn thấy bộ dạng muốn quay lại khách sạn, không một chút hào hứng ra ngoài của Ninh Thu Thu đành phải đè xuống ý tưởng mời cô đi xem phim.
Trên mạng nói biện pháp tốt nhất để hẹn hò với con gái là đi xem phim, nhưng ông trời lại không để anh toại nguyện!
Sau khi ăn xong, Ninh Thu Thu thấy Triển Thanh Việt muốn cùng bản thân quay về phòng, cô có chút ngại ngùng nói: " Anh đã đặt phòng chưa? "
" Đặt rồi, ở tầng tám "
Anh Triển vẫn còn chưa lưu manh đến mức ấy.
" Ồ.. "
Ninh Thu Thu cố tình nói: " Tại sao anh lại đi theo em? Tầng tám không phải đi hướng này. "
" Kiểm tra bài tập "
Triển Thanh Việt nghiêm túc nói: " Nhìn xem gần một tháng nay em có lười biếng hay không, sách đã đọc hay chưa, cuộc họp cổ đông sẽ được tổ chức vào giữa tháng này. "