“ Tinh Tinh không hiểu phong tình chọc giận anh ta! "
Triển Thanh Viễn gãi đúng chỗ ngứa.
Ách... đây cũng có thể, lần trước Tinh Tinh nói cô ấy cho rằng cái bánh gato là của cô và Triển Thanh Việt đưa, Chu Dương đã nổi giận, đổi thành cô cô cũng tức giận, chẳng những tức giận, nói không chừng còn muốn đi đánh đối phương thì mới hả giận.
Ài, thảm, thật sự thảm.
Nhưng mà cũng không trách được Tinh Tinh, ai bảo Chu Dương có ý với người ta mà cũng không nói, không nên giấu trong lòng, làm cho con gái nhà người ta tự mình lĩnh hội, người ta cũng không phải con giun trong bụng anh, nào biết rằng anh có tâm tư quanh co lượn vòng chứ.
Hừ, điểm ấy y chang ông chủ của bọn họ.
“ Không bằng... ", Ninh Thu Thu nghĩ tới một ý kiến, “ Vừa hay ngày mai là thứ bảy, chúng ta gọi Tinh Tinh và Chu Dương đến nhà ăn cơm, anh cảm thấy thế nào? “
“ Ừ! Em cảm thấy được ".
Nói xong, không đợi Triển Thanh Việt phát biểu ý kiến, Ninh Thu Thu đã cúi đầu gửi tin nhắn cho Tinh Tinh.
Triển Thanh Việt: "... "
Cô Triển đang hứng thu se dây tơ hồng, trước tiên em có thể nào liếc nhìn trên người mình xem có sợi dây tơ hồng nào chưa!
Triển Thanh Việt dẫn Ninh Thu Thu đến một nhà hàng có căn phòng nhìn ra hồ để ăn tối, cơm nước xong, Triển Thanh Việt không biến sắc đề nghị.
“ Quảng trường đối diện có rạp chiếu phim, đi xem phim không? "
Đối diện chỗ bọn họ ăn cơm có một quảng trường lớn, tầng năm quảng trường là rạp chiếu phim, chỉ cách bên này hai con đường, xe cũng không cần lấy, có thể trực tiếp đi bộ qua, quá thuận tiện.
“ Ăn mặc Như vậy em làm sao đi xem phim! "
Ninh Thu Thu nhìn mình mặc veston mà ảo não, vì ngày hôm nay đại hội cổ đông, Ninh Thu Thu mặc quần áo trang trọng, tóc vén lên, nghiêm chỉnh đến mức có thể đi ký kết hiệp nghị mậu dịch song phương.
Triển Thanh Việt: "... "
Xem phim còn chú ý ăn mặc?
Hiển nhiên là vậy, Ninh Thu Thu sống chết cũng không muốn xem.
Kế hoạch xem phim của anh Triển lại ngâm nước nóng một lần nữa, nếu như anh không tu luyện một chút thì lúc này nội tâm ước chừng đã chửi mẹ nó rồi, đáng tiếc anh quá đúng mực, tìm toàn bộ tất cả từ ngữ của mình, cuối cùng tìm được một câu thô tục: Đệt con mẹ nó.
Cũng không phải là đệt con mẹ nó, thiên thời địa lợi nhân hòa, vậy mà lại thất bại bởi quần áo.
"... "
Triển Thanh Việt lùi lại cầu việc khác: “ Đi bộ dưới hồ một chút, tiêu cơm? "
“ Haiz! Nếu anh sớm nói đi tiêu cơm ", Ninh Thu Thu oán giận, “ Thì em sẽ ăn nhiều một chút, ô ô ô, quá thiệt thòi rồi ".
"... "
Triển Thanh Việt đen mặt: “ Về sau không nhận loại phim này nữa ".
Anh không can dự vào sự nghiệp của Ninh Thu Thu, nhưng loại phim này thật sự quá biến thái rồi.
Với chiều cao của Ninh Thu Thu mà nói, 42, 5 ký là không tốt rồi, vì duy trì thể trọng này con phải không chế ăn uống, ăn nhiều một miếng còn phải tính toán có vượt mức calo ngày hôm nay hay không, thật sự không có nhân tính.
Có nhận diễn loại phim này nữa hay không tạm thời không bàn đến, nhưng mà, Ninh Thu Thu nắm tay: “ Chờ quay xong, em phải ham ăn nửa tháng, ăn bù lại thời gian tổn thất này ".
Triển Thanh Việt nghe vậy cười rộ lên: “ Không sợ bị gọi là tiểu Lực sĩ Thu Thu rồi? ".
"... ", anh mới mập!
Ninh Thu Thu hừ một tiếng, nói: “ Không phải, là chim nhỏ tức giận, chuyên môn đập những con heo lông xanh như anh! "
Triển Thanh Việt: "... ".
Em còn rất bướng bỉnh!
Triển Thanh Việt bị nội thành heo lông xanh cũng không tức giận, thậm chí cưng chiều cười cười: “ Vậy bây giờ gọi cho em chút gì nhé? Cua cay, thịt cừu trắng nướng, sườn cứu nướng đều có, chúng ta ăn xong lại đi ".
Ninh Thu Thu: "... "
Con mẹ nó, đều là món cô thích ăn.
Hừ, cô mới không muốn ăn, Ninh Thu Thu bị mất cảm giác rồi.
“ Cũng không muốn ”, Ninh Thu Thu buồn bã, “ Em có thể uống một ly trà sữa, cũng mãn nguyện rồi! ”.
Triển Thanh Việt nhìn cô vui sướng khi được uống một ly trà sữa, anh vừa buồn cười lại hơi có cảm giác đau lòng, đằng sau một nữ minh tinh xinh đẹp, gần như đều có một loại chua xót tên là ăn uống điều độ.
Anh thấy Ninh Thu Thu buông tóc xuống, tóc mái che mất phía trên con mắt, đeo một chiếc khẩu trang rộng lớn, còn không biết lấy từ đâu ra một cái kính, che phủ mình nghiêm nghiêm thật thật, quá đáng yêu, một chút nhỏ tiếc nuối trong lòng của anh nhất thời tiêu tan thành mây khói.
Dường như đi tản bộ cũng là lựa chọn tốt.
Chờ sau khi Ninh Thu Thu hóa trang xong, Triển Thanh Việt đưa tay về phía cô: “ Đi thôi ".