Gã Độc Thân Vàng Mười

Chương 46



Họ dạo mấy vòng sân tập rồi Chu Cương đứng lại hút thuốc, Ngải Đông Đông đi thêm một vòng rồi về, vào buồng nó vẫn còn tức bụng.

“Lên giường chú xoa bụng cho.”

Ngải Đông Đông sửng sốt, đến lúc hiểu ra Chu Cương nói gì nó lại bắt đầu đoán già đoán non ý đồ của Chu Cương.

“Xoa thật hay giả bộ?”

“Giả bộ là thế nào?” Chu Cương ra vẻ đứng đắn hỏi ngược lại nó.

Giả bộ thì đương nhiên là tiếng là xoa bụng cho nó thực ra là rờ rẫm nó chứ sao. Có điều với Ngải Đông Đông kể cả Chu Cương muốn rờ nó nó cũng chịu nữa, đây là sự khác biệt giữa người nó thích với bọn hỡi ơi nha. Bị đứa hỡi ơi ôm thì phải lu loa lên chửi, còn được người mình thích tiếp cận đương nhiên là ước mơ thành sự thật rồi.

Thế là Ngải Đông Đông tụt giày trèo ngay lên giường, nó cởi áo bông ra rồi quỳ trên giường hỏi Chu Cương: “Cởi hết hay con vẫn mặc áo len?”

“Tùy.” Chu Cương xoa hai tay, Ngải Đông Đông liền cởi cả áo len ra, trên người nó chỉ còn mỗi cái áo sơ mi ngắn. Nó nằm xuống giường. Chu Cương bảo: “Lạnh lắm, đắp chăn lên đi.”

Ngải Đông Đông lại kéo chăn lên đắp, Chu Cương luồn bàn tay to lớn vào trong chăn, không hiểu sao nhìn cảnh này Ngải Đông Đông lại thấy kích thích muốn chết, nó không tự chủ được chộp lấy bàn tay Chu Cương.

Bàn tay Chu Cương vén áo nó lên, đặt trên bụng nó. Tay gã không lạnh, chạm vào da nó làm nó thấy rất dễ chịu. Nó thả tay ra, thỏa mãn hưởng thụ.

Chu Cương xoa rất nhẹ nhàng, như là rất có kinh nghiệm mà không hề có vẻ lưu manh khêu gợi gì cả. Dần dần lòng Ngải Đông Đông lắng lại, nó mở mắt lẳng lặng nhìn mặt Chu Cương.

Chu Cương bật cười: “Thấy sao?”

“Thích lắm.” Ngải Đông Đông đáp: “Hồi con bé mẹ con cũng xoa bụng cho con thế đấy, nhưng mà vì hôm đấy con đau bụng cơ. Con không biết ăn no tức bụng cũng xoa được.”

“Chú cũng đoán mò thôi, đằng nào xoa nhẹ cũng có đau dạ dày đâu, cứ thử biết đâu lại được. Từ sau thì nhớ tối đến ăn ít thôi, hư bụng đấy.” Chu Cương nói rồi tự dưng tay gã sượt lên trên một tí, Ngải Đông Đông cứng cả người, nó khẽ rùng mình rồi trợn mắt nhìn Chu Cương.

Chu Cương vẫn rất bình thản, mặt gã hiền hòa hệt như lời gã vừa nói, tay gã cũng đã trượt về chỗ cũ, tiếp tục nhẹ nhàng xoa bụng cho nó. Có vẻ cử chỉ vừa xong chỉ là lỡ trớn.

Ngải Đông Đông nuốt nước miếng, nó vắt tay phải trên trán, che hai con mắt. Môi nó hé mở, cảm giác như có dòng điện rần rật chạy dưới da mình. Ánh mắt Chu Cương dừng lại trên đôi môi nó, quan sát cánh môi nhỏ bé khẽ rung động. Chỉ cần tay gã trượt lên trên một chút, cái miệng đó sẽ hơi run lên, gã trượt tay xuống nó lại khẽ mím lại, hàm răng trắng bên trong cứ ẩn ẩn hiện hiện theo.

Chu Cương mím môi, cổ gã bắt đầu nổi những đường gân xanh phập phồng, rồi bàn tay gã thình lình bò lên ngực Ngải Đông Đông, những ngón tay ram ráp chụp lấy đầu ti nó, Ngải Đông Đông giật bắn người, vội vồ lấy tay gã.

“Ba làm gì đó?” Ngải Đông Đông hỏi: “Bảo xoa bụng cơ mà, ba mò lên trên làm gì?”

“Tao thấy lạ ghê.” Chu Cương cười gian: “Nói thật lần đầu tiên tao thấy có đứa nhạy cảm thế này đấy, tao cứ tưởng chỉ có ngực con gái mới nhạy cảm chứ, trai gì mà còn nhạy hơn cả gái. Chưa gặp bao giờ nên tao muốn thử chú mày sướng thật hay giả bộ.”

Ngải Đông Đông ngượng chín cả mặt: “Sướng giả bộ làm sao được?”

“Được chứ, nhiều đứa giả bộ cực khoái làm vui lòng đối tác lắm.” Chu Cương nói rồi cười cười, không xoa bụng nữa mà ấp tay trên bụng nó: “Sướng thật hả?”

Ngải Đông Đông nằm im ngậm miệng.

“Sướng thật thì sao không cho tao sờ, không thích hả?” thấy Ngải Đông Đông vẫn không chịu đáp, Chu Cương lại nằm xuống ghé sát bên tai Ngải Đông Đông, gỡ cánh tay nó vắt trên trán ra, nhìn chăm chú vào mắt nó: “Sao?”

Đối diện với cặp mắt Chu Cương, hơi thở của Ngải Đông Đông càng lúc càng nặng nề hơn, nó sắp không khống chế được cơn xúc cảm tuôn trào của mình nữa rồi.

“Thế ba thì sao, sao ba cứ muốn sờ con?”

“Mày nói xem?”

“Con không biết nên con muốn ba trả lời.” Ngải Đông Đông vẫn không nhúc nhích, nó nhìn thẳng vào mắt Chu Cương nói bằng giọng hùng hồn táo tợn: “Ba nói đi, nếu có đủ lý do ba muốn sờ con thế nào cũng được.”

Chu Cương nhoài người sang, hôn lên má nó, bờ môi nóng ấm đụng chạm trên má rồi trượt xuống tai nó, hơi thở rừng rực chui vào trong lỗ tai làm nó thấy như phải bỏng. Nó muốn ra vẻ nam nhi cứng cỏi một tí nhưng cơ thể nó không nghe lời nó, đây là người đàn ông nó yêu đang hôn nó, thân mật với nó, chỉ suy nghĩ ấy thôi đã khiến nó mất kiểm soát rồi.

“Ba chưa trả lời cơ mà.”

Chu Cương nhẹ nhàng ngậm vành tai nó, vành tai trắng nõn mềm mại, thoang thoảng mùi hương mát dịu như chính chủ nhân nó: “Một người muốn sờ người khác thì vì sao hả?”

“Con… con còn vị thành niên đấy, ba không sợ người ta bảo ba…” nói đến đó thì nó nghẹn luôn, vì nó cảm giác được đầu lưỡi Chu Cương đang bắt đầu liếm láp lỗ tai nó.

“Bảo tao làm sao…”

“Bảo ba dâm ô trẻ vị… á…”

“Đây không phải dâm ô, đây là âu yếm…” giọng nói của Chu Cương như có ma lực chui tọt qua lỗ tai Ngải Đông Đông vào tận lục phủ ngũ tạng nó. Ngải Đông Đông run rẩy nhắm nghiền hai mắt, nó chỉ nghe thấy giọng Chu Cương thì thầm bên tai nó: “Mùi tuổi trẻ của chú mày quyến rũ lắm…”

“Thế con già đi thì sao?”

Chu Cương cười khẽ: “Già đi thì vẫn trẻ hơn chú, chú già mày vẫn còn là con nít.”

Chu Cương giơ tay vuốt ve má nó rồi bàn tay lại trượt trượt xuống, luồn vào cổ áo nó, ấp trên ngực trái nó, dán vào đầu ti nó: “Tim mày đập nhanh quá.”

Nói xong gã lại cố tình day day một cái.

Ngải Đông Đông cắn chặt môi, vừa thích vừa sợ, nó cựa quậy muốn né tránh sự mơn trớn của Chu Cương, nó vừa rụt người lại tay Chu Cương đã rút ra khỏi cổ áo nó. Chu Cương cười khẽ, lại chuyển trận địa xuống dưới hông nó, vuốt ve cái mông nó. Ngải Đông Đông căng thẳng quíu cơ mông lại, nó nhận ra tay Chu Cương đang luồn vào quần nó, chực đến khe mông nó. Bị kích thích đến chịu không nổi nó hấp tấp vặn mình tỏ ý từ chối, Chu Cương áp sát mặt vào mặt nó, giọng gã hơi hổn hển: “Ở tù cả đời vì tao được mà sờ một tí cũng không cho à?!”

“Sờ thì được, nhưng ba phải biết con không cho sờ không đâu.” Ngải Đông Đông thình lình quay sang giơ cả hai tay giữ chặt đầu gã, mắt nó long lên rừng rực xúc cảm: “Con sẽ bám lấy ba cả đời, ba đừng hòng giũ được con.”

Chu Cương nhếch mép, tay gã sỗ sàng trượt xuống, Ngải Đông Đông rên lên một tiếng rồi nó vùng dậy, cưỡi trên lưng Chu Cương.

Vừa nhìn chằm chằm Chu Cương nó vừa tự cởi nốt cái áo sơ mi trên người.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.