Giải quyết xong kẻ địch thì Phạm Thường Hi liền ra lệnh cho bọn họ tiếp tục lên đường để tránh việc Nhạc Tư Binh mang theo viện binh quay lại trả thù.
Trên đường đi thì Phạm Thiên liền trở thành tiêu điểm của mọi người. Việc hắn giết chết ngũ tinh Võ Linh đã diễn ra ngay trước mắt nên bọn họ muốn không chú ý tới Phạm Thiên cũng khó.
Ngay cả Phạm Thường Hi cùng Phạm Quân Dao vốn đã biết trước là Phạm Thiên đang che giấu thực lực nhưng các nàng không ngờ rằng chiến lực của hắn lại khủng khiếp đến vậy.
Mọi người mặc dù nghi hoặc nhưng lại không chủ động đi tới hỏi Phạm Thiên, lúc này hai huynh đệ Phạm Nhược Đông tự nhận là mình có quan hệ khá tốt với hắn thì mới lên tiếng hỏi:
- Phạm Thiên biểu đệ, cảnh giới của ngươi là gì vậy? Chẳng lẽ ngươi đã đột phá Võ Linh rồi sao?
Phạm Thiên bây giờ chỉ mới hơn 16 tuổi, nếu như hắn đã đột phá với cảnh giới Võ Linh thì thực sự là một tin tức cực kỳ gây náo động. Cho dù là được quán đỉnh thì đột phá Võ Linh trước 20 tuổi cũng là cực kỳ hiếm có.
- Ta chỉ mới là cửu tinh Đại Võ Sư mà thôi, vừa rồi khi chiến đấu với tên Võ Linh kia là do ta sử dụng bí pháp tạm thời gia tăng sức mạnh lên thôi.
Mặc dù Phạm Thiên nói vậy nhưng mọi người vẫn chưa hết kinh ngạc.
Cửu tinh Đại Võ Sư!!!
Chỉ cần tiến thêm một bước là Phạm Thiên sẽ có thể đặt chân vào một cảnh giới hoàn toàn khác biệt. Với thiên phú này thì dám cá rằng không quá hai năm nữa hắn sẽ có thể đột phá tới cảnh giới Võ Linh.
Mười tám tuổi Võ Linh!!!
Thiên phú như vậy cũng hoàn toàn không thể nào xem nhẹ được.
- Trang giỏi lắm! Tên tiểu tử này rõ ràng không hề dùng bí pháp gì cả mà là do lực đạo của hắn không thua gì Dung Hồn Cảnh trung kỳ võ giả cả.
Giọng của Trần Lộ Khiết vang lên bên tai Thanh Nhã. Nàng nhìn về phía Phạm Thiên mà trong lòng nổi lên một cảm giác thất bại.
Trần Lộ Khiết thân là thánh cảnh cường giả hơn nữa còn là một hồn sư vậy mà bây giờ tên đệ tử nàng dốc lòng bồi dưỡng ra vậy mà lại không sánh nổi với tên tiểu tử này.
Trần Lộ Khiết hiểu rõ cảnh giới Đại Võ Sư này như lòng bàn tay, cho dù Thanh Nhã đạt tới cửu tinh Đại Võ Sư thì cũng không thể nào làm được chuyện mà Phạm Thiên mới làm.
Với thủ đoạn của thánh cảnh cường giả thì Trần Lộ Khiết không thiếu phương pháp giúp Thanh Nhã đánh bại một tên ngũ tinh Võ Linh nhưng nếu muốn đơn thuần đánh bại bằng sức lực của bản thân thì khó hơn lên trời.
Quan trọng nhất chính là Trần Lộ Khiết đã nhiều lần nói với Thanh Nhã rằng Phạm Thiên sẽ không thể nào theo kịp bước chân của nàng nhưng bây giờ hắn không chỉ vượt qua cả Thanh Nhã mà còn đạt tới một độ cao mà nàng không thể nào đạt tới được.
- Nhưng dù thế nào võ giả chiến đấu thì võ hồn vẫn là quan trọng nhất, tên tiểu tử đó dù mạnh cũng chỉ là thân thể, khó lòng mà tiến xa được trên con đường võ đạo.
Trần Lộ Khiết nói ra những lời này giống như là đang an ủi chính bản thân mình hơn là đang nói ra một sự thật. Nàng một lần nữa lên tiếng:
- Thanh Nhã, ngươi phải tăng nhanh tiến độ thu thập hồn lực kết tinh. Chỉ cần có được hồn thạch thì võ hồn của ngươi sẽ có thể chính thức đạt tới thánh phẩm!!
Thanh Nhã liền đáp:
- Ta hiểu rồi, sư phụ!
……
Phạm Thiên cùng những người khác di chuyển về hướng di tích thì lại một lần nữa đem cảnh giới ẩn nấp trở về bát tinh Võ Sư. Mặc dù những người khác đều đã biết cảnh giới thực sự của Phạm Thiên nhưng chỉ cần kẻ địch không biết chuyện này thì hắn sẽ có thể tạo ra đột biến trong trận đấu.
Nhưng sau khi gặp gỡ Nhạc Tư Bình thì đám Phạm Thiên không còn gặp phải người của Phong Lan hoàng triều nữa mà ngược lại gặp được người của những gia tộc khác.
Có vẻ như Phong Lan hoàng triều chỉ phái ra một vài đội tấn công những đội ở vòng ngoài mà thôi. Còn nếu như bọn chúng dám tập kích vào quá sâu thì cơ hội bên phe Lạc Thiên hoàng triều gặp được tiếp viện là quá lớn nên chúng sẽ không mạo hiểm.
Càng tiến tới gần di tích thì càng có nhiều người của Lạc Thiên hoàng triều gặp lại nhau. Những người này không phải ai cũng bị Phong Lan hoàng triều tập kích nhưng những đội này đều có người bị thương.
Đội do Phạm Thường Hi dẫn đầu cũng là một nhóm khá mạnh khi có cả cửu tinh Võ Linh ở trong nhưng cũng có người bị thương thì đừng nói tới những người khác.
Thậm chí đã có người phải bỏ mạng trong khi chiến đấu nhưng bên phe đối phương cũng không ăn được chỗ tốt gì.
Sau khi tới trước một dãy núi rộng lớn thì Phạm Thường Hi đã đi gặp những trưởng lão khác để bàn bạc kế hoạch còn đám lính như Phạm Thiên thì chỉ có thể đứng ngắm cảnh ở xung quanh mà thôi.
Phạm Thiên tiến ra bên cạnh vách núi và liền thấy được ở phía trước là một cái hố khổng lồ rộng tới hàng chục km nhìn sâu không thấy đáy mà chỉ là một màu đen tối tăm.
Phạm Nhược Đông đi tới gần chỗ Phạm Thiên và nói:
- Nghe cha ta nói thì đó hình như là vết tích để lại sau trận chiến đã khiến vị Võ Tông kia vẫn lạc đấy.
Phạm Thiên nghe vậy thì liền hít sâu một hơi khí lạnh, phải mạnh đến cỡ nào thì mới có thể tạo ra được vết tích khủng khiếp đến như vậy!?
Nên nhớ đây chỉ mới là Võ Tông cường giả mà thôi, trên đó còn có Võ Tôn, Võ Đế cùng với cảnh giới Võ Thánh trong truyền thuyết nữa.
Mặc dù Phạm Thiên thường được nghe rất nhiều danh từ miêu ta về Siêu Phàm Tam Cảnh nhưng phải tận mắt chứng kiến hắn mới có thể cảm nhận được sức mạnh khủng khiếp đó.
Nhưng ngoại trừ sợ hãi ra thì trong lòng Phạm Thiên lại bắt đầu sinh ra sự hưng phấn.
Một ngày nào đó!
Một ngày nào đó hắn cũng sẽ đặt chân vào cảnh giới Võ Tông, thậm chí là Võ Thánh trong truyền thuyết.
Phạm Thiên nghĩ tới cảnh tượng mình đứng trên đỉnh đại lục, võ hồn hiện thế khiến cho nhật nguyệt thất sắc, giậm chân một cái là thiên hôn địa ám.
Một dục vọng trở nên mạnh mẽ lúc này đã bắt đầu sinh ra trong lòng hắn.
Phạm Nhược Nam lúc này cũng đã đi tới gần và nói:
- Không biết võ hồn của vị Võ Tông tiền bối này là gì?
Phạm Nhược Đông đáp:
- Không biết, do võ hồn nay đã nằm ở sâu dưới lòng đất nên không ai biết rõ, chỉ mong rằng nó sẽ là khí võ hồn hay tự nhiên võ hồn.
Khí võ hồn cùng thú võ hồn là hai loại võ hồn phổ biến nhất trên đại lục. Nhưng khi một vị Siêu Phàm cường giả vẫn lạc so với thú võ hồn thì khí võ hồn lại càng được hoan nghênh hơn nhiều.
Từng có một tiểu gia tộc sau khi đạt được một khí võ hồn là Băng Linh Kiếm của một vị Võ Tôn cường giả sau đó âm thầm đem nó cất giấu vào một nơi bí mật và cho con cháu ngày ngày tới trước Băng Linh Kiếm tham ngộ kiếm ý lưu lại trên đó.
Bốn trăm năm sau, Băng Linh Kiếm Tông bỗng hoành không xuất thế trở thành một tông môn cường đại hơn cả hoàng triều. Cũng chính vì vậy nên khi có một Võ Tông vẫn lạc ở bên ngoài và để lại khí võ hồn thì mọi người đều tranh nhau đến đầu rơi máu chảy.
So với khí võ hồn được hoan nghênh thì thú võ hồn không được hoan nghênh bằng nhưng cũng khiến rất nhiều người thèm khát.
Thú võ hồn sau khi mất đi chủ nhân sẽ bắt đầu sinh ra linh trí của mình. Nếu có thể nhân cơ hội linh trí này còn sơ khai thu phục được thú võ hồn thì chẳng khác nào có được trong tay một Yêu Tông làm thần thú hộ quốc.
Đương nhiên linh trí của thú võ hồn sẽ ngày càng phát triển thế nên muốn sai khiến nó làm việc như tay sai là không thể nào. Nhưng có được một cường giả tọa trấn trong thế lực của mình cũng rất đáng giá.
Còn về phần tự nhiên võ hồn. Nếu như vị Võ Tông này thực sự sở hữu tự nhiên võ hồn thì nơi này chắc chắn sẽ trở thành một bãi chiến trường. Sự đặc biệt của tự nhiên võ hồn là một khi nó hiện thế thì nó sẽ có khả năng kiến tạo ra một vùng linh mạch cực kỳ đặc biệt.
Nếu như võ hồn đó là một dòng suối, nó có thể sinh ra linh tuyền biến toàn bộ khu vực xung quanh thành tu luyện bảo địa. Nếu như đó là một nhúm lửa thì thậm chí nó còn có khả năng hấp thu thiên địa linh khí trở thành thiên địa dị hỏa uy năng khó lường.
Bất kể là loại võ hồn nào chỉ cần nó thuộc về Võ Tông thì giá trí của nó sẽ được đẩy lên cực cao.
- Đệ tử Phạm gia mau tập trung lại đây!!
Các vị trưởng lão của các gia tộc ra lệnh tập trung đám tộc nhân lại.
Lúc này Kim lão cũng đã dẫn theo lượng lớn binh sĩ đi tới và nói:
- Lần này tiến vào trong di tích Võ Tông thì các ngươi sẽ phải đối mặt với chém giết liên miên, Phong Lan đế quốc chắc chắn sẽ không nương tay với các ngươi đâu nên kẻ nào sợ hãi thì tốt nhất là hãy lập tức quay về đi!
Chiến lực chủ yếu ở nơi này chính là Võ Vương cùng Võ Linh, đám Đại Võ Sư thực chất đều chỉ tới đây để lịch luyện mà thôi. Nhưng lịch luyện cũng đồng nghĩa với việc chiến đấu chứ không phải là tới dạo chơi rồi đi về. Bên phía Phong Lan hoàng triều có lực lượng không thua gì Lạc Thiên hoàng triều nên đây chắc chắn sẽ là một cuộc chiến cực kỳ khốc liệt.
Đã là võ giả thì phải nắm giữ một ý chí không sợ chết, những người đi tới đây đều biết thứ gì đang chờ mình ở phía trước nên đã chuẩn bị sẵn sàng rồi.
Nếu như sợ hãi thì sẽ không thể theo đuổi võ đạo được.
- Nếu đã hiểu rồi thì theo ta!!
Kim lão vừa hô lên thì tất cả mọi người đã lấy ra binh khí và tiến về phía di tích Võ Tông.