Phạm Thiên cuối cùng cũng tiến ra bên ngoài và nhìn Tiểu Y Tiên đang bình tĩnh ngồi một bên điều khiển tiểu Xích kéo xe thì buồn cười. Vừa rồi tiểu nha đầu này một bộ thỏ nhỏ bị kinh hách chạy ra ngoài quả thực là vô cùng đáng yêu.
Tiểu Y Tiên tuổi tác đã khoảng hai mươi nhưng nếu so sánh về kinh nghiệm nam nữ thì nàng còn thua kém Tiêu Mị xa lắm. Vậy nên Tiểu Y Tiên phải gọi Tiêu Mị hai tiếng sư tỷ cũng không sai.
Nhìn thấy Phạm Thiên tiến ra ngoài ngồi cạnh mình thì Tiểu Y Tiên hai má khẽ đỏ lên cúi thấp đầu xuống mà khẽ lùi ra xa một chút khiến hắn dở khóc dở cười.
- Đồ nhi ngốc, chẳng lẽ ngươi cho rằng sư phụ còn có thể trước mắt bao nhiêu người như vậy đem ngươi ăn hết sao? Mị nhi nơi đó chỉ là do công pháp nàng tu luyện có chút đặc thù mà thôi...
Tiểu Y Tiên lúc này liền khẽ lườm Phạm Thiên một cái rồi nói:
- Người dạy cho nàng môn công pháp không biết thẹn đó không phải là sư phụ sao? Còn dám nói bản thân mình không có ý đồ bất chính…
- Khụ!
Phạm Thiên nghẹn họng mà không thể phản bác, quả thực nếu nói Phạm Thiên không có ý đồ xấu với Tiêu Mị thì chính là nói dối. Nhưng quả thật đó là môn công pháp thích hợp với nàng nhất rồi.
Thấy Phạm Thiên bị mình nói trúng tim đen mà không thể phản bác thì Tiểu Y Tiên liền khẽ khúc khích cười.
Phạm Thiên muốn đổi chủ đề nên định tìm một người đi đường nào đó để hỏi đường nhưng đến khi nhìn quanh một lượt thì hắn mới thấy rằng xung quanh không một bóng người.
Tiểu Xích dù gì cũng là ngũ giai yêu thú lại hoàn toàn không thèm che giấu khí tức khiến cho những người khác vừa nhìn thấy đã sợ mất mật thì đâu có ai dám lại gần nó.
Một đoạn đường này người đều đã bị khí tức của tiểu Xích đuổi đi hết rồi.
Phạm Thiên cười khổ đành đem tiểu Xích thu hồi vào trong không gian chiến sủng. Chiếc xe ngựa này dù không có nó kéo đi thì tốc độ vẫn không phải chậm, hơn nữa hiện đang ở trong thành nên cũng không cần tới tốc độ nhanh như lúc trước nữa.
Phạm Thiên đem tiểu Xích thu hồi rồi tiếp tục đi tới trước thì một lát sau cuối cùng cũng đã nhìn thấy bóng người đi lại dồn dập.
Nơi này nằm ngay cạnh sa mạc không khí nóng bức vô cùng nên dân chúng tại đây ăn mặc vô cùng mát mẻ. Nam thì để ngực trần mặc quần dài có làn da ngăm đen còn nữ thì lại chỉ mặc duy nhất một chiếc áo lót che ngực cùng một chiếc quần ngắn che đi một phần đùi để lộ ra làn da bánh mật gợi cảm.
Phạm Thiên tiếp xúc với không ít mỹ nữ nhưng nơi này nữ tử dù vẻ ngoài không sánh được với nữ nhân của hắn nhưng lại có dị vực phong tình lại thêm lối ăn mặc táo bạo hấp dẫn sự chú ý của hắn.
- Hừ, sắc lang sư phụ!
Phạm Thiên nghe được tiếng của Tiểu Y Tiên vang lên bên cạnh thì cười cười gãi mũi. Hắn sau đó liền tóm lấy một cái nữ nhân gợi cảm để hỏi đường, sau đó hắn liền hỏi được vị trí của nơi mà mình muốn tới.
Cuối cùng Phạm Thiên liền cho xe ngựa dừng lại ở trước một cửa hàng nhỏ ở bên trên bảng ghi hai chữ Cổ Đồ.
Nơi này tại trong mắt người ngoài chính là một của hàng nhỏ chuyên bán bản đồ của Tháp Qua Nhĩ sa mạc. Tòa thành này nằm ở biên giới sa mạc, ai muốn tiến vào trong thì đều cần chuẩn bị đầy đủ vật dụng thiết yếu và đương nhiên là phải có bản đồ. Bản đồ nơi này bán ra có chất lượng rất cao nên vẫn rất nổi tiếng ở trong tòa thành này.
- Sư phụ, chúng ta tới đây để mua bản đồ sao?
Phạm Thiên khẽ gật đầu, nói hắn tới đây mua bản đồ cũng không sai. Nhưng không phải là mua bản đồ của Tháp Qua Nhĩ sa mạc mà hắn tới để mua Tịnh Liên Yêu Hỏa tàn đồ.
Phạm Thiên để Nhã Phi cùng Tiêu Mị mới trải qua một phen đại chiến nghỉ ngơi bên trong xe ngựa rồi cùng Tiểu Y Tiên tiến vào bên trong cửa hàng nhỏ này. Xe ngựa của hắn đã được trận pháp gia cố trừ khi là Đấu Hoàng cường giả ra tay nếu không đừng mơ phá được nó nên hai nữ có thể yên tâm nghỉ ngơi.
Phạm Thiên vừa tiến vào bên trong cửa hàng thì liền thấy một lão giả tóc bạc trắng đang ngồi sau quầy chăm chú chạm khắc vật gì đó.
Hải Ba Đông
Đẳng cấp: 44 (69)
Băng Hoàng Hải Ba Đông, trước đây từng là Gia Mã đế quốc đệ tam cường giả nhưng trong một lần vì tranh chấp Tịnh Liên Yêu Hỏa tàn đồ mà bị Mỹ Đỗ Toa nữ vương sử dụng Xà Chi Phong Ấn Chú của nàng từ đó tu vi liền từ thất tinh Đấu Hoàng liền bị giảm xuống chỉ có tứ tinh Đấu Linh.
Mặc dù nhiều năm qua tu vi của Hải Ba Đông vẫn không ngừng tích súc tăng tiến lên tới cửu tinh Đấu Hoàng nhưng một ngày Xà Chi Phong Ấn Chú còn chưa được giải tu vi của hắn sẽ mãi chỉ là Đấu Linh mà thôi.
Phạm Thiên thấy Hải Ba Đông vẫn chăm chú chạm khắc không để ý tới mình và Tiểu Y Tiến tiến vào thì liền lên tiếng:
- Băng Hoàng Hải Ba Đông uy chấn một thời của Gia Mã đế quốc không ngờ bây giờ lại phải ẩn mình trong sa mạc làm một cái nho nhỏ bản đồ tiểu thương như vậy!
Phạm Thiên cao giọng nói khiến cho động tác cầm dao chạm khắc của Hải Ba Đông liền cứng lại. Hắn ngẩng đầu lên nhìn thấy Phạm Thiên thì liền kinh ngạc nói:
- Phạm Thiên, tại sao ngươi lại tới đây?
Phạm Thiên cười nhạt, hắn biết Hải Ba Đông cùng Cổ Hà không thể nào không quen biết nhau. Cổ Hà cũng là một trong thập đại cường giả của Gia Mã đế quốc, mặc dù chỉ đứng hạng rất thấp nhưng hắn thân là ngũ phẩm Luyện Dược Sư thì lại là một trong những người có địa vị cao nhất.
Hải Ba Đông cùng các Đấu Vương, Đấu Hoàng cường giả khác ít nhiều cũng đã từng tiếp xúc hoặc có việc cầu cạnh Cổ Hà nên Phạm Thiên thay thế thân phận của hắn thì Hải Ba Đông vẫn có thể nhận ra.
Phạm Thiên thấy Hải Ba Đông một mặt mộng bức thì nói:
- Ngươi có thể tới Tháp Qua Nhĩ sa mạc này thì tại sao ta lại không thể tới?
Hải Ba Đông trên mặt hiện lên vẻ bừng tỉnh sau đó nhìn Phạm Thiên gấp gáp nói:
- Ngươi là vì dị hỏa mà tới!?
Thứ có thể hấp dẫn một Luyện Dược Sư ngoại trừ tài liệu cao cấp thì chỉ có dị hỏa mà thôi. Hải Ba Đông nhiều năm thăm dò Tháp Qua Nhĩ sa mạc thì đương nhiên biết rõ nơi này có dị hỏa tồn tại nên Phạm Thiên có mò tới cũng không kỳ lạ.
Nhìn thấy Phạm Thiên Hải Ba Đông bỗng trở nên mừng rỡ vô cùng.
Hắn không vì Phạm Thiên mò tới tìm dị hỏa mà muốn ngăn cản ngược lại còn muốn tìm đủ mọi cách giúp Phạm Thiên chiếm được dị hỏa nữa kìa.
Hải Ba Đông mấy chục năm trước đã tìm được ra một loại lục phẩm đan dược Phá Ách Đan đan phương. Loại đan dược này sau khi dùng có thể phá bỏ Xà Chi Phong Ấn Chú của Mỹ Đỗ Toa nữ vương chỉ là điều kiện luyện chế của nó quá mức hà khắc là phải sở hữu dị hỏa và người luyện chế cần phải là lục phẩm Luyện Dược Sư.
Lục phẩm Luyện Dược Sư cảnh giới tại Gia Mã đế quốc thì Đan Vương Phạm Thiên là người tiếp cận gần với nó nhất rồi. Chỉ cần trợ giúp Phạm Thiên thu được dị hỏa thì sau này Hải Ba Đông muốn nhờ hắn luyện chế một viên Phá Ách Đan cho mình cũng vô cùng dễ dàng.
Tin rằng Phạm Thiên cũng không thể từ chối sự hữu nghị của một tên Đấu Hoàng cường giả như Hải Ba Đông hắn.
Nhưng mà Hải Ba Đông cần phải giúp Phạm Thiên tìm được dị hỏa trước mới được, nếu không mọi chuyện còn khó nói.
Phạm Thiên nhìn thấy Hải Ba Đông kích động thì sao không biết hắn nghĩ gì. Hắn không hề ngần ngại gật đầu đáp:
- Đúng vậy, nếu không ngươi nghĩ vì sao ta phải tự mình đi tới nơi này?
Quả nhiên liền thấy Hải Ba Đông nói:
- Phạm Thiên, ngươi mặc dù là Gia Mã đế quốc thập đại cường giả nhưng muốn một thân một mình thì ngươi nghĩ mình có thể thu phục được dị hỏa sao?
Hải Ba Đông thầm nghĩ bình thường nếu như là chuyện quan trọng như thu phục dị hỏa thì Phạm Thiên phải dẫn theo rất nhiều người đi hỗ trợ mới đúng. Ít nhất cũng phải dẫn theo Vân Vận cái Đấu Hoàng cường giả này làm hộ vệ thì mới có thể yên tâm thu phục với dị hỏa.
Nếu Vân Vận không thể đi theo thì chắc hẳn nàng đang có chuyện gì không thể thoát thân, nhưng cũng vì vậy mà Hải Ba Đông lại có được cơ hội tuyệt hảo. Phạm Thiên dẫn theo càng ít nhân thủ thì tác dụng của Hải Ba Đông hắn lại càng lớn đến lúc đó muốn đàm điều kiện cũng dễ dàng hơn.