VĂN ÁN:
Có lẽ không còn quá trẻ.
Những năm tháng đẹp nhất đã xa, ngoảnh lại đường đi chông gai, hoa chẳng nở hai bên đường.
Ai cũng nói ngày mai sẽ tốt đẹp hơn, nhưng ai có thể đảm bảo ngày mai tốt đẹp hơn thuộc về tôi chắc chắn sẽ đến.
Ai có thể chắc chắn tôi có đủ dũng cảm để kiên trì cho tới khi cái ngày mai tốt đẹp đó đến?
Đến một ngày nào đó, cuối cùng cũng tương phùng với cái ngày mai mong đợi ấy, đền đáp những giọt nước mắt không thể kìm nén, đền đáp một nụ cười bình thản.
Bình luận truyện