Giả Cán Bộ

Chương 157: Nhân viên kiêu



Đáy lòng Dương Tử Hiên có chút khiếp sợ đến tột đỉnh rồi, vốn tưởng rằng trung tâm nghỉ dưỡng Hoàng Hồ chỉ là khu dịch vụ, không nghĩ tới, nơi đây lại được đầu tư lớn như vậy.

Khu công nghiệp vốn chính là khu vực hoang vu, ngoại trừ một số ít xí nghiệp, chính là thôn xóm lớn nhỏ, trên cơ bản không có gì khác vùng ngoại thành, nhưng ở địa phương như vậy, vậy mà lại cất giấu một cái cung điện xa hoa.

Nhân viên phục vụ đưa Dương Tử Hiên và Lưu Bất Khắc đến một gian nhà xa hoa liền ngừng lại.

“ Bạch chủ nhiệm đang ở bên trong chờ ngài, xin mời ngài vào. “ Nhân viên phục vụ hướng Dương Tử Hiên cong người, làm một cái thủ thế xin mời.

Lúc Lưu Bất Khắc theo sát Dương Tử Hiên muốn cùng đi vào trong, lại bị nhân viên phục vụ chặn lại, nói: “ Thực xin lỗi, vị tiên sinh này, Bạch chủ nhiệm không nói về chuyện mời ngài, cho nên, thỉnh cầu ngài chờ tại cửa ra vào! “

Dương Tử Hiên quay đầu nói: “ Hắn là tài xế của tôi, để cho hắn vào đi! “

“ Thực xin lỗi, tiên sinh, quy củ của nơi này là như vậy, Bạch chủ nhiệm không mời hắn, tôi là không dám để hắn tiến vào, thỉnh cầu ngài thứ lỗi! “ Thái độ nhân viên phục vụ có chút cường ngạnh, thân thể chắn trước người Lưu Bất Khắc.

Dương Tử Hiên nhíu mày, nói: “ Trung tâm nghỉ dưỡng Hoàng Hồ có phải là sản nghiệp của khu công nghiệp không? “

Nhân viên phục vụ sững sờ, không biết Dương Tử Hiên muốn hỏi cái gì, chỉ gật gật đầu, nói: “ Đúng vậy, nơi này là sản nghiệp của quản ủy hội khu công nghiệp, chúng ta đều là nhân viên công tác biên chế chính phủ! “

“Vậy thì tôi bảo cậu tránh ra để lái xe của tôi vào!” Dương Tử Hiên nói.

“ Ngài cũng biết nơi này là sản nghiệp khu công nghiệp, vậy thì nên biết bối cảnh nơi đây không phải là do ngài nói là tính, tốt nhất là nên tuân thủ quy củ của nơi này, Bạch chủ nhiệm chỉ mời ngài, không nói về lái xe của ngài, cho nên, hắn không thể đi vào. “ Nhân viên phục vụ thấy Dương Tử Hiên kiên quyết muốn dẫn Lưu Bất Khắc đi vào, liền có điểm tức giận nói.

Dương Tử Hiên có chút tức giận, Bạch Thự này thật đúng là đã biến nơi đây trở thành sản nghiệp của hắn rồi, nghiễm nhiên biến thành một thổ hoàng đế?

“ Như vậy đi, cậu đi thông báo cho Bạch Thự một tiếng, nói Dương Tử Hiên đến rồi, có phải là ta dẫn lái xe đến cũng không được? “ Thanh âm Dương Tử Hiên có chút lãnh ý.

Nhân viên phục vụ có chút do dự một chút, chỉ là, nhìn Dương Tử Hiên dường như cũng có chút thân phận, đành phải kiên trì đi vào thông báo.

Qua vài phút, phục vụ nhân viên liền vội vàng đi ra, mặt mũi tràn đầy tươi cười, nói: “ Không biết là Dương bí thư tới đây, vừa rồi có nhiều chỗ không đúng, kính xin Dương bí thư thứ lỗi, Bạch chủ nhiệm đã nói, xin mời hai vị đi vào. “

Dương Tử Hiên hừ một tiếng, mới chậm rãi dạo bước đi vào, Lưu Bất Khắc theo sát ở phía sau.

Nhân viên phục vụ nhìn bóng lưng hai người, nói thầm một câu, không biết Dương bí thư này là bí thư gì ở khu công nghiệp, mà có thể làm cho Bạch chủ nhiệm coi trọng như vậy, chẳng lẽ là trấn ủy bí thư trấn nào đó?

Bước vào phòng, Dương Tử Hiên liền gặp được Bạch Thự đang nhàn nhã ngồi trước bàn.

“ Bạch chủ nhiệm thật hăng hái đó! “ Dương Tử Hiên cười nhạt một tiếng rồi nói.

Bạch Thự cũng không dám quá oai phong, tranh thủ thời gian đứng dậy nghênh đón, vừa cười vừa nói: “ Dương bí thư đến rồi, Lưu lái xe cũng tới, nhanh ngồi đi! “

“ Tôi còn tưởng rằng lão Lưu không thể vào đây được đó, không nghĩ tới, còn phải bảo phục vụ viên thông báo một tiếng cho Bạch chủ nhiệm mới được tiến vào, trước kia, tôi nói như thế nào, nhân viên phục vụ cũng không chịu để hắn tiến vào đây đó! “ Dương Tử Hiên liền ngồi xuống rồi nói.

Lưu Bất Khắc thì âm thầm đề cao cảnh giác, chỉ dùng nửa bờ mông ngồi ở cái ghế, tùy thời vận sức, chờ hành động.

Sắc mặt Bạch Thự biến hóa, thoáng cái đã nghe ra ý bên ngoài lời nói của Dương Tử Hiên, Dương Tử Hiên hiển nhiên là đang biến tướng phê bình Bạch Thự hắn trở thành thổ hoàng đế khu nghỉ dưỡng Hoàng Hồ, nhân viên phục vụ ngay cả lời đảng ủy bí thư nói cũng không nghe, mà chỉ nghe lời Bạch Thự.

Bạch Thự ho khan vài tiếng, tiêu trừ thần sắc xấu hổ trên mặt, nói: “ Hẳn là những nhân viên phục vụ này chưa thấy qua bí thư ngài, cho nên không biết Dương bí thư, nếu như bọn hắn biết rõ ngài là Dương bí thư, chỉ sợ sẽ trực tiếp để Lưu lái xe tiến đến, dù sao cái trung tâm nghỉ dưỡng Hoàng Hồ này cũng là sản nghiệp khu công nghiệp, cũng nằm ở dưới sự lãnh đạo của bí thư mà! “

Dương Tử Hiên như có thâm ý liếc nhìn Bạch Thự, nói: “ Cái khu nghỉ dưỡng Hoàng Hồ này, một mực do Bạch chủ nhiệm lãnh đạo, tôi cũng không tới được mấy lần, bọn hắn không biết tôi, chuyện đó cũng không kỳ quái. “

Bạch Thự lại biến sắc lần nữa, cái đầu nhanh chóng suy nghĩ ý tứ trong lời nói của Dương Tử Hiên.

Chẳng lẽ Dương Tử Hiên này khẩu vị lớn như vậy? Vậy mà muốn từ trong tay mình và Trương Lan cướp đi quyền khống chế trung tâm nghỉ dưỡng Hoàng Hồ này?

“ Bạch chủ nhiệm, hôm nay ngài mời tôi đến, chắc không chỉ là vì uống trà đơn giản như vậy chứ? “ Dương Tử Hiên nói chuyện, phá vỡ mạch tự hỏi của Bạch Thự.

“ Khẳng định không phải! “ Bạch Thự vẻ bên ngoài thì cười nhưng trong lòng không cười, rót trà cho Dương Tử Hiên.

“ Vị khách nhân kia đâu, như thế nào mà đến bây giờ vẫn chưa vào vậy? “ Dương Tử Hiên đặt hai tay ở trên mặt bàn, ánh mắt lại miết hướng về một cái chén trống không đang đặt trên một cái bàn khác.

Tuy bên trong cái chén trống không không có trà, nhưng còn có một ít khí hơi nước bay lên, đã lộ ra cái chén này là vừa mới có người uống qua.

Trong nội tâm Bạch Thự thầm cả kinh, sức quan sát của Dương bí thư này không tệ, thoáng một tý liền đoán được chuyện gì xảy ra trước đó.

“Chỉ là một vị khác bình thường thôi, Dương bí thư không nên quá để tâm!” Bạch Thự rất nhanh liền lấy lại bình tĩnh, nói.

“Ồ! Vậy à? Không nói chuyện đó nữa! Hôm nay Bạch chủ nhiệm mời tôi đến đây, không biết là vì chuyện gì vậy?” Dương Tử Hiên hỏi.

“Bí thư không cần vội! Chúng ta cứ từ từ trò chuyện, còn mấy tiết mục góp vui, xin bí thư thưởng thức!” Bạch Thự nói xong, liền vỗ vỗ tay hai cái.

Linh linh…..

Tiếng nhạc vang lên, một đám vũ nữ ăn mặc áo lưới nhảy múa theo điệu nhạc từ bên cánh gà đi vào, người nào người nấy đều có da thịt trắng muốt, bộ ngực gần như lộ ra trong không khí, liên tục rung lắc theo điệu nhạc.

Không những thế, còn có sáu nữ nhân viên phục vụ nữa đi vào, hai người đi đến ngồi xuống cạnh ghế Bạch Thự, rót rượu đấm lưng, hai người còn lại thì đi đến chỗ Dương Tử Hiên và Lưu Bất Khắc.

Lúc bốn nữ nhân viên phục vụ đi đến, Dương Tử Hiên đánh mắt cho Lưu Bất Khắc, Lưu Bất Khắc lập tức hiểu ý, ánh mắt sắc như đao nhìn về phía mấy người kia, tất cả đều không dám tiến lên, do dự quay đầu nhìn Bạch Thự.

“Bạch chủ nhiệm, ngài có ý gì vậy?” Dương Tử Hiên hỏi.

“Ha ha, Dương bí thư, ta chỉ muốn mọi người nghỉ ngơi giải trí một chút thôi, không cần căng thẳng!” Bạch Thự cười ha ha, cái đầu hơi ngửa về phía sau, tựa đúng vào bộ ngực trắng muốt của nữ nhân viên phục vụ, trông có vẻ vô cùng hưởng thụ.

“Bạch chủ nhiệm thích hưởng thụ thì cứ việc! Ta không có thời gian, nếu không còn việc gì, ta còn phải đi về giải quyết mấy chuyện ở nhà!” Dương Tử Hiên nói xong liền đứng lên, không thèm nhìn mấy nữ nhân viên phục vụ một lần.

Lưu Bất Khắc cũng đứng lên theo, ánh mắt liên tục đảo qua chỗ mấy nữ nhân viên phục vụ xuất hiện, sợ từ đó sẽ xuất hiện người cản đường.

Bạch Thự thấy mỹ nhân kế không thành, liền vội vàng đứng lên, nói: “Dương bí thư, ngài không nên vội vàng, chỗ này có rất nhiều trò hay, sẽ không để ngài thất vọng đâu!”

“Xin lỗi, ta không có thời gian!” Dương Tử Hiên đã biết, lần này Bạch Thự muốn dùng tài sắc dụ dỗ mình, trong lòng thầm cảm thấy buồn cười, Bạch Thự tưởng mình là Giản Văn Phong sao.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.