“ Chú ý một tý, ngàn vạn lần đừng để cho người khác phát hiện, không nên đánh rắn động cỏ, bằng không thì chúng ta sẽ thất bại trong gang tấc! “
...
Mấy ngày gần đây, Từ Khoáng Đạt cũng sống trong cảm giác thập phần dễ chịu, với tư cách một trong những người Thạch Phong Tín tín nhiệm nhất, uy vọng Từ Khoáng Đạt tại văn phòng thành ủy rất cao, rất gần với trưởng thư ký thị ủy Tiếu Hoài Hoa.
Nhiệm kỳ mới sắp tới, Từ Khoáng Đạt kỳ thật cũng có chút tâm tư lung lay, dùng thân phận hiện tại của hắn, xuống dưới các huyện Nam Hồ làm huyện ủy bí thư đã đủ rồi.
Ngoại trừ mấy cái huyện bài danh đứng đầu về ở kinh tế thành phố Nam Hồ, tựa như đại huyện sản xuất kim loại màu Long Sơn huyện, Đương Quy huyện khoáng sản khá nhiều, còn có chỗ tốt nhất là khu Tĩnh Thủy ra, các huyện khác thật đúng là không làm dục vọng của Từ Khoáng Đạt bốc dậy nổi.
Kỳ thật, Từ Khoáng Đạt còn có một cái ý định khác, chính là, nếu như lần này Tiếu Hoài Hoa có thể tiến thêm một bước bên trong đại nhiệm kỳ mới mà nói, như vậy, Từ Khoáng Đạt liền có hi vọng trực tiếp tiến vào thường ủy thị ủy, làm trưởng thư ký thị ủy.
Cho nên mấy ngày nay, Từ Khoáng Đạt không có việc gì liền chạy về hướng văn phòng Thạch Phong Tín, đưa văn bản tài liệu, châm trà rót nước, các loại....
Thạch Phong Tín là nhân vật ra sao, thoáng cái đã hiểu tâm tư của Từ Khoáng Đạt, cũng không nói câu nào.
“ Lão Từ, mấy ngày nay án buôn lậu huyên náo xôn xao, cậu có ý kiến gì không? “ Thạch Phong Tín bất động thanh sắc hỏi.
Từ Khoáng Đạt sững sờ, lập tức vừa cười vừa nói: “ Bí thư, có mấy lời, không biết tôi có nên nói hay không? “
Thạch Phong Tín nhíu mày nói: “ Cậu ở trước mặt tôi còn che giấu cái gì? Có cái gì thì nói cái đó! “
Từ Khoáng Đạt hơi nhíu mày, trong đầu nảy ra ý hay, nói: “ Bí thư, cái án buôn lậu này đúng là rất xôn xao, mấy ngày nay tôi cũng nghe được rất nhiều cán bộ phía dưới đang thảo luận về chuyện này, vốn, nhiệm kỳ mới là chuyện lớn, một sự tình tốt, nhưng bây giờ khiến cho thần hồn nát thần tính, trông gà hoá cuốc, mỗi người cảm thấy bất an, sợ bước theo gót Cứu Uy Tân, ngài nói đây là công việc nên làm sao? “
Thạch Phong Tín vốn đang uống trà, lúc này liền buông chén trà, dừng lại một chút mới lên tiếng: “ Cậu nói tiếp đi. “
“ Tôi cũng biết Dương phó thị trưởng đả kích buôn lậu, đây cũng là xuất phát từ công tác cần làm, là không có gì đáng trách, nhưng tuyển chọn thời cơ không đúng. “ Từ Khoáng Đạt xem xét Thạch Phong Tín ngầm đồng ý, lập tức cho Dương Tử Hiên một cái đinh vào giữa bàn tay.
Bản thân Từ Khoáng Đạt đã không có cảm tình gì đối với Dương Tử Hiên, ở trong mắt Từ Khoáng Đạt, nếu như không phải Dương Tử Hiên chặn ngang một cước, chính mình đã sớm là cán bộ tỉnh quản.
Hơn nữa, trong khoảng thời gian này, Lý Học Đa không ít lần ở bên tai Từ Khoáng Đạt nói bậy về Dương Tử Hiên, mặc dù Từ Khoáng Đạt có điểm không cho là đúng, nhưng trong đầu đã càng thêm chán ghét đối với Dương Tử Hiên.
Trong lòng Từ Khoáng Đạt đúng là vẫn có vướng mắc, phải biết rằng, Lý Học Đa là thân thích của Từ Khoáng Đạt hắn, Dương Tử Hiên cũng không phải không biết, dưới tình huống biết rõ điều đó, còn không ngừng tìm Lý Học Đa gây phiền toái trong khu công nghiệp, Dương Tử Hiên rõ ràng không để cho Từ Khoáng Đạt hắn mặt mũi.
Đánh chó còn phải xem mặt chủ nhân!
Bởi vì hai sự kiện này, Từ Khoáng Đạt xem như triệt để không thích Dương Tử Hiên.
Lần này vừa đúng lúc gặp thời cơ tốt, không từ từ cho Dương Tử Hiên một cái đinh, vậy thì còn đợi đến khi nào?
“ Bí thư, tôi cảm thấy cứ tiếp tục như vậy, để cho Dương phó thị trưởng làm xuống dưới, chỉ sợ thật đúng là sẽ làm cho cán bộ Nam Hồ chúng ta thất vọng đau khổ, lại càng làm cho một ít cán bộ lãnh đạo tỉnh cho rằng đây là thị ủy chúng ta giở trò tại trước khi nhiệm kỳ mới diễn ra, đang thanh trừ phái đối lập! “
“ Ảnh hưởng thập phần không tốt! “
Từ Khoáng Đạt chứng kiến sắc mặt Thạch Phong Tín trở nên có chút khó coi, khóe miệng hiện ra một vòng dáng tươi cười không muốn để người nào biết.
“ Bí thư, kỳ thật sáng sớm nay tôi đã muốn nói cùng ngài về chuyện này, có thể bảo Dương phó thị trưởng dừng một chút hay không, ít nhất cũng phải qua nhiệm kỳ này rồi mới làm nốt! “
Bộ dáng Từ Khoáng Đạt vô cùng đau đớn.
Thạch Phong Tín trầm tư một chút, mới khoát tay áo nói: “ Cậu đi ra ngoài trước đi. “
Từ Khoáng Đạt chứng kiến sắc mặt Thạch Phong Tín có chút không đúng, lúc này mới cẩn thận từng li từng tí ra khỏi văn phòng bí thư thị ủy, thuận tay đóng chặt cửa lại.
...
Bạch Thự cùng Trương Lan đều có chút tức giận, nhanh chóng đi ra khỏi cao ốc văn phòng đảng chính, lời Dương Tử Hiên nói vừa rồi làm cho bọn họ triệt để phát điên.
“ Lão Trương, cậu xem, cái tên họ Dương này thật đúng là biết chỉ đạo công việc, bắt chúng ta làm tay sai cho quả trứng mềm Diêu Thiên Thư kia sai khiến. “ Bạch Thự kéo kéo cà- vạt ra khỏi cổ, phát tác một bụng tức giận.
“ Không biết rốt cuộc là Dương Tử Hiên có ý gì, lại bắt chúng ta hỗ trợ Diêu Thiên Thư làm công tác... “ Trương Lan cũng thập phần tức giận, chỉ là, hắn bình tĩnh trở lại rất nhanh, hắn cảm thấy trong này có một cái bẫy.
“ Hừ, tôi mặc kệ hắn, khu nghỉ dưỡng Hoàng Hồ và khu công nghiệp còn có một đống lớn công tác chờ tôi đi làm đây, công ty khai thác mỏ Hoàng Hồ cứ để cho Diêu Thiên Thư tự mình đi làm là được rồi. “ Bạch Thự tức giận nói.
Trương Lan trầm mặc một hồi, đột nhiên giơ tay nói: “ Không đúng, lão Bạch, đây chính là một cái bẫy, nhiệm vụ đã được phân phối đến trên đầu chúng ta và Diêu Thiên Thư, nếu đến lúc đó xảy ra sai sót gì, Dương Tử Hiên liền có lý do chỉ trích chúng ta không tuân theo phân phối, không tuân theo an bài, sẽ đi thành phố tố cáo tôi và anh! “
“ Hắn đoán chắc chúng ta sẽ không trợ giúp Diêu Thiên Thư, nhưng hết lần này tới lần khác, chúng ta phải làm cho hắn tính sai, phải giúp Diêu Thiên Thư một tay, nói chuyện cùng công ty khai thác mỏ Hoàng Hồ, làm cho Dương Tử Hiên không bắt được nhược điểm của chúng ta! “
Bạch Thự vỗ tay một cái, cười nói: “ Vẫn là cậu cân nhắc sâu xa, họ Dương này, thật đúng là càng ngày càng lợi hại, không nghĩ tới, thiếu chút nữa chúng ta đã mắc mưu hắn! “
...
Đang lúc Dương Tử Hiên tiến hành công tác điều tra nghiên cứu tại tiểu tổ du lịch khu công nghiệp, nhìn Trương Bích Tiêu và Hứa Tinh mặt hoa da phấn, tôn vẻ đẹp của nhau lên, bộ dáng hai bông hoa khoe sắc, không khỏi cảm thán một phen.
Đúng lúc này, kết quả cuối cùng của tai nạn mỏ đã được đưa ra.
Dựa theo thủ pháp sáng tối kết hợp của Dương Tử Hiên, cùng lúc để công ty khai thác mỏ Hoàng Hồ ra mặt, ổn định cảm xúc đám người thân này trước, một phương diện khác, tiểu tổ do cục công an và mấy nghành âm thầm điều tra một phen.
Cục công an điều tra không bao lâu, liền phát hiện một vấn đề lớn —— những người gọi là người thân của người chết cũng không phải là người thân của người chết.
Người thân chính thức của ba người chết đều là những người hoàn toàn khác.
Đám người thân giả này, đều là một ít người rảnh rỗi trong xã hội, đều cùng huyện với người chết.
Lập tức, cục công an tiến thêm một bước đột phá, phát hiện ba người chết dường như cũng không phải chết vì tự sát hay an toàn ngoài ý muốn, mà là có người sát hại.
Rất nhanh, nhân viên điều tra cục công an nhanh chóng bắt hết đám người thân giả mạo, hơn nữa còn rất nhiều đột phá miệng vài người trong đó.
Thì ra, tai nạn mỏ này thật sự là giả.
Căn cứ nhân chứng vật chức đưa ra, đám người đồng hương này đẩy thợ mỏ xuống dưới hầm, sau đó giả mạo người thân của người chết, hướng chủ mỏ quáng vơ vét tài sản, yêu cầu tiền bồi thường cực lớn.
Rất nhiều chủ mỏ quáng, bởi vì nhát gan sợ phiền phức, đều ào ào giúp tiền, tiêu tan rủi ro.
Trước đó không lâu, khi bọn hắn có ý định ba đẩy người chết xuống giếng mỏ, đã trực tiếp tiếp xúc qua cùng thư ký của Cứu Uy Tân, Cứu Uy Tân nói có thể trợ giúp bọn hắn tuyên truyền tai nạn mỏ, như vậy, đám nhân viên nhàn tản này có thể tạo áp lực về hướng công ty Hoàng Hồ khai thác mỏ, thu hoạch bồi thường rất cao.
Vì vậy liền xuất hiện tình cảnh đài phóng viên thành phố sớm hiện ra tại địa điểm tai nạn mỏ.
Dương Tử Hiên không nghĩ tới, cái tai nạn mỏ này lại thật sự là có quan hệ cùng Cứu Uy Tân lớn như thế, lập tức báo cáo cho thị ủy ủy ban thành phố.