Giả Cán Bộ

Chương 466: Thống nhất ý kiến



"Đồng chí Nhậm Đoàn, chuyện lần này, cực kỳ phiền toái......” Chu Trì Khôn chau mày nói.

Hắn đang định thừa dịp Hoàng Văn Thanh bắt đầu khiêm tốn, chuẩn bị thi triển quyền cước tại La Phù tỉnh, ai ngờ tự nhiên lại xảy ra một việc cực kỳ khó giải quyết như vậy.

"Đúng thế, thái độ của tổng lãnh sự quán Nhật Bản trú tại thành phố Hoàng Phổ rất không tốt, bọn họ chuẩn bị đến đến thành phố Tử Kim chúng ta một chuyến, có vẻ như Nhật Bản rất xem trọng việc này, chắc tin tức đã truyền về đến Nhật Bản, chỉ sợ đại cục kêu gọi đầu tư của chúng ta sẽ bị ảnh hưởng rất lớn......” Nhậm Đoàn ngồi xuống ghế sa lon, chán nản bói.

Trên tường giắt thư pháp phong cách cổ xưa, còn có mấy bức tranh chữ, cờ đảng tươi đẹp treo ở trung ương tường màu trắng, Văn phòng bí thư tỉnh ủy của Chu Trì Khôn rất đơn giản mà không mất đi uy nghiêm.

"Về phần hiện trường xảy ra vấn đề, vốn chỉ là một tai nạn xe cộ, cuối cùng lại diễn biến thành sự kiện bạo lực, công an phố Trung Hưng ra quân không đủ nhanh chóng, còn cả cục thành phố thành phố Tử Kim, phản ứng cũng tương đối chậm...” Trong giọng nói của Chu Trì Khôn không mang theo một tia cảm xúc nào, nhưng sau lưng Nhậm Đoàn đầy cảm giác mát lạnh.

Thành phố Tử Kim là thành thị cấp phó tỉnh, trên kinh tế mặt có quyền hạn bậc tỉnh, Nhậm Đoàn là bí thư thị ủy, địa vị không kém Hoàng Văn Thanh, có thể không để ý đến Hoàng Văn Thanh, nhưng lại không dám khiêu chiến với Chu Trì Khôn.

Nếu như đổi lại là Hoàng Văn Thanh, dám ở trước mặt hắn nói lời như vậy, chỉ sợ Nhậm Đoàn đã phẩy tay áo bỏ đi rồi, nhưng người đối diện chính là Chu Trì Khôn, Nhậm Đoàn không có can đảm làm chuyện như thế.

Thành phố Tử Kim có quyền hạn kinh tế bậc tỉnh, nhưng ở trên mặt chính trị, vẫn phải tiếp nhận tỉnh ủy lãnh đạo.

Ngoại trừ bí thư thị ủy và thị trưởng thành phố Tử Kim, hai người phụ trách đảng chính do đích thân trung ương bổ nhiệm này ra, các thường ủy thị ủy và cán bộ cấp chính sảnh khác đều giống nhau, muốn lên chức, phải đưa lên cho Thường ủy tỉnh ủy nghiên cứu, do Chu Trì Khôn quyết định vận mệnh.

Nhậm Đoàn biết rõ, đây là Chu Trì Khôn đang nghiêm khắc phê bình cục công an thành phố Tử Kim xử lý sự việc hôm nay không tốt.

Chỉ là, không biết Chu Trì Khôn có thể dùng chuyện này làm cớ, tiến hành một hồi tẩy trừ đối với nhân sự thành phố Tử Kim hay không.

"...Đồng chí Nhậm Đoàn, cũng không phải tôi đặc biệt gây khó dễ cho các đồng chí thành phố Tử Kim, mà là vấn đề lần này rất nghiêm trọng!”

“Đồng chí biết bên trong cỗ xe xe thương vụ kia có ai không? Chính là người phụ trách sắt thép Thủy Khi, người mà chúng ta đang đàm phán hợp tác đấy!” Lông mày Chu Trì Khôn dường như đang nhíu lại ba lớp.

Cái gì?

Nhậm Đoàn cũng ý thức được, dường như tình thế nghiêm trọng hơn nhiều so với trong tưởng tượng của hắn.

Sắt thép Thủy Khi, với tư cách một trong vài xí nghiệp sắt thép quan trọng nhất, lớn nhất Nhật Bản, lúc này đang muốn thành lập căn cứ sản xuất mới trong phạm vi châu Á.

Trong khoảng thời gian này, bọn hắn đang liên tiếp tiếp xúc với vài xí nghiệp sắt thép nhà nước lớn ở Trung Quốc, có tiếp xúc cùng các xí nghiệp sắt thép tỉnh Liêu Đông, thành phố Hoàng Phổ, tỉnh Lĩnh Nam, ngoài ra, cũng bắt đầu khởi động đàm phán cùng vài xí nghiệp sắt thép lớn trong tỉnh La Phù, cụ thể sẽ ngụ lại và đầu tư ở nơi nào, vẫn chưa xác định.

Tử Kim và Nam Hồ, với tư cách hai thành thị sắt thép quan trọng, cũng có thể được sắt thép Thủy Khi tiến cử hợp tác, đến lúc đó, sẽ thúc đẩy sản nghiệp sắt thép trong tỉnh cơ giới hóa và đa dạng hóa các sản phẩm.

"Đồng chí Nhậm Đoàn, gần đây tôi và các đồng chí kêu gọi đầu tư trong tỉnh, còn có cả các đồng chí Tỉnh ủy ủy ban tỉnh nắm giữ các nghành liên quan đang tiến hành đàm phán với sắt thép Thủy Khi!”

“Nếu như đàm phán thành công, Thủy Khi sẽ cùng hai xí nghiệp sắt thép lớn là sắt thép Nam Hồ, sắt thép Tử Kim, đầu tư hùn vốn xây dựng nhà máy mới, để cho hai dây truyền sản xuất inox lên ngựa!”

“Sau khi đầu tư xây dựng xong, sẽ dẫn tổng sản lượng kinh tế toàn bộ tỉnh chúng ta lên thêm ba phần trăm, kéo kinh tế thành phố Tử Kim lên bốn phần trăm!”

“Việc đàm phán đang tiến vào thời kì mấu chốt, nhưng lại xảy ra một việc như vậy, đồng chí nói xem, tôi và các đồng chí ủy ban tỉnh phải làm sao đây...” Chu Trì Khôn hút thuốc, giọng nói có chút lạnh như băng.

Hiển nhiên hắn rất bất mãn đối với chuyện này, vốn muốn kéo mấy cái hạng mục về, để tăng trưởng kinh tế toàn bộ tỉnh, giờ lại sôi hỏng bỏng không.

Dù sao, đầu năm nay, quốc gia đưa ra sân khấu các biện pháp điều tiết khống chế vĩ mô, kinh tế địa phương đều phổ biến trong tình trạng suy yếu, nếu như La Phù tỉnh có thể bắt đầu tăng trưởng cường thế, đứng bật dậy, sẽ lập riêng một ngọn cờ trong cả nước, có thể được lãnh đạo trung ương coi trọng.

"Rất có thể Nhật Bản sẽ cầm chuyện này lên trên bàn đàm phán, biến thành thẻ đánh bạc để lấy lợi thế, thậm chí có khả năng trực tiếp đơn phương ngưng hẳn cái đàm phán này!”

“Sắt thép Thủy Khi vẫn đang một mực tiếp xúc cùng thành phố Hoàng Bộ, còn có cả tỉnh Lĩnh Nam, có khả năng sẽ đầu tư vào hai tỉnh thành phố này, như vậy, chúng ta sẽ gặp phải tổn thất cực lớn...” Chu Trì Khôn tiếp tục nói.

……..

Phòng khám dởm liên tiếp mấy ngày huyên náo xôn xao, đều bị chuyện lớn hôm nay che dấu, Dương Tử Hiên không nhịn được mà suy nghĩ, lần này mình làm cho xung đột ngoại giao xảy ra, có phải là đã trợ giúp Lục Phi Bằng một tay, khiến cho ánh mắt người trong thể chế đều chuyển dời sự kiện ngoại giao, bỏ qua cho Lục Phi Bằng hắn hay không.

Nhưng phân tranh ngoại giao như vậy, không thể nào để cho truyền thông công khai, nếu để cho truyền thông công khai, thời điểm La Phù Tỉnh ủy xử lý kết quả cuối cùng, sẽ xuất hiện rất nhiều thứ cản tay và ý kiến bất đồng.

Đầu tiên là Tỉnh ủy phải làm việc với cơ quan tư pháp, muốn thiên vị Nhật Bản, thật sự là không dễ dàng.

Bởi vậy, tiêu đề báo chí hôm nay vẫn đưa tin chiều sâu về việc phòng khám dởm, chỉ dành một nơi hẻo lánh trên báo chiều Tử Kim để đưa tin về "phố Trung Hưng phát sinh tai nạn xe cộ, làm cho người đi đường tụ tập, tình thế hỗn loạn", chỉ có mấy cái chữ mấu chốt miêu tả sơ lược.

Buông báo chí xuống, Dương Tử Hiên nhẹ nhàng thở dài, xem ra, "tai nạn xe cộ” chính là mục tiêu Tỉnh ủy thống nhất xử lý rồi.

Xử lý như vậy, không biết là phúc hay họa đối với một nhà Tưởng Gia Quyền, kết quả cuối cùng, khả năng là sẽ cực kỳ bất lợi đối với Tưởng Gia Quyền.

Dù sao, định dạng là tai nạn xe cộ sự cố, còn có rất nhiều chuyện ẩn ở bên trong.

Xem ra Chu Trì Khôn và Nhậm Đoàn đã hoàn thành ăn ý nhất định rồi, dù sao, trận tai nạn xe cộ này, người bị ảnh hưởng lớn nhất, chính là hai người Nhậm Đoàn cùng Chu Trì Khôn, bọn hắn đã đạt thành ăn ý với nhau, chỉ sợ sẽ rất khó biến đổi.

Dương Tử Hiên đương nhiên sẽ không để cho Tưởng Gia Quyền gặp phải tai ương lao ngục, hắn biết rõ, trong chuyện này, còn một người có thể thay đổi, Hoàng Văn Thanh.

Hoàng Văn Thanh hẳn là người vui vẻ chứng kiến chuyện này phát sinh nhất.

……

Hoàng hôn nhàn nhạt bao phủ cả thành phố Tử Kim, đèn đường đã sớm sáng lên, phảng phất như là một tầng ánh sáng trôi nổi tự nhiên trên những con đường dài bất tận.

Dương Tử Hiên cùng Trương Tuyết Bách đi dọc theo con đường, phía dưới ánh hoàng hôn, hai con người liền phảng phất như hồ nước mùa thu, ưu nhã mà cao quý.

"Hai ngày này Trương Luân bí thư có nói cái gì về em không?" Mỗi lần Dương Tử Hiên gặp mặt Trương Tuyết Bách, luôn có thể từ trong miệng nàng lấy ra một ít tin tức về Trương Luân.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.