Giả Cán Bộ

Chương 89: Sụp đổ



Cuối cùng Phương Linh vẫn quyết định không gọi điện thoại cho Tưởng Đàm, chính mình tự đi qua văn phòng Đường Lộ một chuyến thì tốt hơn.

Vừa đi xuống lầu, ra đến con đường nhỏ, đã nhìn thấy một cỗ Santana, Santana treo biển đúng là tấm biển số 2 của Hồng Thủy huyện!

“ Phương phó thị trưởng, thật đúng là trùng hợp! “ Dương Tử Hiên nhìn thấy Phương Linh, cũng là sững sờ, sau khi hắn xử lý sự tình ở bệnh viện nhân dân huyện, liền nhận được điện thoại của Hứa Ấn Gia, lại bảo hắn đến thành phố đến một chuyến, sự tình ám sát đã có tin tức.

Trong điện thoại, Hứa Ấn Gia rất kỹ càng giới thiệu về hội thường ủy, cái sân chiến tranh không thấy khói thuốc súng kia.

Khi nhắc tới Đường Lộ đề nghị thường ủy bỏ phiếu quyết định điều chỉnh chức vụ chủ tịch huyện của mình, Dương Tử Hiên cũng đổ mồ hôi khắp người.

Tuy sự tình đã qua, Dương Tử Hiên vẫn là âm thầm kinh hãi, xướng sống lưng lạnh cả người, nếu như không phải boom tấn Hứa Ấn Gia ném ra ngoài lúc cuối cùng quá đủ sức nặng, nếu cứ để Đường Lộ nương tựa theo ảnh hưởng tại hội thường ủy, có thể bắt được số phiếu ủng hộ của quá nửa thường ủy, chỉ sợ chính hắn, một chủ tịch huyện, thật đúng là sẽ bị điều chỉnh đi chỗ khác!

“ Chủ tịch huyện, làm sao ngươi lại ở nơi này? “ Phương Linh không nghĩ tới vừa ra ngoài lại gặp phải Dương Tử Hiên, nhớ tới trước kia đâm thọc tại trước mặt Đường Lộ, cực lực liệt kê quở trách vô số tội trạng của Dương Tử Hiên, trên mặt không khỏi xuất hiện một tia ửng đỏ, trong nội tâm có quỷ, trên mặt miễn cưỡng ra vẻ tươi cười.

“ Hứa phó thị trưởng bảo ta đến thành phố đến một chuyến, ta đã vài ngày không nhìn thấy Phương phó chủ tịch huyện ngươi ở Huyện ủy, thì ra là đến nội thành à. “ Dương Tử Hiên từ trong xe nhô đầu ra, cười nói.

Nụ cười trên mặt Phương Linh rất miễn cưỡng, nói: “ Có chút sự tình cá nhân, muốn tới thành phố xử lý, trước kia ta đã đưa đơn xin phép nghỉ đến trong huyện. “

Dương Tử Hiên nhìn nữ nhân thiếu chút nữa mưu hại mình đến tình trạng khó xoay người này, thật sự rất khó tưởng tượng, bên trong cái thân hình không cao kia của nàng, vậy mà lại cất giấu tâm tư tàn nhẫn như thế.

Vậy mà muốn thông qua ám sát Tằng Tĩnh Tử, lại khiến cho Dương Tử Hiên gánh vác trách nhiệm công tác lãnh đạo cực lớn trên lưng, đến đạt đến mục đích của mình.

Ngoan độc cũng đủ tuyệt tình!

Dương Tử Hiên thở dài, cho tới bây giờ, hắn đều là xem thường loại người coi đấu tranh cùng lên chức này là con đường làm quan thành công lớn nhất, đây là vấn đề nguyên tắc.

Loại người xem lên chức làm mục đích cuối cùng này, cuối cùng cũng không thể đi xa trên con đường làm quan, bởi vì nàng đã lẫn lộn đầu đuôi rồi!

“ Có muốn ta chở ngươi một chuyến hay không, hiện tại ta đang đi đến thị ủy bên kia. “ Cứ việc rất chán ghét người này, nhưng Dương Tử Hiên vẫn có ý định lưu cho nàng một tia tôn nghiêm, không nói kiểu quyền cao, mà là rất lễ phép hỏi.

Phương Linh không biết hiện tại thị ủy bên kia đang có tình huống nào, chỉ là, phỏng chừng Đường Lộ đã đem những lời của mình kia, báo cáo hội thường ủy thị ủy rồi, Dương Tử Hiên này phỏng chừng cũng sắp bị điều chỉnh.

Chứng kiến bộ dáng Dương Tử Hiên vẫn hồn nhiên như không có chuyện gì, không khỏi âm thầm lắc đầu, chết đã đến nơi còn đần độn như thế, thật là một tên ngu ngốc, xem ra trước kia mình cũng quá xem cao hắn.

Nghĩ như vậy, tâm Phương Linh tối tăm phiền muộn nhiều ngày liền bắt đầu vui vẻ, cười nói: “ Tốt, vậy thì phải đa tạ Dương chủ tịch huyện rồi. “

Nói xong cũng chui vào trong xe Dương Tử Hiên.

“ Chủ tịch huyện, lần này người tới thành phố là vì cái gì vậy? “ Phương Linh ngồi ở chỗ ngồi phía sau, chú ý dò hỏi, hy vọng có thể từ trên mặt Dương Tử Hiên chứng kiến biểu lộ khó chịu nổi và tuyệt vọng.

“ Thành phố tổ chức hội nghị thường ủy, chuyên môn thảo luận vấn đề công tác sai lầm của ta bên trong án hành thích Thiên Mã núi, phỏng chừng lần này Hứa phó thị trưởng tới tìm ta chính là vì chuyện này. “ Dương Tử Hiên cười rất quỷ dị.

Từ kính trước xe, Dương Tử Hiên có thể chứng kiến nụ cười trên mặt Phương Linh.

Trong nội tâm Phương Linh vui vẻ, không nghĩ tới Đường thị trưởng mạnh mẽ như vậy, vậy mà có thể mời hội nghị thường ủy thị ủy chuyên môn thảo luận vê vấn đề Dương Tử Hiên, đã mời hội thường ủy, như vậy tình tiết của Dương Tử Hiên khẳng định bị xác định là rất nặng rồi, phỏng chừng cái chức vị chủ tịch huyện này sẽ ngồi không vững, phải điều chỉnh.

“ Thành phố có phải là có chút quá mức rồi không, án hành thích Thiên Mã núi, không thể quy kết trách nhiệm đến trên người một mình ngài được, thật sự muốn nói trách nhiệm, cả ủy ban huyện chúng ta đều có trách nhiệm, tập đoàn Đài Loan Hạp Vịnh là huyện ủy ủy ban huyện chúng ta cùng một chỗ mời đến, hơn nữa còn tiếp đãi rồi, xảy ra sự cố, sao có thể đổ hết trách nhiệm lên trên người ngài? “ Phương Linh có chút mèo khóc chuột giả từ bi, cố ý giả ra biểu lộ vẻ mặt tức giận.

Dương Tử Hiên chứng kiến bộ dáng Phương Linh cố gắng giả trang ra một bộ tức giận, không nhịn được mà thiếu chút nữa bật cười thành tiếng.

“ Ha ha, ta tin tưởng thành phố cũng sẽ không đem toàn bộ trách nhiệm đỗ đến trên người ta, phải tin tưởng tổ chức chứ! “ Dương Tử Hiên thản nhiên nói: “ Người nên nhận trách nhiệm, một tên cũng trốn không thoát! “

...

Santana đứng tại cửa sân thị ủy, Dương Tử Hiên xuống xe, Phương Linh cũng xuống xe theo, đúng lúc này, liền gặp được bí thư chính pháp ủy Hầu An và bí thư Ban Kỷ Luật Thanh tra Phạm Nhi Vĩ, vẻ mặt nghiêm túc từ đại viện thị ủy đi ra.

Nhìn thấy Dương Tử Hiên cùng Phương Linh xuống xe, đều là sững sờ.

Cái đôi oan gia này như thế nào mà ngồi chung một xe vậy?

“ Phương Linh đồng chí, ngươi ở nơi này sao, vừa vặn chúng ta có chút việc, muốn tìm ngươi thoáng tìm hiểu tình huống một tý, mời đi theo ta. “ Nói chuyện chính là bí thư Ban Kỷ Luật Thanh tra Phạm Nhi Vĩ.

Phương Linh không biết chuyện gì xảy ra, theo Phạm Nhi Vĩ đi vào đại viện thị ủy, bí thư chính pháp ủy theo đuôi phía sau, Dương Tử Hiên cũng theo ở phía sau.

Vừa tiến vào đại viện thị ủy, Phạm Nhi Vĩ rất nhanh tiến vào văn phòng, trong nháy mắt, mấy cán sự Ban Kỷ Luật Thanh tra liền từ trong văn phòng chạy ra rất nhanh, vây quanh hai bên, bắt được Phương Linh!

“ Phạm bí thư, đây là vì cái gì? “ Phương Linh có chút sợ hãi, nhìn Phạm Nhi Vĩ mặt không biểu tình, nói: “ Ta rốt cuộc đã làm sai cái gì, dựa vào cái gì mà muốn bắt ta, ta muốn gặp Đường thị trưởng! Ta muốn gặp Đường thị trưởng! “

Phạm Nhi Vĩ hướng mấy cán sự Ban Kỷ Luật Thanh tra phất phất tay, không hề trả lời.

“ Phương Linh đồng chí, thỉnh cầu ngươi phối hợp tốt với cơ quan Ban Kỷ Luật Thanh tra, làm công việc thẩm tra, không cần hỏi cái gì. Chúng ta đã bắt thủ lĩnh đội lưu manh có xã hội đen tính chất Hồng Thủy huyện, Hắc Ba, hiện tại hắn muốn khai ra ngươi chính là người chủ yếu phía sau màn sai khiến án hành thích Thiên Mã núi! “

Bí thư chính pháp ủy Hầu An ghét ác như cừu, thanh âm nghiêm khắc nói với Phương Linh: “ Hành vi của ngươi đã vi phạm nghiêm trọng, trái với kỷ luật đảng! “

Trong chốc lát, Phương Linh có cảm giác trời đất quay cuồng, phảng phất như toàn bộ thế giới đều hỏng mất.

Cán sự Ban Kỷ Luật Thanh tra mang Phương Linh theo, lúc đi qua bên người Dương Tử Hiên, Phương Linh có thể rõ ràng chứng kiến nụ cười quỷ dị bên khóe miệng Dương Tử Hiên.

“ Hắc Ba là ta gọi người bắt được! Ngươi, với tư cách người phía sau màn sai khiến Hắc Ba, bày ra vụ hành thích, tất cả căn cứ chính xác, là ta giao cho thành phố! Phương phó chủ tịch huyện, ngươi đi đường tốt nhé! “ Một câu nói mang theo âm điệu hùng hậu nam tính bay bổng vào lỗ tai Phương Linh.

Thanh âm không lớn, nhưng lại như là Ngũ Lôi Oanh Đỉnh, vang vọng trong đầu Phương Linh.

Dương Tử Hiên không tiếp tục nhìn Phương Linh ánh mắt ngốc trệ, mà là kiên định bước vào đại viện thị ủy, đi về hướng ủy ban thành phố, tìm Hứa Ấn Gia.

Lưu cho Phương Linh một màn cuối cùng, vẫn là cái lưng vĩnh viễn đều thẳng kia của Dương Tử Hiên.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.