“Đại hoàng tử đã bị chúng ta mượn đến sợ luôn rồi.” Mặt người mặc áo blouse trắng lộ vẻ khó xử: “Hơn nữa, Đại hoàng tử còn hỏi tiền chúng ta mượn tháng trước khi nào trả?”
“…”
Bạch Vô Trạch xoa xoa huyệt thái dương: “Tôi biết rồi, tôi sẽ nghĩ cách.”
“Tướng quân.” Người mặc áo blouse trắng nhắc nhở anh: “Không phải anh sắp kết hôn với anh Tống sao? Nghe nói nhà họ Tống rất lớn, tiền…”
Bạch Vô Trạch cúp điện thoại, cho dù anh có vô dụng đến mức nào đi nữa thì cũng sẽ không dùng tiền của người khác, hơn nữa lại là Tống Duệ, tương lai có thể là bạn đời của anh.
Tướng quân gõ ngón tay, đèn trên trần nhà tắt, trong phòng rơi vào tăm tối, tiếng động ồn ào vang lên, tướng quân đã ngủ.
Giấc ngủ này không được ngon lắm, ngay cả mơ cũng muốn kiếm tiền. Nói tới cũng buồn cười, đường đường là tướng quân thế mà lại phát sầu vì tiền, nói ra quỷ cũng chẳng tin.
Tống Duệ hẹn anh tám giờ, sau khi hắn tan làm, bây giờ vẫn còn chút thời gian để đi xoay tiền.
Tướng quân trang bị đầy đủ, mang theo mũ lính xuất phát đến quân khu.
Bốn quân khu không ở cùng một nơi, tướng quân cũng không đến từng nơi một, mà là gọi điện thoại để mấy thượng tá đến phòng thí nghiệm ở quân khu đợi anh.
Phòng thí nghiệm ở gần nhà anh cho nên anh tiện thể quản lý luôn, đi bộ khoảng 15 phút, lái xe bốn năm phút là tới.
Một chiếc quân xa vững vàng đứng ở cổng, tướng quân đẩy cửa xuống xe, người trong phòng trực ra nghênh đón, lái xe anh đi.
Mục tiêu của anh rất rõ ràng, xông thẳng vào phòng thí nghiệm trung tâm. Thứ nhất là kiểm tra uy lực của J358 có đáng tốn nhiều tiền như vậy hay không. Thứ hai là gặp bốn thượng tá ở đây.
Trong phòng thí nghiệm, vô số người đi tới đi lui, Phó Quan đã sớm chờ ở cửa: “Tướng quân!”
Tướng quân khẽ gật đầu: “J358 thế nào rồi?”
“J358 mới vừa ra lò, đang chờ tướng quân thử uy lực.” Trách nhiệm của phó quan chính là chuẩn bị mọi thứ sớm hơn tướng quân một bước.
Tướng quân muốn đi về phía Đông, cậu phải nghiên cứu tất cả phía Đông. Tướng quân muốn đi đến phía Tây, cậu phải nhanh chóng dọn sạch sẽ tất cả chướng ngại vật ở phía Tây.
“Thượng tá đâu?” Tướng quân sải bước, cùng nhau đi tới với phó quan mặc kệ những người khác vội vàng chào mình theo nghi thức quân đội.
“Thượng tá đang trên đường tới đây.” Trong tay phó quan cầm một xấp tài liệu, đều là tài liệu liên quan với J358. J358 trước mắt vẫn còn đang thí nghiệm ở bên trong, nó giống như một đống bột được đổ vào trong một cái hộp.
Tuy rằng nano rất nhỏ, thế nhưng lượng lớn nano chồng chất lên nhau thì vẫn có thể nhìn ra hình dáng.
Nhân viên thí nghiệm đang dẫn điện vào, J358 nhẹ nhàng run rẩy, lại như bị kích hoạt. Đầu tiên là ngưng kết thành một nhúm nhỏ, rồi từ từ biến thành nhúm to, cuối cùng là hình thành một thanh kiếm.
“Tướng quân đưa tinh thần lực vào thử xem.” Người mặc áo blouse gọi điện cho anh hôm qua cười híp mắt nhìn anh: “Phán đoán ban đầu, tinh thần lực và sóng điện não có thể khống chế J358.”
J358 linh hoạt đa dạng, lại giống như hai cực của nam châm, hấp dẫn lẫn nhau, cuối cùng vững vàng dính chung một chỗ, dính hơn cao, khiến cho uy lực của vũ khí càng mạnh.
Tinh thần lực tướng quân thăm dò vào, lập tức cảm nhận thấy J358 giống như một cái xác không hồn. Nó không có linh hồn, lực lượng tinh thần của anh chính là trí tuệ của J358, điều khiển nó nước chảy mây trôi.
Vèo!
J358 giống như được triệu hồi, bỗng nhiên vọt ra từ hộp kính nhựa, tốc độ nhanh chóng, không thua ánh sáng, lập tức xuất hiện trước mắt anh.
“Tướng quân cẩn thận.” Phó quan sợ hãi kêu lên.
Thanh kiếm kia vững vàng đứng trước mi tâm của anh, mặt người mặc áo blouse tươi cười: “Phó quan không cần lo lắng, J358 không thể gây tổn thương cho người giả thiết quyền hạn cho nó, trừ khi quyền hạn người sử dụng nó mạnh hơn nó.”
Ở đây to nhất chính là tướng quân, quyền hạn của tướng quân tự nhiên to nhất, thế nhưng anh tự công kích chính mình thì lại mâu thuẫn, cho nên J358 mất đi sức phán đoán.
Tướng quân chuyển mục tiêu sang phó quan, lập tức phó quan lộ ra biểu cảm căm hận, nhưng mà dị năng của cậu cũng đặc biệt, là cảm ứng tâm linh, có thể phán đoán thông qua từ trường của J358.
Cậu chàng cũng thông minh, biết rằng nhất định mình sẽ đánh không lại, nhưng mà có thể dùng mưu kế nha.
“Tướng quân, cái này cũng phải bảy, tám triệu. Bắn trúng tôi thì không sao, nhưng nếu bắn trúng cái này thì sửa lại cũng mất mấy trăm ngàn thì phải?”
Thanh kiếm của tướng quân dừng lại trên không.
“Tướng quân hạ thủ lưu tình, cái này cũng không rẻ.”
Tướng quân mạnh mẽ dừng thế kiếm.
“Còn cái này nữa, ít nhất cũng phải ba đến năm triệu đó, tướng quân cân nhắc.”
Tướng quân: “…”
Tuy rằng phó quan khá lanh lợi, miễn cưỡng tránh thoát vài chiêu, nhưng mà cuối cùng vẫn bị J358 kề cổ.
J358 rất dễ sử dụng, tướng quân đã bắt đầu có thể đơn giản điều khiển nó bay lên giống như ngự kiếm phi hành trong tu tiên.
Tướng quân hơi suy nghĩ, J358 chậm rãi biến hóa thành một cây súng bắn tỉa màu đen, sau đó lại biến đổi thành một quyển sách lớn.
Bản thân J358 là vật liệu để chữa trị. Vỏ ngoài của cơ giáp rất cứng, chỗ nào hỏng thì lấp vào đó, có thể trở thành vũ khí có lực sát thương, đúng là bất ngờ.
Không thể không nói cái này rất thực dụng, tướng quân đưa tay ra, J358 nhẹ nhàng bay tới, lập tức tản ra, kề sát ở trên trang phục anh, quân trang cũng trong nháy mắt nặng hơn, nhưng mà phòng ngự lại tăng lên mấy tầng.
“Cái này tôi sẽ giữ lại.” Tướng quân rất yêu thích: “Tiền tôi sẽ nghĩ cách, mọi người chỉ cần nghiên cứu là được.”
“Ừm.” Người mặc áo blouse gật gật đầu, có thể thoải mái nghiên cứu là mục tiêu hướng tới của anh ta:”Cảm ơn tướng quân.”
Tuy rằng cảnh tượng này hài hòa tốt đẹp, nhưng mà phó quan cũng không thể không nhắc nhở anh: “Cách nào có thể thực hiện được chúng ta đều nghĩ ra hết rồi.”
Mặt tướng quân không biến sắc, J358 đã trở thành quần áo cũng rất xúc động: “Không có trên người chúng ta, vậy thì lấy từ trên người người khác.”
“Tướng quân có ý gì?” Phó quan không hiểu lắm.
“Nghe nói gần đây xã hội đen rất ngang ngược, đội cảnh sát cũng không bắt được, cậu thấy chúng ta có thể làm được không?” Tướng quân chỉ chỉ bốn vị thượng tá vừa mới chạy tới: “Là mấy người chúng ta.”
Bởi vì vừa mới đến tinh cầu này cho nên phòng vệ vẫn chưa bao hết. Những người ở khu vực ranh giới này kết bè kết đảng, thành lập xã hội đen, trắng trợn vòi tiền.
Chờ đến khi có thời gian để dọn dẹp thì đã không dễ dàng dọn được nữa. Những khu vực đó cũng trở thành tâm bệnh của tổng thống, giống như một cái bản đồ hoàn chỉnh lại bị kẻ khác khoét một miếng, giống như khối u ác tính, càng ngày càng to ra, ô nhiễm môi trường xung quanh.
“Tướng quân.” Vẻ mặt phó quan bất đắc dĩ, “Tự mình hành động nếu như bị phát hiện…”
“Vậy thì đừng để bị phát hiện!” Tướng quân bơ suy nghĩ của cậu ta, “Chúng ta làm chuyện của chúng ta, bọn họ làm chuyện của bọn họ, không dính dáng gì đến nhau.”
Bọn xã hội đen này thu phí bảo kê, buôn lậu, bán dâm, xây ngân hàng tư nhân trong lòng đất, mở công ty rửa tiền, bị đuổi tới sát mép tinh cầu. Tấn công mấy lần cũng chỉ mới chạm gân động cốt, hoàn toàn khống chế vẫn còn xa vời.
Nhưng mà mỗi lần tấn công đều có thể moi ra được ba đến năm trăm triệu, tiền nhiều hơn nước chảy. Bởi vì có một ít tiền không rõ lai lịch, không có cách nào tuồn vào ngân hàng, chỉ có thể chôn vào lòng đất, hoặc đơn giản là xây một hầm bí mật. So với sĩ quan bọn họ thì càng có tiền hơn, tiền mỗi năm bị chuột cắn hỏng cũng đủ để nuôi dân tị nạn.
“Tra mục tiêu trước mắt của bộ tư lệnh đi.” Bộ tư lệnh là do đội cảnh sát chỉ huy, tương đương với đầu não, chỉ đâu đánh đó.
“Vâng.” Phó quan quan rút máy vi tính từ trong dây chuyền không gian ra, ngón tay chuyển động điêu luyện.
Dị năng của phó quan là cảm ứng tâm linh, hứng thú nhất chính là với mật mã công nghệ cao linh tinh này, nổi danh là *hacker mũ đen, sau này trở thành *hacker mũ trắng, vẫn luôn ở bên cạnh anh.
*Hacker mũ trắng: là những người thích tìm kiếm những lỗ hổng bảo mật trong một hệ thống máy tính với mục đích “vá” những lỗ hổng đó hơn là khai thác chúng với ý đồ xấu. Nhiều hacker mũ trắng tập hợp lại thành những nhóm kiểm tra bảo mật, được các công ty thuê để xâm nhập vào hệ thống mạng nội bộ hay các dịch vụ trên Web nhằm kiểm tra tính nguyên vẹn của nó. Ngoài ra, những nhà phát triển phần mềm thường phải tự xâm nhập vào sản phẩm của mình để phát hiện những điểm yếu bên trong chương trình của mình.
*Hacker mũ đen: Khi chiếc mũ trắng ngả xám cùng với mục đích hack thì hacker mũ trắng biến thành hacker mũ đen. Kiểu hacker này hoàn toàn giống với hacker mũ trắng, họ là những con người đam mê công nghệ, yêu máy tính và có một bộ não tư duy siêu đẳng. Duy chỉ có khác là hacker mũ trắng làm việc vì cộng đồng, còn mũ đen làm vì bản thân.
Trên màn hình máy vi tính xuất hiện một chuỗi chữ số tán loạn, không bao lâu sau phó quan lên tiếng: “Tìm thấy rồi.”
Tướng quân đến gần xem: “Ở đâu?”
“Ở đây.” Phó quan mở ra một tờ bản đồ, “Chỗ này là buổi đấu giá thú cưng, cũng là nhánh sản nghiệp số một của xã hội đen.”
Cái gọi là đấu giá thú cưng chính là đem một vài người, hoặc là động vật được xem là thú cưng để đấu giá. Đều là những kẻ có tiền tham gia.
“Gửi địa chỉ qua cho tôi.” Ngay khi đang nói chuyện với mấy vị thượng tá, một gót chân tới gần.
Phía sau Đoan Mộc Xuân, một trong bốn thượng tá lộ ra một cái đầu, con gái nhỏ của tổng thống Nam Cung Vũ rụt rè nhìn anh: “Chuyện là…”